Nam Cung Lệ phản ứng nhanh chóng, tóm lấy Mục Khả. 

Nhưng hắn ta lại có thể cảm nhận rõ được trong cơ thể của Mục Khả có thứ gì đó bắt đầu thức tỉnh. 

Dần dần, mắt của Mục Khả càng lúc càng sáng, cũng trở nên càng lúc càng sắc lạnh. 

Nam Cung Lệ cảm thấy thần hồn của Mục Khả dường như đang bắt đầu thay đổi. 

Hắn ta vẫn là lần đầu nhìn thấy có người có thể biến đổi thần hồn của mình. 

Trước giờ thần hồn chỉ có thể ngưng thực hoặc tăng cường, nếu biến đổi, người sau khi biến đổi đó còn là Mục Khả hắn ta quen biết không? 

Ý nghĩ này xẹt qua trong đầu Nam Cung Lê. 

Mà ánh sáng trên người Mục Khả mạnh tới đáng sợ, một cỗ uy thế cuồn cuộn phóng thích từ trong cơ thể của cô ta. 

Ở bên cạnh, Hàn Liên dường như nhìn ra cái gì đó, đanh giọng nói: “Xảy ra chuyện gì? Sao lực lượng trên người Mục Khả càng lúc càng giống Linh Bối thế?!” 

Hàn Liên sư huynh nói như vậy, đám người đại sư huynh đều phản ứng lại. 

Đúng thế, ánh sáng phóng ra từ trên người Mục Khả hiện nay thật sự giống với lực lượng phóng ra sau khi Linh Bối biến đổi. 

Lẽ nào? 

Đại sư huynh phản ứng nhanh chóng, lôi Nam Cung Lệ ra, nói: “Nam Cung huynh. Chuẩn bị chiến đấu, cô ta e rằng cũng sắp biến thành thần sứ rồi!” 

Nam Cung Lệ sững người, sau đó lắc đầu liên tục: “Không thể, Mục Khả đâu phải Linh Bối. Sao cô ấy lại là thần sử! Cô ấy không thể là thần sứ!” 

Nam Cung Lệ căn bản không nguyện ý tin lời của đám người đại sư huynh. 

Nhưng Sở Trực, Sở Chính và Hàn Liên đều túm chặt hắn ta. 

Bọn họ nhớ rõ, khi Linh Bối biến đổi đã cho Cửu Thiên một nhát kiếm. 

Cửu Thiên mạng lớn, không có chết. 

Nhưng nếu Nam Cung Lệ anh cũng bị Mục Khả đâm một nhát, vậy thì khó nói. 

Tả Tử Sâm, Hoàng Phủ Tường, Diệp Nam Thiên đều là người từng thấy Linh Bối biến đổi. Tất cả lấy binh khí ra, nhìn chằm chằm Mục Khả. 

Nghiến chặt hàm răng, bọn họ cũng không muốn ra tay với Mục Khả. 

Tiếp xúc trong khoảng thời gian này khiến bọn họ rất thích cô gái kiên cường này. 

Nhưng bây giờ, tình thế không do người. 

Bọn họ cũng hết cách! 

Phong Tuấn Kiệt và A Vân hoàn toàn không biết xảy ra chuyện gì, hai người ngây ngốc đứng ở một bên, nhìn cảnh này. 

Huyễn Tầm ở bên cạnh thì siết góc áo, lo lắng nhìn Mục Khả. 

Mọi người vây lấy Mục Khả, mà lực lượng trên người Mục Khả vẫn đang nhanh chóng tăng trưởng. 

Từ trong mặt đất, dường như có những phiến phù văn xuất hiện, sau đó tiến vào trong cơ thể của cô ta. 

Không ai biết chuyện này là sao, thậm chí không ai biết tình huống này xảy ra như nào. 

Nam Cung Lệ nghiến răng ken két, cả người run rẩy. 

“Mục Khả! Mục Khả!” 

Trong lòng gào thét, Nam Cung Lê đang gắng sức áp chế cảm xúc của mình. 

Không ai biết tiếp theo sẽ như nào. 

Ở một bên khác, kẻ đầu têu Cửu Thiên. 

Thì hoàn toàn rơi vào một thế giới huyền ảo, sau đó những lời nói đó vang lên trong đầu. 

Thế giới trước mắt bắt đầu nhanh chóng thay đổi. 

Sau đó, một cảnh tượng bình yên đập vào mắt. 

Cửu Thiên bỗng nhìn thấy một phiến mây bảy màu. Mà ở trên đám mây, một đám người ngồi khoanh chân. 

Mỗi người đều cao nghìn trượng, kim quang lượn quanh, hơi nóng cuồn cuộn. 

Bọn họ hoặc có nghìn mặt nghìn vẻ, hoặc trong trạng thái hỗn độn, hoặc một tay nâng một phương thế giới. 

Cửu Thiên chỉ liếc nhìn bọn họ, trong lòng bèn có ý nghĩ quỳ lạy. 

Dường như có sự xúc động khiến hắn ba quỳ chín lạy đối với những sự tồn tại chí cao vô thượng này. 

Thần linh. 

Cửu Thiên khẽ nói ra hai chữ này. 

Những bóng người khổng lồ trước mặt khẽ mỉm cười, dường như khen Cửu Thiên nói đúng. 

Sau đó, trong những thần linh này, một chùm hỗn độn xếp ở trên cùng bay ra. 

Bóng dáng che đi tất cả các thần linh khác. 

Cúi đầu, Cửu Thiên có thể nhìn thấy trong một chùm hỗn độn, đôi mắt nhìn thấu thiên địa đó nhìn về mình. 

Sau đó có giọng nói vang lên. 

“Con người, thấy thần không lạy, không biết lễ nghĩa à?” 

Cửu Thiên đang giọng nói: “Ông là thần ư?” 

Ông ta lần nữa cất giọng, đáp: “Ta là hỗn độn chi chủ, do thiên địa sinh ra. Khi bắt đầu thời hồng hoang nắm giữ thiên địa, hư vô biến hóa theo tim của ta. 

Cửu Thiên gật đầu nói: “Thì ra thật sự là hỗn độn chi chủ. Đáng tiếc, ông đã chết rồi!” 

Hỗn độn chi chủ bỗng lớn giọng nói: “Ngu muội, thần linh trường sinh, sao lại chết chứ!” 

Cửu Thiên ngoáy lỗ tai của mình, nói: “Nếu ông chưa chết còn nói cái gì với tôi. Ông muốn bắt tôi làm gì, với thần uy vô thượng của ông trực tiếp bắt tôi làm là được. Còn cần tốn nước bọt này nói với tôi sao? Có phải còn cần tôi vạch trần ông không, bây giờ ông rõ ràng chỉ là một tia chấp niệm mà thần linh để lại thôi. Giả bộ gì với tôi chứ?” 

Lời nói của Cửu Thiên ngả ngớn, giọng nói cũng trở nên sắc bén hơn. 

Vừa nói xong, Cửu Thiên bèn cảm thấy có chút không đúng lắm. Điều này không giống lời mà hắn nói ra lúc bình thường. 

Tại sao vừa đụng phải chấp niệm của thần linh này thì hắn giống như biến thành một người khác, giống như bị thứ gì đó ảnh hưởng. 

hỗn độn chi chủ trầm mặc một lát, sau đó từ từ nói: “Thần niệm bất diệt, thần linh trường tồn. Một điểm này cậu không biết sao? Tuy ở đây chỉ là một tia chấp niệm của ta nhưng chỉ cần có một tia chấp niệm này ở đây thì thần linh vẫn tồn tại trên đời” 

Cửu Thiên nhướn mày cười nói: “Tôi vẫn là lần đầu nhìn thấy có người có thể giả bộ tới chết. Tôi nói này, hỗn độn chi chủ, ông đã chết rồi, còn giả bộ cho ai xem? Một tia chấp niệm này của ông để lại ở đây, chắc chắn là có sự không cam tâm, có mục đích, hoặc muốn tìm một truyền thừa. Có gì nói thẳng có được không? Còn muốn giả bộ tới khi nào nữa!” 

Hỗn độn chi chủ dường như bị những lời này của Cửu Thiên làm cho tắc nghẹn. 

Khựng lại một lát, bỗng nhiên hỗn độn chi chủ nói bằng giọng phẫn nộ: “Giỏi lắm thằng ranh, nói chuyện đàng hoàng với cậu thì cậu không nghe đúng không? Ta là thần linh đó, nể mặt ta có thể như nào, cậu có thể như thế. Tôn trọng tiền bối một chút không được à?” 

Cửu Thiên sững người, sau đó cười thành tiếng, nói: “Được, được, được. Hỗn độn chi chủ, ông nói, ông nói. Tôi không chen lời nữa!” 

Hỗn độn chi chủ không khách sáo mà nói: “Không sai. Ta đã chết, bị người nghịch thần khốn kiếp đó giết chết. Nhưng ta không cam tâm, ta mới là chủ nhân của thế giới này, dựa vào đâu một con người cỏn con có thể đánh bại ta. Bọn ta cũng để hắn trở thành thần linh mới rồi, hắn không những không làm, còn muốn đánh người, thật không nói lý mà. Ta thật sự là chết trong uất ức, còn chưa dùng hết chiêu đó. Nhóc con, cậu phải giúp ta báo thù, tìm người nghịch thần đó, giết chết hắn. Sau đó trở thành thần linh mới, dùng cái tên hỗn độn chi chủ của ta, lần nữa thống trị thiên địa!” 

Cửu Thiên cười nói: “Nói xong rồi sao?” 

eyJpdiI6IjRLRFZRWnZZT1FmUkhYN0tGV1JPUEE9PSIsInZhbHVlIjoiYmxvZmdKUmJkdnFNTFJRTTlxVzNVdXU5dnBhcFROK3RJZm1CalFpSUJxeU0xUytLVnpjQlwveElNUFY1bkh1eU5EK0FuZHlKaE40VXJYS0M5ekxDK0dqRUhyOFJqN0U5bG1mZWpzdnA2cUhqK0ZrTWFrVmRwb0g4Ym1yeHRwQTQxNEdldjJsbkRUOUpmRWNcL2lNY3NFcjllUFR6amxRM0ZSaVRJZFhTb0ZFdU1JQzY5WUZHUURiNjFKNnRpM1AzTFlzU1dOZ2VadjFDdDRObFUyVkhzU0RlTnhLXC9nYmROSnpwb1g5Q0d3RHpEU3NuOVcyVWFpd21EdGJlTUFoZmR5Q3IxWmJpUHUwT1MyY1FuczFtQzNSXC8zSTM1VzlSZlRDeUw3UjBvTFN6eEVrUFwvXC91TkI0V3NnckhGTWxWOVBmeWtGUXNiRmRBcWhtUklLcFY4UHpuRnFTWndyQUwwN2FqU1ZocjRwM28wR1JTdFJFVUZob2RIczhXdGF1Z3ZCSUpaQVJMWmhIb2h4NzNObkxqdDNidXhWT081VnpQTk81UDZYa0l6bVF3SEZFZVYrZVg4SUkwaE9VOG9EZVZ3MHVSMCIsIm1hYyI6IjA4MTU1NWJhOWM0ZjE1YjczNTBmM2JlYzNkMzZjMGIzMzI2MTc1MjZiNzE4YWNkOTU0Njk1NTkxNTNiM2ZkYmQifQ==
eyJpdiI6ImlxZzYxcDE0Yk81U0FzY1pRTkRpVXc9PSIsInZhbHVlIjoidlZpckN3bnl1amFGRkI3NlA5cUZNOFQzdHgrQjNheW5qNUhoS0JxWmI3K0Z2dVBmTTRLZFJYMnhUK2JTbkdTRXhqXC84WWVjbkI4UW15U2V6WHhzMklQYmh0eWNoN1hISzVudXdLaFVlcnhOdW9ZRjl6blVaZEwraXpiTTFrVCtNbHlYZVwvUkJ1YmdSZEZxTDlSTHNcLzkwXC83ajdhNmV1V3A2M2ozWGVTZU9LZFpLYU0zOHZcL2pTRkt4OTV3SUg5SU5SSnlcL2g5aG1OQjNPRVdPVFF6R1UxSEdVdUlTTmxiM2tZRENoazBteStaY3RcL1JtVDBnRGJtTGh5cUFZXC95UkpnWG9sRk5meUZJMGhlcTB4aHBTYVFnNEJWTjFTY1duZERRUnQ5eVZmQTVyOXZINkE0Y2JvakkyM041QVpuVTc1aXkzcDE0U2l3eUlEaW5nVk9ZQ2ljQkl0dzkzOVJVTWFGS2tFdTNBN2R5ZG5JS0hMN0FsMjM3aDF3Q2RLYzdoZzdSM05ZenEwZEJZVWZqcDIyWnBcL2pmTkxzRzB3YmlMTHFYM3ljdFZvU1IrUktNZmpuVHZCTUNDVnRIQzJFeDhZK0YxSXBHWHVTOFZqbjJpckEwcFJZUHc9PSIsIm1hYyI6IjJmNGNmMjM1MTA3ZDBiY2EyMDcxYzYzYzhmY2RiYjhmMTdjNzkwYTljNGJjMTNkMGNlZmVmN2ZiZmNiMjBhN2EifQ==

Cửu Thiên vỗ vào đan điền của mình, nói: “Tại sao tôi nhất định phải giúp ông?”

Ads
';
Advertisement
x