Giọng điệu khiêu khích, nụ cười cứng ngắc, khiến Cửu Thiên phải cau mày. 

Nhất thời hắn thật sự không thể đoán ra đối phương là ai. 

Nhưng có một điều có thể chắc chắn, đối phương là ma tu. 

Cửu Thiên chưa kịp trả lời, Liễu Chỉ đã ra tay trước. 

Không dùng vũ khí ở trong tay, chỉ dùng thân thủ kỳ lạ, đến trước mặt Cửu Thiên. 

Với thực lực của Cửu Thiên, bây giờ có thể liệt vào những cường giả hàng đầu trong thiên hạ. 

Nhưng động tác của Liễu Chỉ thật sự đã khiến Cửu Thiên phải giật mình. Sau đó, một ngón tay của Liễu Chỉ chỉ vào ngực Cửu Thiên. 

Trong ngón tay có lực thôn tính đáng sợ đang quấy nhiễu cơ thể hắn. 

Theo bản năng, tất cả sức mạnh trong cơ thể Cửu Thiên bắt đầu được khai triển, phản kích lại. 

Sức mạnh của hai người, đang tiến hành giao đấu trong cơ thể Cửu Thiên. 

Lúc này, một loạt tiếng nổ vang lên trong cơ thể Cửu Thiên. 

Đồng thời, Cửu Thiên cũng đánh một chưởng lên người, lên trán Liễu Chỉ. 

Lòng bàn tay có lửa, một chưởng này của Cửu Thiên đã dùng công pháp Chưởng Thiên. 

Liễu Chỉ hừ một tiếng, liên tục lùi về sau. Lúc này, canh khí trong cơ thể Cửu Thiên mới tiêu diệt lực thôn tính đáng sợ vừa mới xông vào. 

Đan điền, thần hồn của hắn dường như đều yếu đi. 

Tu vi quá đáng sợ! 

Cửu Thiên đang định ra tay, bóng Liễu Chỉ đã lóe lên, quay lại vị trí lúc nãy cô ta đứng. 

Nụ cười trên mặt rất khó coi, nheo mắt lại, nói: “Cửu Thiên, một khoảng thời gian không gặp, tu vi quả nhiên đã tăng lên, chả trách Tố Thu trưởng lão thích cậu như vậy” 

Nghe thấy tên của Tổ Thu trưởng lão, Cửu Thiên lập tức phản ứng lại. 

Hắn đột nhiên nhớ đến một người, nhìn chằm chằm vào mắt Liễu Chỉ: “Ám Nguyên thánh nữ!” 

Liễu Chỉ nói: “Cực Hạn Võ Tôn Cửu Thiên còn nhớ đến tôi, thật là hiếm thấy. Từ khi chia tay ở nước Kình Thiên, tôi cứ nghĩ cậu sẽ trốn ở Đông Giới để tu luyện, ít nhất phải mười năm không gặp được. Không ngờ, Cửu Thiên cậu còn lợi hại hơn trong suy nghĩ của tôi. Mới được bao lâu, mà thực lực của cậu đã sắp đuổi kịp tôi rồi. Hơn nữa vẫn chưa đến giới hạn. 

Cửu Thiên nhìn chằm chằm vào khuôn mặt kỳ lạ của Liễu Chỉ, nói: “Quả nhiên là cô. Ám Nguyên thánh nữ, cô mượn cơ thể của người khác, lẻn vào nước Đỉnh Vực, định giết chết tất cả các quốc chủ Tây Lĩnh đúng không” 

“Liễu Chỉ” nói: “Cứ xem là như vậy đi. Nhưng tiếc là, võ công người mà tôi mượn cơ thể hơi yếu. Tôi mất hơn mười ngày nhưng vẫn chưa hoàn toàn khống chế được cơ thể người phụ nữ này, nhưng lại đợi được tên sát tinh anh.” 

Đồng tử của Cửu Thiên hơi co lại, nói: “Nên cô cảm thấy chuyện này có thể sẽ không được thuận lợi. Định tối nay hành động trước, giết chết Đỉnh Vực quốc chủ, quốc chủ nước Huyền, Thương Minh quốc chủ đúng không? Nhưng không ngờ đúng lúc tối nay tôi cũng ở đó. 

“Liễu Chỉ” gật đầu nói: “Tốt lắm Cửu Thiên, cậu đến rất đúng lúc. Nếu muộn hơn một ngày, tôi đã có thể phá hủy được Liên quân Tây Lĩnh” 

Cửu Thiên khẽ cười, nói: “Ngu ngốc. Chỉ cần các vị thánh giả không chết, cho dù quốc chủ chết, Liên quân Tây Lĩnh cũng sẽ không sụp đổ, chỉ hơi hỗn loạn thôi. Kế hoạch của cô thực hiện không tốt, hơn nữa cô còn phải mạo hiểm, chạy đến nước Đỉnh Vực, đây là sai lầm nhất của cô. Nếu đã đến thì đừng nghĩ đến chuyện quay trở lại!” 

Nói xong, vung tay, Cửu Thiên đã nắm trọng kiếm Vô Phong trong tay. 

Hắn đã chuẩn bị sẵn sàng cho một trận chiến lớn! 

Vừa mới đánh bại yểm chủ quỷ yểm. Bây giờ, Cửu Thiên đã biết rõ thực lực của mình, biết rõ thực lực của Đạo Tâm Ma Tông và ba đại ma vương. Hắn không hề sợ Ám Nguyên thánh nữ này. 

Dường như “Liễu Chỉ” cũng không có ý ra tay với Cửu Thiên. 

“Liễu Chỉ” đột nhiên mỉm cười, nhìn Cửu Thiên nói: “Cửu Thiên công tử, Dạ Ảnh đường chủ, lẽ nào cậu đã quên, lúc trước ở nước Kình Thiên, tôi đã tha cho cậu một lần? Cậu muốn giết tôi?” 

Cửu Thiên nghe thấy vậy, cau mày, hắn đã nhớ ra. 

Lúc đó, ở bên ngoài nước Kình Thiên, quả thật Ám Nguyên thánh nữ đã tha cho hắn một lần, hơn nữa còn giao Thiên Ma Tâm cho hắn. 

Cửu Thiên nói: “Thì sao, Ám Nguyên thánh nữa muốn dùng ân huệ này để đổi lấy sự hòa bình tối ngày hôm nay sao? Cái này không phải không được. Cô thả Liễu Chỉ ra, để cô ấy sống. Tối nay tôi có thể để cô rời khỏi nước Đỉnh Vực” 

“Liễu Chỉ” nói: “Thẳng thắn. Tôi đã bị Cửu Thiên công tử phát hiện ra thân phận, quả thật khá là nguy hiểm. Khoảng thời gian này tôi đã biết được nước Đỉnh Vực có bao nhiêu cường giả, có thực lực như thế nào. Nếu đã không thể làm hỗn loạn, vậy thì dùng thực lực để nói chuyện. Nhưng trước khi rời đi, tôi có một chuyện muốn nói với Cửu Thiên công tử.” 

Cửu Thiên nhíu mày nói: “Một chuyện? Chuyện gì mà cần Ám Nguyên thánh nữ phải nói với tôi?” 

“Liễu Chỉ” cười trả lời: “Đó chính là, cậu đi theo tôi đến đây, mặt đối mặt với tôi là một chuyện vô cùng ngu ngốc!” Nói xong, trên người “Liễu Chỉ” đột nhiên phóng ra vô số khí lưu màu đen, trong nháy mắt đã bao phủ lấy Cửu Thiên. 

Cửu Thiên đã cảnh giác đối phương sẽ ra tay, Liễu Chỉ vừa cử động, Cửu Thiên đã mặc áo giáp, khí thế tăng nhanh. 

Nhưng ngay sau đó, tất cả mọi thứ xung quanh dường như đều biến mất. 

Đập vào mắt là bóng đen vô tận, thành trì biến mất, giơ tay ra mà không nhìn thấy năm ngón tay. 

Trong bóng tối này, bóng dáng Liễu Chỉ lại xuất hiện, nhưng ngoại hình của cô ta được biến hóa một cách nhanh chóng. 

Trong nháy mắt đã biến thành hình dáng Ám Nguyên thánh nữ mà Cửu Thiên rất quen thuộc. 

Đôi mắt đen, khí thế đáng sợ, nhìn chằm chằm vào Cửu Thiên, mang theo sát khí. 

Cửu Thiên nhạy bén cảm nhận được, lúc này có lẽ lúc này cơ thể và linh hồn của mình đã rời khỏi nhau, Ám Nguyên thánh nữa có một chiêu như vậy. 

Rõ ràng là hồn đạo! Hơn nữa còn cao hơn rất nhiều hồn đạo mà hắn đã luyện. 

Ít nhất Cửu Thiên không dùng được chiêu này. 

Ám Nguyên thánh nữ thấy trạng thái như vậy, thần hồn của Cửu Thiên vẫn chưa tan, không khỏi cảm thấy có chút kinh ngạc nói: “Không ngờ, Cửu Thiên công tử cũng từng luyện hồn đạo. 

Cửu Thiên bình tĩnh trả lời: “Không luyện sâu, khiến Ám Nguyên thánh nữ chê cười rồi. 

Ám Nguyên thánh nữ cười khẩy nói: “Lần trước thả cậu đi là do tôi phải nghe theo mệnh lệnh của Tổ Thu trưởng lão. Tố Thu trưởng lão có ơn với tôi, nên tôi phải nghe lời bà 

ấy. Nhưng bây giờ, tôi không có lý do không ra tay với cậu. Cửu Thiên, bây giờ cậu còn một cơ hội cuối cùng, chính là quy y Ma thần!” 

Cửu Thiên khẽ cười nói: “Ma thần? Trong thiên hạ lấy đâu ra thần? Một vốc hoàng thổ? Xuất chiêu đi, Ám Nguyên thánh nữ!” 

Nói xong, lực thần hồn của Cửu Thiên dâng cao. 

Hắc ám xung anh đột nhiên giống như áp chế trời đất, ra tay với Cửu Thiên. Còn Cửu Thiên cũng dùng sát chiêu của mình. 

Hồn Thiểm! 

Không có đao quang, không có kiếm ảnh, không có hơi thở. 

eyJpdiI6IjNFUE9BaHdPbVdEOTFBTUpNMXROUXc9PSIsInZhbHVlIjoiTG56RGRBaElFWXZFMjZUVFdaa3lGOGhlUzg2YSsrd1R4WnBkTmVHRWE3bVc1dUVlUUF4aVdXbFp3SjVVdFoycTRxOGlrRERPckNkRnJ6cHhsY2l1NnhVZkwwYlNPSVwvU0JPODBZMkRwNkVjYmU4OTlnYk4wN0wyN0poY1MyN2FIMWdCVTdvZ3Rmc29pUlpIc3lIMExZSWRKdWV0Mm5MTm5QS2xMOVlTcmFRd1JoRDZxNjd0YUhZV0xKQzZPaUV1RGJWRXBPMVQ3Tml1Q3k1N3Y4eGVQWkNscTBDdHkybFJFOHVNZW10RzVCMjlTS2VjZ0dHTlg1UkI5eE14aWpyZlM3MFdaRE1FdW1HNmV0WDBMMm9FbGhienVLU2pLdnhwNFwvTlwveHlyY3haKzdPMGVcL2VNd0E1RkZhS0ZpSU93b3RoZTMyRm1XODFiczliRHVkUkkwUWlxdFwvR1N4eG9RcGJXeVgxYlJFVkVpNEZzajJYeXNGZDJ0NXFMblwvZkx2MUVHOWZiZTA4akxXTWlWekxwc2IxeXV0a0I4WW9DSzg5aU41XC9qQWZibUk5Z3djamlXNVRNbnRUREtIUlNXakhkUjY4RTJkWnVZSEJjRTBtYktQT1NGR3Zmbnd5UjRsbUpneDZ0emdzRUhqVldQU3BITUFhbTFNY0Fyd3FqOEpISWFrQm9PWjkxaW51eWkzcW5UeVl3N25xdz09IiwibWFjIjoiZGU4MWQyZDRjNDBhNjM5MGNhYzE1ZjEzZjUxMzRmYjJmNThlMWNlOGRhZjAzNWFiMDIxZDI3ZGI0ODY4NThkZSJ9
eyJpdiI6IkJXVzJMQzZUbjBpalA5U3NHdGVrMlE9PSIsInZhbHVlIjoieHlxZExKemxRbjVsU0ttbHhOZzErQnBiekdrZytZck9Ud2ZpYm1zOG83MmNBRGxHSUF5Q092WlVxK0UzRWZmWFBxZEx1d01GcVloYW9SY2l5b0JHeWV1ZzJJelwvT09yc2prZTZQNnlDXC9WU2NTMjVSTHJFMFRKRFl2T05SWEhZZVVmTno0TTR2Q0dnU0VBWTRPZzBlS3lQV1RUY2x4QnordDFPcDF1OTlZVFV6WnoySnYyMEtYcUR0RnJtMU9URlI2ejVQYUhyMDI3STVnak0zZ1BYcWl4RUhqSVwvbGZmTFdSWEtuZ1hxTHJNQmZjMmxiNThtRzFVWTRCcEM5d0puK3owTisybnlwcHJiOWdaRHBTemlENnc9PSIsIm1hYyI6IjVlODQ1MzJhMWEyMTk5MTEyZDQzZWFhYjRkNjBiMzQ3NTQ5NjNmNjUyYjMzOTZlYzhlMWFiOGRlNmU0MWNiYTYifQ==

Hai vị cao thủ tuyệt thế nào đang đánh nhau thế!

Ads
';
Advertisement
x