Đô thành nước Nghi, một vùng hân hoan.
Sau khi quốc chủ nước Nghi thấy đám người Cửu Thiên đại thắng trở về thì lập tức phái ra tất cả các cường giả đi đón Cửu Thiên.
Vốn ông ta còn có chút nghi ngờ thực lực của Cửu Thiên, bây giờ sau khi Cửu Thiên đích thân ra tay một lần. Những sự nghi hoặc này, rõ ràng lập tức quăng lên chín tầng mây.
Dù là ai sau khi từng thấy bóng dáng khổng lồ và khí thế càn quét thiên quân của Cửu Thiên thì cũng sẽ bị khuất phục.
Đừng nói quốc chủ của nước Nghi, cho dù là những cường giả của Đông Giới thì như nào, còn không phải coi Cửu Thiên như thần linh hay sao.
Tất cả các phi thuyền dừng ở ngoài thành, lúc này A Vân mới dẫn theo Lương Long và Nha Đầu từ trong thành đi ra.
Cửu Thiên vẫy tay với A Vân, lập tức A Vân đi tới bên cạnh Cửu Thiên, khẽ nói: "Cửu Thiên công tử!”
A Vân yếu ớt lập tức thu hút ánh mắt của tất cả mọi người.
Hàn Liên sư huynh lập tức ghé tới, nói: “Cửu Thiên sư đệ, đây lại là bạn đời mới của đệ à?”
Cửu Thiên còn chưa trả lời, A Vân đỏ mặt cúi đầu xuống.
Nha Đầu ở bên cạnh nghe vậy thì đi tới kéo vạt áo của Cửu Thiên, nói: “Anh Cửu Thiên, anh muốn lấy chị của em à!”
Đám người đại sư huynh nghe vậy thì trợn mắt.
Nam Cung Lệ vỗ một phát vào lưng của Cửu Thiên, nói: “Anh Cửu Thiên, được nha.
Cửu Thiên ngại ngùng lên tiếng, nói: “Không phải như các người nghĩ đâu, tôi..”
Hắn chưa nói hết một câu hoàn chỉnh thì trong mắt Huyễn Tầm bỗng phủ sương, cúi xuống nhìn Lương Long, lại nhìn Cửu Thiên nói: “Cửu Thiên, đây là con của anh à? Hai người có cả con rồi!?”
Cửu Thiên há miệng, hoàn toàn nói không ra lời.
Trí tưởng tượng của đám người này sao khiến người thấy ghê vậy!
Huyễn Tầm dứt lời, lại đưa tay muốn sờ mặt của Lương Long.
Lương Long vậy mà giẫm một bước, thân pháp nhẹ nhàng, vận chuyển canh kình một cách thoải mái dễ dàng, mọi người đều nhìn thấy hết.
Sở Chính sư huynh lập tức thốt lên: “Nội Canh cảnh, thiên nhân đã thông, đạo chi lực nhập thể. Đứa trẻ mới nhiều tuổi mà đã bắt đầu nhập đạo rồi. Cửu Thiên sư đệ, đây chính là con trai của đệ nhỉ? Nếu không thì sao có thể chứ!”
Đám người đại sư huynh, Hàn Liên sư huynh, Sở Trực sư huynh đều chen lên, nhìn Lương Long!
Lương Long dường như cảm thấy bị uy hiếp, vậy mà nhíu mày, một thanh trường thương nhỏ rơi vào trong tay, chĩa vào mọi người.
“Thần binh nhập thể! Cửu Thiên, đệ còn nói không phải. Ngoài đệ ra, ai còn có thủ đoạn này!”
Hàn Liên sư huynh thét lên.
Huyễn Tầm đã cắn môi nhìn Cửu Thiên.
Sự oán trách trong mắt đó rõ ràng là đang nói, tại sao không phải là em!
Cửu Thiên day day huyệt thái dương của mình, cảm thấy đầu óc sắp nổ tung.
Đám người này suy diễn linh tinh!
Cửu Thiên lớn giọng nói: “Hắn không phải! Các huynh nói bớt vài câu đi, nghe đệ nói. Đây là bạn của đệ, Hàn Liên sư huynh, huynh đừng bóp hắn, cẩn thận hắn cầm thương đâm huynh!”
Hàn Liên cười ha ha nói: “Thật sự không phải ư? Vậy đệ cũng được nha, đi đâu tìm được yêu đồng này? Huynh thấy tên nhóc này có tiền đồ, hay là kêu hắn nhận huynh làm chú đi. Nhóc con, tên nhóc là gì, nói cho chú nghe, chú cho nhóc đan dược ăn!”
Hàn Liên lấy ra một viên đan dược bắt đầu trêu Lương Long.
Sau đó, Lương Long đâm thương về phía mũi của hắn ta, thật khéo, trực tiếp đâm trúng lỗ mũi!
"Aiya!"
Hàn Liên ôm mũi của mình bắt đầu nhảy lên, vừa nhảy vừa kêu.
“Giỏi lắm, cái thương nhỏ của nhóc này rất kỳ lạ, canh kình của huynh vậy mà không cản được, nhóc thật sự là một yêu nghiệt!”
Đại sư huynh lỗi Hàn Liên trở lại, thật là mất hết mặt mũi của đám sư huynh đệ bọn họ.
A Vân cuối cùng cũng ngẩng đầu lên nói: “Hắn tên Lương Long, là bạn của Cửu Thiên công tử, tôi chỉ giúp chăm sóc thôi”
Huyễn Tầm nghe vậy vẻ mặt mới tốt hơn vài phần.
Đám người Nam Cung Lệ đang ở bên cạnh tấm tắc khen. Tả Tử Sâm nói: "Á đù, tôi lúc nhỏ cũng không siêu như này. Tên nhóc này lai lịch bất phàm, thiên tư trác tuyệt. Hay là tôi nhận nó làm đồ đệ?"
Hoàng Phủ Tường cười nói: “Anh ư? Bỏ đi, nhìn dáng vẻ là biết. Tám chín phần mười là đệ tử Cửu Thiên tự thu nhận. Chúng ta vẫn không so được với anh ta! Nhìn xem, chúng ta vẫn đang luyện tay, người ta đã có mấy đồ đệ rồi. Qua thêm vài năm nữa, sự chênh lệch giữa chúng ta và Cửu Thiên sẽ càng ngày càng lớn.
Mấy người khẽ lắc đầu, coi như chấp nhận số phận.
Bọn họ đều là cao thủ thế hệ trẻ tâm cao khí ngạo, chưa từng chịu thua. Chỉ có ở trước mặt Cửu Thiên thì mới không có tính khí đó.
Hết cách, so tu vi thì không bằng Cửu Thiên.
So danh tiếng càng không bằng. Phải nói đời này không thể so bì với Cửu Thiên, nhận đồ đệ rồi so tiếp chắc được nhỉ. Kết quả người ta cũng giải quyết xong rồi, nhìn tiểu yêu đồng này, thành tựu sau này e rằng không thua Cửu Thiên.
Ít nhất Cửu Thiên lúc bé chắc không yêu nghiệt như này!
Không đếm xỉa tới đám người này, Cửu Thiên nói với A Vân: “Trong khoang thuyền có một khôi lỗi sư, lát nữa cô đi hỏi giúp tôi tất cả các phương pháp về luyện chế con rối”
A Vân gật đầu hiểu ý, cất bước đi vào trong khoang thuyền.
Hàn Liên nói với Cửu Thiên: “Cửu Thiên sư đệ, đệ không đi xem khôi lỗi sư đó sao?”
Cửu Thiên cười nói: "Không cần, đợi A Vân hỏi được rồi tính. Nếu cô ấy không hỏi được, đệ sẽ đi gặp ma tu đó.
Cùng lúc đó, ở một bên khác.
Liễu Chỉ không chịu nằm trên giường nghỉ ngơi, thấy đám người Cửu Thiên thắng lợi trở về thì thở phào nhẹ nhõm.
“Cửu Thiên, may mà lần này không xảy ra chuyện.
Liễu Chỉ khẽ lắc đầu, đi từ trong phòng ra, định nghỉ ngơi một lát.
Không biết tại sao, Liễu Chỉ cảm thấy dễ chịu hơn nhiều sau khi mình bị một ánh mắt của Cửu Thiên phá hồn, giống như có nút thắt gì đó được mở ra.
Ngồi ở trên giường, Liễu Chỉ bắt đầu vận chuyển lực lượng của mình, khôi phục thương thế.
Nhưng vào lúc này, một tia khí đen lại xuất hiện từ trong cơ thể của cô ta, sau đó Liễu Chỉ cảm thấy trong đầu của mình có thêm chút gì đó.
Một giọng nói lạnh nhạt vang lên.
“Cô chính là tôi, tôi chính là cô!”
Âm thanh phiêu miểu, giống như vọng tới từ nơi xa xôi, lại khiến Liễu Chỉ nghe rõ ràng.
Trong hoảng hốt, Liễu Chỉ bỗng nhìn thấy một đôi mắt
Đó là một đôi mắt tràn ngập ma khí, vô cùng đỏ ngầu.
Mang sự tà ác, sát khí và lực lượng chấn nhiếp lòng người.
Liễu Chỉ lớn tiếng hét lên: “Cô là ai, đây là đâu?”
Mắt khẽ chớp, sau đó Liễu Chỉ nhìn thấy một bóng người nhàn nhạt trong con mắt.
“Cô không biết tôi ư? Tôi lại biết cô, cô Liễu Chỉ!”
Liễu Chỉ lập tức phản ứng lại: “Ám Nguyên thánh nữ, cô lại muốn làm cái gì?”
Ám Nguyên thánh nữ khẽ cười nói: “Cô nói xem tôi muốn làm cái gì, đương nhiên là khống chế cô, chỉ đáng tiếc Cửu Thiên hình như đã phát hiện. Cậu ta đã phá một phần thần hồn chi lực của tôi, bây giờ tôi chỉ có thể hiện thân nói chuyện với cô. Liễu Chỉ, từ bỏ kháng cự, chúng ta cuối cùng sẽ trở thành một người. Cô chính là pháp thân của tôi, chúng
ta cùng một cơ thể.
Ngay lập tức cả người Liễu Chỉ rung lên, khôi phục trở lại.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất