Suốt cả đoạn đường đến đây, càng đi vào trong thì nhiệt độ càng thấp, nàng cho rằng ở sâu trong cùng sẽ là nguyên nhân tại sao nhiệt độ lại trở nên lạnh lẽo như vậy. 

Dường như Bắc Thanh đoán được suy nghĩ của nàng, không khỏi cười một cái: "Càng đến tối thì nhiệt độ toàn thân Thần Ca sẽ càng nóng lên, cho nên ta mới dẫn hắn đến chỗ này. Bởi vì ám thất càng đi vào trong thì nhiệt độ càng thấp, sâu trong cùng là sông băng trải dài, bên trong còn có một chiếc giường băng, cho nên ta mới sắp xếp Thần Ca ở đây. Dùng giường băng để giảm cơn nóng trong người hắn." 

"Cho nên... ý ngươi là... nhiệt độ tỏa ra từ trong người hắn có thể làm giảm cơn lạnh ở trong động băng này?" Sở Kiều Tịnh không khỏi thốt lên. 

Bắc Thanh gật đầu: "Đúng vậy!" 

Nhận được câu trả lời khẳng định của Bắc Thanh, Sở Kiều Tịnh không khỏi nhíu mày một cái. 

Nàng chưa bao giờ nghe nói, nhiệt độ của một người lại có thể xua tan được một nơi lạnh lẽo như hầm băng! 

Nếu đã như vậy, thế thì nhiệt độ của người này sẽ đáng sợ đến mức nào cơ chứ. 

Hơn nữa, buổi tối thì như vậy, nhưng ban ngày vẫn giống người bình thường. Chuyện này chứng minh, nhiệt độ này chẳng gây ra chút ảnh hưởng gì đối với hắn! 

Một số dây thần kinh của hắn không có phản ứng, chẳng lẽ đã bị cháy hỏng rồi? 

Không! Điều này là không thể, không có thứ gì có thể trực tiếp thiêu cháy được hệ thần kinh mà bên ngoài vẫn giống như bình thường, không có gì khác lạ như thế được! Huống chi, não bộ của hắn ta vẫn có thể đưa ra phản ứng. 

Nghĩ đến đây, Sở Kiều Tịnh không khỏi tò mò hơn, sau đó lại tăng tốc lên. 

Chốc lát sau, quả nhiên nhiệt độ đã cao hơn, Bắc Thanh và Sở Kiều Tịnh đi vào trong cùng của ám thất. 

Trên bốn vách tường trong ám thất đều là những lớp băng cực dày, ở chính giữa đặt một chiếc giường băng, bên trên chính là Thần Ca. 

Lúc này, dường như hắn ta đang chịu sự giày vò nào đó, hai mắt nhắm nghiền, chân mày nhíu chặt, trông rất đau đớn. 

Sở Kiều Tịnh không kìm lòng được mà đi tới sờ mạch đập của hắn ta. 

"Đừng!" 

"Xì.." 

Bắc Thanh lên tiếng ngăn cản, vội vàng chạy đến, nhìn ngón tay trắng nõn như ngọc của Sở Kiều Tịnh lúc này đã đỏ lên, hắn ta không khỏi nhíu mày. 

"Bây giờ cơ thể của hắn không thể tùy ý đụng vào, lúc này da của hắn chẳng khác gì tấm thiết nung đỏ, đụng vào thì sẽ giống như hiện tại, nhưng cũng may là cô nương phản ứng nhanh đấy!" 

Sở Kiều Tịnh nhíu chặt chân mày, nhìn thoáng qua đầu ngón tay, trong lòng không khỏi càng thêm hoang mang. 

Nhiệt độ của một người sống sao có thể đạt đến mức này! 

Nếu là tác dụng của thuốc thì có thể làm giả mạch tượng, nhưng cây châm trên đỉnh đầu hắn ta ban sáng có thể chứng minh hắn vẫn còn sống mà. 

Rốt cuộc là loại độc gì! 

Nếu nói thoạt đầu Sở Kiều Tịnh cũng chỉ đến đây để chữa bệnh cho hắn ta, vậy thì bây giờ, nàng thật sự muốn làm rõ tình trạng này, chữa khỏi cho hắn ta. 

Sở Kiều Tịnh nhìn vẻ mặt càng ngày càng hung tợn của hắn ta, gân xanh cũng theo đó mà lộ ra. 

"Xem ra đã đến giờ rồi, hắn ta đã đến đỉnh điểm phát tác rồi!" 

Sở Kiều Tịnh vừa nói dứt lời, chỉ thấy Thần Ca ở trên giường mở choàng mắt ra. 

Trong đôi mắt hắn từng tơ máu giống như sắp tóe ra lửa, chỉ thấy hắn ta siết chặt nắm đấm, khớp xương hiện rõ mồn một. 

"A..." Hắn ta đột nhiên gầm lên một tiếng, nhiệt độ quanh người dường như cao thêm mấy phần. 

Nhiệt độ dần tăng cao, Sở Kiều Tịnh cũng không còn lạnh lẽo như trước nữa, mà ngược lại, trên trán nàng còn bắt đầu rỉ ra mồ hôi hột. 

Nàng không kìm được mà lau trán mình, ánh mắt vẫn luôn quan sát cử động và sự thay đổi của Thần Ca. 

Bắc Thanh thấy dáng vẻ đau đớn này của hắn ta thì nhíu chặt chân mày lại. Tuy rằng trước đó từng nhìn thấy rất nhiều lần, nhưng đây là lần đầu tiên Sở Kiều Tịnh nhìn thấy. Nếu như nàng không có cách, vậy chẳng phải niềm hy vọng Thần Ca khỏe lên sẽ trở nên xa vời hay sao! 

Điều này khiến Bắc Thanh càng thêm căng thẳng, lập tức nhìn về phía Sở Kiều Tịnh: "Sao rồi? Có phát hiện gì không!" 

Sở Kiều Tịnh lắc đầu: "Không có, cơ thể hắn ta quá nóng, ta hoàn toàn không thể chạm vào được, không thể kiểm tra cho hắn!" "Vậy phải làm sao đây, chẳng lẽ thật sự không còn cách nào sao?" 

Sở Kiều Tịnh không trả lời hắn ta, chỉ nhìn chằm chằm vào Thần Ca. 

Đột nhiên, dường như nàng nhớ ra chuyện gì đó, trong mắt lập tức lóe lên một tia sáng! 

"Ta có cách rồi." 

Theo lời nói của nàng, đột nhiên có một suy nghĩ lóe lên trong đầu nàng, trong ống tay áo lập tức có thêm một thứ. 

Sở Kiều Tịnh lấy thứ đó ra, nhếch môi nở nụ cười. 

Bắc Thanh nghe nàng nói vậy, trong mắt lóe lên một chút hy vọng, lúc nhìn thấy đồ vật trong tay của nàng, hắn ta chợt ngớ ra: "Đây là... 

"Cái này là bao tay! Đeo lên tay, rất mỏng!" Sở Kiều Tịnh vừa nói vừa đeo lên tay, tiếp tục giải thích: "Ta vừa phát hiện, tuy rằng cơ thể của hắn ta nóng, nhưng quần áo trên người lại không hề bị thiêu cháy, điều này cũng chứng minh cơn nóng trên người hắn ta chỉ có tác dụng lên vật sống, không tin ngươi có thể giấu tay vào ống tay áo rồi chạm vào hắn thử đi 

Bắc Thanh dựa theo phương pháp mà nàng nói, giấu tay vào sau ống tay áo, chậm rãi sờ lên tay Thần Ca, trong đôi mắt lạnh lùng nhất thời lóe lên vẻ vui mừng! 

"Đúng là không sao này! Xem ra là tại hạ ngu dốt, trước đó lại không nghĩ ra!" 

"Là các hạ lo lắng nên tâm không bình tĩnh!" Sở Kiều Tịnh nói, nàng duỗi tay ấn lên mạch tượng của hắn ta. 

"Sao lại như vậy! Không thể nào!" Sở Kiều Tịnh thì thào trong miệng. 

Bắc Thanh bỗng hơi lo lắng: "Sao vậy?" 

Sở Kiều Tịnh buông tay hắn ta ra, đứng thẳng dậy: "Mạch tượng của hắn ta chỉ hơi hỗn loạn vì cơn đau, còn lại thì không có bất cứ vấn đề gì!" "Vậy... phải làm sao đây, vẫn không có cách giải quyết sao?" 

"Để ta thử lại lần nữa!" Sở Kiều Tịnh nói, suy nghĩ thoáng lóe lên, nàng lập tức lấy châm bạc ra, cẩn thận quan sát hắn ta, sau đó bất thình lình, ở chỗ ống tay áo bị vén lên của hắn ta, làn da nơi cánh tay đó dường như xuất hiện một thứ nhô lên. 

Sở Kiều Tịnh lập tức cả kinh, bèn nhìn lại thật kỹ, nhưng lại chẳng có chút gì thay đổi, điều này khiến nàng cảm thấy hơi khó hiểu! 

Chẳng lẽ, nàng bị hoa mắt sao? 

Không, không thể nào, dưới sự củng cố từ không gian, nàng đã cố tình tăng thêm độ nhạy cảm của giác quan, không thể nhìn lầm đi đâu được! Nghĩ thế, trong mắt nàng lóe lên một sự kiên định, lại lấy một đôi bao tay khác ra, đưa cho Bắc Thanh ở bên cạnh: "Cởi quần áo của hắn ta ra" 

"Cái gì?" Bắc Thanh nhìn về phía Sở Kiều Tịnh, cứ ngỡ mình nghe nhầm. Dù sao Sở Kiều Tịnh cũng là Vương phi của Bất Dạ Quốc, sao lại kêu hắn ta đi cởi quần áo của Thần Ca 

chứ. 

"Ở trong mắt của ta, chỉ có bệnh nhân chứ không có nam nữ! Bây giờ... hắn ta chỉ là một cơ thể thôi!" Trong lúc nói chuyện, ánh mắt của Sở Kiều Tịnh lại nhìn chằm chằm cánh tay của hắn ta, rất sợ trong lúc sơ ý sẽ bỏ qua gì đó. 

Bắc Thanh nghe nàng nói, nhìn sườn mặt vô cùng nghiêm túc của nàng, dáng vẻ chăm chú làm việc của nàng khiến hắn ta thấy mình đã chấp nhất một chuyện nhỏ nhặt rồi! 

Nghĩ vậy, Bắc Thanh nhanh chóng cởi quần áo của hắn ta ra. 

"Ưm.." Thần Ca ở trên giường vẫn rên nhẹ, cho dù đau đớn cũng không khiến hắn ta gào khóc dù chỉ nửa lời. 

Tuy rằng hiện tại, về mặt ý nghĩa thì hắn ta vẫn chưa tỉnh táo hoàn toàn, nhưng sự kiêu ngạo từ trong xương tủy lại làm cho hắn kiềm chế cơn đau đớn, không rơi một giọt nước måt. 

eyJpdiI6Ikd5MXVJeXg0SVI5cVMrMTRoaFMxNEE9PSIsInZhbHVlIjoicGtEUXFDNDdqYWhTU3JXcHV1aVhKUVVVb3J5OExGVzdaNjIyMUhnWlV1NU5FTmJ1bVJtdE5ob2pFVnQ2SlwvQmRGTGFYczQ4SmszK2xrV0s1MTZWaGZcL2ZOQksrWFpyMVFMXC90aTVodDJVa2lUQ1lQMDgxRFhrT2VEUENUdzV6XC9GZVwvVndBNGJKc05ZV2NNTFdxczlyZ2FIOEM2VWo1b0MxSXArS0JIRUZpdHFLS3BoNXhMVzZma0dPbW4xSHR0N2ZESVpnbG8raHRycEJMczlzV09CTnBBY2MwMW1CYkNWSVZpR1dhSlFpeFo4PSIsIm1hYyI6IjRkNGFkNWI0MGYzYTFlNDJjNDZlZjNhNzkyODA3YTNmNjI0M2M3M2NiOTI5N2RiYzZkNzMwZDNlYWEyN2RlNDUifQ==
eyJpdiI6InQ2N3kxNlJ1c0RkNVJLc3pab0lIemc9PSIsInZhbHVlIjoiWWhCdlVmQXd5ZHk2RWNkNmVjWXdRWHNxeHJQTjBKWHhWS21VUXl6ejQ4T0Q3Um9WNkZGOW9rNnFvaXdvZlpwVHp2elVERUEwUkw0NmJVbEdyRm0wK1RDU3poTWQycWNVRUdUKzdNYUhiN0orUkx5THk5RXRENGVnQm9cLzlOQlBoVk1XczA2aW01KzdVVlVIVEYyVExGUWVOU2FqcWJvUUo5VG81V2tIWCtqQT0iLCJtYWMiOiI3NTdlMzliNjFhMmU2NzFlYzgwNjZiZjlkMmVmMmIzMTg2YTZkYTcwZWJlZDM4NmJjNzRiOTE3MmY5OGIyNmM1In0=

Nói xong, nàng lại nhìn chằm chằm cơ thể của Thần Ca.

Ads
';
Advertisement
x