Lá cờ bị tàn phá, thân phi thuyền bị tổn hại và trên phi thuyền là những bóng dáng nhìn trông có chút quen thuộc.
Cửu Thiên nhấc tay lên, kêu tất cả mọi người dừng lại.
Tất cả mọi người đều nhìn ra xa, nhìn nhóm phi thuyền đột nhiên bay tới với ánh mắt kinh ngạc.
Hàn Liên nói: “Cửu Thiên sư đệ. Đây là nhóm phi thuyền từ đâu ra? Lẽ nào là Liên quân Tây Lĩnh đánh thua trận rồi sao? Không phải chứ? Nhiều người như thế chỉ còn lại từng này ư? Các ma tu cũng quá lợi hại!”
Cửu Thiên lắc đầu nói: “Không thể là Liên quân Tây Lĩnh. Nếu đám người Đỉnh Vực quốc chủ thua nhanh như vậy. Vậy nước Nghi sớm đã bị diệt rồi! Đi, đi lên, xem thử là ai?”
Phi thuyền bay về phía trước, hướng về phía phi thuyền đang bay tới.
Một lát sau, đám người Cửu Thiên cuối cùng cũng nhìn rõ, bóng dáng quen thuộc đứng trên phi thuyền rốt cuộc là ai.
“Ha ha ha ha, Đường Huy! Sao lại là các người, trên đường các người gặp phải ma tu à? Sao lại thành như này?”
Sau khi nhìn rõ những người trên phi thuyền đó, thì ra là cường giả của Bát Phương Tiền Trang và nước Hoàn Vũ.
Cửu Thiên khẽ mỉm cười.
Nụ cười của hắn lọt vào trong mắt của đám người Đường Huy thật sự là sự mỉa mai trắng trợn.
Bởi vì chỉ có đám người Đường Huy mới biết rõ tại sao bọn họ lại thành như này.
Tất cả đều là cái bẫy do Cửu Thiên cố ý thiết lập!
Cửu Thiên giữa chừng giở chiêu bẩn, hắn biết đám người Đường Huy sẽ không ngoan ngoãn đi làm nhiệm vụ. Mà sẽ đổi hướng giữa chừng, đi giết hắn. Vậy nên trực tiếp dẫn
đám người Liễu Chỉ tới nước Nghi.
Mà đám người Đường Huy lại ngu ngốc chạy tới nước Cẩm vốn nên là tuyến đường hành quân của đám người Cửu Thiên.
Điều càng không thể ngờ là trong nước Cẩm có mai phục của các ma tu.
Mười đường chủ, ba, bốn cường giả cực hạn của ma tu thế hệ trước mai phục ở đó, chỉ đợi người khác tới.
Kết quả là đám người Đường Huy cửu tử nhất sinh mới giết ra khỏi nước Cẩm.
Sau đó bị các ma tu truy đuổi mãi cho tới đây, vốn bọn họ không biết các ma tu rốt cuộc có ý gì.
Bây giờ vừa nhìn thấy đám người Cửu Thiên ở đằng trước cách đó không xa.
Đám người Đường Huy lập tức hiểu mọi chỗ không hiểu!
“Cửu Thiên!”
Trên mặt Đường Huy nở nụ cười. Nhưng giọng nói lại giống như nghiến răng nghiến lợi nói ra.
Ở đằng sau, Thanh Phong Kiếm Thánh, Ngạo Long Thánh Giả đều có vết máu.
Khoảng thời gian này, bọn họ coi như đã chịu đủ khổ sở.
Cái gì gọi là trộm gà không được mất toi nắm thóc, chính là nói bộ dạng này của bọn họ.
Vừa nhìn thấy Cửu Thiên, Thanh Phong Kiếm Thánh và Ngạo Long Thánh Giả đã muốn ra tay.
Bọn họ thật sự hận Cửu Thiên thấu xương!
Rõ ràng những ma tu ở trong nước Cẩm là chuẩn bị để giết Cửu Thiên.
Ai ngờ được, Cửu Thiên chơi chiêu, lừa bọn họ sập bẫy.
Đường Huy vội vàng cản Thanh Phong Kiếm Thánh và Ngạo Long Thánh Giả lại, nghiến răng nói: “Không được, lúc này không thể ra tay. Hai vị đều có thương thế trên người. Cửu Thiên lại không dễ đối phó. Nếu Cửu Thiên cố ý đợi chúng ta ở đây, đằng sau cũng có mai phục, bây giờ chúng ta ra tay là tự tìm đường chết.
Thanh Phong Kiếm Thánh nói: “Tôi không giết hắn khó mà xả giận được. Lần này cậu ta đã bịp bao nhiêu người chúng ta. Tôi nhất định phải giết cậu ta!”
Đường Huy nói bằng giọng lạnh lùng: “Yên tâm đi, sẽ có cơ hội. Nhưng không phải bây giờ, tuyệt đối không phải bây giờ. Chuyện chúng ta phải làm bây giờ là nghỉ ngơi và dưỡng thương, phải cầu hòa!”
Ngạo Long Thánh Giả tức giận đùng đùng nhắm mắt lại, xoay người quay về trong khoang thuyền.
Mắt không thấy lòng không phiền, lúc này ông ta thật sự không muốn nhìn thấy mặt của Cửu Thiên.
Đám người Hàn Liên sư huynh từ xa cũng nhìn thấy dáng vẻ của đám người Thanh Phong Kiếm Thánh.
Hàn Liên đè thấp giọng, hỏi: “Cửu Thiên sư huynh. Xảy ra chuyện gì thế, bọn họ hình như rất hận đệ. Huynh nhận ra người trên cùng đó, có phải là Đường Huy của Bát Phương Tiền Trang không? Người đặc biệt giàu có ấy!”
Cửu Thiên cười nói: “Hàn Liên sư huynh, huynh thật nhớ lâu. Không sai, chính là anh ta. Đám người này bị đệ bịp một vố. Bây giờ chắc có ý nghĩ muốn giết đệ rồi!”
Hàn Liên lập tức rút kiếm Huyết Long mình mới có được ra, nói: “Hừ, một đám tàn binh bại tướng, còn muốn tới gây sự à. Tới, tới, tới đây huynh dạy cho bọn họ cách làm người!”
Cửu Thiên đè kiếm của Hàn Liên sư huynh, nói: “Yên tâm đi, Hàn Liên sư huynh. Loại tình hình này, bọn họ không dám ra tay với đệ đâu.
Vừa nói xong, phi thuyền của hai bên lại gần nhau không ít.
Khoảng cách như này, đủ để Cửu Thiên nhảy sang phi thuyền của đối phương.
Cửu Thiên ôm quyền, nói: “Đường Huy huynh, lâu rồi không gặp. Sao các người lại thành ra như này?”
Đường Huy mỉm cười nói: “Cửu Thiên huynh, anh thật sự không biết ư? Chúng tôi bị người ta lừa đó. Một người cực kỳ xấu xa đã lừa chúng tôi. Giờ hết cách, chỉ có thể nương nhờ anh. Cửu Thiên huynh, chắc là người tốt nhỉ?”
Cửu Thiên xua tay nói: “Người tốt hay xấu này không dễ nói. Ở trong mắt người xấu, người khác đều là người xấu. Ở trong mắt người tốt, mọi người đều là người tốt sao? Đường Huy huynh, hành trình của các người hình như không tới bên này nhỉ? Sao đột nhiên tới nương nhờ tôi thế?”
Đường Huy nói: “Hành trình của Cửu Thiên huynh lẽ nào là bên này sao? Những lời thừa thãi này đừng nói nữa được không? Cửu Thiên huynh châm chước đi. Bên phía chúng tôi có rất nhiều người bị thương, cần chữa trị gấp. Mong Cửu Thiên huynh giúp đỡ!”
Cửu Thiên xua tay nói: “Có những lời thừa thãi vẫn phải nói. Đường Huy huynh, thật ra chúng tôi cũng là chạy trốn tới đây. Anh nhìn chúng tôi, có ai không phải trải qua trăm trận chiến quay về chứ. Nếu nói thương vong, anh còn có thể thê thảm hơn chúng tôi sao!”
Nói xong, đám người Hàn Liên sư huynh nhớ tới Thập Tam, vẻ mặt người nào người nấy có vài phần phẫn nộ.
Đường Huy thấy đám người Cửu Thiên vậy mà không giống diễn, không khỏi có hơi sửng sốt, nói: “Cửu Thiên huynh, lẽ nào còn có người có thể bịp anh ư? Nói với tôi đi, người đó là ai?”
Cửu Thiên cười vài tiếng trong lòng, nếu hắn thật sự nói, e rằng tên Đường Huy này sẽ vui tới mức nhảy dựng lên.
Cửu Thiên thông minh đổi chủ đề: “Đường Huy huynh. Mọi người đều là người bị thương nên không nhắc tới những chuyện đau lòng này nữa. Tôi nói với anh như này đi, nước Nghi vốn là một nước nhỏ, không chưa được quá nhiều người. Không bằng các người đi về phía trước nữa, tìm một nước dừng chân. Tôi không tiễn nữa!”
Cửu Thiên phất tay kêu phi thuyền ở đằng sau tránh hết ra. Dáng vẻ là định dõi theo đám người Đường Huy rời đi.
Thanh Phong Kiếm Thánh lại muốn phát tác nhưng bị Đường Huy kéo chặt.
Đường Huy vội vàng truyền âm nói cho Thanh Phong Kiếm Thánh: “Đừng trúng kế của Cửu Thiên. Lúc này phải nhịn. Chỉ cần cuối cùng chúng ta có thể giết Cửu Thiên, mọi
chuyện đều xứng đáng!”
Thanh Phong Kiếm Thánh cưỡng chế đè nén lửa giận của mình.
Đường Huy miễn cưỡng nặn ra nụ cười, nói: “Cửu Thiên huynh. Anh nói gì thế. nước Nghi có nhỏ nữa cũng chắc chứa được, chúng tôi chỉ có mấy chiếc phi thuyền thôi, Cửu Thiên huynh châm chước được không?”
Cửu Thiên khựng lại rồi cười nói: “Nếu Đường Huy huynh đã nói như thế, cũng không phải không được. Không bằng như này đi, Đường Huy huynh, anh lấy ra một viên đan dược, loại tốt một chút. Tôi đi thương lượng với quốc chủ của nước Nghi một chút, dù sao là địa bàn của người ta mà!”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất