Hai người ăn cơm xong, chẳng mấy chốc lại chìm vào giấc ngủ. 

Bởi vì cơ thể Sở Kiều Tịnh vẫn chưa hoàn toàn bình phục, cho nên buổi sáng vừa tỉnh dậy đã trở về Vương phủ từ sớm. 

Ngay sau đó, phần thưởng mà Hoàng thượng ban cho đã đến Thần Vương phủ. 

Ngoại trừ một số vàng bạc châu báu và vải vóc các loại, Hoàng thượng còn ban cho nàng lệnh bài của Thái Y viện, có thể tự do ra vào nơi đó. Mặc dù có thể không cần nhậm chức, nhưng lại được hưởng bổng lộc của thái y. 

Sau khi xuống xe ngựa, Dạ Chí Thần bế Sở Kiều Tịnh suốt quãng đường trở về viện tử. 

Nghe vậy, Thượng Quan Ý chỉ hận không thể cắn nát răng! Nàng ta siết chặt các ngón tay, trong mắt giăng đầy vẻ hung ác. 

"Gần đây Sở Mạn Nhu thế nào rồi?" 

Phi Lan ở bên cạnh cúi người: "Bẩm chủ nhân, lần trước nàng ta bị Hiên Vương xử phạt, đã được đưa về Sở Thừa tướng phủ rồi. Ban đầu định đưa về quê, nhưng hình như sau này Sở phu nhân mềm lòng, nói là đợi trị thương xong rồi mới đuổi!" 

"Trị thương? Sợ là trị thương xong, nàng ta cũng chẳng bằng lòng rời đi nữa đâu." Thượng Quan Ý trầm ngâm suy tư, ánh mắt nhìn về hướng căn viện của Sở Kiều Tịnh, khóe miệng nàng ta hơi nhếch lên: "Thần Vương phủ vẫn luôn vắng vẻ, có lẽ cũng nên náo nhiệt một chút. Bảy ngày nữa thương tích của Sở Mạn Nhu sẽ hồi phục chứ?" "Chắc cũng được đấy ạ!" 

"Vậy thì tốt!" Thượng Quan Ý mỉm cười, nhưng trong mắt lại lộ vẻ âm u lạnh lẽo. 

Bảy ngày sau. 

Thần Vương phủ tổ chức yến tiệc, sáng sớm cửa lớn của Vương phủ đã mở. Bởi vì chuyện gần đây của phu thê Thần Vương nên buổi yến tiệc lần này có rất nhiều người tham 

du. 

Sở Kiều Tịnh tỉnh lại từ cơn mơ, mấy ngày nay Dạ Chí Thần gần như không cho nàng đi đâu, cả ngày đều dưỡng trên giường, nàng đã chán ngấy không chịu nổi rồi. 

Bây giờ nghe thấy ngoài cửa có tiếng huyên náo, Sở Kiều Tịnh không khỏi nghi hoặc: "Mai Anh, bên ngoài xảy ra chuyện gì vậy?" 

"Chủ nhân, người tỉnh rồi, hôm nay Vương phủ tổ chức yến tiệc, khách khứa bên ngoài rất đông, hơi ầm ĩ một chút." 

"Tổ chức yến tiệc? Tại sao ta lại không biết?" Sở Kiều Tịnh đứng dậy, nàng là Vương phi, tổ chức yến tiệc phải do nàng ra mặt mời tiệc mới đúng chứ. 

"Là Vương gia... Ngài ấy nói cơ thể của người cần tĩnh dưỡng, cho nên mấy ngày trước không thông báo với người, chuyện này do Thượng Quan Trắc phi toàn quyền phụ trách. Hơn nữa... nghe nói ý tưởng tổ chức yến tiệc cũng là Thượng Quan Trắc phi nói ra" 

"Ồ" Sở Kiều Tịnh khẽ gật đầu, sau đó ngồi xuống trước gương đồng: "Sáng nay ăn gì thế?" 

Từ sau khi Sở Kiều Tịnh trở về từ trong cung, Dạ Chí Thần đã dặn dò người hầu một ngày ba bữa đều phải chuẩn bị cho nàng những món ăn ngon nhất, Sở Kiều Tịnh cũng nghi ngờ nếu còn tẩm bổ như vậy, sớm muộn cũng có một ngày nàng chết vì bổ mất. 

"Đồ ăn đã chuẩn bị xong. 

"Tỷ tỷ dậy rồi à?" Mai Anh còn đang nói dở, ngoài cửa đã truyền đến giọng nói dịu dàng nũng nịu của Thượng Quan Ý. 

Sở Kiều Tịnh cau mày, Mai Anh ngừng chải tóc, nàng ấy bước tới mở cửa dưới sự ra hiệu của Sở Kiều Tịnh. 

"Tỷ tỷ tỉnh rồi à? Hôm nay trong phủ tổ chức yến tiệc, mời rất nhiều quan lớn và nữ quyến làm khách, Ý Nhi đặc biệt mời tỷ qua chủ trì." Thượng Quan Ý mặc váy đỏ, trang điểm tinh xảo, bước đi duyên dáng. 

Sở Kiều Tịnh nhìn dáng vẻ của mình trong gương, nàng không khỏi mỉm cười: "Bữa tiệc này do ngươi tổ chức, không cần mời bổn Vương phi qua đâu nhỉ? Ngươi không sợ nữ chủ nhân là ta qua đó sẽ chiếm mất vị trí chủ vị của ngươi à?" 

Thấy nàng nói thẳng ra như vậy, sắc mặt Thượng Quan Ý suýt không giữ được, nhưng dường như nghĩ đến điều gì đó, nàng ta lại khôi phục vẻ hiền lành vô hại. 

"Sao tỷ tỷ lại nói vậy, tỷ vốn là Vương phi, Vương gia bảo Ý Nhi toàn quyền phụ trách chuyện này, đúng là hơi thiên vị Ý Nhi một chút thật, nhưng Ý Nhi đâu phải loại người không biết chủ thứ chứ. Cho nên bữa tiệc này vẫn nên để tỷ tỷ chủ trì mới phải, tránh để người ngoài đàm tiếu" 

Sở Kiều Tịnh không kìm lòng được mà xoay người nhìn kỹ Thượng Quan Ý, trong lòng thầm cười mỉa. 

Chuyện khác thường tất có điều kỳ quái, Thượng Quan Ý này lại muốn làm gì đây? Chẳng lẽ nàng ta tới đây chỉ để nói cho nàng biết Dạ Chí Thần thiên vị nàng ta, để nàng ghen ghét? 

"Ở đây chỉ có hai chúng ta thôi, ngươi không cần giả vờ giả vịt như thế, cứ nói thẳng ra đi, rốt cuộc ngươi muốn làm gì!" Sở Kiều Tịnh cài cây trâm lên búi tóc, thoải mái nói. 

"Ha ha.." Thượng Quan Ý che miệng cười, sau đó lại bày ra dáng vẻ vô tội: "Tỷ tỷ nói gì vậy, Ý Nhi chân thành tới mời tỷ qua, hay là tỷ tỷ đang sợ?" 

Sở Kiều Tịnh ngây người nhìn nàng ta, nàng đột nhiên mỉm cười: "Ha ha... Sợ? Chỉ bằng ngươi sao? Nếu ngươi đã muốn mời bổn vương phi đi như vậy, sao bổn vương phi lại không thành toàn cho ngươi." 

Nói xong, Sở Kiều Tịnh đứng dậy bước ra cửa đầu tiên. Lúc đi tới cửa nàng đột nhiên dừng bước, xoay người lại: "Đúng rồi, hóa ra ngươi cũng biết ta mới là Vương phi à? Cho nên thân phận của ngươi bây giờ không thích hợp để mặc bộ quần áo này" 

"Vẫn nên thay quần áo đi, tránh làm trò cười cho người khác!" 

Dứt lời, Sở Kiều Tịnh đạp cửa đi ra. 

Thượng Quan Ý nhìn bóng lưng nàng, nghiến chặt răng lại, ánh mắt như mũi tên độc muốn bắn xuyên qua người nàng. 

Sở Kiều Tịnh! Ngươi cũng chỉ có thể đắc ý được lần này nữa thôi! 

Lúc này trong hậu hoa viên của Thần Vương phủ đã dựng một sân khấu, nghe nói Thượng Quan Ý đã mời gánh hát nổi tiếng nhất Bất Dạ Thành để chiêu đãi. 

Sở Kiều Tịnh vẫn mặc một bộ quần áo nhẹ nhàng, trên mặt đeo mạng che mặt, chậm rãi bước tới. 

Mọi người nghe hạ nhân bẩm báo, dáo dác nhìn về phía Sở Kiều Tịnh hành lễ vấn an. 

"Không cần đa lễ, các vị đều là khách của Thần Vương phủ, nếu có chỗ nào chiêu đãi không chu toàn, vẫn xin các vị rộng lòng tha thứ." 

Giọng nói của Sở Kiều Tịnh lạnh nhạt, nhưng lại giống như một dòng suối khiến người ta cảm thấy yên bình và thư thái. 

"Nè, mọi người có nghe nói không? Mấy ngày trước Thần Vương phi đỡ đẻ cho Tình phi, là mổ bụng sinh ra đấy" 

"Ta cũng có nghe nói, bởi vì Hoàng tử của Tình phi sinh là mổ bụng lấy ra, cho nên Hoàng thượng còn cố ý bãi bỏ hình phạt mổ bụng, sau này không còn hình phạt này nữa. "Không chỉ vậy, bây giờ Thần Vương phi còn là nữ thái y đầu tiên của Bất Dạ Quốc, sau này sẽ có chức vị" 

"Phải đó, nhưng mà nè, ngươi thử nghĩ xem, trước kia Thần Vương phi nổi tiếng là người ngu ngốc, sao đột nhiên lại lợi hại như thế?" 

"Đúng vậy, nghe nói hôm đó nàng ta chống đối Thái hậu mà cũng không bị xử phạt. Cuối cùng còn đánh Hiền Vương phi ba mươi hèo. 

"Ôi... Xem ra sau này thời thế sẽ thay đổi rồi, phải có quan hệ tốt với Thần Vương phi mới được" 

Thượng Quan Ý thay quần áo xong tới nơi đã nghe thấy lời bàn tán của mọi người, khiến bàn tay trong ống tay áo của nàng ta siết chặt lại, trong mắt đầy vẻ ghen tị. 

"Mọi người vào chỗ được rồi, bọn ta mời đoàn kịch Hỉ Lan nổi tiếng từ phía Nam Thành đến, lát nữa sẽ bắt đầu biểu diễn." Thượng Quan Ý chậm rãi tới cùng Phi Lan, cách nói chuyện hệt như nữ chủ nhân. 

Đương nhiên mọi người cũng biết mấy chuyện khó nói ở hậu viện của Vương phủ và Hoàng cung, thế là dáo dác liếc nhìn về phía Sở Kiều Tịnh. Dĩ nhiên, nếu là trước kia thì chắc sẽ không như thế, nhưng bây giờ địa vị của Sở Kiều Tịnh cũng được đà tăng lên, nếu có chuyện bất ngờ xảy ra, đắc tội với nàng cũng không tốt. 

eyJpdiI6Ik5xQ0R5T21vQ3ROSlwvNEpIQnFlYVBnPT0iLCJ2YWx1ZSI6InNtc1ZTeGtmSUtCcDhFVWpZTlJUdCs5cEYybHNlam1Gbnk3clcwbzNsSzFJZ1VXcVIyOElzbFRncHV6Y1M4NTNxVldEdmxLZ3pmZkM4STNFSjJjQjk1eVYzY2podmt1THNxZ0ppT2xoZWl4TjY2cXBQcENxUldkR0k0QitzZnpTQUFtUkM1R242Q2ZOMFAxcmsyQno0YUhSRWl0aU5rUHRSU3RkUVlVY29LT1JBeWhvTlRWbWNWQkpmbW15K2hYdU9mMXp0TjUrMFZmSWE5aEJvVWlLT3F1YUNTZU43b1VGQzRXbkdLSWE1cFJSZlwvTlBDTDB0TElcL0JvNWtGRHpxZ2FqWk9OZzRETXVWUFhQRDBjeXAyT2FUc2prYzdjd1lTVlB2TzRCblUxZmZTTE52K0hSeHoxSjNGZ21CdXNzWDVHblNIWFwvVmpLTVwvNWRrQktlM3BOVXUwUTZQQjIyYmZNYjVpNVpNRXRyMm8yeit2ZVZYVXRjbGpkNjdHRzdOVEZaMjFWMHhGT2ZwVFpSZGhGUUFzSEw2WThoXC85a05Db0RLR3FSWmhcL3JuRTg4a2JvdmFqT3pBWFZ2UTc5SThudHlrMkNETkxnWDRFQ0dTa0hwXC9kdU5cLysyMlRiV3RxajZvUXFYSk5zOFE3TWVVM0FGRmNPWG5ZUGphSHFiTUJlV3JEXC9wSXdGbWVzUXZuc083enV1azlCWnQrbmhyeGRVdzlLZGIrYU1LVWE4V3R4eTFGanFkanFsZ0oxNlZuU2MrVSIsIm1hYyI6IjY3YmY3YzBiYTdjMDRkYzI0MjQ2OWZiMTRkOTI3YTM5YTQwOGE2NDQzOGNmNjgxNjEzMGZlMzQxMWU3Y2NmNzAifQ==
eyJpdiI6InRLZUxSbm1OaE1YTDFHbFwvNUZ6TU5nPT0iLCJ2YWx1ZSI6ImNVY2hHK1BhMVlVNFBZSHNDNlZGRUtHQXJnRXR4ZmRTQ0lMeVFDa1B5T2VvTURVUTBRSnI3RmFpTCtTaW5La216SHZlQjhEU1VzdVNqckFhZEQzTGM2cFk4aVZoZlZrY3d6ZWNmTFJhbW94WU9RVnpocE85am16cE9NNFwvTHNrVFdXeDUrQ3c4Y2J4b3BiUGFjVjE4RlByY1FFMG9QQXlvcE40emkxQmVBVEt4SjVoWEo2ZGIxV3U1OFp0VFBsNGdpXC9ZcE9jdXlWelBtMUpiYUtibTZHRXhWUFFmeEgrU0phcXVETUNtUVJCTUhtWGRsYmhtV1pYSHZYVWdzRmgxTnNDTDVGYVE5K1o4VnkrdEZlQ2JBWU5BQm9wNjR5c0JUdWU4emVaXC85V1B6ZlYxMm9udXM5Nkp1VGxlWWpaN1kzcWZ5RXY1cVo3S1wvT1JTWWhudlwveXRQK1ljN2RzTFZQVHRsaE1CeFl0SCtCZEd6RU1KQVUxdTdTWnRlblFlR2NYS0RpN3VpVVpER1NDWThZYWFQUFQrSGJQVmt4XC9HTmt0Q0xRTVwvNGp6bG1uTXp4N2dNK3pWWVYwY0ZGSmt5TWgyK1FrQjZWYVYrSzlCQWcwbEh2SlJpK3FQXC85ejJ0Uk01WlNBeEhQTFwvckZ3VTJUNURnVWZJakkrWUVneDlCNkwxR1gwU1wvM256RjhMWUJXclwvUmlNQnk5NFJzYmFLdnVZTThIWHRGVGJXTWRvZUNIc2xQTllQeTJmanNmd1wvZ3hJNThCdG9ySEpKTW5HRVwvOFwvYWUrcG9xU0hKUWVMOGdRTlRPOUNBRmZoczNPeWVLRVFHckFtcjZPU1gyd0toM1M5YSIsIm1hYyI6IjQ2OTFjMTAzYTE0MjVmN2IwNmM1ZGFjZjIwODM1YjQzYWI0NmQzNjM3ZTk5MzlmNDRiZDNlNzE5MjdjNDE5ODkifQ==

Nói xong, nàng lại liếc nhìn Thượng Quan Ý, quả nhiên sắc mặt nàng ta đã trở nên tái nhợt, có chút mất tự nhiên.

Ads
';
Advertisement
x