“Đã chết ư?” 

Hàn Liên cười thành tiếng, giống như Ngọc ma thánh đã kể chuyện cười rất buồn cười. 

Ngọc ma thánh thấy Hàn Liên lúc này vậy mà còn cười được thì không khỏi có vài phần tức giận: “Cười cái gì, lẽ nào Cửu Thiên chết, cậu rất vui ư?” 

Hàn Liên ngẩng đầu lên, vẻ mặt mỉa mai nhìn Ngọc ma thánh nói: “Tôi cười ông vô tri, cười ông ngu xuẩn. Ông giết Cửu Thiên sư đệ của tôi ư? Trong thiên hạ có ai có thể giết Cửu Thiên sư đệ của tôi chứ? Phong Thiên của Đạo Tâm Ma Tông các người không làm được, chỉ dựa vào một ma thánh cỏn con như ông có thể làm được sao? Ha ha, ông lấy hài cốt của Cửu Thiên sư đệ của tôi ra đây cho tôi xem! Lấy ra đây!” 

Giọng điệu của Hàn Liên rất hống hách, khiến Ngọc ma thánh nhìn mà tức ê răng. 

Ngọc ma thánh nói: “Tốt, các người không phục đúng không. Tôi cho các người xem Cửu Thiên chết như nào. Sau đó luyện tất cả các người thành ma đan!” 

Nói xong thì Ngọc ma thánh bay lên cao. 

Bay về phía lâu đài cổ huyết sắc ban đầu. 

Đám người Hàn Liên bị hắn ta lôi vô cùng khó chịu. Đều đang liều mạng giãy dụa nhưng không có tác dụng. 

Mây đen vô tận động theo Ngọc ma thánh. 

Cả nước Thần đều có thể nhìn thấy rõ Ngọc ma thánh bay lên cao, lập tức quỳ rạp xuống đất. 

Một lát sau, Ngọc ma thánh chỉ vào tàn cốt ở lâu đài huyết sắc dưới đất và bao nhiêu hài cốt của ma tu, nói: “Nhìn thấy không, đây là vùng đất tử vong của tên Cửu Thiên đó. Ở bên cạnh là người cùng bồi táng với cậu ta!” 

Đám người Hàn Liên lập tức đưa mắt nhìn mặt đất. 

Ngọc ma thánh phất tay, quăng đám người Hàn Liên từ trên cao xuống, đập mạnh xuống đất. 

Cả người đau nhức, ma khí nhập thể, khiến đám người Hàn Liên đau tới nhe răng trợn mắt, lực lượng không thể sử dụng được. 

“Tìm đi, từ từ tìm. Đợi các người tìm được rồi thì biết người đối đầu với tôi sẽ có kết cục gì!” 

Ngọc ma thánh chắp tay sau lưng, cứ vậy nhìn đám người Hàn Liên. 

Ngọc ma thánh là muốn công tâm trước, khiến đám người tự nhận chính đạo này mất đi mọi hy vọng. 

Sau đó từ từ thẩm vấn đám người Hàn Liên, hỏi ra mọi chuyện. 

Bây giờ hắn ta rất muốn biết, thứ mà đám người này tới nước Thần tìm có giống hắn ta không. 

Lần trước khi gặp Cửu Thiên thì hắn ta cảm nhận rõ được Cửu Thiên chắc chắn có cái gì đó giấu hắn ta. 

Bây giờ, điều hắn ta có thể làm là làm rõ Cửu Thiên rốt cuộc giấu hắn ta cái gì. Sau đó xem xem, rốt cuộc xảy ra vấn đề ở đâu. 

Đám người Hàn Liên cố nhịn đau, bắt đầu tìm đông tìm tây. 

Bọn họ ngàn vạn lần không tin Cửu Thiên đã chết. Nhưng nhìn hài cốt của ma tu khắp nơi và tàn tích của lâu đài đầy đáng sợ này. Bọn họ vẫn có chút hoảng. 

Nhất là Hàn Liên sư huynh, thật sự sợ tìm được hài cốt của Cửu Thiên. 

Các ma tu ở xung quanh đang tập trung. Bọn họ không dám lại gần quá, chỉ có thể từ xa nhìn Ngọc ma thánh ở trên trời và đám người Hàn Liên đang tìm dưới đất. 

Bỗng nhiên, Hàn Liên sư huynh lật một tảng đá lớn ra. 

Ngay lập tức trong tảng đá lớn, một người đàn ông bị nổ nửa người xuất hiện trong mắt mọi người. 

Nửa người trên của người này coi như hoàn hảo, Hàn Liên nhìn gương mặt này, lập tức nhận ra, cười nói: “Ha ha ha, Bọ Cạp chết tiệt. Anh vẫn chưa chết à!” 

Người xung quanh nghe thấy tiếng của Hàn Liên, lập tức quay đầu lại. 

Đám người đại sư huynh đi tới nhìn Tiết Thánh chỉ còn nửa người, cũng cười thành tiếng: “Quả nhiên là Tiết Thánh, sao lại thành như này rồi?” 

Tiết Thánh há miệng nói không ra lời, nhìn dáng vẻ chắc bị nổ sắp không sống được nữa rồi. 

Ngọc ma thánh không ngờ Tiết Thánh vẫn có thể sống, lập tức từ trên không đáp xuống. 

Phất tay một cái, đám người Hàn Liên lần nữa bị ma khí trói buộc. 

Cúi đầu, Ngọc ma thánh nhìn Tiết Thánh nói: “Bọ Cạp, cậu bị sao thế?” 

Tiết Thánh đảo mắt, nhìn thấy Ngọc ma thánh, lập tức vẻ mặt kích động, cả người bắt đầu co giật. 

Ngọc ma thánh nhấc tay tóm lấy, nhưng là tóm thần hồn của Tiết Thánh từ trong đầu của hắn ta. 

Nhìn ra thần hồn của Tiết Thánh cũng bị nổ tan tác, hơi rách nát, hình như có thể sụp đổ bất cứ lúc nào. 

Ngọc ma thánh dùng lực lượng của mình ổn định thần hồn của Tiết Thánh, lớn giọng hỏi: “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Có thấy Cửu Thiên không?” 

Tiết Thánh nghe thấy tên của Cửu Thiên thì bắt đầu rít lên: "Ngọc ma thánh đại nhân, tên Cửu Thiên đã gây nổ cả lâu đài cổ huyết sắc. Cậu ta còn biến tôi thành như này!” 

Ngọc ma thánh tức giận nói: “Tôi hỏi cậu có nhìn thấy Cửu Thiên không, cậu ta bị nổ chết chưa?” 

Tiết Thánh nói: “Chưa! Cửu Thiên cậu ta chưa chết. Cậu ta rơi cách chỗ tôi không xa, tôi nhìn thấy cậu ta bị nổ máu thịt mơ hồ nhưng sự sống vẫn còn, chưa có chết. Nói ra thì tình trạng của cậu ta còn tốt hơn tôi” 

Nghe thấy Cửu Thiên chưa chết, đám người Hàn Liên cười càng điên cuồng. 

Ngọc ma thánh nghe tới đây thì thật sự tức giận, hủy đi con rối của mình, tổn thất ba ma thánh, một lâu đài cổ, vậy mà không giết được Cửu Thiên. 

Lần này, thật sự là lỗ to! 

Ngọc ma thánh nghiến răng nói: “Vậy Cửu Thiên đang ở đâu?” 

Tiết Thánh nói: “Tôi xuyên qua khe hở của tảng đá, nhìn thấy cậu ta được một thi nô nhặt, không biết kéo đi đâu” 

Ngọc ma thánh vô cùng tức giận, nói: “Thi nô ư? Tra cho tôi, rốt cuộc là thi nô nào nhặt, sống thấy người chết thấy xác!” 

Giẫm bàn chân một cái, thi thể của tất cả các ma tu ở xung quanh lập tức hóa thành tro bụi. 

Ngay cả nửa cơ thể của Tiết Thánh cũng tan thành tro bụi. 

Tiết Thánh thấy thế thì khóc không ra nước mắt. Nhưng lại không dám nói nửa chữ không! 

Đám người Hàn Liên bị xung kích, máu phun ra, khí tức ai cũng suy yếu. 

Tất cả các ma tu ở xung quanh thấy Ngọc ma thánh nổi giận thì đâu dám nói gì, vội vàng dẫn người đi tìm. 

“Tất cả thi nô, không thể bỏ qua một ai. Nhất định phải tìm được tên Cửu Thiên này!” 

Các ma tu lớn giọng hét lên, lũ lượt rời đi. 

Ngọc ma thánh bỗng nghĩ ra cái gì đó, đanh giọng nói: “Khoan đã, đưa đám người này tới tế đàn ma cốc, nói cho tất cả mọi người, tôi sẽ giết những người này trong vòng ba ngày, dùng máu thịt của bọn họ để tế trời. Hừ, nếu Cửu Thiên còn sống, không tin cậu ta không tới. Nếu cậu ta không dám tới, tôi sẽ cho cậu ta nhìn thấy tận mắt tôi biến những người bạn sống sờ sờ của cậu ta thành mủ máu. 

Hàn Liên nghe thấy lời của Ngọc ma thánh, trợn to hai mắt nói: “Ngọc lão quỷ, trái tim ông thật ác độc. Chỉ đáng tiếc, chiêu này của ông không có tác dụng với sư đệ của tôi. Ông sẽ tự mình ăn quả của chính mình, cuối cùng người chết nhất định là ông. Nhớ lời của tôi, nhất định là ông. 

Ngọc ma thánh nhấc tay một chưởng đánh ngất Hàn Liên. 

Hừ lạnh một tiếng, Ngọc ma thánh quăng đám người Hàn Liên cho mấy đường chủ còn chưa rời đi, nói: “Bọn họ giao cho các người trước. Mặc cho các người xử lý, đừng chơi chết người là được!” 

eyJpdiI6ImVvRDVWWmM4SEI2Tjk0XC9LVmJJbEZBPT0iLCJ2YWx1ZSI6InlKbEtKQ2dudkNFWXliUVdobWR2OExxWVVxa0g3clJVMlZvUjFDaGtTNzJ1ejhTejVwWE43MThUTjRoamZJeGVaR24xS2ZZTWtNYkpmVEUxMlZpbmc5TzNpeUpPckN2NXg3dDU1aTNraGR3V3JDUDhsQ0pVN1J5YUdoVTFCZzhkeitmd0pqUkJ0WXRpbVd4YUYyNW0rUEZFU3A2c1FrSXVcL3VGY2dCN3hIQ3dxS1p5VGR4TDBENWJFd1B2NzBQUmVZaVJweUgyRTFwWWkweW9ncnBCTUxKQU1IRUxHWkhmVGRiV3VyTUUyeEdwdnJrUHhiSmFwMGFEV2FERnpGSEVIaWJyOVR3S00zZFJiSVdCdWVSMVVINVA0cWdrcmt4aWxObmNYXC83Y3oySzg9IiwibWFjIjoiNTVjNzE4ZTY5MjhkMTA2MTM4ZDMzMDcxNzBkNzM5NWI1NzBiMmM0ODhiMDNhMzU2ZWNhOTFlMmI2MDNlYmRjYiJ9
eyJpdiI6ImdLS2lmK2RPbk5qS1MxRXorT21BXC9nPT0iLCJ2YWx1ZSI6IlZIckZNUnFNbFFnV1JGSmhjMjMwZjRpUHNnQk9vRVdCNW9CenFQTlQ5TjdhUlh4TStLVTc3Q2U0THAzZzlzZ3RaQ0ZudFwvQUFLeUtvelwvemdheUhIS3UyZkpzYzN2c3p0RDNtaGprSTJYTzFYZFp6TlwvZlBTRWZ1U29PTDBuRnRqXC9KTjcxV3JCT1RcL3F2bUZEcXNBK0tHdzk5Yzl3XC9BODNCa3FFTm9NSnpVZUI3RVpDcUduQlpCMlorTkdUVmxrdjhDMTVHOGZxd3RJNEFhWFJTXC96clNwbDZyMSs0NWM4OTZhNzR1cDNvTlwvUVhUSHNkVlZ6UWg0T29PdTJKcWRGbzl6ZkkzM2dUeXcxU2wwOHJ3RE80SG9TTHN6dGxSazlvZFg5Nk5LWDdOMFwvZnd6eUFRMVFWank1Mkx0NjFrOWQxIiwibWFjIjoiMDJkYTRmMzM2OWM0MzZmZjU5MmUxMTgyOWZlOTRhMzc3ZTIzODI4ZWJkMWZlYzg5MWE0MzU0YWRiNmJiYzAxNSJ9

Hoàng Phủ Tường khẽ nói: “Gương mặt anh tuấn này của tôi chắc không giữ được rồi.

Ads
';
Advertisement
x