Bốn phía, đám người Hàn Liên cũng nghiêng người tới cẩn thận quan sát.
Ô tướng quân thấy đám người Cửu Thiên trông như chưa từng thấy qua việc đời thì khẽ mỉm cười.
Cửu Thiên nhẹ giọng hỏi: "Chữ hoàng này có cái gì đặc biệt sao?"
Nam Cung Lệ nói: "Tôi nghe nói phù văn trong thời kỳ viễn cổ không có nhiều chủng loại, tổng cộng có bốn loại thiên địa huyền hoàng. Trong đó hoàng tự* phù được xem như phù văn yếu nhất"
Hoàng tự*: ý là chữ hoàng.
Hoàng Phủ Tường tiếp lời: "Việc này tôi biết nhiều hơn một chút. Anh nói không đúng, không phải bốn loại thiên địa huyền hoàng, mà là tám loại thiên địa huyền hoàng, vũ trụ hồng hoang. Bốn loại phù chú đầu là những phù chú thường dùng trong ngày thường, bốn loại phù chú sau thường dùng cho trận pháp. Hoàng tự phù là ngưng vật phù, cũng là phù chú yếu nhất. Người ở thời kỳ viễn cổ rất thích dùng phù văn khắc lên người. Thực lực càng mạnh, phù văn trên người càng nhiều. Đây cũng là nguồn gốc của Phù tộc. Người mạnh nhất, trên người có thiên địa phù, tứ chi đều ngưng thành trận pháp phù chú. Đương nhiên cái này cũng không thể so sánh được với đám người Phù tộc toàn thân phủ đầy phù chú!"
Vừa nói, tất cả mọi người đều liếc nhìn A Vân.
Mọi người dường như đang phỏng đoán A Vân sẽ trông như thế nào khi toàn thân phủ đầy phù văn.
A Vân bị mọi người nhìn thấy thì đỏ bừng mặt, Huyễn Tầm dùng lòng bàn tay vỗ vào sau cổ của đám người Hoàng Phủ Tường, nói: "Các người đang nghĩ linh tinh gì vậy? Tập trung lại cho tôi, phù chú này đáng giá không?"
Nói xong, Huyễn Tâm cũng nhìn về phía A Vân.
Đối với phù văn mà nói, có ai còn biết rõ hơn A Vân chứ?
A Vân nhận lấy phù văn, cẩn thận xem xét rồi nói: "Rất có giá trị. Hiện tại phù văn viễn cổ về cơ bản đã biến mất trong dòng sông dài của lịch sử. Ngay cả những phù văn được
Phù tộc của chúng tôi lưu giữ cũng chỉ là tin đồn xuất hiện sau này thôi. Càn Khảm Cấn Chấn Tốn Ly Khôn Đoái, Hưu Sinh Thương Đỗ Cảnh Tử Kinh Khai. Những loại phù chú thiên địa huyền hoàng như này, Phù tộc của chúng tôi cũng không có."
Cửu Thiên nói: "Vậy thì đưa cho cô. Nhưng cô phải nói cho chúng tôi biết nhược điểm của phù văn này"
A Vân gật đầu nói: "Phù văn chính là một phương pháp đơn giản để tập hợp sức mạnh của trời và đất. Tương tự với trận pháp, nhưng lại đơn giản hơn trận pháp. Dựa theo hiểu biết của Phù tộc chúng tôi, nếu không nhận được hỗ trợ bên ngoài, có thể dùng sức mạnh của bản thân để đơn giản hóa và lưu giữ các chiêu thức, cũng được gọi là phù chú. Phù chú thiên địa huyền hoàng này xem như là phù văn của thời kỳ đầu. Nó chỉ là một phương pháp đơn giản được những cường giả thời viễn cổ dùng để giữ lại sức mạnh của họ"
Vừa nói, A Vân dùng lòng bàn tay chạm vào những phù văn, phù văn lập tức tỏa sáng.
Mọi người đều như lọt vào sương mù, bọn họ không biết gì về những kiến thức mà người của Phù tộc đã biết từ khi còn nhỏ.
Cửu Thiên và Hoàng Phủ Tường cũng hiểu được chút ít, nhưng những 'người thổ như đám người Hàn Liên sư huynh lại cảm thấy hoàn toàn nghe không hiểu.
Sau đó, A Vân chỉ vào phù văn nói: "Các vị nhìn xem, có thể thấy rõ ràng sức mạnh của phù văn lưu chuyển. Có nghĩa là phù văn này vô cùng đơn giản, cũng không có bất kỳ phòng ngự hay thủ đoạn bảo vệ nào. Chỉ cần phá hủy sức mạnh lưu chuyển bên trong phù văn, phù văn này lập tức bị phế đi!"
Nói xong, A Vân gõ nhẹ vào giữa hoàng tự phù, sức mạnh của phù văn lưu chuyển lập tức cứng đờ lại.
Sợ rằng nếu như A Vân lại dùng thêm một chút sức mạnh là có thể phá hủy phù văn này.
Hoàng Phủ Tường cười nói: "Các cường giả trong thời kỳ viễn cổ cũng chính là như vậy, phù văn đơn giản như vậy, tôi nhìn một lần thì sẽ phá hủy được"
A Vân nói: "Đây là phù văn của thời kỳ sớm nhất, đương nhiên rất đơn giản. Theo thời gian phát triển, phù văn đã thiên biến vạn hóa đến bây giờ. Kể từ khi bát quái phù xuất hiện đã có nhiều phương pháp gây nhầm lẫn cho những người phá bùa như sinh môn, tử môn, thương môn,...
Cửu Thiên giơ tay lên nói: "Phải, phải, phải. Hoàng Phủ huynh, anh có thể hỏi những kiến thức này sau đi. Nhớ kỹ cách phá phù chú, chúng ta đi về trước tiếp đi!"
Mọi người gật đầu, A Vân thu hồi phù văn, vẻ mặt tươi cười.
Thật ra có một câu cô ta chưa nói, đó chính là thật ra thì đối với Phù tộc mà nói, phù văn càng đơn giản thì càng dễ dàng nhìn thấu bản chất của phù văn.
Những phù văn này đặt vào tay của những người khác thì quả thực không có tác dụng gì nhiều. Nhưng rơi vào trong tay người của Phù tộc, nó nhất định là một tia sáng rực rỡ dẫn đến đại lộ phù văn.
A Vân thật sự cảm thấy mình đã đến đúng nơi, nếu có thể tập hợp được tám chữ thiên địa huyền hoàng, vũ trụ hồng hoang, cô ta cảm thấy mình có thể trở thành một đại sư phù văn xuất sắc nhất trong Phù tộc. Nói không chừng còn có thể trở thành người mạnh nhất Phù tộc. Đôi mắt của A Vân cũng tỏa sáng.
Tiếp tục đi về trước, chỉ trong hai hoặc ba giờ, đám người Ô tướng quân đã gặp phải mười mấy con quái vật đá, để đối phó chúng, đám ma tu cũng gần như kiệt sức. Phải biết, bọn họ vẫn cần phân sức mạnh ra để chống lại tử vong chi khí ở nơi này. Không thể nhàn nhã như vậy như đám người Cửu Thiên.
Hít một hơi thật sâu, Ô tướng quân nói: "Người đâu, đánh dấu nơi này, thiết lập trận pháp"
Một đám ma tu vội vàng bắt đầu thiết lập trận pháp, Cửu Thiên lên tiếng hỏi: "Ô tướng quân, sao lại không đi mà còn dựng trại đóng quân ở nơi này?"
Ô tướng quân cười nói: "Dựng trại đóng quân? Chấp sự đại nhân, cậu quá xem trọng chúng tôi rồi. Đây là để lại dấu vết, lần sau chúng ta sẽ hạ xuống từ nơi này. Tiếp theo, chúng ta phải đào bới, cố gắng tìm được đồ vật càng sớm càng tốt!"
Cửu Thiên hiểu ý gật đầu, làm đâu chắc đấy, kiểm tra từng chút một. Đào từng tấc một, tuy phương pháp này có chút ngu ngốc nhưng chắc chắn sẽ tìm được thứ mình cần
tìm.
Chỉ là cần thời gian lâu hơn một chút!
Cửu Thiên nhìn về phía Mục Khả, vẻ mặt chính là đang hỏi, có phải nơi này không?
Mục Khả khẽ gật đầu một cái, biểu thị thứ mà bọn họ đang tìm không có ở nơi này.
Cửu Thiên hiểu ý gật đầu, sau đó nói: "Ô tướng quân, các người từ từ tìm, chúng ta đi dạo một vòng ở nơi này!"
Ô tướng quân sửng sốt một chút, nói tiếp: "Chư vị chấp sự, nơi này cũng không phải là nơi phía trên. Cậu cũng nhìn thấy, nơi này có rất nhiều quái vật đá, bọn chúng lại khó đối phó. Nếu các người xảy ra chuyện thì tôi không biết phải giao phó như thế nào với Tiết thánh đại nhân."
Cửu Thiên nói: "Yên tâm đi, tôi sẽ không xảy ra chuyện. Đám quái vật đá này cũng không thể làm gì được chúng tôi!"
Giọng điệu tràn đầy tự tin của Cửu Thiên khiến Ô tướng quân hơi cau mày.
Nhưng thay đổi suy nghĩ một chút, dựa vào bản lĩnh bóp nát đá vừa rồi của Cửu Thiên, Ô tướng quân cũng chỉ gật đầu nói: "Được rồi, chư vị chấp sự đại nhân, các người muốn làm gì thì làm, nhưng đừng đi quá xa, quái vật ở đây không chỉ là quái vật đá, lần trước chúng tôi từng đụng phải một con giao long bọc thép màu xám khổng lồ, thật sự rất mạnh mẽ và đáng sợ"
Cửu Thiên gật đầu nói: "Ừm!"
Nói xong, Cửu Thiên dẫn đầu đi về phía trước.
Đám người Hàn Liên sư huynh nhanh chóng đuổi theo.
Cửu Thiên chậm rãi nhỏ giọng nói với Mục Khả: "Mục Khả cô nương, hiện tại tùy cô dẫn đường!"
Mục Khả nghe vậy thì dường như cũng bình tĩnh lại một chút: "Được, được rồi. Cửu công tử, ở hướng này!"
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất