Âm thanh vang vọng bên trong thủ đô của nước Đỉnh Vực. Lập tức, mấy quốc chủ nghe rõ ràng thanh âm từ trên trời truyền đến.
Đỉnh Vực quốc chủ nhanh chóng mở trận pháp trong hoàng cung, khoảnh khắc tiếp theo, toàn bộ bầu trời của thành Quân Uy bắt đầu biến thành một lớp màn ánh sáng.
Lập tức, mọi người nhìn qua màn sáng, liền nhìn thấy Phùng lão và Lư đại sư phụ đang gọi cửa.
Cùng lúc đó, màn sáng thay đổi, những người khác cũng nhìn thấy trên khoảng không phía xa xa là cờ xí bay phấp phới và phi thuyền của Liên minh Nam Quốc.
Đỉnh Vực quốc chủ ra quyết định tại chỗ: “Liên minh Tây Lĩnh, các vị cường giả, theo ta đi vào hư không. Khi chúng ta tới nơi, màn phòng ngự sẽ trực tiếp mở ra!”
Nói xong, Đỉnh Vực quốc chủ dẫn đầu bước ra ngoài.
Còn chưa đi xa, bèn nhìn thấy quốc chủ nước Huyền và Thương Minh quốc chủ cùng lúc đang sải bước về phía họ.
Tất cả các quốc chủ đều mang theo cận vệ riêng và những cường giả, lần lượt lên thuyền, xé nát không gian và tiến về phía hư không.
Trong đám người, Đỉnh Vực quốc chủ cũng nhìn thấy Liễu Chỉ.
Đỉnh Vực quốc chủ lớn tiếng gọi cô ta lại, nói: “Liễu Chỉ, cô đi theo ta!”
Liễu Chỉ dường như sửng sốt một chút, sau đó cúi đầu đi theo sau Đỉnh Vực quốc chủ.
Bên ngoài, Cửu Thiên đang sốt ruột chờ đợi.
Ngày càng có nhiều con rối tụ tập xung quanh. Bọn chúng hiển nhiên đã phát hiện ra tung tích của đám người Cửu Thiên.
Bắt đầu tập hợp thành đội hình và lao về phía đám người Cửu Thiên.
Cửu Thiên giơ tay lên, biểu thị mọi người sẵn sàng hành động bất cứ lúc nào.
Các cường giả của Liên minh Nam Quốc đã sớm chuẩn bị sẵn sàng, giết con rối, giết ma tu, họ tuyệt đối sẽ không bao giờ nương tay.
Chờ một lúc, màn sáng vẫn không có động tĩnh gì. Tuy nhiên, những con rối ma tu đó lại sắp lao tới trước mặt họ.
Bên ngoài lớp màn ánh sáng, Phùng lão và Lư đại sư đã bắt đầu chém giết hết mình.
Họ phải dọn sạch khu vực sát bên ngoài, đảm bảo khi màn sáng mở ra.
Cửu Thiên và những người khác có thể nhanh chóng lao vào nước Đỉnh Vực.
Ánh mắt Cửu Thiên dần dần trở nên sắc bén, hắn đã sớm cầm trọng kiếm Vô Phong trong tay.
Đúng lúc này, màn phòng ngự bên ngoài nước Đỉnh Vực đột nhiên có động tĩnh.
Có thể nhìn thấy bằng mắt thường, màn sáng gợn sóng như sóng nước. Một khoảng trống xuất hiện, một đám cao thủ lao ra.
Nhìn thấy màn sáng đã mở ra, đương nhiên Cửu Thiên sẽ không chần chừ nữa.
“Xông lên!”
Mệnh lệnh vừa dứt, tất cả các phi thuyền của Liên minh Nam Quốc bắt đầu xông lên.
Chỉ trong nháy mắt, đã đến trung tâm của biển con rối, tất cả các cường giả đều đồng loạt ra tay.
Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Giống như gió thu cuốn đi lá rụng, vô số con rối lập tức tan thành tro bụi.
Trọng kiếm Vô Phong của Cửu Thiên chém đứt vô số con rối chỉ bằng một kiếm.
Tiếng rồng gầm vang lên, Tiểu Hắc biến thành một con rồng lửa đen khổng lồ, bắt đầu càn quét những con rối xung quanh.
Những cường giả của Liên minh Tây Lĩnh cũng ồ ạt xông ra ngoài.
Giúp đám người Cửu Thiên mở một lối đi.
Vốn thấy những con rối này căn bản không thể ngăn cản bước tiến của đám người Cửu Thiên. Nhưng vào lúc này, một luồng ma khí đột nhiên bùng nổ, giống như mực bắn tung tóe, xâm nhập vào cơ thể của những con rối đó.
Chỉ trong nháy mắt, những con rối này dường như phát điên, toàn thân biến thành màu đỏ, sức chiến đấu tăng lên gấp đôi.
Cùng lúc đó, âm thanh rồng gầm và quỷ gầm cũng truyền đến từ đại bản doanh của Ma tu ở phía xa.
Vừa nghe được thanh âm này, Cửu Thiên lập tức hét lớn: “Là kỵ binh Hắc Long và Mộng Yểm. Mọi người tăng tốc độ, nhanh chóng tiến vào, giết!”
Một chữ “Giết” vang lên, khiến tất cả những con rối xung quanh vỡ tan.
Chỉ hét lên một chữ mà không biết bao nhiêu ma tu bị tan nát ngay tại chỗ.
Một chữ chấn hồn, chính là để nói khung cảnh này.
Cửu Thiên bay lên, hóa thành trời đất, trọng kiếm Vô Phong trong tay đột nhiên to ra.
Một người một kiếm, vào lúc này, còn to hơn cả cự long như Tiểu Hắc.
Uy phong lẫm liệt, Cửu Thiên vung kiếm chém ra là tạo thành một mảng trống.
Có Cửu Thiên mở đường, tốc độ tiến quân của Liên minh Nam Quốc tăng gấp đôi. Tất cả họ đều cố gắng hết sức để bảo vệ con thuyền khỏi bị phá vỡ.
Một khi thuyền bị vỡ, hoặc không thể thực hiện bước nhảy nữa, rơi vào đống con rối, đám người bọn họ không có thực lực lấy một địch vạn như Cửu Thiên đâu!
“Người đó là ai? Mạnh quá!”
Trong liên quân Tây Lĩnh, một vị quốc chủ kinh ngạc hét lên.
Nhìn thấy thân hình to lớn của Cửu Thiên, hắn ta kinh ngạc ngây người. Cho dù là cường giả cực hạn, cũng rất ít người có thể khiến cơ thể trở nên to lớn như vậy.
Đây không chỉ là vấn đề thực lực, quan trọng nhất là thể chất phải theo kịp.
Nếu không, nếu cưỡng ép ngưng tụ sức mạnh khổng lồ như vậy bao trùm cơ thể, cho dù canh khí có thể theo kịp thì cơ thể cũng sẽ không thể chịu đựng được. “Vậy mà cũng không nhận ra à? Cực Hạn Võ Tôn Cửu Thiên đó! Trọng kiếm của cậu ta rất dễ dàng nhận ra, cho nên chắc chắn là cậu ta rồi.
Đỉnh Vực quốc chủ cười đáp.
Biểu hiện của Cửu Thiên thực sự xứng đáng với danh tiếng Cực Hạn Võ Tôn của hắn.
Thực lực như vậy thực sự có thể làm lu mờ ngay cả những cường giả cực hạn mạnh nhất.
Ngay cả Thương Minh quốc chủ, luôn khẳng định rằng Cửu Thiên có thực lực bình thường, cũng không khỏi rung động khi nhìn thấy cảnh tượng này.
Chẳng lẽ Cửu Thiên thật sự có thực lực đối đầu trực diện với Quỷ Yểm ma vương sao?
Nhìn biểu hiện hôm nay của Cửu Thiên, thật sự không phải là không thể
“Bên này!”
Nhìn thấy đám người Cửu Thiên càng ngày càng gần, Đỉnh Vực quốc chủ không khỏi hưng phấn hét lên.
Qua trận chiến hôm nay có thể thấy Liên minh Nam Quốc đã phái ra những cao thủ thực sự.
Không phải chiếu lệ mà là cao thủ thực sự có thể giúp đỡ họ. Đây mới là điều khiển Đỉnh Vực quốc chủ vui mừng nhất!
“Vù!”
Ngay lúc đám người Cửu Thiên chuẩn bị hội họp với đám người Đỉnh Vực quốc chủ, một cơn gió đen đột nhiên thổi qua.
Ngay lập tức có tiếng hét vang lên.
“Là Mộng Yểm, mọi người đứng quay lưng lại, kích hoạt trận pháp!”
Có thể thấy, mọi người vẫn có những hiểu biết nhất định về Mộng Yểm. Dù sao chiến đấu lâu như vậy, cũng rất rõ về ba chiến lực thông thường chủ yếu của ma tu, vả lại còn biết cách đối phó với chúng.
Nhưng vào lúc này, Cửu Thiên lại làm ra một động tác kinh người.
Thấy đám Mộng Yểm sắp xông tới, hắn cất trọng kiếm Vô Phong đi rồi bất ngờ ấn vào đám Mộng Yểm.
“Đạo Diệt!”
Chỉ với hai từ đơn giản này, dường như có một cơn gió nhẹ lướt qua trong khoảng không.
Ngay sau đó, đám Mộng Yểm đang đuổi theo họ đều cứng đờ tại chỗ. Sau đó nó bắt đầu tan nát.
Tất cả mọi người đều kinh ngạc, sức mạnh chiêu này của Cửu Thiên hiển nhiên đã nằm ngoài dự đoán của bọn họ.
Còn có thể đối phó với Mộng Yểm như thế này à!
Cửu Thiên thu nhỏ lại, bay về thuyền, lớn tiếng quát: “Còn ngây ra đó làm gì? Mau vào đi!”
Lúc này mọi người mới phản ứng lại, điều khiển thuyền tiến về phía trước.
Hai bên cuối cùng đã hội họp lại.
Đỉnh Vực quốc chủ dẫn Liên minh Tây Lĩnh đoạn hậu cho quân của Cửu Thiên, vừa đánh vừa lui, nhanh chóng rút lui vào khoảng trống trong màn sáng. “Mở màn sáng!”
Khoảnh khắc tiếp theo, Đỉnh Vực quốc chủ giơ tay lên, ánh sáng từ trong tay phát ra, ngay sau đó, vô số ánh sáng từ trong nước Đỉnh Vực phóng ra, màn sáng phòng ngự lại
ngưng tụ lại.
Khoảnh khắc lớp màn ánh sáng hoàn toàn kín lại, hơn chục kỵ binh Hắc Long va chạm với lớp màn ánh sáng.
“Các cường giả của Liên minh Nam Quốc, chào mừng đến tiền tuyến của trận chiến!”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất