Trong nháy mắt đã trôi qua gần nửa tháng, hoàng cung của nước Trạch vẫn đang xây dựng lại nhưng đại điện nghị sự và tẩm cung của các vị quốc chủ đã được xây xong. 

Trong nửa tháng, không ngừng có tin từ Tây Lĩnh truyền về, hình như tình hình ngày càng tệ hơn. 

Các vị quốc chủ cũng lo lắng, nếu còn tiếp tục như này, một khi Tây Lĩnh thật sự sụp đổ hoàn toàn. 

Vậy Nam Vực của bọn họ cũng rất nguy cơ. Điều mấu chốt nhất là một khi để ma tu chiếm lĩnh hai giới Bắc Cương, Tây Lĩnh. Vậy thế lực của ma tu sẽ trở nên mạnh hơn trước. 

Ma tu bồi dưỡng một cao thủ không giống như bọn họ cần mấy chục năm khổ tu, cộng thêm đan dược công pháp hỗ trợ, bản thân còn cần thiên phú siêu việt. 

Bọn họ chỉ cần giết đủ bao nhiêu người, sau đó kiếm một ma trì, dùng các thủ đoạn đáng sợ luyện chế người thành con rối thì có thể sử dụng như cao thủ! 

Hơn nữa, tuyệt đối là không sợ sống chết, tử chiến không lùi. 

Ma tu chỉ cần có đủ tài nguyên và giết chóc, bọn họ có thể trong thời gian rất ngắn, tập trung được cường giả con rối đông như quân Nguyên. 

Tu vi của bản thân bọn họ cũng sẽ vì giết chóc mà gia tăng. 

Dù sao tu luyện ba đạo huyết – thi – độc cũng hoàn toàn khác với tu luyện ngũ hành chính thống. 

Giết chóc sẽ gia tăng tiến triển của ba đạo huyết – thi – độc. Những ma tu đó sẽ càng lúc càng mạnh! 

Đại ma đầu trước kia đều xuất hiện như vậy. 

“Cửu minh chủ, chúng ta vẫn là mau chóng phát binh cứu viện đi. Dựa theo tình hình hiện nay, nhiều nhất trong 1-2 tháng nữa, Tây Lĩnh sẽ sụp đổ. Thời gian không đợi người, nếu còn để Bát Phương Tiền Trang và nước Hoàn Vũ kéo dài như này, thiên hạ sẽ không cứu được nữa. 

Quốc chủ của nước Trạch nhìn cảnh tượng truyền về từ Tây Lĩnh, liên tục lắc đầu nói. 

Các quốc chủ khác bàn luận rần rần, sự việc này quả thật là cấp bách. 

Nhưng có phát binh hay không, ý kiến của mọi người lại không thống nhất. 

Sau đó, Thất Võ quốc chủ đứng ra nói: “Không được. Đám người Bát Phương Tiền Trang vẫn chưa xuất binh, chúng ta cứ phái lực lượng đi trước. Vậy không phải vừa hay để cho đám Bát Phương Tiền Thánh thừa cơ hội, để bọn họ ra tay với Liên minh Nam quốc chúng ta hay sao? Tới lúc đó phần lớn cao thủ của chúng ta đều ở Tây Lĩnh, làm sao chi viện được? Tôi thấy, Bát Phương Tiền Trang và nước Hoàn Vũ kéo dài mãi không chịu xuất binh như này là ôm suy nghĩ này. Chúng ta tuyệt đối không thể mắc bẫy!” 

Quốc chủ của nước Trạch lớn giọng nói: “Lấy đại cục thiên hạ làm trọng, đây không phải là lúc bo bo giữ mình. Tôi không tin, Bát Phương Tiền Trang và nước Hoàn Vũ dám đi ngược lại với thiên hạ, ra tay với Liên minh Nam quốc của chúng ta. Bọn họ là ma tu sao?” 

Thất Võ quốc chủ đanh giọng nói: “Tuy không phải ma tu, nhưng cũng gần vậy. Năm đó bọn họ hại Cửu Tiêu môn tan tành, đó là tông môn số một thiên hạ đã đánh thẳng trong cuộc chiến trừ ma. Như vậy mà bọn họ cũng ra tay được, còn có chuyện gì không làm được? Chúng ta lẽ nào muốn học theo Cửu Tiêu môn hay sao?" 

“Được rồi, được rồi. 

Cửu Thiên day huyệt thái dương, có hơi không nghe nổi nữa. 

Người ta nói minh chủ không dễ làm, sợ rằng rắc rối nằm ở đây. Cả ngày nghe những quốc chủ này cãi qua cãi lại, hôm nay còn dính tới Cửu Tiêu môn, thật sự là đau đầu. 

Cửu Thiên nói; “Như vậy đi, phái người tới bờ bên kia hư không đợi trước, chuẩn bị tới Tây Lĩnh bất cứ lúc nào. Tôi gửi một bức thư cho Bát Phương Tiền Trang. Nếu bọn họ còn không phát binh thì chúng ta nói chuyện trong mắt bọn họ không có thiên hạ cho cả Tây Lĩnh, rồi sẽ tính tiếp. 

Các vị quốc chủ thở dài không ngừng, hiện nay hình như cũng không có cách nào tốt hơn. 

Cửu Thiên lại hỏi: “Tình hình Đông Giới sao rồi?” 

Quốc chủ của nước Trạch đanh giọng nói: “Tình hình Đông Giới hình như tốt hơn Tây Lĩnh rất nhiều. Lê tông chủ còn phái một người tới, đêm qua đã tới rồi.” 

Tinh thần Cửu Thiên rung lên, nói: “Ai tới rồi? Kêu người đó tới gặp tôi. 

Quốc chủ của nước Trạch nghe vậy thì khẽ gật đầu, sau đó vỗ tay. 

Sau đó, một người đàn ông nở nụ cười đi lên điện. Nhìn thấy Cửu Thiên thì nở nụ cười tươi rói. 

Cửu Thiên nhìn thấy người này, cũng cười thành tiếng: “Lê Nhân Long, vậy mà là anh tới” 

Người tới chính là Lê Nhân Long của Ngự Thú Trai. 

Đánh giá Cửu Thiên trên dưới vài lần, Lê Nhân Long cười nói: “Cửu Thiên huynh, nhiều người không gặp. Khí thế của anh càng ngày càng mạnh. 

Cửu Thiên cười nói; “Anh Lê Nhân Long, Lê tông chủ kêu anh tới, là để anh đưa thư sao?” 

Lê Nhân Long nói: “Không chỉ là tới đưa thư. Tông chủ kêu tôi tới thay Cửu Thiên huynh trấn thủ Liên minh Nam quốc. Hơn nữa, còn kêu tôi mang theo đan dược trị thương cho Chân Thánh!” 

Lê Nhân Long nói xong thì rất dứt khoát lấy ra một lọ thuốc. 

Lọ thuốc trong suốt, bên trong dĩ nhiên là đan dược không ngừng vặn vẹo thay đổi hình dạng. 

Cửu Thiên nhìn một cái thì nhìn ra, đây là thần đan. Hắn đi xuống từ ghế chủ tọa, sau khi nhìn kỹ thì nói: “Thần dược do Đan Thánh quốc chủ luyện chế à?” 

Vừa nghe thấy Đan Thánh quốc chủ, các vị quốc chủ đều lộ vẻ mừng rỡ. 

Trong thiên hạ hiện nay, nếu nói về đan pháp, quả thật là Đan Thánh quốc chủ mạnh nhất. 

Lê Nhân Long cười nói: “Phải, Đan Thánh quốc chủ tự tay luyện chế, Hồi Thiên Kế Mệnh Đan, cho Chân Thánh sử dụng là được, ngài ấy rất nhanh có thể khôi phục!” 

Cửu Thiên gật đầu, đưa đan dược cho quốc chủ của nước Trạch, ý bảo ông ta mau đi cho Chân Thánh sử dụng. 

Quốc chủ của nước Trạch cầm đan dược đi luôn, vẻ mặt rất kích động. 

Cửu Thiên lại mỉm cười nhìn Lê Nhân Long, nói: “Anh vừa rồi còn nói giúp tôi trấn thủ Liên minh Nam quốc, đây là có ý gì? Anh dẫn rất nhiều cao thủ tới sao? Vậy Đông Giới thì phải làm sao?” 

Lê Nhân Long nói: “Chuyện của Đông Giới, Cửu Thiên huynh không cần lo lắng. Ma tu đã phái người tới công đánh Đông Giới nhưng cao thủ phái tới không nhiều, trực tiếp bị tông chủ dẫn người đánh về rồi. Dựa theo cách nói của tông chủ, đây chỉ là lần thăm dò đầu tiên của ma tu thôi. Bọn họ đang thăm dò thực lực của Đông Giới. Hơn nữa như vậy cũng có thể khiến Đông Giới tự thấy nguy cơ, không dám phái nhiều cao thủ đi chi viện Tây Lĩnh. Còn lần này tôi dẫn theo bao nhiêu người ấy à, ha ha, Cửu Thiên huynh, nói thật với anh, chỉ một mình tôi thôi!” 

Cửu Thiên nhíu mày nói: “Một mình ư? Thực lực của anh không bằng tôi, làm sao một mình bảo vệ được Liên minh Nam quốc?” 

Các quốc chủ khác cũng nở nụ cười nhìn Lê Nhân Long. Bọn họ đều cho rằng cách nói vừa rồi của Lê Nhân Long chỉ là thuận miệng nói thôi. 

Nhưng Lê Nhân Long lại cười nói: “Cửu Thiên huynh, anh quá xem thường tôi rồi. Tuy tu vi của tôi không bằng anh, nhưng tôi là người của Ngự Thú Trai!” 

Nói xong, tay của Lê Nhân Long nhẹ nhàng vuốt trên chiếc nhẫn của mình. 

Ngay lập tức bốn phương tám hướng truyền tới vô số tiếng gầm của thú. 

Các vị quốc chủ nhìn ra bên ngoài, bỗng chốc bầu trời phủ kín mây đen sấm chớp, vô số hoang thú bắt đầu lộ đầu trong mây. 

Những con hoang thủ đó đều lộ ra khí tức đáng sợ. Tất cả đều là hoang thú mạnh mẽ nhất dưới trướng Ngự Thú Trai. 

Lê Nhân Long nói tiếp: “Tu vi của tôi không bằng Cửu Thiên huynh,. Nhưng ở Ngự Thú Trai ấy mà, tu vi không phải thứ quan trọng nhất. Tông chủ tôi cũng như thế, đều là người biết ngôn ngữ thú. Lần này, tôi dẫn tới gần một nửa hoang thú của Ngự Thú Trai, như vậy có thể bảo vệ Liên minh Nam quốc rồi chứ?” 

eyJpdiI6IkJSU1ZXZVg2TGo3T2d4MkZ3d201akE9PSIsInZhbHVlIjoiQllYM25vRGhZYStRT1BGWm9ndURIRmdIMlM4S2NXQURDR3llNkpDOXh2Z0F6NTNpQU1uWnFsSXRlak1pQzZcLzBtQ3FMMFNWa2FFKzFINVVRZ1pQOVZYN3RaMFh1eGVOclY2T3BlaXN6dXZQbHlcL3hKSW9tNGRqcSsyVm1lUWJZakRnMWVnWmxkd1BzOE5jU0hDcHFWd1FvUnJOY3JlTWkyWVN4WWJuYzFGSXM9IiwibWFjIjoiYjI2NTFhNzA3ZWJmZWY2MDFlZDUzYmMzYzE0ZDE5ZGE0NjljOGE4MDBjYmI5MmVlYjAwNmUzNzc5YzIxMzY3MSJ9
eyJpdiI6Ing3VU5WdDB4Y3VKRWIwcVMrek5WZHc9PSIsInZhbHVlIjoiWHc1cmY4cHc5aG1BY044T1FEWlVyY3M5WmhMNjlsbnE4QXkwY3NoakIwWGlUTWJYZXNnYkxUSjVRUENJcktMeFBNd1BHa3BEOWdERnl6OGEwQVZwTXErcThQdFhCUUJvZnVVU3VlNFZsSDZnSTI4a1loVE5mNDBKRlZhQmlLaDBhQ0pERyt2YWhybFdPZno4RVJCUnFGYjQ2NnVQN2hlRnB3akpIV1N3NTJSRU5XQzZVUDdpQ0doOUo4QjIrZlFMeFBJWXpmYVljeU1PbUgrUzRzUGw5REJiNW5aNWdFZGErNWVxaHJhZjgyaGtvOTBaN1lDVnBydHNTUkdvSU5lSSIsIm1hYyI6IjNlODAwMjRlYmZiMjBmYWFiZTFlZWZiZjdlMGFkNjk0NTc2Y2FkMDYxNTdiYjY5ZjNjNDQ4OTMwNjM1ZTYxZjkifQ==

Cửu Thiên phất tay nói với các quốc chủ khác: “Tốt rồi, các vị quốc chủ, không đợi Bát Phương Tiền Trang đó nữa. Triệu tập nhân mã, mục tiêu là Tây Lĩnh!”

Ads
';
Advertisement
x