Thuật pháp va chạm, âm thanh vang trời đinh tai nhức óc, kèm theo những luồng ánh sáng nóng rực xé toạc bầu trời, không gian gần đó cũng bị nghiền nát. Năng lượng khủng khiếp bùng phát dữ dội, khiến những người đứng gần đó đều hộc máu, hoảng hốt lùi lại. 

 

Cú va chạm này thực sự quá kinh khủng, tạo nên dị tượng kinh hoàng, ảnh hưởng đến vô số người đang đứng xem. 

 

May mà đang ở trong Ma Thần tộc, có trận pháp hộ vệ, nếu là nơi khác, e rằng cả một tòa thành thị cũng bị hủy diệt. 

 

Cường giả Đại Thừa Kỳ thật sự đáng sợ. 

 

Rất nhanh sau đó, ánh sáng do va chạm tạo ra dần dần mờ nhạt. 

 

Mọi người tại hiện trường mở to mắt nhìn về phía trước, muốn xem kết quả ra sao, thì nhìn thấy Trương Văn và Trương Vũ không hề bị gì, ngược lại, Ma Nhã ở phía xa đã thở dốc, sắc mặt tái nhợt, dường như đã kiệt sức. 

 

Kết cục đã quá rõ ràng, Trương Văn và Trương Vũ chiến thắng. 

 

Họ đã dùng thuật Thập Nhị Kim Văn Thiên Phòng để cản phá thuật Huyền La. 

 

“Quả thật danh bất hư truyền, thuật Huyền La rất mạnh, nhưng đáng tiếc vẫn thiếu một chút.” 

 

Trương Văn chậm rãi lên tiếng. 

 

“Ma Nhã, thực lực của ngươi đúng là rất mạnh, nhưng tiếc rằng hai anh em bọn ta còn mạnh hơn. Hôm nay ngươi chỉ có thể nhận thua.” 

 

Trương Vũ cũng lên tiếng phụ họa. 

 

Ma Nhã không đáp, một chiêu vừa rồi đã là toàn lực của bà ta, nhưng ngay cả như vậy cũng không thể làm gì được đối phương… Hơn nữa, linh khí trong cơ thể bà ta đã tiêu hao quá nửa, cần phải nhanh chóng vận công khôi phục. 

 

Vút! 

 

Trương Văn và Trương Vũ tất nhiên sẽ không cho bà ta cơ hội nghỉ ngơi, lập tức phát động tấn công tiếp. 

 

Bùm! 

 

Thuật pháp kinh khủng bắn ra theo thủ ấn, bộc phát uy lực chấn động cả trời. 

 

Ma Nhã dù suy yếu vẫn gắng gượng chống đỡ, nhưng rõ ràng lúc này bà ta không thể đỡ nổi, lại một lần nữa bị đánh bật ra, ngã vật xuống đất. 

 

"Ngươi vẫn còn kém lắm." 

 

Trương Văn xông tới, một chân giẫm lên ngực căng đầy của Ma Nhã, lạnh lùng nói. 

 

"Cút ngay." 

 

Ma Dạ hai mắt đỏ ngầu. 

 

Dù vừa bị đánh thảm hại, lão ta cũng không hề thất thố, nhưng giờ thấy người phụ nữ mình yêu bị kẻ khác chà đạp lên ngực, lão ta lập tức nổi điên. 

 

Đàn ông nào có thể chịu nổi nỗi nhục này? 

 

Bịch! 

 

Trương Vũ khẽ cười, từ phía sau đá bay Ma Dạ đang định xông lên cứu viện. 

 

"Đồ phế vật, không tự coi mình là cái dạng gì?” 

 

Ma Dạ không thèm để ý Trương Vũ, vật lộn đứng dậy, bất chấp thương tích tiếp tục tiến về phía Trương Văn, mắt đỏ như máu: “Ta bảo ngươi... bỏ chân ra." 

 

"Xem ra ngươi rất thích người phụ nữ này?" 

 

Khoé miệng Trương Văn nhếch lên đầy chế nhạo, lại túm lấy Ma Nhã lôi dậy, cố ý véo má mặt mịn màng của bà ta, cười khẽ: "Quả nhiên xinh đẹp." 

 

"Tốt nhất ngươi giết ta ngay đi. Nếu không, ngươi sẽ hối hận vì hành động ngày hôm nay..."  Ma Nhã lạnh lùng nói. 

 

"Vậy sao? Con người ta chưa từng tin vào tà ma quỷ quái..." 

 

Trương Văn cười khẩy, lại véo má Ma Nhã một cái. 

 

Ma Nhã nhắm mắt lại. 

 

Bà ta không muốn nhìn thấy phế vật Ma Dạ, cũng không muốn thấy bộ mặt ghê tởm của Trương Văn. 

 

Nhưng tất cả mọi thứ hôm nay, bà ta đã khắc ghi trong lòng. 

 

"Người phụ nữ này trông… rất mướt nha?" 

 

Trương Văn liếm môi, không biết đang nghĩ gì. 

 

"Trương Văn, tên khốn." 

 

Ma Dạ gào thét điên cuồng, cưỡng ép thi triển thuật pháp phát động tấn công, nhưng ông ta vừa có hành động thì đã bị Trương Vũ đè xuống đất, cố ý chà đạp. 

eyJpdiI6Iit5OGttMW5FUEZ5TWxXYWVWSkpTR1E9PSIsInZhbHVlIjoiVExMT0tLR1oydFRRZFdlTVhwWG1hSHowQTJMV0JjZDFxanNyK0pMYU1oVUVUTlRxZ3lQT1Z4a3dHbklOMTg2NSIsIm1hYyI6ImMyNDA2OWVjNmFlZjI0MDU2YjQxZGE4ZjBkYjNlYmFjOTgzN2IyYTg5YWJlNGIwOTVjNGJmZmE2Zjk2YzY0OGUifQ==
eyJpdiI6IkorbmhTR1ZRTlpYc1JRWWtQSXJCTHc9PSIsInZhbHVlIjoidzNJMTZVWEdPVEhURXozWjdmRHU2SVNzbFBwWHJ6U3RGdW9vQ0xnY3Zsd2VaZHRxYllFUFlIS0VvYngxamVPR3l1WmN1QTNlSkR2bzl1RVVFakNta1VvUHZMSDUyT0QwNUhEalIrR2NOc3c9IiwibWFjIjoiNmUyNGNjMDBkYjgxYTY2MTFiZjFlNzIxODc0MWQ5NTJkOGE5YzNkYWZlZWEwZWYxNWQ3MDA0ZjY5ODVmMWFjOCJ9

Ads
';
Advertisement
x