Năm ngày sau, đại quân xuất phát, do nước Đỉnh Vực hướng Bắc, phi thuyền đi về phía trước, đi một mạch về phía nước Kỳ Tú.
Nơi đi qua, gặp ma giết ma, gặp nước cứu nước, Liên quân Tây Lĩnh chính thức bắt đầu thu phục vùng đất bị mất.
Tuyên bố bên ngoài chiến dịch san bằng ma tu, bắt đầu từ hôm nay.
Mười ngày sau, thiên hạ chấn động.
Tin tức Liên quân Tây Lĩnh đại thắng ma tu giống như một cơn gió thổi qua Tây Lĩnh, thổi tới Đông Giới, lay động tất cả mọi người trong thiên hạ.
Bao nhiêu người cho rằng thật sự không thể chiến thắng ma tu, cho rằng thiên hạ đã hết hy vọng, lúc này lại nhen nhóm hy vọng. Hơn nữa, còn nghe ngóng, trận chiến này rất cuộc thắng kiểu gì.
Sau đó càng nhiều tin tức được truyền ra.
Tên của Cửu Thiên lần nữa lọt vào trong tai của mọi người.
Cực Hạn Võ Tôn, Cửu Thiên!
Lực lượng mạnh mẽ, dùng sức một người, thắng được Ám Nguyên thánh nữ.
Một tiếng gầm chấn nhiếp thú hư không do ma tu gọi tới. Ở trong trận chiến này, thể hiện lực lượng tới cùng cực.
Khiến người trong thiên hạ vô cùng sùng bái.
Mặc kệ bạn tin hay không tin, dù sao trong Tây Lĩnh đã bắt đầu xây dựng tượng của Cửu Thiên, để người đời ngước nhìn!
Trong Đông Giới, lòng người phấn chấn, mặc kệ Cửu Thiên đại biểu cho thế lực phương nào đi ra, hắn tóm lại vẫn là người của Đông Giới đúng chứ?
Ai nói Đông Giới không có cao thủ!
Thiên hạ có nhân tài, Đông Giới có Cửu Thiên!
Khi nhậnai được tin này, Lê tông chủ cũng dụi mắt không dám tin, lại nhìn kỹ viên ngọc trong tay, chắn chắn chuyện nói bên trong, hình ảnh phóng ra đều là thật.
Đan Thánh quốc chủ ngồi ở bên cạnh Lê tông chủ, cũng đang xem.
Chỉ có điều, Lê tông chủ càng lúc càng giãn lông mày, cuối cùng cười ha hả.
Đan Thánh quốc chủ lại càng lúc càng nhíu chặt mày, cuối cùng lắc đầu cười khổ.
“Tốt, tốt, tốt!”
Lê tông chủ lớn giọng nói ba chữ tốt, ông ta rất vui.
Đan Thánh quốc chủ nó: "Khó thể tưởng tượng, giờ mới bao lâu không gặp, thực lực của Cửu Thiên vậy mà lại gia tăng. Bây giờ tôi cũng có chút tin chuyện ông nói cậu ta là chúa cứu thế rồi. Nhớ lần trước khi có người gia tăng thực lực nhanh như vậy còn đang ở giai đoạn đại chiến trừ ma
Lê tông chủ nói: “Tôi biết người ông nói là ai, Thần Tiêu Võ Thánh đúng không. Ha ha, Đan Thánh quốc chủ! Thời thế tạo anh hùng, Thần Tiêu Võ Thánh có thể xem là ứng vận mà sinh, kỳ tài trời ban xuống đã định sẵn sẽ đánh bại ma tu. Mà Cửu Thiên của bây giờ cũng đi con đường giống vậy. Cậu ta cuối cùng e rằng cũng sẽ trở thành một đời cường giả, đối kháng tới cùng với ma tu. Có người như vậy ở đây, chúng ta sẽ rất dễ dàng.
Đan Thánh quốc chủ nói: “Hy vọng cậu ta đừng giống như Thần Tiêu Võ Thánh của năm đó, cuối cùng rơi vào kết thúc đó. Lê tông chủ, bây giờ Tây Lĩnh đại thắng, cường giả trong thiên hạ đều tới dấu hiệu tới Tây Lĩnh. Chúng ta phải làm sao, án binh bất động ư?”
Lê tông chủ cười nói: “Đương nhiên không được, thông báo xuống dưới. Tập trung chờ lệnh, chúng ta sắp phản công Bắc Cương một lần!”
Đan Thánh quốc chủ kinh ngạc nói: “Phản công Bắc Cương ư? Đây là cách làm gì? Cho dù ma tu thua một trận, cũng sẽ không vì vậy mà mất đi năng lực chiến đấu, chúng ta không lấy được Bắc Cương đâu.
Lê tông chủ nói: “Ai nói phải lấy, chỉ là làm ra vẻ đi đánh là được. Nghe tôi, sẽ không sai. Hiện nay Tây Lĩnh thắng một trận, các ma tu nghĩ cũng không cầnng nghĩ, lựa chọn đầu tiên chắc chắn là phái người chi viện Tây Lĩnh. Như vậy, chúng ta chỉ cần trưng ra tư thái công đánh Bắc Cương, người mà các ma tu phải đi chi viện sẽ ít đi rất nhiều. Nếu chúng ta cứ muốn đánh một trận với bọn họ, vậy thì các ma tu sẽ cảm nhận được đau đớn tác chiến hai bên.
Đan Thánh quốc chủ vẫn đang do dự, dường như không quá muốn đánh trận này.
Lê tông chủ nhướn mày, lại nói tiếp: “Điều mấu chốt nhất là chỉ cần chúng ta trưng ra tư thái, cácme cường giả vốn muốn tới Tây Lĩnh chiến đấu, ít nhiều sẽ có một bộ phận tới
Đông Giới của chúng ta. Nhất là những người vốn là cao thủ của Bắc Cương. Bọn họ bị ép rời khỏi Bắc Cương, bây giờ nghe tin chúng ta sắp đi đánh Bắc Cương, ông nói xem bọn họ liệu có tới không? Một mũi tên trúng hai con chim, lại không mạo hiểm quá lớn. Loại chuyện này, phải làm!”
Đan Thánh quốc chủ nghe tới đây mới miễn cưỡng gật đầu.
Sau đó, Đan Thánh quốc chủ nói: “Ma tu không dễ đối phó như vậy. Lê tông chủ, chúng ta vẫn phải tính kế lâu dài”
Lê tông chủ cười nói: “Cái này tôi đương nhiên biết. Đối phó ma tu, đâu phải chuyện dễ dàng, buộc phải từng tí một!”
Nam Vực.
Tổng bộ của Bát Phương Tiền Trang.
Tinh thạch sáng loáng, lầu các tinh tế, vây mù quấn quanh.
Bát Phương Tiền Thánh xem tin tức Đường Huy truyền về, cười không ngừng.
Một người phụ nữ trung tuổi xinh đẹp đứng ở bên cạnh Bát Phương Tiền Thánh, nói: “Ông tổ, tại sao cười vui như vậy?”
Bát Phương Tiền Thánh nói: “Tây Lĩnh thắng một trận. Hơn nữa, Đường Huy còn có chút thu hoạch.
Bát Phương Tiền Thánh nói xong thiec đưa viên ngọc trong tay cho người phụ nữ trung tuổi xinh đẹp.
Người phụ nữ trung tuổi xinh đẹp xem kỹ một lúc, lúc này mới nhíu mày nói: “Tử thương nhiều như này, cao thủ mà Bát Phương Tiền Trang chúng ta phái đi vậy mà chết gần nửa non. Như này có đáng để vui mừng không? Đường Huy truyền những hình ảnh này về có ý gì?”
Bát Phương Tiền Thánh cười nói: “Cô chỉ nhìn thấy thương vong của chúng ta, lại không nhìn thấy đám người Cửu Thiên thắng như nào. Phù ấn có thể khiến các con rối ma tu lập tức mềm oặt. Thứ như này, Bát Phương Tiền Trang chúng ta sao có thể không có, chúng ta buộc phải lấy được! Cô xem, ở sau Đường Huy đã gửi cách về!”
Người phụ nữ trung tuổi xinh đẹp tiếp tục xem, quả nhiên những hình ảnh này không phải kết quả.
Sau đó, một đống trận pháp phù ấn linh tinh nhìn không hiểu gì lóe sáng trong viên ngọc. Hơn nữa cuối cùng còn ngưng tụ ra dáng vẻ của một phù ấn.
Người phụ nữ trung tuổi xinh đẹp xem một lúc lâu, lúc này mới nói: “Phù ấn này rất đặc biệt. Ồ, là của Phù tộc!”
Bát Phương Tiền Thánh cười nói: “Không sai, chính là của Phù tộc, cô đi gọi trưởng lão họ Cung của Phù tộc đó tới đây, tôi có vài chuyện phải làm phiền ông ta.
Người phụ nữ trung tuổi xinh đẹp gật đầu hiểu ý, nếu đã là phù ấn của Phù tộc, vậy chắc chắn là để người của Phù tộc làm là tốt nhất.
Sau đó, Cung lão xuất hiện ở trước mặt của Bát Phương Tiền Thánh.
“Tiền Thánh đại nhân, có gì phân phó?”
Cung lão cúi người rất thấp, tư thái cung kính.
Bát Phương Tiền Thánh cũng không nói nhiều với ông ta, trực tiếp quăng viên ngọc ở trước mặt ông ta, nói: "Tự xem”
Cung lão nhận lấy viên ngọc rồi xem, sau đó ông ta hiểu ý của Bát Phương Tiền Thánh, cười nói: “Phù ấn như này không quá khó.
“Có thể làm được không?”
Bát Phương Tiền Thánh lạnh nhạt hỏi.
Cung lão nói: “Đương nhiên có thể. Tiền Thánh đại nhân cứ yên tâm.”
Bát Phương Tiền Thánh gật đầu nói: “Như vậy thì tốt. Tới Bát Phương Tiền Trang của tôi thì phải làm chút việc. Nói đi, sau khi hoàn thành, ông muốn cái gì?”
Ánh mắt của Cung lão hơi thay đổi, nói: “Tôi muốn con dao trong tay hai con nhỏ làm ra phù ấn này.
Bát Phương Tiền Thánh nói: “Vậy người thì sao? Ông muốn không?”
Cung lão cười nói: “Người thì không cần.”
“A Vân, đừng trách thúc ác, là bản thân cháu tìm chết!”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất