“Đúng là thật rồi!”
Đường Huy thật sự muốn tức chết mà.
Đường đường là người của Bát Phương Tiền Trang, vậy mà thích Cửu Thiên.
Loại chuyện này, nếu bị ông tổ của hắn ta biết, chắc chắn sẽ trực tiếp cấm túc Đường Hiểu Đồng, cho em ấy cả đời không thể rời khỏi nhà nữa.
Đường Hiểu Đồng vừa xấu hổ vừa tức giận, bỗng ngẩng đầu lên nói: “Đã nói không cần anh quản, thả em ra.
Đường Huy nhìn vào mắt của Đường Hiểu Đồng, nói: “Không thể. Nếu anh đưa em ra khỏi hoàng cung của nước Trạch thì sẽ không để em chạy lung tung khắp nơi nữa. Các người, đưa tiểu thư về nước Hoàn Vũ, càng nhanh càng tốt.
Mấy người đàn ông cao to lớn giọng đáp lại, sau đó túm Đường Hiểu Đồng, đi vào trong ngõ. Sau đó có tiếng phá gió vang lên, bóng người biến mất.
Đường Huy cuối cùng nhìn thành Đại Hoang vài lần, trong miệng phát ra một tiếng hừ lạnh.
Sau đó, Đường Huy cũng lấy ra phi thuyền của mình, phá hư không rời đi.
Một lát sau, Đường Huy xuất hiện ở trong hư không.
Nhìn lực lượng thiên địa dày đặc ở nước Trạch, Đường Huy điều khiển phi thuyền đi xa.
Cách bên ngoài hư không nước Trạch không xa, mọi người sớm đã đợi nhiều giờ.
Mọi người đều ngồi trên phi thuyền hư không cực lớn, mỗi một chiếc thuyền đều cao mười trượng.
Vật hư không lớn như này, đi xuyên trong hư không, lực lượng cần dùng đương nhiên không nhỏ. E rằng cũng chỉ có nhà giàu như Bát Phương Tiền Trang mới không coi ra gì.
Nhìn thấy Đường Huy quay lại, trên phi thuyền khổng lồ, tất cả cao thủ của Bát Phương Tiền Trang đều quỳ một chân dưới đất, đanh giọng nói: “Thiếu gia.
Đường Huy phất tay với bọn họ, nói: “Tất cả mọi người, không được vọng động.”
Dứt lời, Đường Huy đi vào trong khoang thuyền.
Một người đàn ông ở bên trong đã đợi nhiều chờ.
Người đàn ông ngồi ở đó, trên người mặc vải thô, đang tĩnh tâm thưởng trà. Vẻ mặt thản nhiên, toàn thân trên dưới toát ra khí chất xuất trần.
Người này không phải Bát Phương Tiền Thánh thì là ai.
Thì ra Bát Phương Tiền Thánh cũng lặng lẽ tới đây nhưng lại không ai biết.
Giống như đội ngũ trên phi thuyền khổng lồ này, đi ở trong hư không lâu như vậy cũng không bị Liên minh Nam quốc phát hiện.
Chỉ có nói Bát Phương Tiền Trang làm việc, thật sự có thủ đoạn.
“Sao rồi? Tình hình hiện nay của Liên minh Nam quốc như nào?”
Bát Phương Tiền Thánh thản nhiên hỏi.
Dáng vẻ của ông ta dường như có chút thay đổi so với lúc ở cuộc thi đấu vạn phương chư quốc.
Nhưng cường giả đỉnh phong giống như ông ta, thay đổi dung mạo giống như người bình thường đổi kiểu tóc, thật sự là chuyện quá bình thường.
Huống chi, Bát Phương Tiền Thánh ở đây, tu vi khí tức cũng yếu một chút.
Hình như không phải bản tôn, mà là pháp thân.
Đường Huy cung kính trả lời: “Ông tổ. Liên minh Nam quốc thật là may mắn. Vốn dĩ là bẫy phải chết, lại để một Cửu Thiên kéo vực dậy. Cháu lén kêu người khác nghe ngóng tình hình. Liên minh Nam quốc tổn thương nguyên khí, chỉ là Chân Thánh đó bị thương một chút mà thôi. Bây giờ khỏe hay chưa thì không biết. Tóm lại, không phải lúc trở mặt”
Bát Phương Tiền Thánh gật đầu nói: “Là vậy à. Vậy thì tạm thời tha cho Liên minh Nam quốc đi. Ma tu càng lúc càng ngông cuồng. Dã tâm của Hoàn Vũ Thiên Thánh cũng càng lúc càng lớn. Ngày tháng của Bát Phương Tiền Trang chúng ta cũng không dễ sống.”
Đường Huy nghe thấy bốn chữ Hoàn Vũ Thiên Thánh, lập tức trở nên nghiến răng nghiến lợi, nói: “Sao thế ạ? Hoàn Vũ Thiên Thánh đó lại giở thói công phu sư tử ngoạm sao?”
Bát Phương Tiền Thánh khẽ cười nói: “Ông ta có lần nào mà không giở thói công phu sư tử ngoạm. Chỉ có điều, lần này nhiều hơn một chút thôi. Ông ta thật sự coi Bát Phương
Tiền Trang chúng ta thành kho tiền không dùng hết.
Đường Huy siết chặt nắm đấm, nói: “Hoàn Vũ Thiên Thánh này, sớm muộn sẽ có một ngày, nhất định phải loại bỏ ông ta.
Bát Phương Tiền Thánh nói: “Vậy cũng phải là sau khi tiêu diệt ma tu. Được rồi, cháu nói cho ta nghe thử, tên Cửu Thiên này hiện nay như nào? Tu vi như nào, có yếu đi không?”
Đường Huy suy nghĩ một lát, lắc đầu nói: “Cháu và Cửu Thiên nói chuyện một phen. Phát hiện tâm tư người này kín kẽ, hơn nữa có chút bản lĩnh, là một người khó đối phó. Tu vi của hắn, ha ha, cháu còn lâu mới so được. Theo cháu biết, ma tu tới chỉ huy lần này là Quỷ Yểm ma vương. Quỷ Yểm ma vương và Cửu Thiên đại chiến một phen, vậy mà bất phân thắng bại. Cuối cùng Chân Thánh ra tay, đánh Quỷ Yểm ma vương đi, thương thế chưa rõ.”
Lông mày Bát Phương Tiền Thánh nhíu chặt, trầm mặc một lúc, nói: “Cửu Thiên, quả nhiên là tai họa lớn. Thực lực của cậu ta càng ngày càng tăng nhanh. Thật sự là thay đổi từng ngày. Một khi đợi cậu ta bước vào Cực Hạn, chạm tới Thánh Cảnh. Lúc đó trong thiên hạ này sợ rằng chỉ có Phong Thiên ngày trước tự phong thần, có thể so cao thấp với cậu ta.”
Đường Huy nhíu mày nói: "Hắn thật sự siêu vậy sao? Ông tổ liệu có đánh giá cậu ta quá cao không? Nếu là như vậy, vậy chúng ta còn đấu gì với hắn nữa, cầu hòa nhân lúc còn sớm mới phải.”
Bát Phương Tiền Thánh nói: “Cháu nên để ý kỹ cậu ta dạo này đi làm gì. Vào Hỗn Độn, vượt qua chín ải đăng thiên, chính thức có được sự ủng hộ của Thần Hoàng nhất mạch. Hơn nữa, ta nhận được mật báo, cậu ta còn có được phủ đệ của Thần Tiêu Võ Thánh, chỗ tốt thì chưa biết. Có công pháp khí – võ song tu làm căn cơ, cộng thêm Khí Tàng quyển, Đạo Tàng quyển trong ba cuốn thiên thư và đồ tốt không rõ mà Thần Hoàng Võ Thánh để lại, thực lực của cậu ta sẽ lần nữa tăng vọt. Vậy nên, Tây Lĩnh chính là cơ hội tốt nhất của chúng ta.
Đường Huy nghe vậy đầu tiên là sững người, sau đó nói: "Cơ hội tốt nhất ư? Ông tổ, ông là nói...
Bát Phương Tiền Thánh nói: “Dẫn cậu ta tới Tây Lĩnh, không cho cậu ta quay về Đông Giới. Nếu cậu ta ở trong Đông Giới, có Lê Hi, Đan Thánh quốc chủ và thế lực sót lại của Cửu Tiêu môn ở đó, không ai động được vào cậu ta. Trong Nam Vực, Chân Thánh bảo vệ cậu ta, muốn động vào cậu ta, cũng phải trả giá quá lớn. Chỉ có Tây Lĩnh, Chân Thánh sẽ không đi. Cậu ta sẽ dẫn một đám phế vật của Liên minh Nam quốc tới đó. Nơi đó có vô số ma tu, chính là cơ hội tốt nhất để chúng ta ra. Giết cậu ta, có được tất cả bảo vật trên người cậu ta, sau đó hút đi lực lượng của cậu ta, nói không chừng cháu cũng có thể trở thành cao thủ giống cậu ta.
Đường Huy kinh ngạc nói: “Hút đi lực lượng của hắn ư?”
Bát Phương Tiền Thánh từ từ lấy ra một thứ, đó là một viên ngọc tròn xoe trong suốt, nói với Đường Huy: “Ngọc sinh linh trong hỗn độn lục đạo châu, cầm nó. Vừa có thể bảo
vệ an toàn của cháu, vừa có thể khiến cháu vào lúc Cửu Thiên sắp chết, hút đi sinh cơ và lực lượng của cậu ta. Ta sẽ dạy cháu cách sử dụng!”
Đường Huy sững sờ nhìn viên ngọc sinh linh này, cả người ngây ra, hắn ta lẩm bẩm thành tiếng, nói: “Nhưng nếu Cửu Thiên chết rồi. Ai tới đối phó ma tu?”
Bát Phương Tiền Thánh cười nói: “Ma tu ư? Cháu là nói Phong Thiên à? Sẽ có người đối phó hắn. Hơn nữa loại người vọng tưởng phong thần này, vốn dĩ rắc rối của bản thân đã rất lớn rồi. Khoảng thời gian này cháu có thấy Phong Thiên ra ngoài giết người không?”
Dứt lời, mắt của Bát Phương Tiền Thánh phóng ra kim quang, đặt viên ngọc trong tay Đường Huy.
Truy cập tên miền tamlinh247.org nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất