Vắng lặng, quỷ dị, thần bí. 

Ba cụm từ này dẫn đầu xuất hiện trong đầu Cửu Thiên. 

Nhìn cảnh vật xung quanh, Cửu Thiên cũng không biết nơi bọn họ tới hiện tại có còn là không gian ban đầu hay không. 

Sau khi cảm nhận được sức mạnh xung quanh mình, hỗn độn chi khí trong tưởng tượng của Cửu Thiên đã hoàn toàn biến mất. 

Bốn phía tràn ngập tử vong chi khí, một cỗ tử vong chi khí cực kỳ nồng đậm. 

Ngay cả đối với ma tu mà nói, những tử khí này cũng đủ trí mạng. 

Tử Linh châu trong tay của Cửu Thiên cũng chưa chắc có thể giải phóng ra tử vong chi khí mạnh mẽ như vậy. 

Đám người Hàn Liên cũng cảm nhận được nơi này có gì đó không đúng, rất sáng suốt đứng ở sau lưng Cửu Thiên. 

Đặc biệt là A Vân có thực lực kém nhất cũng nhẹ nhàng kéo áo của Cửu Thiên. 

Tay phải ước chừng cũng nắm lấy phù ấn, xem ra chỉ có vật như vậy mới có thể khiến cô ta an tâm được phần nào. 

Điều mà Cửu Thiên càng chú ý hơn chính là sự thay đổi trong biểu tình của Mục Khả. 

Quả nhiên, lúc này Mục Khả thoạt nhìn có gì đó không đúng. Sức mạnh toàn thân dao động mạnh đến mức gần như sắp tràn ra ngoài. 

Cũng may Nam Cung Lệ ở bên cạnh cô ta, nhẹ nhàng nắm lấy tay cô ta. 

Một cách bí mật, từng đợt hạo nhiên chi khí tinh thuần dũng mãnh tràn vào trong cơ thể của Mục Khả. Lúc này, Mục Khả mới cảm thấy khá hơn nhiều. 

Cửu Thiên cao giọng nói: "Ô tướng quân, nhiệm vụ hôm nay là gì?" 

Ô tướng quân quay đầu cười nói: "Chư vị chấp sự. Nhiệm vụ của chúng ta chính là tìm đồ. Hôm nay, chúng ta tranh thủ đi xa một chút, tìm kiếm ở nhiều nơi hơn. Nhưng tôi muốn nhắc nhở các chấp sự, đừng nhìn vào cảnh hoang vu ở nơi này. Thật ra thì sát khí trải rộng, hơn nữa bề mặt đất đá ở nơi này là thứ cứng nhất. Dựa vào sức mạnh của 

tôi, cho dù dùng hết sức lực xuất thủ thì nhiều nhất cũng chỉ có thể để lại một cái hố nhỏ mà thôi!" 

Lời nói của Ô tướng quân khiến đám người Cửu Thiên hơi kinh ngạc. 

Phải biết Ô tướng quân ít nhất có thực lực Tôn cảnh trở lên. 

Nếu như đổi thành một quốc gia nhỏ bình thường, sức mạnh như vậy đủ để tàn sát hàng loạt người dân trong một quốc gia. 

Nhưng ở chỗ này, sức mạnh như vậy chỉ có thể để lại một cái hố trên mặt đất. 

Vậy những tảng đá ở đây rốt cuộc phải cứng rắn đến mức nào? 

Cửu Thiên có chút không thể tin được nhặt lên một hòn đá nhỏ trên mặt đất lên. 

Sau khi dùng sức bóp một cái, Cửu Thiên thật sự cảm thấy tảng đá này cũng không cứng rắn như bình thường. 

Dựa vào sức mạnh cơ thể của mình, lại phải dùng hết sức lực mới có thể bóp nát hòn đá. 

Cửu Thiên gật đầu nói: "Quả thực rất cứng rắn!" 

Khi những ma tu xung quanh nhìn thấy hành động của Cửu Thiên thì ai nấy cũng đều sợ ngây người. 

Đặc biệt là Ô tướng quân, khi nhìn thấy Cửu Thiên chỉ dùng sức mạnh của mình đã bóp nát tảng đá ở đây, vẻ mặt gần như nhìn thấy quỷ vậy. 

Ô tướng quân nuốt nước miếng, nói: "Hóa ra chấp sự đại nhân lại thâm tàng bất lộ như vậy!" 

Lúc này, trong giọng nói của Ô tướng quân đã mang theo hai chữ “đại nhân”, hiển nhiên là bị thực lực của Cửu Thiên làm cho hoảng sợ. 

Cửu Thiên vỗ tay nói: "Đừng lãng phí thời gian, đi thôi!" 

Ô tướng quân liên tục gật đầu nói: "Được, đi theo tôi!" 

Bước về phía trước, thân hình to lớn của Ô tướng quân, đi ra một bước thì là một khoảng cách xa. 

Đám người Cửu Thiên cũng không tụt lại phía sau, cố gắng bám sát. 

Hàn Liên sư huynh nhỏ giọng nói: "Cửu Thiên sư đệ, đây rốt cuộc là nơi nào vậy? Chỉ là nước Thần mà ít người biết đến lại có một nơi thần kỳ như vậy? Sao sư huynh chưa 

từng nghe qua thế!" 

Cửu Thiên còn chưa lên tiếng, Nam Cung Lệ ở bên cạnh đã giải thích: "Là một quốc gia nhỏ, ước chừng ngay cả một cường giả cực hạn cũng không có, bọn họ có tài đức gì mà xông vào nơi này? Hẻm núi đáng sợ, tôi thấy cái tên này cũng không phải do ma tu đặt ra, có lẽ đây là tên thật của nơi này. Mục Khả, nói cho tôi biết cảm giác của cô đi." 

Mục Khả nhỏ giọng nói: "Cửu Thiên công tử, cảm giác của tôi càng ngày càng mãnh liệt. Nếu như có thứ gì tốt thì nhất định ở cách đó không xa. Hơn nữa nó giống như đang kêu gọi tôi. Tôi rõ ràng cảm giác được nó đang kêu gọi tôi" 

Cửu Thiên cười nói: "Nói cách khác thì chúng ta thật sự đang đến đúng chỗ rồi. Nói cho tôi biết, cảm giác kêu gọi cô đến từ đâu, nơi nào nồng đậm nhất?" 

Mục Khả nhắm hai mắt lại, cẩn thận dò xét lại cảm giác: "Phía trước, tiếp tục đi về phía trước!" 

Cửu Thiên mỉm cười gật đầu, nói: "Tốt lắm, chúng ta tiếp tục đi về phía trước. 

Mọi người đều phấn chấn tinh thần, chỉ cần có phương hướng là được rồi. Không thể giống như những ma tu này, tìm lung tung như những con ruồi không đầu. Vậy phải tìm thời điểm để đi. 

Khi đang trò chuyện, Ô tướng quân đột nhiên hét lên một tiếng: "Chuẩn bị chiến đấu!" 

Vừa dứt lời, mặt đất trước mặt bắt đầu thay đổi. Sau đó, một con quái vật đá khổng lồ bò ra khỏi mặt đất. 

Hắc nham ngưng tự thành một cơ thể, thân cao tám trượng, mỗi tảng đá trên cơ thể đều được đánh dấu bằng những phù văn lóe sáng. 

Tuy nhiên, những phù văn này nhìn vô cùng cổ xưa. Chắc chắn không phải do hậu nhân khắc lên, quái vật đá đập mạnh ngực như khỉ đột, tiếng gầm rung trời. 

Cửu Thiên cũng không phân biệt được rốt cuộc đây là thú hoang hay con rối. Con quái vật đá hét lớn một tiếng, lao thẳng về phía Ô tướng quân. 

Phanh một tiếng, Ô tướng quân rút thanh quỷ đầu đao của mình ra, mang theo ma khí vô cùng mạnh mẽ, hung hăng chém vào trên mặt của con quái vật đá. 

Trường đao thực ra chỉ đi vào được một thước thì ngừng lại, dựa vào sức mạnh của Ô tướng quân lại không thể cắt xuyên bất cứ tảng đá nào trên con quái vật đá. 

Ngay sau đó, con quái vật đá lại hung hăng đấm vào ngực của Ô tướng quân. 

Đánh giá về sự hung dữ và tư thế của cú đấm này, đây chắc chắn không phải là một đòn tấn công lung tung. Đây là một con quái vật biết võ thuật! 

Hàn Liên sư huynh lập tức nói: "Cửu Thiên sư đệ, có cần các sư huynh ra tay không?" 

Cửu Thiên khẽ lắc đầu, đây cũng không phải thời điểm bọn họ ra tay. 

Nếu như Ô tướng quân và những người khác ngay cả những quái vật này cũng không thể đối phó được, vậy bọn họ còn tìm kiếm thứ gì ở nơi này? Có phải tất cả bọn họ đều sẽ chết ở đây không? 

Quả nhiên, không đợi đám người Cửu Thiên xuất thủ, đám ma tu xung quanh lần lượt lao về phía trước. 

Sau khi ngưng tụ huyết khí, một dải ánh sáng đẫm máu quấn quanh tứ chi của con quái vật đá như một sợi dây xích. 

Đám ma tu hét lớn một tiếng, lập tức con quái vật đá bị kéo trên mặt đất, liều mạng giãy giụa. 

Ô tướng quân hét lớn một tiếng, dùng thanh đao đâm vào đầu con quái vật đá. 

Ma khí trong cơ thể dâng trào, thanh kiếm bóng tối phát sáng như một con rồng, cứng rắn chặt đầu con quái vật đá. 

Chỉ một thoáng, con quái vật đá mất đi tất cả năng lực phản kháng. 

Ô tướng quân cười híp mắt nhặt cái đầu bị chặt lên, sau đó dùng toàn lực cắt nó thành từng mảnh nhỏ. 

Một lúc sau, một tia sáng lóe lên từ trong tảng đá, tập trung nhìn kỹ vào thì bên trong có một phù văn thần kỳ. 

Ô tướng quân cúi người xuống, đưa phù văn cho Cửu Thiên nói: "Chấp sự đại nhân, lần này vận khí không tệ. Con quái vật đá đầu tiên cậu gặp phải đã có phù văn hoàn chỉnh trong cơ thể. Tuy không phải thần văn viễn cổ tốt nhất, nhưng so với phù văn bình thường cũng cường đại hơn. Xem như tôi hiếu kính với người." 

eyJpdiI6InlZd3RXV0VPRGEzclBQK2NRY201Y0E9PSIsInZhbHVlIjoibkhSdGJxbDcwMGJYeUdEY2ZtMTIxOU0xNytLdktMQmlGcE9QZ1hyb083OWVvQnRmaEwyMnY3UUE1ejlRSk1kVTNjM0VTb0g2Rk1qUDczam5iR2NJSzhzY2JrcHdtU2laWEwyUkU5cmdYWHJtS0tmdzY4WXhKaUlPaVZmc3JkZ0hLZ1pFZG1oS0ZvZjNzZkdObjdtcmZOekgrQzhpdnVkZWRRUUJjSWJqd2drbzRhWjBlc3FzUFFnWHlkZmozZCthUE14ZlBORlFqTFwvc3lxRFwvd2VCS2lUanBLMXJQTmNjXC8zelZheGhyT0ZLMzFPd0ZNWjhVVzVYWTdkcTNCQ0k1Ym9vaFErc2c0VXd6VFdWQWtNY0s3VHhJRFhqYUdsMDgzek1SRitIUTU4Yjh3QnE1R0ZDQVI4RGUwQnJsMlwvcTlQbGNLOSswTU9Mcm13bXhsOStqWXBZdUNJXC9MemFPVDF3NnVpMHdQOTFoQjJmditkQTl6YldQRlwveER1bFFcLzZNNHl6TVAxTG5zcVlTMHQ2Wm9ZXC9IVUxBPT0iLCJtYWMiOiI0ZTc4MjhjOTE5MjRiZDQ0N2ZmMjIxNDgwYjgxNTA5MDRkNmY1MjQzYzM2OGEwZmRmMWFkNTlhNGJmZTI4NTY1In0=
eyJpdiI6Ik5xTzZvVlNTMWhjR3lpVXV6UWZoTXc9PSIsInZhbHVlIjoiZkRtc3hXYUo2NHRTWVJtSEppSHpmVitaU01IUGFJMG96ZzkyQTRFRWVnK2xRWnpYaENma0ZTYWxXWnVhUG5qZ0ZFOTE1dFJnZXpqNWhjWjNGUkdlQmF6aWJjVDc0S0o5ZThhVFJsSTd2Rm11UXczZkh6OU83K3pvMEVoVWtBQVNxY29Makg4STZmbndRMlJPZlE1OXUrdXZ2NUsrdllCXC9PMEFvSEZUNmRQWFRKS3RySHB1TnMyTFdtTDl0WGFUajQ5XC9lRUEzM2R2cHdKYW91cG9nQmFnPT0iLCJtYWMiOiJjZWRlNjc0NGZhOThjZWVkN2ExZDcxYWQ5NmQ3YjE4OWNjYWNkYjY5NjBjMDhkZDBjNjA2YmJlOTY2Y2JlMTg1In0=

Ánh mắt cố định, Cửu Thiên nhìn về phía phù văn trong tay. Nam Cung Lệ đột nhiên giống như phát hiện ra cái gì, chỉ vào phù văn nói: "Cửu Thiên huynh, đây là kiểu chữ viễn cổ. Trời ơi, đây là một chữ hoàng!"

Ads
';
Advertisement
x