“Phụt phụt phụt!”
Ma Dạ vốn đã bị thương nghiêm trọng không ngừng hộc máu, dáng vẻ vô cùng thê thảm. Những người vây xem xung quanh nhìn thấy cảnh này đều cảm thấy khiếp sợ, cảm giác thương xót dâng lên trong lòng.
Vài cường giả của Ma Thần Tộc muốn bước tới giúp đỡ, nhưng khi nhìn thấy đám thủ vệ thân cận của Ma Lâm đều quyết định im lặng.
Thiếu tộc trưởng sắp được chọn ra…
Tình hình hiện giờ trong Ma Thần Tộc rất hỗn loạn.
Ma Lâm, Ma Chuẩn, Ma Khung, Ma Tú đều tự lập ra phe phái hùng mạnh của mình, bất cứ người nào cũng không dám chọn phe để tránh rước họa vào thân.
Hơn nữa, trận đấu vừa rồi gây ra tiếng động không nhỏ, chẳng lẽ mấy lão già nấp sâu trong tộc không nhận ra à?
Vậy mà không có người nào xuất hiện ngăn cản, điều này chắc chắn cho thấy hành động của trưởng lão nhà họ Trương đã được cấp trên cho phép. Những người của Ma Thần Tộc đang vây xem vừa nghĩ đến đây càng không dám lo chuyện bao đồng nữa.
“Haiz, chẳng thú vị gì cả… Thực lực của Ma Thần Tộc mạnh đến thế, sao lại nuôi ra hai tên vô dụng như vậy chứ! Còn là Cổ Tổ nữa à? Ha ha…” Trương Võ giẫm lên gương mặt của Ma Dạ và khẽ cười vài tiếng.
Trương Văn lại bắt lấy Ma Nhã, thốt ra những lời vô cùng ngả ngớn và dơ bẩn. Ma Dạ nhìn chằm chằm vào Trương Văn, sự đau đớn trên người hoàn toàn không bằng nỗi đau trong lòng ông ta.
Ông ta, Ma Dạ!
Người phụ nữ mà ông ta yêu nhất lại vì mình mà bị người khác ức hiếp đến vậy.
Giờ đây ông ta cực kỳ hy vọng bản thân là một cường giả Độ Kiếp kỳ, như vậy sẽ có thể cứu lấy Tiểu Nhã, băm vằm Trương Văn và Trương Võ thành trăm mảnh.
“Tiểu Nhã, bà nói đúng, tôi đúng là một tên vô dụng, khi xưa bà rời khỏi tôi là lựa chọn chính xác!” Ma Dạ đau khổ nói.
Ma Nhã chậm rãi mở mắt ra và bình tĩnh nhìn vào Ma Dạ, không nói lời nào.
Ký ức dần dần hiện lên trong đầu, khi xưa Ma chủ và Ma Dạ đều theo đuổi bà ta, bà ta đã từ chối Ma chủ và nhận lời theo đuổi của Ma Dạ. Mối quan hệ của bọn họ thân thiết đến vậy, cùng nhau tu tiên, cùng nhau trải nghiệm, cùng nhau làm…
Ma Nhã nhắm mắt lại không nghĩ tiếp nữa, bởi vì ký ức luôn khiến người khác cảm thấy rất đau khổ khi nhớ đến những chuyện phiền muộn và đau buồn kia. Lúc nhớ đến những chuyện vui vẻ lại thấy đáng tiếc vì chúng đã trôi vào dĩ vãng…
“Tôi có thể giết ông ta không?” Lúc này, Trương Võ nhìn về phía thủ vệ thân cận của Ma Lâm và nói với vẻ mặt u ám.
“Ma Thần Tộc của chúng tôi có một quy định, kẻ thua có thể bị người thắng tùy ý xử lý…” Thủ vệ thân cận của Ma Lâm mỉm cười đáp lại.
“Tôi hiểu rồi!”
Trương Võ gật đầu rồi lập tức nhìn xuống Ma Dạ dưới chân, thản nhiên nói: “Tôi và ông vốn không có thù oán, muốn trách thì hãy trách ông quá thân thiết với Lâm Phong… Nhưng mà ông yên tâm, sau khi ông chết rồi, tên Lâm Phong kia sẽ nhanh chóng xuống đó với ông thôi.”
Vẻ mặt của Ma Dạ trở nên tái nhợt khi nghe thấy vậy, không nói lời nào, nhưng ngay vào lúc này…
“Cộp cộp cộp.”
Tiếng bước chân rõ ràng đột nhiên truyền đến cách đó không xa, tiếng động rất vang vọng giống như từng nhịp đấm mạnh vào lồng ngực khiến người khác hơi choáng váng…
Mọi người lập tức nhìn nơi phát ra tiếng động, vẻ mặt đều hơi thay đổi sau khi nhìn thấy người đến.
Là anh!
Là người đàn ông được xưng là vô địch trong thế hệ thanh niên, công khai ủng hộ Ma Lị và không để bất cứ người nào vào mắt!
“Cuối cùng cũng đến rồi à?” Trong mắt thủ vệ thân cận của Ma Lị lóe lên tia sáng lạnh lẽo.
Đại thiếu chủ đã ra lệnh cho anh ta phối hợp với người nhà họ Trương trừ khử Lâm Phong bằng bất cứ mọi giá.
Chính là tên này à?
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất