Giao chiến bằng thần hồn chính là cách tấn công hiểm ác nhất.
Với võ giả và luyện khí sĩ bình thường mà nói, chưa chắc họ đã biết đến hai chữ thần hồn.
Nhưng với cường giả đỉnh phong, có đôi khi thần hồn còn quan trọng hơn cả cơ thể.
Nếu cơ thể bị hủy, có thể tìm hỗn độn lục đạo châu rồi trốn tránh giống như cường giả Loạn Thánh. Nhưng nếu thần hồn bị phá hủy, gần như sẽ hoàn toàn biến mất khỏi thế giới.
Thần hồn của Cửu Thiên không yếu, đặc biệt từ sau khi quay về từ vùng đất hỗn loạn, thần hồn của hắn càng trở nên mạnh hơn.
Nhưng lúc này, sức mạnh thần hồn Ám Nguyên thánh nữ thể hiện còn có vẻ sắc bén hơn.
Hai người giao chiến thần hồn, không ngờ Cửu Thiên còn rơi xuống thế yếu.
“Phệ Hồn!”
Ám Nguyên thánh nữ nhẹ nhàng thốt lên hai chữ.
Âm thanh này như ma âm chảy vào trong đầu, khiến thần hồn của Cửu Thiên bắt đầu nhẹ nhàng đong đưa.
Không cần nghi ngờ, nếu về lĩnh vực tu luyện Hồn Đạo, Ám Nguyên thánh nữ còn am hiểu hơn cả Cửu Thiên, cô ta cũng có nhiều chiêu thức đa dạng hơn.
Cửu Thiên tu luyện đến bây giờ, cũng chỉ mới có hai chiêu tấn công bằng thần hồn.
Hồn Thiểm và Đoạt Hồn Diệt Phách.
Đáng tiếc hai chiêu này, không có tác dụng quá nhiều với Ám Nguyên thánh nữ.
Trong bóng tối, Cửu Thiên lại lần nữa bị tấn công.
Chưa kịp xoay sở, thần hồn của hắn lại bị Ám Nguyên thánh nữ cắt đi một miếng. Thần hồn cũng xuất hiện một lỗ hổng.
Nếu trên cơ thể xuất hiện vết thương như vậy, Cửu Thiên sẽ chỉ hơi nhíu mày.
Nhưng thần hồn của hắn không có khả năng hồi phục đáng sự như cơ thể.
Thần hồn của Cửu Thiên lập tức bắt đầu có dấu hiệu tan vỡ.
Quả nhiên, thần hồn mạnh hay yếu không phải chỉ chiến thắng là được.
Cách tấn công cũng rất quan trọng.
Cửu Thiên cố gắng thay đổi hình dạng của thần hồn, thu nhỏ nó thành một cục.
Hắn nhìn chằm chằm thần hồn mờ ảo, khi quay lại thấy Ám Nguyên thánh nữ, đã bắt đầu tập trung sức mạnh.
Nếu tiếp tục như vậy, chắc chắn hắn sẽ thua. Cơ hội thắng duy nhất, đó là phòng thủ thành công, sau đó dốc hết sức mạnh vào một đòn đánh.
Không phải chết thì sẽ sống!
Cứ như nhìn ra suy nghĩ của Cửu Thiên, bỗng nhiên Ám Nguyên thánh nữ không tấn công nữa mà đột nhiên dừng lại.
Vô số ảo ảnh của Ám Nguyên thánh nữ nhấp nháy xuất hiện trong bóng tối. Cửu Thiên hoàn toàn không phân biệt nổi, rốt cuộc thần hồn của cô ta đang ở đâu.
Cửu Thiên bỗng nhiên cười nói: "Ám Nguyên thánh nữ quả nhiên là một trong tam đại ma vương, tu vi cực kỳ cao cường. Không tu đại đạo, chỉ tu Hồn Đạo. E rằng hai vị ma vương khác cũng phải cúi đầu trước mặt cô, nghe cô sai bảo”
Cửu Thiên cố ý nói vậy, chính để dụ Ám Nguyên thánh nữ nói chuyện.
Chỉ khi cô ta bắt đầu nói chuyện, Cửu Thiên có thể dựa vào các dấu hiệu để phán đoán chân thân của cô ta.
Giọng nói của Ám Nguyên thánh nữ vang lên từ bốn phương tám hướng.
“Cửu Thiên, sao cậu biết được tôi không tu đại đạo?”
Âm thanh cao vút, ngay lập tức Cửu Thiên cảm nhận được ba cơn gió mạnh ập đến từ trên đỉnh đầu, lòng bàn chân và cạnh người.
Thần hồn của người kia mang theo uy thế diệt sát. Cửu Thiên lập tức nhận ra, nếu hắn không thể tránh khỏi chiêu này, vậy chắc chắn thần hồn của hắn sẽ bị đánh nát.
Thần hồn của Cửu Thiên đột nhiên phình to, hơn nữa còn phát ra ánh sáng chói mắt. Sức mạnh gia tăng như vụ nổ dây chuyền.
Cách làm của hắn, giống như là muốn kíp nổ thần hồn của chính mình, cùng Ám Nguyên thánh nữ đồng quy vu tận.
Cửu Thiên đoán, chỉ cần hắn dùng chiêu này, Ám Nguyên thánh nữ sẽ không dám tấn công hắn!
Quả nhiên ngay khi thần hồn của Cửu Thiên phình to, tất cả gió lớn đều lui về phía sau, tất cả ảo ảnh có thần hồn của Ám Nguyên thánh nữ biến mất, sức mạnh cũng thu bớt.
Cùng lúc đó, bóng đêm xung quanh dường như cũng hơi run rẩy. Ám Nguyên thánh nữ lùi lại nhanh như bay.
Cửu Thiên lập tức thu hồi sức mạnh thần hồn như sắp nổ tung, tất cả trở về như ban đầu.
Cửu Thiên cười khẽ, nói: “Hóa ra Ám Nguyên thánh nữ cũng sợ chết!”
Ám Nguyên thánh nữ im lặng một lúc, sau đó giọng nói hơi tức giận vang lên.
“Cửu Thiên, cậu dám chơi tôi!”
Cửu Thiên cười nói: “Cũng không gọi là chơi cô. Tôi chỉ không còn cách nào khác. Giờ nếu đấu thần hồn thì tôi không thể đánh lại cô, nên đành phải dùng hạ sách này. Nếu cô giết tôi, tôi sẽ kéo cô chết cùng. Kể cả không nổ cô chết, nhưng cũng khiến cô bị thương nặng. Nếu vậy tất nhiên cô sẽ không thể tiếp tục làm mưa làm gió ở nước Đỉnh Vực. Thậm chí rất có thể còn bị các cao thủ khác trong nước Đỉnh Vực giết chết!”
Ám Nguyên thánh nữ lạnh lùng nói: “Cậu chắc chắn vậy sao?”
Cửu Thiên nói: “Dĩ nhiên rồi. Ám Nguyên thánh nữ, cô rất mạnh, còn mạnh hơn những gì tôi nghĩ. Nhưng cô cho rằng chỉ mình cô có thể đối đầu với người chính đạo trong thiên hạ, vậy cô hoàn toàn sai.
Cửu Thiên đang nói, bỗng cảm thấu tâm thần hơi nhúc nhích.
Thần hồn của hắn hơi tỏa sáng, bóng đêm xung quanh cũng bắt đầu trở nên vặn vẹo.
Thần hồn của Ám Nguyên thánh nữ cũng bắt đầu phát ra ánh sáng. Tình huống này chỉ có một lời giải thích, đó là có cao thủ bên ngoài muốn nhúng tay vào cuộc chiến của hai người họ.
Vậy nên, Ám Nguyên thánh nữ giải phóng hắc ám lĩnh vực, bắt đầu gửi lời cảnh cáo.
Cửu Thiên cười nói: “Cô xem, tôi nói đúng chứ. Ám Nguyên thánh nữ, các cao thủ khác cũng đến rồi!”
Ám Nguyên thánh nữ chậm rãi nói: “Cửu Thiên, cậu đúng là một người khó chơi. Có vẻ, ý tưởng phải giải quyết cậu luôn hoặc đoạt xá quả nhiên là một ý tưởng sai lầm. Tuy nhiên, nếu cậu đến Tây Lĩnh thì chúng ta sẽ có rất nhiều thời gian, cứ từ từ”
Cửu Thiên gật đầu nói: “Tôi cũng cảm thấy như vậy”
Nói xong, bóng tối xung quanh lập tức biến mất sạch sẽ.
Cửu Thiên bừng mở mắt. Lúc này hắn mới cảm nhận thần hồn quay về cơ thể.
Khi tập trung nhìn, trong mắt Liễu Chỉ toát ra từng sợi hắc khí.
Những sợi hắc khí này bay lên bầu trời, Cửu Thiên giơ tay định túm lấy nhưng chẳng hề có tác dụng.
Bỗng nhiên hắc khí biến mất, sau đó Liễu Chỉ xụi lơ ngã xuống.
Cửu Thiên vội vàng bước lên đỡ lấy Liễu Chỉ.
Nhưng đúng lúc này, bốn phía lại xuất hiện mấy bóng người.
Họ bao vây Cửu Thiên.
Ba lão giả, một người bà lão, nhìn chằm chằm Cửu Thiên.
Sức mạnh đáng sợ xuất hiện, Cửu Thiên lập tức cảm thấy có vài loại đạo chi lực cùng đè lên người hắn. “Thằng nhóc, cậu là ai? Đang ôm người nào?”
Một lão giả tóc đỏ cao giọng hỏi.
Cửu Thiên ngẩng đầu, nhìn lão giả đó rồi nói: “Tại hạ là Cửu Thiên. Đây là Liễu Chỉ tướng quân!”
Nghe thấy tên Cửu Thiên, lão giả tóc đỏ vô cùng kinh ngạc. Trong mắt mấy người kia còn lóe sáng.
Cửu Thiên chẳng cần nhìn cũng biết, chắc chắn những lão giả này là các bậc đi trước cường giả thánh cảnh của liên quân Tây Lĩnh.
Xem ra Đỉnh Vực quốc chủ không nói dối. Thiên hạ này vẫn cò rất nhiều cao thủ.
Tay hắn đặt lên trán Liễu Chỉ, Cửu Thiên bắt đầu kiểm tra tình hình cơ thể của Liễu Chỉ.
Ám Nguyên thánh nữ, trận chiến giữa chúng ta chỉ vừa mới bắt đầu.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất