“Xử lý chiến trường, xử lý xong tất cả con rối chưa?” 

“Bên đó, nhóm con rối này có ma khí quá nồng, hủy toàn bộ. Đừng giữ lại tí xác vụn nào!” 

“Mấy con này không phải con rối dùng xác chết luyện chế thì giữ lại cho tôi, đồ tốt đó, luyện thành vũ khí cũng không tệ” 

Ba ngày sau, trong nước Đỉnh Vực, một cảnh tượng rộn ràng vô cùng. 

Một trận chiến thắng nhỏ, người trong cả nước Đỉnh Vực đều vui vẻ vô cùng. 

Nhất là người dân trong nước Đỉnh Vực thì càng tươi cười hớn hở. 

Không ai ước mơ hòa bình hơn bọn họ, không dễ gì đuổi được các ma tu cứ lượn quanh bên ngoài nước Đỉnh Vực, bọn họ đương nhiên vô cùng vui. 

Điều này đồng nghĩa nước Đỉnh Vực sẽ không xảy ra chuyện sinh linh đồ thán nữa. 

Còn có cái gì có thể quan trọng hơn được sống chứ. 

Đám người Cửu Thiên đứng ở thành Quân Uy, trên Lâm Thiên Các cao nhất, nhìn cả thành Quân Uy. 

Ở bên cạnh có Đỉnh Vực quốc chủ, Thương Minh quốc chủ, quốc chủ của nước Huyền và Đường Huy. 

Mấy người bọn họ đại diện cho mấy thế lực như Liên quân Tây Lĩnh, Liên minh Nam Quốc và Bát Phương Tiền Trang. 

Đặc biệt là Cửu Thiên, bây giờ càng bùng nổ danh tiếng. 

Cả Liên quân Tây Lĩnh cũng được, cường giả của Liên minh Nam Quốc cũng thế, bọn họ thật sự hoàn toàn kính phục Cửu Thiên từ tận đáy lòng. 

Phần lớn trong liên quân thì đều nghe chỉ huy của Cửu Thiên. 

Loại tình huống này, đám Đường Huy đương nhiên không muốn nhìn thấy nhưng cũng không làm được gì. 

Năm người mỉm cười nhìn đám người đông như kiến ở bên dưới, nhẹ nhàng cụng ly. 

Đỉnh Vực quốc chủ nói: “Cửu minh chủ, tôi kính cậu một lỵ. Lần này, thu hoạch của chúng ta thật sự quá lớn. 

Cửu Thiên chỉ cười không nói, Đường Huy im miệng không nói. 

Thương Minh quốc chủ nhoẻn miệng cười nói: “Buổi sáng thám tử tới báo, đại quân của ma tu đã hoàn toàn rút về trong nước Kỳ Tú, cách nước Đỉnh Vực tròn mười năm nước. Bọn họ thiết lập ba đạo phòng tuyến, tránh chúng ta tới truy sát. Các ma tu bị đánh cho sợ rồi!” 

Quốc chủ của nước Huyền lắc đầu nói: “Một trận thắng, chiến đấu còn lại cũng dễ đánh hơn. Tôi thấy, chúng ta phải thừa thắng truy kích, tranh thủ trong mấy tháng, đuổi hết các ma tu ra khỏi Tây Lĩnh. Trước tiên lấy lại Tây Lĩnh, sau đó phản công Bắc Cương. Từng bước một, cho tới khi tiêu diệt sạch sẽ ma tu!” 

Đỉnh Vực quốc chủ liên tục gật đầu, mọi người hình như đều rất vui. 

Cửu Thiên cũng nở nụ cười, nhưng lại nhìn sang Đường Huy: “Đường đại thiếu gia, anh cảm thấy sao?” 

Đường Huy nghe thấy Cửu Thiên hỏi thì cầm ly cười nói: “Tôi có thể có ý kiến gì chứ. Cửu minh chủ nhìn xa trông rộng, một phát càn quét ma tu ở Tây Lĩnh, các vị quốc chủ hào khí ngút trời, chiến ý lên cao. Tôi nghe theo sắp xếp của các vị là được. Nói thật, nếu không phải Thanh Phong Kiếm Thánh và Ngạo Long Thánh Giả đều bị thương, tôi e là không có tư cách ngồi cùng với các vị. 

Đường Huy nói xong thì cúi đầu. 

Cửu Thiên nhìn sâu vào hắn ta. Hắn từng tiếp xúc một lần với Đường Huy, hắn biết rõ Đường Huy là người như nào. Khiêm tốn như này, e là đang giả bộ yếu ớt. 

Nhưng Cửu Thiên thách hắn cũng không dám giở trò vào lúc này. Trận chiến vào ba ngày trước, Bát Phương Tiền Trang và nước Hoàn Vũ vào giây phút cuối cùng đã chọn xông lên, còn xông lên đầu. Tuy có nghi ngờ về cướp đoạt thành quả thắng lợi, nhưng người của bọn họ cũng quả thật đã chịu lượt xung kích đầu tiên của thú hư không mà chết nhiều người nhất. 

Vì vậy trong lòng mọi người đều có tính toán, sẽ không nhiều nói gì cả. 

Cửu Thiên ngẩng đầu nhìn sang ba vị quốc chủ, nói: “Các vị quốc chủ, thật ra trận chiến này của chúng ta chỉ có thể tính là chiến thắng nhỏ, không làm tổn thương gân cốt của các ma tu. Ám Nguyên thánh nữ chưa chết, mấy vị trưởng lão, cường giả thế hệ trước trong ma tu đều không bị tử vong nhiều. Thực lực tổng thể của bọn họ vẫn còn, bây giờ cũng trở nên càng thêm cẩn thận, chúng ta muốn có được một trận chiến thắng nữa, độ khó sẽ càng lớn!” 

Đỉnh Vực quốc chủ gật đầu nói: “Tình hình quả thật là vậy. Nhưng Cửu minh chủ cũng đừng quá lo lắng. Lô phù ấn mới để phá giải con rối ma tu đã trong quá trình luyện chế. Tôi phải thay mặt cả Liên quân Tây Lĩnh cảm ơn Cửu minh chủ, không chỉ lấy ra con rối trân quý, còn phái hai thiên tài của Phù tộc tới luyện chế phù ấn. Bọn họ thật sự là đại công thần trong lần đánh bại ma tu này. 

Đỉnh Vực quốc chủ nói xong lại muốn kính rượu Cửu Thiên. 

Nhưng Cửu Thiên lại cười nói: “Cảm ơn thì không cần, nếu mấy vị quốc chủ thật sự muốn làm chút gì đó, không bằng như này, tôi hy vọng sau trận chiến này có thể khôi phục danh dự cho Phù tộc. Bao nhiêu năm trôi qua rồi, chuyện của Phù tộc sớm đã trở thành lịch sử. Bọn họ cũng nên giống các tộc khác, có một nơi duy trì nòi giống đời sau, hơn nữa không cần bị cả thế giới truy sát nữa!” 

Đỉnh Vực quốc chủ cười nói: “Đó là đương nhiên. Tôi đã từng thương lượng với các quốc chủ khác. Chỉ cần A Vân và Nha Đầu tiếp tục luyện chế phù ấn. Hơn nữa giúp chúng tôi chiến thắng ma tu, đợi sau khi thiên hạ ổn định lại, Tây Lĩnh chúng tôi sẽ bảo đảm khôi phục danh dự cho Phù tộc, hơn nữa không truy sát nữa. 

Mấy vị quốc chủ cùng gật đầu, Cửu Thiên mỉm cười kính rượu mấy vị quốc chủ, sau đó đanh giọng nói: “A Vân, Nha Đầu, hai người nghe thấy rồi chứ? Đi vào cảm ơn ba vị quốc chủ đi!” 

Vừa dứt lời, A Vân và Nha Đầu mặt đầy nước mắt đi vào, quỳ ở dưới đất, liên tục cảm ơn. 

Mấy vị quốc chủ vội vàng đỡ bọn họ dậy, đối với Liên quân Tây Lĩnh mà nói, hai người này là nhân tài hiếm có, đương nhiên các cô muốn cái gì thì bọn họ sẽ cho cái đó. 

“Không cần cảm ơn, không cần cảm ơn. Đây là điều hai người nên có, cũng là sự sắp xếp của Cửu minh chủ” 

A Vân và Nha Đầu còn muốn cảm ơn Cửu Thiên lại bị Cửu Thiên cản lại. Hai người ngoan ngoãn đứng ở đằng sau Cửu Thiên. 

Đường Huy đứng dậy mỉm cười đưa ly rượu cho hai người, dường như muốn tiếp cận. 

Cửu Thiên nhìn thấy động tác của Đường Huy, lại không nói gì. 

Cửu Thiên khựng lại một chút thì nói: “Các vị quốc chủ, các vị cảm thấy bước tiếp theo nên bắt đầu công kích từ đâu?” 

Đỉnh Vực quốc chủ nghe vậy thì trực tiếp lấy bản đồ ra. 

Ông ta đưa tay vẽ một vòng tròn vào bản đồ, nói: “Nơi này chính là nước Kỳ Tú, một trong những nước nhỏ ở Tây Lĩnh, tuy nước không lớn nhưng non xanh nước biếc, cũng là 

một trong mấy nước bị ma tu chiếm cứ sớm nhất. Bây giờ, các ma tu đã mở phòng tuyến, tập hợp lại làm một trận nữa. Chúng ta không thể cho bọn họ thời gian như thế. Nhân 

lúc bọn họ còn chưa luyện chế ra lỗ con rối mới, chúng ta phải tập kích bọn họ. Theo kiến nghị của cá nhân tôi, đại quân áp sát biên giới, sau đó chia ra kỳ binh tập kích. 

Cửu Thiên nhìn bản đồ, hắn không vội phát biểu ý kiến. Tay hắn chỉ vào bản đồ, lại quay đầu nhìn sang Đường Huy nói: “Đường đại thiếu gia, anh cảm thấy chúng ta làm như vậy được không?” 

eyJpdiI6InZmTnkwQ2IwV2UrdkQwSVVoTTgzb1E9PSIsInZhbHVlIjoiSEp2cTZwZTR0Q0tqVkFCallqOStKSXJqZThud3czeXpod3VcL2lmWGxRbW1kM1RxTFlyaHBLZjNuUU9QdEV1NWZiR0c4c2lzTmhuUjBROTFcL2F3M0ZBbFc2VWFFN3hrbDUyWFFQZXJHanRNM0c0SjVKOU9IbEFqaVZDb3V4RVYxV1NBUEZoeWVMTHE1N0pGZjc5cElrbHNHdklSY1NCMndXdjFLZHo0M0duTzJKeEZoYzMwRWRERHh1WWp5bERJcTJ4aXphZkFZZHg1SHRFNVVkVlVxTmNBPT0iLCJtYWMiOiJhMWY2MjkxM2E3OWQ3NmVjNmYyYTM4ZDAxZDkyZDg2NTY1YTQyZDRlZjRhMTg3MGMyZTdmMjY1YmEwYTYxMTBiIn0=
eyJpdiI6Im80dlZjdE41ZHpoVDNIYmRRdDlBNWc9PSIsInZhbHVlIjoiMkNxaE5FM1E3VGtVU2twOEt4bUlFRFppV1pXd0NwRjBEdFwvTXZpd1ZBOVdUYmhiSkY3QVRJRmtKeHNZU2ptcEFzamxiSW5rU0ZFcWlKQ2MySlkzVm56dTRmcEphUkIzYkxHNTFwRWtaYXJBR0pKckNYMUdSYnBtWDlWNkc1NFRpV3F5Wm9xbmJPM3JZZkc1bkx4Y1NpdFNOQmFSQ2RNS2g1UU5jamZnZVk0bmVmcVJyTFhFR2orMStFSDJkNno2REZlY1BjaWhWWlhFQVdKOEQ0RG00MVgxbTAxWGZYeXc1a2xlVUd2MkVGaEdNeWY4RlE2R0JhSEVQK3g2VFwvM0lsS3NkbFg0cDhHdWRqekNJSHgwZjVXbW51YUpyN0tVMUhUMys2d1JhTjhZbmFxY0lMaXZJbkVnZnhZWThJNTZNNUd5TVdFYTJxZFA5eGNBb0tQaThJdmlBZDdGY1ZTMFJZa3I1ZlJTdkJXMkVLem5VY083K0xzeUt0NGd5S0N2cnVDdkRjMGZKUWFiTTRxcFpGNnRYVVljeEdJUzVCTHpaTVJvbWNjQnYzMlwvV1hsTDhcL296YVZVRldjODAzZHVrVGZOQ1NjSlBGdldscEVPaGc3WmxhUmdBR3BIbUdPTVwvQTJYcFJLVkptWHlUcnY5T21OVktWbVI0blZIV002ZkdJSXZ1czZhc3BzY0tqR1hOMG5iZUpjZWhNT0ZKamFKdnFuNVducVVMZXJMaFBKQWxIaldHanJYaGdrcXRJSG94RTl6bnNrVVdGZ2c1NjArMnJqYlZHbEgwRlhsUDdSSGlMYmdtM2Y0NklmNDJja1wvaU5SOXFRdHI1cXhITGRRTldZdCIsIm1hYyI6IjY4ZjgwNjNiZjZlZDRkNGU5Yjk5YzI3MWRkYjMzOTZmMzI5YjRmNjYxNWZjOGI4NDJiNzhkN2QyZWU2M2JhYjIifQ==

Cửu Thiên cười nói: “Không cần tất cả các anh phải lên, phái ra mấy cao thủ, chắc không thành vấn đề nhỉ?”

Ads
';
Advertisement
x