Vẻ mặt Đường Huy khó coi, dường như không tình nguyện.
Đỉnh Vực quốc chủ hơi nhíu mày: “Đường đại thiếu gia, không phải như vậy cũng không được chứ? Lẽ nào các cậu định đánh một trận thì rút chứ?”
Đường Huy khẽ cười một tiếng, nói: “Các vị quốc chủ, Cửu minh chủ, không phải không được. Chỉ là tôi không làm chủ được chuyện này. Các vị nhìn, tuy tôi là công tử của Bát Phương Tiền Trang, nhưng luận thực lực, tôi sao có thể so với Thanh Phong Kiếm Thánh. Luận vai vế, tôi càng kém xa. Vốn lần này ra ngoài, chuyện của Bát Phương Tiền Trang đều do Thanh Phong Kiếm Thánh quyết. Tôi chỉ là đi theo góp sức thôi. Bây giờ đám người Thanh Phong Kiếm Thánh thương thế chưa khỏi, giờ tôi mới tới uống ly rượu với các vị. Nếu kêu tôi quyết định chuyện gì, vậy thì làm khó tôi rồi”
Đường Huy đè thân phận của mình xuống rất thấp.
Nhưng thật hay giả, trong lòng mọi người cũng có kết luận, chỉ là không ai nói toạc ra.
Cửu Thiên khẽ ừ một tiếng, nói: “Đường đại thiếu gia, anh vẫn nên từ từ suy nghĩ đi
Đường Huy thật sự có chút ngồi không nổi nữa, đứng dậy nói: “Các vị quốc chủ, Cửu minh chủ. Nếu đã như vậy, vậy tôi quay về nói một tiếng với Thanh Phong Kiếm Thánh. Xem ý của ngài ấy như nào, nhưng các vị yên tâm, người của Bát Phương Tiền Trang chúng tôi và nước Hoàn Vũ tới cũng tới rồi. Đương nhiên là muốn giúp Liên quân Tây Lĩnh san bằng ma tu. Chỉ có điều khoảng thời gian trước có chút hiểu lầm mà thôi, mong các vị lượng thứ!”
Đám người Cửu Thiên mỉm cười xua tay, nói: “Sao nói vậy chứ, Đường đại thiếu gia đi thong thả!”
Ba vị quốc chủ và Cửu Thiên dõi theo Đường Huy rời đi.
Nhìn mãi tới khi bóng dáng của Đường Huy biến mất trong tầm mắt.
Lúc này Đỉnh Vực quốc chủ mới từ từ ngồi xuống, khẽ nói: “Tên Đường Huy này, quá kín kẽ. Nếu sau này cậu ta nắm giữ Bát Phương Tiền Trang, cũng là một rắc rối lớn”
Thương Minh quốc chủ cười nói: “Sao hả? Đỉnh Vực quốc chủ định xử lý cậu ta ư? Không tốt lắm đâu”
Quốc chủ của nước Huyền nói: “Ừ, bây giờ không phải thời cơ tốt.
Cửu Thiên ở bên cạnh nghe thì cười thành tiếng, nói: “Ba vị quốc chủ, các người định mãi mãi giữ Đường Huy ở Tây Lĩnh à? Bọn họ dường như vẫn chưa phải ma tu!”
Ngón tay Đỉnh Vực quốc chủ gõ xuống bàn, nói: "Cửu minh chủ. Bát Phương Tiền Trang lòng dạ thâm hiểm. Cậu còn không nhìn ra ư? Mục đích của bọn họ e rằng không tốt hơn ma tu bao nhiêu. Chỉ nói tới tên Đường Huy này, chắc chắn không dễ đối phó. Không tin các vị xem, nếu chúng ta có thể chiến thắng ma tu, bọn họ sẽ tranh công. Nếu chúng ta thua, bọn họ sẽ chạy trước. Nếu hai bên chúng ta lưỡng bại câu thương, cậu ta nhất định sẽ giết hết chúng ta, để Bát Phương Tiền Trang khống chế Tây Lĩnh”
Ba vị quốc chủ gật đầu hiểu ý.
Cửu Thiên cười thản nhiên, nói: “Đỉnh Vực quốc chủ, có một số lời biết rõ trong lòng là được, không cần nói toẹt ra như vậy. Bất luận sau này như nào, bây giờ chúng ta vẫn nên tạm thời đừng xảy ra xung đột với người của Bát Phương Tiền Trang, phái người để ý là được.
Đỉnh Vực quốc chủ nhíu mày đè thấp giọng, nói; “Cửu minh chủ, chúng tôi đương nhiên biết, bây giờ minh hữu không thể động vào. Cho dù là minh hữu trên danh nghĩa. Nhưng cậu có biết, từ sau đại chiến ba ngày trước, người của Bát Phương Tiền Trang và nước Hoàn Vũ đã bắt đầu không có quy tắc rồi không.
Cửu Thiên nói: “Sao lại nói không có quy tắc?”
Đỉnh Vực quốc chủ nhả từng chữ: “Bọn họ đang tìm phù ấn!”
Nghe thấy hai chữ phù ấn, Cửu Thiên đã hiểu toàn bộ. Người của Bát Phương Tiền Trang và nước Hoàn Vũ là thèm khát phù ấn có thể khắc chết con rối ma tu mà bọn họ tạo
ra.
Cửu Thiên xoay đầu nhìn sang Nha Đầu và A Vân, hỏi: “Người của Bát Phương Tiền Trang và người của nước Hoàn Vũ từng tới tìm hai người sao?”
A Vân ôm Lương Long gật đầu nói: “Phải, Cửu Thiên công tử. Có mấy người muốn đưa ra số tiền rất lớn để chúng tôi bán cách luyện chế phù ấn cho bọn họ. Tất cả bị tôi từ chối khéo! Tôi biết, thứ này không thể truyền bậy bạ, nếu truyền tới tai của ma tu, vậy thì không tốt”
Cửu Thiên lại nhìn sang Nha Đầu.
Nha Đầu cắn đầu ngón tay của mình nói: “Có một chị từng tới tìm em, nhưng em không nói gì với chị ta, chị ta rất tức giận rồi bỏ đi”
Cửu Thiên nhíu mày, thì ra người của Bát Phương Tiền Trang và nước Hoàn Vũ xuống tay khá nhanh!
Nhưng may mà bọn họ không làm ra chuyện gì vượt phép, nếu không Cửu Thiên nhất định không tha cho bọn họ.
Cửu Thiên nhìn sang Đỉnh Vực quốc chủ, nói: “Phù ấn này, tạm thời là một đại sát khí của chúng ta. Nhất định phải bảo vệ kỹ, bây giờ người biết luyện phù ấn có mấy người?”
Đỉnh Vực quốc chủ nói: “Hơn mười luyện khí sĩ, nhưng mấu chốt cuối cùng vẫn phải do cô A Vân ra tay. Cô ấy là sử dụng thủ đoạn ngưng phù của Phù tộc. Đây là cái mà những người khác không học được, không luyện được. Tất cả các phù ấn, bước cuối cùng đều phải giao vào trong tay cô A Vân”
Đỉnh Vực quốc chủ nói tới đây lại khẽ gật đầu, mỉm cười với A Vân.
Ai từng thấy sự mạnh mẽ của những phù ấn đó đều sẽ có cái nhìn khác về A Vân.
Cửu Thiên nheo mắt đánh giá A Vân mấy lần. Quả nhiên, khoảng thời gian này, thực lực của A Vân tăng khá nhanh, những lực lượng đó trong cơ thể của cô ta đã bắt đầu lưu chuyển có quy luật, thiết nghĩ cô ta cũng có thể sử dụng không ít.
Suy nghĩ một lát, Cửu Thiên nói: “A Vân, bắt đầu từ bây giờ, cô và Nha Đầu sẽ ở chung với đám người Phùng lão, để bọn họ bảo vệ hai người. Cô dạy cách ngưng ấn then chốt của Phù tộc cho luyện khí sĩ của Liên quân Tây Lĩnh và Liên minh Nam Quốc, nhớ kỹ, chỉ dạy người của Liên quân Tây Lĩnh và Liên minh Nam Quốc. Những người khác tuyệt đối không được truyền cho. Cụ thể có thể dạy bao nhiêu thì dạy bấy nhiêu!”
Cửu Thiên nháy mắt với A Vân, A Vân lập tức gật đầu hiểu ý.
Ba vị quốc chủ đều mừng rỡ, bọn họ vốn còn muốn nói chuyện này với Cửu Thiên. Không ngờ Cửu Thiên vậy mà sảng khoái như vậy.
Ba vị quốc chủ vội vàng kính rượu Cửu Thiên.
Có phù ấn đó, các ma tu đợi khi giao chiến sẽ bớt đi một cánh tay.
Loại pháp khí then chốt này, đương nhiên tự mình nắm cách luyện chế là tốt nhất.
Mấy vị quốc chủ đã hạ quyết tâm, lát nữa sau khi trở về thì lập tức chọn luyện khí sĩ xuất sắc nhất đi học hỏi A Vân.
Nhất định phải học được bước then chốt nhất trong luyện chế phù ấn này.
Ở một bên, Đường Huy ra khỏi Lâm Thiên Các thì có vẻ mặt buồn bực.
Vỗ tay một cái, người mặc đồ xanh của Bát Phương Tiền Trang đã sớm đợi ở bên ngoài rất lâu rảo bước đi lên.
Đường Huy khế hỏi: “Tình hình như nào, lấy được cách luyện chế phù ấn chưa?”
Người mặc đồ xanh cúi đầu đáp: “Đại thiếu gia, không lấy được cách luyện chế. Nhưng có thể chắc chắn là thủ đoạn riêng biệt của Phù tộc. Những luyện khí sĩ của Liên quân Tây Lĩnh nhiều nhất cũng chỉ có thể nói đại khái, mấy bước then chốt nhất lần lượt nằm ở trong tay Thẩm Lương, Vân Hiên và A Vân.
Đường Huy cười nói: “Phù tộc ư? Điều này thú vị. Tôi nhớ rồi, khoảng thời gian trước có người của Phù tộc chạy tới Bát Phương Tiền Trang của chúng ta nhỉ? Ha ha, rất khéo. Được rồi, tiếp tục thăm dò, trước tiên khiến Thẩm Lương và Vân Hiên đó mở mồm. Người còn lại, anh không cần nhọc lòng”
“Rõ!”
“Ván cờ này, ai cười tới cuối cùng vẫn chưa biết đâu!”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất