Dứt lời, Liễu Chỉ đứng dậy chuẩn bị đi vào trong khoang thuyền. 

Cửu Thiên bỗng lên tiếng gọi cô ta, nói: “Đừng vội, Liễu Chỉ tướng quân, ngồi thêm lát nữa. Cô không muốn nghe, bước tiếp theo chúng ta sẽ đi đâu ư?” 

Liễu Chỉ vốn đang chuẩn bị rời đi thì dừng lại, trước mắt cô ta chợt đen đi, cơ thể của Liễu Chỉ hơi lảo đảo. 

Cửu Thiên nhíu mày nhìn Liễu Chỉ, nói: “Liễu Chỉ tướng quân, cô sao thế?” 

Liễu Chỉ từ từ ngồi xuống nói: “Không có gì. Có thể thương thế vẫn chưa lành, đại chiến lần trước lại tăng thêm vài phần, cần điều dưỡng thôi!” 

Cửu Thiên đưa tay về phía Liễu Chỉ, nói: “Có cần tôi kiểm tra giúp cô không?” 

Liễu Chỉ lấy ra một lọ đan dược, dốc cho mình, nói: “Cảm ơn ý tốt của Cửu minh chủ. Nhưng tôi thật sự không cần. Cửu minh chủ, anh vừa rồi muốn nói với tôi bước tiếp theo đi đâu đúng không?” 

Cửu Thiên gật đầu nói: “Phải. Tuy hành động lần này do tôi chỉ huy nhưng Liễu Chỉ tướng quân cũng là người dẫn nhóm, theo lý nên biết hành trình và phương hướng của chúng ta. Nói không chừng trên đường, chúng ta sẽ gặp phải ma tu khó đối phó. Một khi xảy ra chút chuyện gì đó, Liễu Chỉ tướng quân còn phải giúp tôi dẫn mọi người đi tiếp” 

Liễu Chỉ hơi nhíu mày. 

Cô ta cứ cảm thấy trong lời Cửu Thiên hình như có ý gì khác. Nhưng cô ta lại không hiểu, nghĩ không ra không đúng chỗ nào. 

Cửu Thiên nói tiếp: “Lần này, chúng ta từ mặt bên vòng vào. Tôi đã xem kỹ bản đồ bố trí ba đạo phòng tuyến của ma tu. Tôi phát hiện, lực lượng phòng ngự của nước này yếu nhất. Chúng ta có thể từ đây mượn đường, có thể lẩn vào thì lẩn vào, không lẩn vào được thì giết vào cũng được. Chỉ cần chúng ta ra tay dứt khoát một chút. Các ma tu chắc không có thời gian kịp phản ứng. Liễu Chỉ tướng quân, cô xem điều tôi nói có đúng không” 

Cửu Thiên giở bản đồ ra, cho Liễu Chỉ xem. 

Chỗ tay chỉ, chính là một nước ở rìa ngoài cùng trong đạo phòng tuyến đầu tiên của ma tu. 

Liễu Chỉ nhìn kỹ vị trí của nước này, suy nghĩ một lát thì gật đầu nói: “Có thể. Nước này tên là nước Cẩm, vốn là một nước rất nhỏ trong Tây Lĩnh. Không có nhiều cao thủ, người bên trong khá ngu ngốc. Hình như ngay cả luyện khí sĩ cũng chưa từng thấy. Ma tu chiếm nơi này cũng sẽ không để lại nhiều cao thủ. Chúng ta đi từ đây, nếu may mắn không bị phát hiện, có thể mượn chỗ này vòng tới nơi gần đạo phòng tuyến thứ hai. 

Liễu Chỉ dùng ngón tay vẽ một vòng tròn ở trên bản đồ. 

Sau đó thì phân tích kỹ mấy nước quan trọng nhất trong ba đạo phòng tuyến. 

Những thứ này vừa hay là cái Cửu Thiên không hiểu lắm. Dù sao Liễu Chỉ là người Tây Lĩnh, còn là cường giả của nước Đỉnh Vực. Đối với các nước khác của Tây Lĩnh, cô ta sẽ biết nhiều hơn Cửu Thiên. 

Nửa canh giờ sau, Cửu Thiên đã có nhận thức mới về phiến địa vực mà hiện nay ma tu bố trí phòng tuyến. 

Hơn nữa hắn cũng biết chỗ đáng sợ của ba đạo phòng tuyến do ma tu thiết lập. 

Đây đâu phải là ba đạo phòng tuyến bình thường, rõ ràng là trận pháp muốn liên kết các nước ở Tây Lĩnh với nhau. 

Điểm này, từ trên bản đồ không nhìn ra được. Nhưng nếu phân tích kỹ trong những nước mà ma tu chuyên thiết lập phòng tuyến, những nước nào là điểm then chốt rồi nối lại. 

Thì có thể nhìn thấy rõ, rõ ràng chính là một Tam Tài trận. 

Nước Kỳ Tú nằm ở trung tâm của Tam Tài trận, trở thành mắt trận của trận này. 

Một khi bất cứ nơi nào trong phòng tuyến bị công kích, ma tu ở các nước khác có thể nhanh chóng tới chi viện. 

Trong hư không thì bố trí thêm một ít ma tu tuần tra, ba phòng tuyến này là hỗn nhiên nhất thể, cứng như kim cang. 

Trong các ma tu cũng có đại sư trận pháp! 

Dùng đất nước làm trận, thủ đoạn rất cao minh. 

Nhưng nước mà Cửu Thiên chỉ cũng rất khéo. Vừa hay là chỗ yếu mỏng trong ba đạo phòng tuyến của ma tu. 

Nơi như này, không bắt mắt, cũng thuộc bên rìa trận pháp. Chỉ cần tốc độ xung kích đủ nhanh, vẫn có chút khả năng. 

Cửu Thiên và Liễu Chỉ thương thảo một lúc lâu, lúc này mới kết thúc. 

Trong mắt Liễu Chỉ mang theo vài phần ý cười, nhìn Cửu Thiên nói: “Tuy Cửu minh chủ không phải người quanh năm chinh chiến, nhưng khả năng lĩnh ngộ này quả thật hiếm có trên đời. Tôi thấy, cứ làm theo lời Cửu minh chủ nói đi. Kế hoạch tạm định như vậy. Chúng ta vẫn rất có cơ hội!” 

Cửu Thiên cất bản đồ đi, cười nói: “Được, vậy thì tạm thời quyết như vậy. Liễu Chỉ tướng quân nếu đã mệt thì đi nghỉ sớm đi! 

Liễu Chỉ nở nụ cười, từ từ rời đi. 

Cửu Thiên nhìn bóng lưng của Liễu Chỉ, lại từ từ thu liễm nụ cười. 

Khẽ khoát tay, bỗng nhiên bóng dáng của Phùng lão xuất hiện ở đằng sau Cửu Thiên. 

“Cửu minh chủ!” 

Bây giờ Phùng lão cũng rất cung kính đối với Cửu Thiên. 

Từ sau khi thấy Cửu Thiên gầm một tiếng chấn nhiếp ngàn vạn thủ hư không thì Phùng lão đã coi Cửu Thiên thành cường giả đỉnh phong trong thiên hạ. 

Vai vế gì đó cũng không trực tiếp bằng thực lực. Phùng lão trước kia chỉ coi Cửu Thiên là người tạm thay thế cho minh chủ mà đối đãi. Bây giờ ông ta rất hy vọng, Cửu Thiên thật sự có thể trở thành minh chủ của Liên minh Nam Quốc. 

Hết cách, đi theo minh chủ như này, có cảm giác an toàn!. 

“Phùng lão, chuyện kêu ông điều tra, sao rồi? 

Cửu Thiên lên tiếng hỏi, nụ cười cũng có chút ngưng trọng. 

Chuyện mà đặc biệt kêu một cường giả cực hạn đi điều tra, đương nhiên không phải chuyện nhỏ, chắc chắc là chuyện lớn liên quan tới sinh tử tồn vong. 

Phùng lão khẽ đáp: “Thủ hạ của Liễu Chỉ không phát hiện dấu vết của ma tu 

Cửu Thiên xác nhận lần nữa, nói: “Không có tí gì sao?” 

Phùng lão gật đầu nói: “Không có tí gì. 

Phù! 

Lúc này Cửu Thiên mới thở phào: “Xem ra tình huống xấu nhất không xảy ra. 

Phùng lão nhíu mày nói: “Cửu minh chủ, Liễu Chỉ tướng quân cũng là tinh anh của Tây Lĩnh, tướng quân trong thế hệ trẻ. Cô ta không có khả năng là ma tu nhỉ? Tuy lúc đầu cô ta đã làm chuyện gì đó, nhưng đó là chuyện sau khi bị Ám Nguyên thánh nữ đoạt xá mới làm, không thể tính cho cô ta nhỉ?” 

Cửu Thiên lạnh nhạt nói: “Phùng lão, những chuyện này tôi tự có tính toán. Các người không cần hỏi nhiều. Thông báo cho Lư đại sư, kêu ông ta nhất định phải trông kỹ đám người A Vân, không thể để có chút sơ sảy 

Phùng lão nghe vậy thì rảo bước rời đi. Tuy ông ta không hiểu Cửu Thiên đang nghĩ gì nhưng vẫn chọn tin Cửu Thiên vô điều kiện. 

Hai tay Cửu Thiên đan vào nhau, hơi nhắm mắt lại, bắt đầu suy nghĩ mọi chuyện. 

Ngay từ đầu hắn cho rằng Liễu Chỉ sau khi bị đoạt xá mà không chết thì có vấn đề rất lớn. Mà bây giờ, sự nghi ngờ trong lòng hắn càng thêm chắc chắn vài phần. 

Liễu Chỉ sẽ là điểm mấu chốt của lần xuất kích này của hắn. 

Ngay cả Đỉnh Vực quốc chủ cũng không biết, tại sao hắn nhất định phải chủ trương một nhóm kỳ binh tác chiến. Nguyên nhân trong đó chỉ có một mình Cửu Thiên biết. 

Hắn không chắc mình nhất định đúng, nhưng chỉ cần làm như vậy thì tuyệt đối sẽ không sai. 

eyJpdiI6ImtBejZYd2R6cm5qbUVnTG1ZaTNsR1E9PSIsInZhbHVlIjoibUN0eVNXSFBEWjJXcUsyYTV6MDdaR0E2dVYwXC9sSHI5UlZ3N1wvWXI1NThpcXd6eEEyeWs1Y1daMFVkeVZ0eFl2bjRLNTNmUUxvNjBIeWxMSEprS3NRMlFxbmM5RGEwOUVNY3B5c25ZTzQ3b2p4TjBhSFNhRXZWN05JWk1keGlORXJlNGM5eXl4bUVFWGJtZWF3YzU5YnYwQWlTUkl3bytVVkt6R3dmQ1U5cTJBeWI5NlwveEFJWG9KRzl4T0pBVmNOR2Uxc241R251N0JyOHlEQWh6TGZacUwrZkZOcHQ1N1h4UWRHbVFlaEE1a2dGek5odDZsMXhiTUhNNEswWlFzOGl1NGUxOTRrbTNkbE00OUEybm5BOW1WekhVQldlZmw0MHVxUlFrVHhYQXMrRDdkbXVFbUdUU3NMRUpaOTAzTUMiLCJtYWMiOiIxMDY3YzUyZWE0ZTRhYWU3MzZlMzEwOGI4MmQ3Zjk1M2IwYjYzZDI3ZWQzZmU4OWU3NzQ4MGMxNmE0MmQyNzA5In0=
eyJpdiI6ImRBdUd2bnpac1hKOG5qb2RURzVjMGc9PSIsInZhbHVlIjoic0hRc2puTHFQYndQUllTaFZYaDc2YWJvMnY5NkpkdE9IRnU3QkdGaFBBQmd4V3pqalkrRHhrNVFQaUp0QStSVWhCNStcL0hCeW5IeEVpamZLN3dDcHYzdnJwYjE0Q3ZBMzBCTHFieXlFM211TWxyZ0hNYmtIdTFXQVdxQ3NQOXFzWDFRcGpYRlZFb1d4TXYzdGRnM1pGYlZzajc1dUdBcENyMEVmWnpzbVVGRENWNmhHT0xrUkR2eURiU3pKNVNieCIsIm1hYyI6IjlmY2RlYTYxOWI1NjFjZTU4ZjhjNTkzYjE2ZjIwYWMwZWM0NDNiZjc5NDJhNTQwMDNhZWM0ZjEzZTJjMzNlZDgifQ==

“Trận chiến tranh này, bây giờ mới tiến hành tới chỗ mấu chốt. Ám Nguyên thánh nữ, có chiêu gì cứ việc dùng đi”

Ads
';
Advertisement
x