Mọi người đồng loạt nhìn qua, quả nhiên nét chữ bên trên vẫn còn nhìn được đại khái. 

"Đây là chữ Hòa, ngươi đúng là kẻ lừa đảo, dám lừa đảo giữa đường như vậy, phải báo quan để bắt ngươi lại." Một bách tính nói. 

"Không sai, gã này suốt ngày ở đây giở trò lừa đảo, bắt nạt người yếu, hôm nay coi như kẻ cắp gặp bà già." 

"Dám ăn vạ Ngọc tiểu thư, đây không phải là tự mình tìm chỗ chết sao, hắn không biết Vu thế tử chiều chuộng Ngọc tiểu thư nhất hay sao, kể cả là điện hạ bây giờ cũng phải nể mặt Vu thế tử vài phần, đúng là tìm cái chết." 

Nghe thấy lời lầm rầm nghị luận của mọi người, khuôn mặt người kia trắng bệch, vô cùng xấu hổ, hận không thể tìm một cái hố để chui xuống. Đang định chuồn thì đã bị Long Nhị cầm cổ áo xách lên như xách gà con: "Muốn chạy sao, muộn rồi." 

"Đại ca tha mạng, ta sai rồi, về sau ta không dám nữa, ta sai rồi." Người kia vội vàng xin tha. 

"Hình như ta quên mất không nói cho ngươi biết, ta là Long ảnh vệ, ta là Long Nhị, chuyên phụ trách sự an toàn của phu nhân, hôm nay gặp phải ta là ngươi tự tìm cái chết rồi, Long ảnh vệ ta giết người vô số. Cái tâm tư bẩn thỉu muốn ăn vạ người khác của ngươi vừa hay để thử trường kiếm của ta." Long Nhị nói xong, chuẩn bị rút kiếm. 

Làm tên kia hoảng sợ quỳ rạp xuống đất: "Đại ca, à không, đại gia, tha mạng. Về sau ta không dám nữa, xin ngài tha mạng cho ta, mẹ ta vẫn còn ở nhà đợi ta" 

"Ta thấy người mẹ kia của ngươi cũng là giả, hôm nay ngươi đi ăn vạ, gặp đúng Long ảnh vệ ta, là ngươi tự mình tìm chết." Long Nhị nói đầy bá đạo, thanh kiếm dài trong tay 

để trên cổ hắn ta. 

Người kia sợ hãi ngất xỉu ngay tại chỗ, Long Nhị nhấc chân đá hắn ta một cái thật mạnh, làm hắn ta tỉnh lại, có thể thấy là đã phải dùng bao nhiêu lực. 

"Đem hết số tiền ngươi dối trá, lừa gạt được trả hết cho những người mà ngươi đã ăn vạ lừa tiền ở đây, nếu để ta biết được ăn bớt một đồng nào thì thanh kiếm trong tay ông nội Long Nhị ngươi không có mắt đầu." Long Nhị bá đạo nói. 

"Ông nội tha mạng, bây giờ ta sẽ trả, trả hết toàn bộ." Tên kia lập tức xin tha. 

Bách tính đồng loạt vỗ tay ủng hộ, vô cùng kính phục trước hành động uy phong của Long Nhị và càng bái phụ Long ảnh vệ. 

"Những người trước đây đã từng bị hắn lừa đều có thể tới tìm hắn, nếu hắn dám không trả tiền thì các ngươi cứ đến phủ thế tử tìm ta, ta bảo đảm sẽ khiến hắn hối hận vì đã đến thế giới này." Long Nhị hừ lạnh một tiếng. 

Ngọc Ly ngơ ngác ở bên cạnh: "Đại tỷ, hắn ta thật sự là Long ảnh vệ sao, đẹp trai quá, bá đạo quá, uy phong quá" 

"Không sai, hắn ta chính là Long Nhị, chỉ đứng sau Long Nhất thôi, thế tử cho hắn đi theo bảo vệ sự an toàn của ta." Ngọc Ý giải thích nói. 

"Wa, thế tử tỉ phu chiều chuộng tỉ quá, không ngờ phái cả Long ảnh vệ bảo vệ tỷ, đại tỷ hạnh phúc quá. 

"Được rồi, không có chuyện gì thế về đi, về sau gặp phải chuyện này đừng nghe theo, phải lấy rắn trị rắn, bây giờ đều là hiếp yếu sợ mạnh." Ngọc Ý dặn dò nói. 

"Muội hiểu rồi, hôm nay cũng may gặp được đại tỷ, nếu không muội không biết phải giải quyết như thế nào, tên khốn kiếp đáng chết này" Ngọc Ly đá mạnh hắn hai cái. 

"Mấy hôm nữa quán gà rán của ta có lẽ có thể kinh doanh rồi, là hợp tác với Tứ hoàng tử. Đến lúc đó muội đi qua đi lại chút, có thời gian thì luyện công phu, bản thân mình không đủ mạnh, bị người khác ăn vạ lừa đảo cũng không có cách nào giải quyết." 

"Đại tỷ nói phải, muội về nhất định sẽ chăm chỉ luyện công phu, nhưng gà rán của đại tỷ là thế nào, ngon không, muội có thể ăn không?" Ngọc Ly tò mò hỏi. 

"Đương nhiên là ngon rồi, ta làm thì có thể không ngon sao, tới lúc đó ta nói với Tứ hoàng tử một tiếng để miễn phí cho muội cả đời luôn, đợi tới khi kinh doanh rồi, muội dẫn mấy tỷ muội tới nếm thử nhé." 

Ngọc Ly kích động ôm lấy Ngọc Ý: "Đại tỷ, tỷ đúng là đại tỷ ruột của muội, yêu tỷ chết mất" 

Ngọc Ý bị Ngọc Ly ôm đến mức xấu hổ: "Được rồi, ta còn có việc phải đi trước, muội cũng về sớm đi" 

"Tuân mệnh." 

Cho đến khi Ngọc Ý và Long Nhị rời khỏi đó, những cô nương khác vẫn vô cùng ngưỡng mộ: "Ngọc Ly, vừa rồi đại tỷ của cô bá đạo quá, lợi hại quá, Long ảnh vệ còn nghe theo mệnh lệnh của tỷ ấy, mong có người tỷ tỷ như vậy quá." 

"Ta cũng vậy, Ngọc tỷ tỷ giỏi quá, trước đây chỉ nghe nói Ngọc tỷ tỷ huênh hoang, kiêu ngạo, hôm nay nhìn tỷ ấy xử lý người kia thật hả dạ, hơn nữa chứng cứ đầy đủ, đúng là hả giận thật đấy." 

"Nếu không Vu thế tử làm sao có thể cưng chiều Ngọc tỷ tỷ như vậy, ta còn cảm thấy Ngọc tỷ tỷ còn mạnh hơn Thượng Quan Hồng Vũ nhiều lắm, nói thật, đố kỵ như thù, cô ấy 

còn biết chữ Hòa giản thể mà ta thì không biết." 

"Không ngờ Ngọc tỷ tỷ cùng mở cửa hàng với Tứ hoàng tử, còn nói mở cửa hàng sẽ mời chúng ta đến thử, người tỷ tỷ như vậy ta cũng muốn có." Mọi người đều ngưỡng mộ Ngọc Ly, hết lời khen ngợi Ngọc Ý. 

Ngọc Ly vô cùng hưởng thụ và đắc ý, nàng ta không ngờ có một ngày Ngọc Ý sẽ giúp đỡ mình, còn khiến nàng ta mở mày mở mặt như vậy. 

Về đến phủ thế tử. 

Vu Kỳ Thiên đang ở trong phòng xử lý công việc, Long Nhất và Hình Lâm đang hồi báo. 

"Thế tử, tôi điều tra ra được trong chuyện năm đó có một người may mắn trốn thoát được, lúc đó hắn giả chết, sau khi bị vứt vào ngôi mộ tập thể rồi chui ra từ đám xác chết đó, người đó chính là Chu lão gia hiện giờ, Chu Khôn Thành." Long Nhất trả lời. 

Sắc mặt Vu Kỳ Thiên căng chặt, hắn hơi bất ngờ: "Chu Khôn Thành, không ngờ lại là ông ta?" 

"Đúng vậy" 

"Thế tử, người bảo tôi canh chừng Ly vương, tôi điều tra ra được Ly vương bảo con trai của Chu Khôn Thành giả vờ không cương được rồi lại cố tình lan truyền thông tin trên phố, để phu nhân nghe thấy, hôm nay phu nhân dẫn theo Long Nhị tới Chu phủ, có lẽ đã chữa bệnh cho Chu công tử, khi phu nhân ra khỏi cửa còn cần theo hai thỏi vàng. Hình 

Lâm trả lời. 

Ánh mắt tối như đêm đen của Vu Kỳ Thiên lóe lên một tia sáng sắc lạnh: "Biểu hiện của Ngọc Ý ở tiệc mừng thọ nhất định đã khiến Ly vương nghi ngờ. Hắn ta nhất định đang lấy Chu đại thiếu gia ra để thăm dò Ngọc Ý. Chỉ là không biết được chuyện năm đó có liên quan đến Ly vương không 

"Thế tử, có cần nói cho phu nhân một tiếng không?" Hình Lâm hỏi. 

"Tạm thời không cần, đừng đánh rắn động cỏ, ngươi cho người âm thầm giám sát động tĩnh của Ly vương và nhà họ Chu, nếu bọn họ có bất cứ hành động gì thì phải thông báo cho ta ngay" Vu Kỳ Thiên ra lệnh. 

"Vâng" Hình Lâm đi ra ngoài. 

Long Nhất nhìn sang: "Thế tử, có phải người đang nghi ngờ Ly vương không?" 

"Ly vương nhỏ hơn ta hai tuổi, năm đó cũng chỉ là một đứa trẻ, không thể nào là chủ mưu, hoặc có lẽ chuyện này chỉ là trùng hợp, chỉ có điều không thể coi thường thế lực đứng đằng sau Ly vương, phải cẩn thận hơn một chút." Vu Kỳ Thiên nhàn nhạt trả lời. 

"Vâng, thuộc hạ tuân mệnh" 

"Tết Hoa đào vài hôm nữa là do Ly vương phụ trách tổ chức, vừa hay có thể mượn cơ hội này để thăm dò Ly vương" Vu Kỳ Thiên nói ra kế hoạch của mình. 

Long Nhất nghe rõ rồi lập tức đi làm theo. 

Trong thư phòng rộng lớn, Vu Kỳ Thiên đứng dậy đi về phía giá sách bên cạnh, cầm tập tranh đó lên, mở ra. 

eyJpdiI6IkRFNndaNGlpTHFWZ2txYllnaVNkVmc9PSIsInZhbHVlIjoiREVSSDFGcDIzY1p1WFwvajRGSjZ0d1JOYkU2TWcxZXQwQVJEd0tvMDJrUFViQ0M3MFBIcDBoYU9ER1k2dXdQQ0ttXC9RS1FXeVVySmZBZTdWYVwvdm9ES25WTmFCZzU3d21maXU2em1wUkZKdnQxTFRjR2xEeDFVem90bHVcLzB4cWVcLytyTis4S0lJeVhFeGRIMVpJXC8rOFpoV3NcL0c3cWJEZW42bmhWbGJBaUZHRkQrK3FyQTREMG9BUCtoR2cwZVd0dWFiV2I1MWpUXC94R1RDMXUxTURBOXZYWnFicjVsWFpRUzRhTzdhUEFUY1pIMUlnb05GMEJzTEtTdTRWQkJzdWJpaXpLbjB1NnA3dlRRT0N0b0ZwVEtkZytMNmFBYzgwamU0alZZcVhaSmNBTnBjTWRFVFJVUkljWUxUU1JVM1U5ZFF5RmFYWU9PeFp1SlwvYVMrS3BXaWRncXlmSHdIMm11S3Ruck1mUElOTkpcL0tHWHhNOVpSSTdwSmFLVXMrbTFvenFtbzExdTRMcVNIODk4M2JSd3JLcXc9PSIsIm1hYyI6IjZlMzMyMWRhODI1ODEyNGRiMjQ4M2MyMzU3NDEwNzczMzRhZmFkZGU3ZGJmZjBiZDhkOWNiZDYwOGM0ZmNlNzQifQ==
eyJpdiI6ImdBaDdPT01MODRKVnF6eHpcL01zSllBPT0iLCJ2YWx1ZSI6IkVGaDV0XC9RZnVtWjVtcGlGQ3pYRFRWcm1YXC9GMGdBdCsrclZFSnZsT3BTbU5DdFRkemtvYTllQjVYTGo0dnhGekRKbUZPU3dsMDI1UjBibks1RGw1ZUlyYWl0Q2JPR3JUT2dhM045blwvSCtzZlwvVW9IOVB3NXRqWGpBR0NwZVBQbDgzbURvMG1IN1dwSUhDZVV5UktOQ2dXY1hHUWJmSCtxcHpveG4wN2tYOUlsZEdXMmhGcVlFeTUyRXE1QnZpOGkwU1M0cytJcmpOSTJDMmhmazhrcHVOdGxwN1BaejU5NlZGS2s3Y2xLeEg5amZYalY0YUxVSVwvbWFHVUFBUnJpT29SQlFrK2lMOW10MndCRW1waTN5MGUwMjVZM0luSHN2SnVGeG4rUXlEYzdYdDhcL285Q1dQV2lINzgwVE5mUmJHIiwibWFjIjoiMDlkNWJlNGZiNmE3OTI1NDUzMDFjMTBjZDQ3YmM3YTY3MTg4ZjI3YmM4NjQ1ZTZlMzY5NmE2NTM5YWM0ZDg2NCJ9

"Cha mẹ, con nhất định sẽ điều tra ra được người năm đó đã hại độc và báo thù cho hai người." Giọng nói Vu Kỳ Thiên lạnh lùng, lộ ra sự quyết tâm.

Ads
';
Advertisement
x