“Vậy thì quyết định thế đi.
Cửu Thiên và Liễu Chỉ cụng ly, rất thản nhiên sắp xếp ổn thỏa sự việc.
Cửu Thiên căn bản không sợ Đường Huy giở trò gì cả, bọn họ nguyện ý đi theo thì đi theo, tới lúc đó ai giết ai còn chưa chắc đâu!
Đường Huy điều chỉnh cảm xúc của mình, hắn ta cảm thấy mình đã rất cẩn thận.
Nhưng không ngờ Cửu Thiên vẫn chơi loại chiêu trò này để bịp hắn ta.
Có điều, nụ cười trên mặt Đường Huy vẫn còn.
Chút thiệt này, hắn ta chấp nhận.
Hơn nữa Đường Huy rất chắc chắn, người thích chiếm hời sẽ chịu thiệt lớn.
“Cửu minh chủ, vậy mấy ngày sau chúng ta xuất phát sao?”
Đường Huy cười hỏi.
Cửu Thiên đưa ra ba ngón tay, nói: “Ba ngày sau. Đường Huy huynh, các người cố gắng nghỉ ngơi. Ba ngày sau chúng ta sẽ rời khỏi nước Nghi, giết vào ba đạo phòng tuyến của
ma tu."
Đường Huy nói: “Được, tôi bây giờ đi chuẩn bị, Liễu Chỉ cô nương, Cửu minh chủ, hai người từ từ nói chuyện.”
Đứng dậy, Đường Huy rời đi.
Từ đầu tới cuối, Đường Huy thể hiện rất điềm nhiên.
Dường như thật sự không có hai lòng gì cả.
Đợi Đường Huy rời khỏi tầm mắt, Cửu Thiên mới nói: “Liễu Chỉ, cô chắc biết tại sao tôi không nguyện ý dẫn cô đi rồi nhỉ?”
Liễu Chỉ gật đầu nói: “Tôi biết, Ám Nguyên thánh nữ để lại một nước cờ ẩn trên người tôi. Trước khi chưa đuổi Ám Nguyên thánh nữ trong cơ thể của tôi đi, tôi không thể đi theo đại quân của các người hành động được. Như vậy rất có khả năng sẽ lộ mục tiêu.
Cửu Thiên nói: “Cô hiểu thì tốt. Không phải tôi không tin cô. Chỉ là sự việc chỉ có thể làm như vậy. Liễu Chỉ cô nương, chỗ tôi có ít đồ cho cô!”
Vừa nói xong, Cửu Thiên lấy ra thiên tự phù mình có được ở nước Thần, đưa cho Liễu Chỉ, nói: “Đây là đồ tốt tôi có được trong khoảng thời gian ra ngoài này. Cô giữ ở trên người phòng thân, cho dù là Ám Nguyên thánh nữ đó ra ngoài gây rối nữa cũng tuyệt đối không làm tổn thương được tính mạng của cô.”
Không nói nhiều, Cửu Thiên đặt thiên tự phù vào trong tay Liễu Chỉ.
Liễu Chỉ nhìn thiên tự phù thì có thể cảm nhận được lực lượng cuồn cuộn lưu động ở bên trong.
Một lá thiên tự phù này, giá trị e rằng đắt hơn rất nhiều thần khí.
Liễu Chỉ kinh ngạc nói: “Anh thật sự tặng cho tôi sao?”
Cửu Thiên cười nói: “Đương nhiên là thật. Giữ lại trong tay cô có tác dụng nhiều hơn để ở chỗ tôi, hơn nữa chuyện lần này nói không chừng còn cần cô giúp đỡ. Cô hiểu ý của tôi chứ?”
Con mắt của Liễu Chỉ khẽ động, cô ta đã hiểu ý của Cửu Thiên.
Chính là kêu cô ta cố ý đi loạn khắp nơi hoặc tìm một chỗ mà ở lại, để Ám Nguyên thánh nữ đó cho rằng đám người Cửu Thiên ở đó, tạo cơ hội cho đám người Cửu Thiên tập
kích.
Liễu Chỉ cũng không từ chối nữa, trực tiếp cất thiên tự phù đi.
Nhìn gương mặt của Cửu Thiên, Liễu Chỉ nói: “Cửu Thiên, Linh Bối đó không thể tin được, cô ta là...
Cửu Thiên làm động tác im lặng, nói với Liễu Chỉ: “Không thể nói, không thể nói. Liễu Chỉ, những điều cô nói, thật ra tôi đều biết, chuyện giữa tôi và Linh Bối không đơn giản như cô nghĩ, tôi biết nên làm như nào.
Liễu Chỉ đè thấp giọng, nói: “Nhưng ba ngày sau, các người sẽ đi tới nơi nguy hiểm. Nếu cô ta có ý xấu, nhất định sẽ đi theo các người. Tới lúc đó, cô ta muốn hại anh, thật sự quá đơn giản.
Cửu Thiên nói: "Không sợ. Cô ta chỉ là một thần sứ mà thôi. Nếu đi theo, tôi đoán cô ta chắc chắn sẽ không làm bừa. Huống chi, cô ta chưa chắc dám đi. Ha ha, thời gian ba ngày, cô ta có thể đợi ba ngày hay không còn chưa biết!”
Cửu Thiên vô cùng tự tin, nhướn mày nhìn Liễu Chỉ.
Lúc này Liễu Chỉ dường như bị dáng vẻ vô cùng tự tin của Cửu Thiên mê hoặc, ngây người tại chỗ.
Cửu Thiên không hiểu mà nhìn Liễu Chỉ, nói: “Liễu Chỉ, cô sao thế? Là Ám Nguyên thánh nữ đó lại tới rồi sao?”
Nói xong, bàn tay của Cửu Thiên đặt ở trên vai của Liễu Chỉ.
Một cỗ lực lượng ấm áp đi vào trong cơ thể của Liễu Chỉ, nhẹ nhàng tiếp xúc với thần hồn của Liễu Chỉ.
Cả người Liễu Chỉ rung lên, đột nhiên đứng dậy.
Mặt đỏ bừng, bóp một góc của áo giáp nói với Cửu Thiên: “Cửu Thiên, anh nghỉ ngơi sớm đi. Tôi về trước!”
Cửu Thiên rất khó hiểu. Xảy ra chuyện gì vậy? Chỉ đụng nhẹ vào thần hồn mà thôi, sao ai cũng có dáng vẻ này.
Lần trước đụng vào Huyễn Tầm cũng thế, bây giờ Liễu Chỉ này cũng thế.
Không hiểu, khó rõ.
Bản thân Cửu Thiên ngồi ở đó, tiếp tục uống rượu, điều chỉnh trạng thái, khôi phục thương thế.
Vào lúc này, lại một người đi tới, nở nụ cười quyến rũ, nói: “Tông chủ, ngài gọi tôi tới có chuyện gì sao?"
Cửu Thiên quay đầu lại, nhìn đôi mắt đẹp lưu chuyển của Thiên Mị Hồ.
Hắn khẽ cười nói: “Tới đây, ngồi bên này. Tôi có chút chuyện hỏi cô.”
Ở một bên khác, Đường Huy quay về chỗ ở của mình.
Ở cửa, một võ giả của Bát Phương Tiền Trang sớm đã đợi nhiều giờ.
Nhìn thấy Đường Huy tới, võ giả đó cát bước nhanh chóng đi tới, ghé vào tai Đường Huy nói: “Đại công tử, Linh Bối cô nương tới rồi!”
Đường Huy vỗ tay cười nói: "Tốt, tới đúng lúc. Tôi biết ngay mà. Hai người này tuyệt đối không một lòng. Cơ hội, cơ hội tốt thật sự! Đi, mau đi mời đám người ThPhong huynh tiền bối tới đây. Đi mau.
Võ giả lập tức rời đi, Đường Huy đẩy cửa phòng ra, đi vào phòng, quả nhiên Linh Bối sớm đã đợi ở bên trong.
Nhấp ngụm rượu hoa quả trên bàn, Linh Bối cười nói: “Đường Huy công tử thật biết hưởng thụ. Uống rượu cũng ngọt, thơm như này. Không phải là đồ của nước Nghi nhỉ?”
Đường Huy từ từ đóng cửa phòng lại, cười nói: “Đương nhiên không phải. Đây là rượu ngon tôi mang từ Bát Phương Tiền Trang chúng tôi ra ngoài, nơi lẻo lánh nghèo nàn như nước Nghi cỏn con sao có thể có chứ? Linh Bối cô nương, từ từ nếm thử, có cảm nhận được hậu vị không?”
Linh Bối cười nói: “Đường Huy công tử trong lời có thêm lời, không bằng nói thẳng đi. Hậu vị nào?”
Đường Huy ngồi ở đối diện Linh Bối, lại rót một ly cho Linh Bối, nói: “Đương nhiên là hậu vị thuộc về thần sứ. Nói rõ ràng như vậy, Linh Bối cô nương, không đúng, nên gọi cô là thần sứ đại nhân, có đúng không?”
Trong mắt Linh Bối xẹt qua ánh sáng lạ, hừ khẽ một tiếng, để ly rượu trong tay xuống, nói: “Anh muốn lợi dụng tôi, đúng không?”
Đường Huy lắc đầu nói: “Không phải lợi dụng, là hợp tác! Cô lẽ nào không muốn khiến tên Cửu Thiên đó chết đi hay sao?”
Linh Bối nói: “Muốn thì muốn, nhưng bản thân tôi không làm được. Nếu anh có thể làm được. Tôi có thể khiến anh trở thành thần sứ thế hệ mới, anh cảm thấy như nào?”
Đường Huy có vẻ không tin, thật sự nghĩ hắn ta là người chưa từng đọc sách à.
Thần sứ chỉ có thể là thần linh chỉ định, đâu có chuyện thần sứ chiêu mộ thần sứ.
Linh Bối cười nói: “? Vậy ư? Vậy anh nói xem, nên làm như nào?”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất