Không do dự nữa, một tay Cửu Thiên trực tiếp thò vào trong cánh cửa hư không.
Trong nháy mắt, vô số lực lượng bắt đầu liều mạng công kích Cửu Thiên. Đạo chi lực như những luồng ánh sáng sắc màu bắt đầu xuôi theo cánh tay của Cửu Thiên, đi vào khắp người của Cửu Thiên. Nơi nó đi qua, cơ thể của Cửu Thiên giống như bị sét đánh trúng, không ngừng lập lòe lôi quang chói mắt. Cửu Thiên rên một tiếng, đột nhiên lôi quang bị nổ tan, bắn ra xung quanh.
Ánh sáng trận pháp sáng lên, lực lượng của đạo trào ra, trực tiếp đẩy đám người Hàn Liên ra.
Lực lượng của cường giả cực hạn vẫn khá mạnh. Với thực lực của bọn họ, vẫn khó thể đối kháng trực diện.
Chỉ có Cửu Thiên, vẻ mặt không thay đổi, từng chút để cánh tay vào mình vào.
Đạo chi lực xâm nhập trên người của hắn, trực tiếp bị nhục thân của hắn bắn ra.
Trên cánh cửa hư không bắt đầu xuất hiện vết nứt nhưng ngay sau đó lại bị Cửu Thiên dùng lực lượng của mình sửa lại.
Thủ đoạn như này, ở trong tất cả mọi người ở đây chỉ có một mình Cửu Thiên làm được.
Đột nhiên, Cửu Thiên vùng cánh tay.
Cánh cửa hư không phát ra một tiếng rắc, ngay sau đó thì cánh cửa hoàn toàn mở ra.
Đập vào mắt là phủ đệ tràn ngập ánh sáng màu bạc.
Phòng ốc, đồ vật bên trong dường như hoàn toàn sụp đổ. Giống như bị lực lượng vô tận xé tan, chỉ còn lại ánh sáng lập lòe.
Mà ở trong những ánh sáng này, Thú Thánh ngồi yên ở đó.
Cúi đầu, quần áo rách nát.
Nhìn trông không giống bị đao kiếm làm bị thương, ngược lại giống lực lượng trong cơ thể của ông ta nổ tung, sau đó nổ tan quần áo.
“Mọi người ở bên ngoài hết”
Cửu Thiên quay đầu nói với đám người Hàn Liên sư huynh.
Bây giờ có tình huống gì cũng chưa biết, kêu bọn họ ở bên ngoài là lựa chọn tốt nhất.
Cửu Thiên cất bước đi vào trong phủ đệ hư không.
Vừa đi vào, Cửu Thiên cảm nhận được một cỗ lực lượng phong bạo đang liều mạng thổi hắn.
Quần áo bay phần phật, Cửu Thiên sử dụng công pháp Đạo Diệt.
Cưỡng chế khiến lực lượng phong bạo trong phủ đệ hư không yên lặng một chút.
Ở bên ngoài, đám người Hàn Liên vươn cổ nhìn vào bên trong phủ đệ.
Bọn họ muốn xem rốt cuộc xảy ra chuyện gì, nhưng đập vào mắt chỉ có bóng lưng của Cửu Thiên và Thú Thánh ngồi ngây ở đó.
Cửu Thiên đi tới trước mặt Thú Thánh, khoảng cách này, hắn có thể nhìn rõ vết thương trên người Thú Thánh và trong cơ thể đã hoàn toàn không còn sự sống.
Ánh mắt có hơi dao động, hắn không ngờ Thú Thánh vậy mà đã chết.
Chỉ có điều trong cơ thể của Thú Thánh còn có một tia thần hồn chưa diệt!
Cửu Thiên lấy Tử Linh châu của mình ra, phất tay từ trong viên ngọc phóng ra một tia lực lượng màu trắng ngà rót vào trong cơ thể của Thú Thánh.
Ngay sau đó, Thú Thánh vậy mà từ từ mở mắt ra, hơn nữa ngẩng đầu lên.
“Cửu Thiên, cậu tới rồi!”
Miệng của Thú Thánh bất động, giọng nói đã truyền vào trong tai Cửu Thiên.
Rất rõ ràng, ông ta không phải sống lại, mà là đang dùng tia thần hồn còn lại của mình để nói chuyện với Cửu Thiên.
Cửu Thiên nhìn Thú Thánh nói: “Thú Thánh tiền bối, đã xảy ra chuyện gì? Tại sao lại biến thành như này?”
Tiếng cười của Thú Thánh vang lên, từ từ nói: “Không xảy ra chuyện gì cả. Chỉ là bản thân tôi không vượt qua được ải này. Không ngưng được tiểu thế giới, không tránh được sát kiếp thiên địa. Vậy nên mới có kết cục này. Đây chính là số mệnh của võ giả, hoặc là giữ cảnh giới của mình rồi chết già, hoặc là liều mạng tiến lên, xem mình có thể thắng trời hay không. Tôi đã thua”
“Haizz..”
Cửu Thiên thở dài một tiếng.
Khi hắn nhìn thấy dáng vẻ này của Thú Thánh, hắn đã đại khái đoán được là chuyện gì. Nhưng lúc này nghe Thú Thánh tự nói, Cửu Thiên càng cảm thấy thương cảm vài phần.
Một đời cường giả tranh mạng với trời, cuối cùng sinh cơ mất hết, tuy chết không hối tiếc.
Trước lúc này, Cửu Thiên cũng biết rất nhiều cường giả đều không qua được ải này mới chết.
Nhưng hôm nay tận mắt nhìn thấy, Cửu Thiên mới biết cái gì gọi là thiên đạo vô tình, cường giả không được chết yên.
Cửu Thiên lạnh nhạt nói: “Thú Thánh tiền bối, sinh cơ của ngài đã mất hết, tôi không cứu được ngài. Ngài còn có di nguyện gì thì nói với tôi đi!”
Tiếng cười của Thú Thánh lại vang lên, nói: “Đời này tôi không có tiếc nuối, không còn di nguyện gì cả. Nếu còn có chút gì đó không buông được thì chính là đồ đệ Triệu Vĩnh Chi đó của tôi. Nếu Cửu Thiên cậu có thể gặp lại nó. Hãy dẫn nó tới đây, tôi sẽ giao truyền thừa cuối cùng của tôi cho nó!”
Cửu Thiên khẽ gật đầu, nói: “Không thành vấn đề. Chuyện này tôi nhất định làm được. Tiền bối, ngài có thể an nghỉ rồi.
Dứt lời, Cửu Thiên xoay đầu chuẩn bị quay về.
Nhìn dáng vẻ của Thú Thánh, Cửu Thiên chỉ cảm thấy trong lòng vô cùng chua xót, hắn không muốn ở lại đây thêm nữa.
Tránh nói thêm một câu thì lãng phí thêm một chút thần hồn của Thú Thánh.
Nhưng Thú Thánh đột nhiên gọi Cửu Thiên lại, nói: “Khoan đã, Cửu Thiên, tôi có chuyện muốn nói với cậu.
Cửu Thiên dừng bước, quay đầu nhìn Thú Thánh nói: “Có chuyện gì?"
Thú Thánh dừng lại một chút, sau đó nói tiếp: “Cẩn thận Lê Hi!”
Nghe thấy tên của Lê Hi, Cửu Thiên sững người. Hắn nhìn Thú Thánh với vẻ khó tin.
“Thú Thánh tiền bối, ngài nói cái gì? Lê Hi? Ngài kêu tôi cẩn thận Lê tông chủ ư? Tại sao?”
Cửu Thiên rảo bước đi tới, nhìn chằm chằm Thú Thánh.
Nhưng lúc này thần hồn của Thú Thánh dường như đã tiêu hao tới cực hạn, hoàn toàn không còn âm thanh.
Đầu vốn ngẩng lên thì cũng cúi xuống.
Cửu Thiên sững sờ tại chỗ rất lâu, nhìn thi thể của Thú Thánh, ánh mắt bắt đầu lóe lên.
Người sắp chết sẽ nói lời thật lòng, hắn không biết tại sao Thú Thánh lại nói một câu này với hắn. Càng không biết Thú Thánh rốt cuộc đã biết cái gì.
Cửu Thiên không hiểu, không rõ, không biết như nào.
Siết nắm đấm, Cửu Thiên hít thở sâu một hơi, ổn định cảm xúc của mình trước.
Sau đó từ từ đi ra bên ngoài.
“Ra ngoài rồi! Cửu Thiên sư đệ ra ngoài rồi!”
Hàn Liên sư huynh đi lên đầu tiên.
Ánh sáng lóe lên, Cửu Thiên đi ra từ trong phủ đệ hư không, ánh mắt quét qua mọi người, từ từ nói: “Thú Thánh tiền bối, ra đi rồi!”
Mọi người há to miệng, đều có chút không dám tin lời mình nghe được.
“Chết rồi ư? Không phải chứ, đường đường là cường giả cực hạn, không làm gì cả, giờ lại chết rồi?”
Hàn Liên là người đầu tiên không dám tin.
Đám người Hoàng Phủ Tường sau khi kinh ngạc thì khẽ lắc đầu.
Nam Cung Lệ nói: “Xem ra, Thú Thánh không vượt qua được ải này!”
Mọi người rất xuýt xoa, một đời cường giả cực hạn, đối diện với sát kiếp thiên địa, nói chết thì chết, cũng chả còn cách nào!
Đám người Hàn Liên vốn ôm một bụng oán khí với Thú Thánh cũng có vẻ mặt tiếc nuối.
Cửu Thiên khoát tay đóng cánh cửa phủ đệ lại, sau đó đó: “Phủ đệ này đợi sau khi về tới Đông Giới thì giao cho Triệu Vĩnh Chi - đệ tử của Thú Thánh. Người khác không được động vào!”
Mọi người gật đầu, Cửu Thiên đi tới bên cạnh Huyễn Tầm, nói: “Lê tông chủ có gì kêu em chuyển lời cho tôi không?”
Cửu Thiên xoay người đi ra ngoài, nói: “Được rồi, về nước Nghi trước.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất