Há miệng thở dốc, cả người Liễu Chỉ đã ướt sũng mồ hôi.
Lúc này cô ta cuối cùng cũng hiểu tại sao Cửu Thiên lại đối xử với cô ta như thế, không phải Cửu Thiên có ý kiến gì với cô ta.
Mà là Cửu Thiên sớm đã phát hiện sự bất thường của cô ta.
Cảm nhận cỗ lực lượng vừa cứu cô ta, lúc này Liễu Chỉ mới phát hiện, những lực lượng này đều tới từ tứ chi kinh mạch của cô ta, hình như là dược lực!
Cô ta dạo này cũng không sử dụng đan dược, mấy viên duy nhất mà cô ta sử dụng là Cửu Thiên cho.
Còn cả Cửu Thiên mời cô ta uống ít rượu, bây giờ nghĩ lại, cũng chắc là rượu thuốc.
Liễu Chỉ cười khổ không ngừng.
Bây giờ cô ta có chút hiểu tại sao Cửu Thiên nhất định gọi cô ta đi cùng, tại sao lại lừa cô ta tới nước Cẩm nhưng thực ra lại đi nước Nghi.
Đây căn bản là đang thông qua cô ta, lừa bịp ma tu.
Làm rõ điểm này, Liễu Chỉ đã không biết nên làm sao mới được.
Rất rõ ràng, cô ta đã bị Ám Nguyên thánh nữ để ý, hơn nữa coi là một pháp thân mà bồi dưỡng.
Liễu Chỉ nghiến răng, suy nghĩ rất lâu, sau đó đứng dậy chuẩn bị rời đi.
Bây giờ đối với cô ta mà nói, cách tốt nhất là rời khỏi đám người Cửu Thiên, rời khỏi Liên quân Tây Lĩnh và Liên minh Nam Quốc.
Đi tới nơi hẻo lánh nhất, nơi hoang vắng nhất, nơi không có ai là tốt nhất.
Như vậy, Ám Nguyên thánh nữ mới không thể thông qua cô ta tra ra người khác, biết động thái của Liên quân Tây Lĩnh.
Liễu Chỉ đã quyết định từ bỏ bản thân.
Nhưng cô ta vừa ra khỏi cửa, một cao thủ áo tím của Liên minh Nam Quốc đã cản cô ta lại.
“Liễu Chỉ tướng quân, cô muốn đi đâu?”
Liễu Chỉ không trả lời mà tiếp tục đi về phía trước.
Với thực lực của cô ta, người bình thường thật sự không cản được cô ta.
Nhưng lúc này, cao thủ áo tím nói: “Liễu Chỉ tướng quân, Cửu minh chủ nói rồi, nếu cô muốn ra ngoài thì hãy đi gặp ngài ấy trước!”
Liễu Chỉ dừng bước chân, đanh giọng nói: “Anh nói với Cửu minh chủ, tôi không thể đi gặp anh ta!”
Cao thủ áo tím lớn giọng nói: “Cửu minh chủ còn nói, Liễu Chỉ tướng quân là một khâu quan trọng trong hành động lần này, tuyệt đối không thể tự ý rời đi. Cô là người mẫu chốt trong trận chiến đánh bại ma tu lần này!”
Chân vừa nhấc lên của Liễu Chỉ lập tức dừng bước, quay đầu sững sờ nhìn cao thủ áo tím, nói: “Đây là điều Cửu Thiên nói ư?”
Cao thủ áo tím khẽ gật đầu.
Liễu Chỉ trầm mặc một lúc, nói: “Vậy được rồi, tôi không đi nữa. Anh kêu Cửu Thiên có thời gian thì tới tìm tôi!”
Dứt lời, Liễu Chỉ quay lại trong phòng.
Cao thủ áo tím khế phất tay, lập tức kêu người đi thông báo cho Cửu Thiên.
“Nói cho Cửu minh chủ, Liễu Chỉ tướng quân muốn đi rồi.
Ở bên này, đám người Cửu Thiên đã quay lại hoàng cung, không bao lâu sau A Vân cũng dẫn khôi lỗi sư đó đi vào trong đại điện.
Kêu người không phận sự về nghỉ ngơi trước, trong đại điện chỉ còn lại đám người Cửu Thiên.
Ngay cả quốc chủ của nước Nghi, đám người Phùng lão cũng không có tư cách nghe.
Trong đại điện rộng lớn, chỉ có mười mấy người biết khôi lỗi sư này ở đó.
A Vân thuận tiện mang tới một con rối và một Mộng Yểm.
A Vân nở nụ cười, nói: “Công tử, lần này chúng ta có thu hoạch lớn rồi. Khôi lỗi sư này chính là một trong mấy khôi lỗi sư có thể gia tăng năng lực của con rối trong ma tu. Trong tay ông ta có cách khống chế con rối ma tu
Cửu Thiên nghe xong thì mắt sáng lên, nói: “Cách khống chế? Tức là chúng ta có thể khống chế con rối của ma tu? Khiến những con rối đó đánh ngược lại khi chúng ta đánh nhau với ma tu sao?"
A Vân mỉm cười gật đầu. Khôi lỗi sư cũng mở miệng cười nói: “Cửu minh chủ suy cho cùng đúng là Cửu minh chủ. Một bảo đã thông, không cần giống bọn họ, tôi nói nửa ngày, bọn họ mới hiểu ra. Cửu minh chủ, cậu xem, tôi chỉ là một khôi lỗi sư cỏn con mà thôi, cũng không phải ma tu đại gian đại ác gì. Tôi cho cậu cách luyện chế con rối, cậu thả tôi đi. Sớm đã nghe nói Cực Hạn Võ Tôn Cửu Thiên là người chí tình chí nghĩa, sẽ không thật sự giết người vô tội nhỉ!”
Cửu Thiên lười để ý ông ta, chỉ nghìn sàn A Vân.
A Vân khẽ lắc đầu, ý bảo mình chưa có được phương pháp, xem ra khôi lỗi sư này thật sự có chút không thành thật.
Lúc này Hàn Liên sư huynh đột nhiên đi ra, đạp một phát vào mặt của khôi lỗi sư, nói: "Đù mé, đồ chết tiệt, ông còn giả bộ vô tội với tôi à. Chúng tôi suýt nữa bị ông hại chết. Ông dùng phương pháp nát đó bịp chúng tôi đúng không, chúng tôi thử nửa ngày cũng không thể thành công, tôi đánh chết ông!”
Hàn Liên nói xong thì đấm đá vào người của khôi lỗi sư.
Cửu Thiên nhìn một lúc, sau đó mới nói: “Hàn Liên sư huynh đừng đánh nữa, đủ rồi, đủ rồi”
Nghe thấy tiếng hô của Cửu Thiên, lúc này Hàn Liên mới thu tay, khi rời ra lại đạp thêm một phát.
Khôi lỗi sư than khóc, nói: “Điều tôi nói là thật, chỉ là bản thân các người không biết luyện, cái này cũng không thể trách tôi. Nếu ai cũng có thể học được, vậy người người đều là khôi lỗi sư rồi!”
Quốc chủ của nước Linh kéo áo của Thập Tam: “Tôi cảm thấy ông ta nói có chút có lý!”
Thập Tam khẽ lắc đầu với quốc chủ của nước Linh, ý bảo cô ta đừng nói nhiều.
Cửu Thiên từ trên ghế từ từ đứng dậy, đi tới trước mặt của khôi lỗi sư.
Hắn nở nụ cười, mắt phát ánh sáng, mỉm cười nhìn khôi lỗi sư nói: “Diễn rất tốt nhưng cũng nên thu lại đi. Khôi lỗi sư, ông cũng luyện mình thành nhục thân con rối không biết đau đớn, còn than khóc gì nữa”
Ánh mắt của Cửu Thiên giống như một con dao đâm xuyên khôi lỗi sư.
Sau đó, tiếng than khóc của khôi lỗi sư dừng lại, trên mặt nở nụ cười rạng rỡ, nói: “Cái gì cũng không qua mắt được cậu, Cửu minh chủ.
Cửu Thiên cười nói: “Những ma tu như các người đều rất giảo hoạt. Đám sư huynh của tôi không đủ kinh nghiệm, không biết nên đối phó các người kiểu gì. Nhưng tôi rất rõ!”
Nói xong, trong mắt Cửu Thiên bỗng phát ra ánh sáng mạnh.
Đoạt Hồn Diệt Phách!
Ngay lập tức, khôi lỗi sư nằm dưới đất, cả người co giật, khóe miệng không ngừng chảy ra máu.
Cửu Thiên bình tĩnh nói: “Đây mới là dáng vẻ khi ông đau đớn!”
Khôi lỗi sư nghiến chặt hàm răng, trong miệng không ngừng phát ra tiếng hừ hừ.
Sau đó, ông ta lại ngồi dậy, nói bằng giọng run rẩy: “Cửu Thiên, Cửu minh chủ, tôi nói, tôi nói, cậu đừng...
Cửu Thiên cắt ngang lời của ông ta: “Ông nói quá chậm rồi"
Sau đó, ánh sáng trong mắt Cửu Thiên lóe lên, khôi lỗi sư lập tức ôm đầu của mình, bắt đầu lăn lộn dưới đất.
Cửu Thiên chắp tay sau lưng, đứng ở đó, thần sắc thản nhiên.
Đám người Hàn Liên sư huynh đều nuốt một ngụm nước bọt, sau đó Hàn Liên nói: “Dáng vẻ này Cửu Thiên sư đệ có hơi dữ!”
Đại sư huynh vỗ một phát vào đầu của Hàn Liên, nói: “Không dữ có thể làm minh chủ ư, đệ học hỏi đi. Không nhìn ra Cửu Thiên sư đệ đang thị phạm cho chúng ta làm sao đổi phó ma tu à!”
Cửu Thiên khoát tay, nói với A Vân: “Cô hỏi đi. Tất cả mọi thứ liên quan tới con rối, hỏi ra hết, đừng để sót.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất