“Mở cửa! Mở cửa! Tình hình có thay đổi, nhanh chóng báo lên trên!” 

Đám người Thanh Vân quốc chủ rời khỏi đại điện thì lập tức rời khỏi hoàng cung, chạy thẳng tới một con ngõ nhỏ ở thành Đại Hoang. 

Là quốc chủ của các nước khác, ông ta hình như quen thuộc với đường phố của thành Đại Hoang một cách hơi quá mức. 

Một thị vệ dưới trướng gõ mạnh cửa. 

Nhưng điều quỷ dị là cửa lớn vậy mà không mở. Chỉ có một tia khí đen từ dưới cửa lớn từ từ tỏa ra. 

Rất nhanh, khí đen lượn quanh trên người thị vệ một vòng, lại bay tới trước mặt Thanh Vân quốc chủ. 

Khí đen đó từ từ ngưng thành một hình người, nói với giọng nói vừa quỷ dị vừa khàn khàn: “Tại sao kế hoạch có thay đổi? Lại có chuyện gì cần báo cáo lên trên?” 

Thanh Vân quốc chủ nói: “Trong nước Trạch xuất hiện một cao thủ trẻ rất lợi hại. Thực lực của tên đó e là đã đạt tới cực hạn. Hơn nữa còn là cực hạn thoát ly sự áp chế của thiên địa. Chúng tôi cần cao thủ chi viện!” 

Khí đen bỗng cười thành tiếng, nói: “Chỉ chuyện này thôi sao? Cứ theo như cũ đi!” 

Thanh Vân quốc chủ sững người, nói: “Ông có rõ không đấy? Đó là cường giả cực hạn thoát ly sự áp chế của thiên địa. 

Khí đen nói: “Là ông làm to chuyện thôi. Tôi nói cho ông biết, không cần cao thủ gì cả, ở trong thành Đại Hoang xuất hiện vấn đề lớn nữa cũng không phải vấn đề. Các người làm tốt chuyện bản thân các người nên làm đi. Khiến Liên minh Nam Quốc biến mất, khiến Nam Vực rơi vào hỗn loạn thì nhiệm vụ của các người là hoàn thành. 

Khí đen nói xong thì nhanh chóng rút trở lại. 

Quốc chủ nước Vân không hiểu, nói: “Đây là ý gì? Lẽ nào bên trên muốn từ bỏ chúng ta sao? Chúng ta còn chưa bị lộ!” 

Thanh Vân quốc chủ ngồi ở trong xe ngựa, suy nghĩ một lúc lâu thì mới nghĩ ra cái gì đó, bỗng nhiên vẻ mặt mừng rỡ nói: “Tôi hiểu rồi, tôi hiểu rồi. Đi thôi, đi thôi, chúng ta quay về thôi. Chuyện ở đây quả thật không cần chúng ta nhọc lòng nữa!” 

Mấy vị quốc chủ đều nhìn sang Thanh Vân quốc chủ, vẻ mặt nghi hoặc. 

Miệng của Thanh Vân quốc chủ mấp máy, dường như nói một chữ. 

Trong trời, Cửu Thiên nhắm hai mắt lại, thần hồn của hắn đã bay tới trước mặt Thanh Vân quốc chủ. 

Cửu Thiên nhìn thấy rõ miệng của Thanh Vân quốc chủ mấp máy, hình như là truyền âm ra một chữ “quỷ”! 

Cửu Thiên có chút không hiểu, các quốc chủ khác đột nhiên hiểu ngay, sau đó thì theo Thanh Vân quốc chủ trở về. 

Cửu Thiên thu hồi ánh mắt của mình, miệng lẩm bẩm: “Quỷ ư? Tại sao lại nói một chữ quỷ?” 

Ở bên cạnh, Đường Hiểu Đồng khua tay ở trước mắt Cửu Thiên, nói: “Ngốc rồi. Anh nhìn thấy cái gì rồi sao? Cao như vậy, dù có bóng ma cũng chả thể nhìn thấy. Chúng ta có phải nên đi xuống không?” 

Cửu Thiên không để ý Đường Hiểu Đồng, cả người đều ngây tại chỗ, dường như đang cấp tóc suy nghĩ hàm ý của chữ quỷ này. 

Đường Hiểu Đồng có hơi tức giận nhưng thần sắc của Cửu Thiên bỗng thay đổi, sửng sốt nói: “Lẽ nào chữ quỷ này là chỉ...!” 

Không chút do dự, Cửu Thiên trực tiếp hạ xuống. 

Đám người Đường Hiểu Đồng chỉ cảm thấy hoảng hốt một trận, khi hoàn hồn trở lại, bọn họ đã ở trên con phố. 

Trước mặt bọn họ chính là đám người Thanh Vân quốc chủ. 

Một làn khói bảy màu nồng đậm phóng ra từ trên người Cửu Thiên, chỉ trong nháy mắt bao trùm đám người Thanh Vân quốc chủ. 

Ngay lập tức, đám người Thanh Vân quốc chủ đều hoảng hốt đi ra từ trong xe ngựa. Khi bọn họ nhìn thấy Cửu Thiên thì ai cũng biến sắc. 

“Các người đứng sang một bên trước đã, A Vân, ôm chặt Lương Long. Tiểu Hắc, bảo vệ bọn họ!” 

A Vân và Nha Đầu nghe vậy thì ngoan ngoãn đứng sang một bên. 

Đường Hiểu Đồng còn muốn nói gì đó lại bị Cửu Thiên trừng mắt một cái. 

Cho dù Đường Hiểu Đồng có tính cách bất kham này, nhưng bị Cửu Thiên trừng mắt như vậy, không khỏi rén luôn. 

Cô ta xoay người đứng sang một bên với A Vân! 

“Oắt con, giữa ban ngày ban mặt, cậu muốn làm cái gì?” 

Đám người Thanh Vân quốc chủ miệng hùm gan sứa, chỉ vào Cửu Thiên quát lên. 

Bọn họ muốn đi lại phát hiện làn khói mà Cửu Thiên phóng ra, đáng sợ hơn đạo vực bình thường. 

Cửu Thiên nheo mắt nhìn bọn họ nói: “Đám ma tu các người còn hỏi tôi muốn làm gì ư? Nói toàn bộ kế hoạch của các người cho tôi, nếu không hôm nay chính là ngày giỗ của các người!” 

Thanh Vân quốc chủ cười lạnh nói: “Nực cười. Cho tới bây giờ, cậu vậy mà vẫn nói chúng tôi là ma tu. Oắt con, ngay cả kiếm trừ ma chuyên dùng để kiểm tra ma tu của nước Kình Thiên cũng không thể tra ra trên người chúng tôi có một tí ma khí nào. Tại sao cậu cứ chấp mê bất ngộ như thế, tin lời của một cô gái không có não” 

Đường Hiểu Đồng nghe thấy lời này, lập tức bất mãn, nghiến răng ken két nói: “Đồ khốn, ông nói ai không có não hả?” 

Cửu Thiên chả thèm nói nhảm với đám người này, khế phất tay, trọng kiếm Vô Phong xuất hiện, khua một tay. 

Trọng kiếm Vô Phong lập tức mang theo âm thanh ầm ầm chém về phía đám người Thanh Vân quốc chủ. 

Sinh Tử Luân Chuyển Kình, Thất Chuyển Lăng Tiêu Phá! 

Các thị vệ lập tức đi lên muốn ngăn chặn, nhưng ngay sau đó. 

Trọng kiếm Vô Phong trực tiếp chém hết tất cả bọn họ ngay tại chỗ một cách dễ dàng. 

Mà sau khi bọn họ bị chém chết, một tia khí đen nhàn nhạt bay lên từ mi tâm của bọn họ, đó không phải ma khí, mà là thần hồn. 

“Ma tu đoạt xá, còn muốn tôi nói thêm cái gì không?” 

Cửu Thiên cất bước đi lên, trọng kiếm Vô Phong hơi rung, cắm ở trước mặt đám người Thanh Vân quốc chủ. 

Thấy sự việc bại lộ, vẻ mặt của đám người Thanh Vân quốc chủ thay đổi. 

Sau đó, trong tay mỗi người bọn họ đều bắt đầu xuất hiện binh khí. 

Binh khí đó rõ ràng không phải thần binh bình thường, bên trên phủ kín các loại phù văn. 

A Vân ở đằng sau sửng sốt nói: “Là bùa của Phù tộc. Trời ạ, Phù tộc vậy mà bắt đầu khắc bùa vào binh khí cho ma tu. Nếu cha tôi biết, chắc chắn có thể tức tới sống dậy!” “Oắt con, cậu ngàn vạn lần không nên lo chuyện bao đồng này. Đừng thật sự cho rằng chúng tôi sợ cậu, giết!” 

Vừa dứt lời, đám người Thanh Vân quốc chủ phi thân công kích về phía Cửu Thiên. 

Đạo vực xuất ra, lực lượng dâng lên. 

Lực lượng của những người này vậy mà bắt đầu có thể cộng dồn! 

Một võ tôn không thể là đối thủ của Cửu Thiên. 

Mười võ tôn từng người tới một cũng sẽ không làm Cửu Thiên bị thương được. 

Nhưng tất cả lực lượng của mười mấy võ tôn ngưng tụ với nhau, đồng thời xuất kích, uy lực này không thể coi thường. 

Lực lượng đáng sợ khiến không gian xung quanh nứt ra hố đen, đạo chi lực ở xung quanh cũng bắt đầu rối loạn. 

Làn khói Cửu Thiên phóng ra cũng bắt đầu sụp đổ! 

Nhưng Cửu Thiên lại không lùi một bước, tay nhấc trọng kiếm Vô Phong lên. 

Nhìn một cái, thần hồn chi lực tỏa ra. 

Thiên Địa Nhất Kiếm! 

Giết! Giết! Giết! 

Ầm! 

Hai cỗ lực lượng va chạm với nhau, người của cả thành Đại Hoang đều nghe thấy tiếng nổ kịch liệt này. 

Đồng thời, trong thành Đại Hoang, vô số căn nhà đều bị chấn động mà xuất hiện vết nứt, một số căn nhà ở gần thậm chí sụp đổ. 

Đây là kết quả Cửu Thiên dùng đạo vực cưỡng chế khống chế lực lượng ở phạm vi nhất định, nếu không dựa vào một chiêu này thì thành Đại Hoang sẽ xong đời. 

eyJpdiI6ImhnWmNnZldBZUYyQU1rbDhYWFJyV3c9PSIsInZhbHVlIjoiYnJcL0ZETmI1bnJpUzYxK2xMZWVtWUNYMzJKcTdXbjU1dHMzT0RIMHJYWkcwb1ZqQkZ2MzVaSFNFUzlnUUVwcTRlTmNJelNkRFRaaFpOTjdXXC8zSHU1NlpEV2xBVGkwb3hkRE5GUUYzRXc3NHBcL1pvdVl4MW9YbnkzcFhheTRtekNhZGRGTzlySktcL2tnNmlrVlVUZjArN3pIUHVmMFc1T0I1TGJNdm1vS0x5aHROcVpkUGxSWkRHKzRnakEyVXdyUyIsIm1hYyI6ImMwYzVlMWRkNGJlMjNjOTA0YzM5Y2NlOWVjZGIxM2I3YTZlYzVlZTFiYWU0ZTRjMzA2NTk2YWRhOTBmMTMyOWYifQ==
eyJpdiI6IlZLalRuYWZORlhvQVZucDhyVmRUQlE9PSIsInZhbHVlIjoiWEd3bjZqMUNiYkR3TjhWS3NUS09iOXo3SzYxak9qYksxcUNMaW95ajZxSmNjc3hqMWUzSllZZFU2dlZEdDFYUzlHMnVBcHFvRnAxV0UyMDh3WGE2Skl3MFBiVFUxb0pZSFVZQ0ZVekVGbkI0TTFVNjlCaHRZR2tqQ0o5eWZaN3V4UmtaMHE1SWg2TCtBdVZINFhCRkF5V01KQkt3K2VQeHRzK3R4ejJSaXRNcHJHWlNzMTcxUUk4TkVFNWhSQWhVIiwibWFjIjoiNjJhZjJjYjVjNTRhNGYzM2M5YzAwNTJlN2E5MDAwYjZiMjgxMTY2YjQwNTA3ODVmMWZhNmE3Mzg4YzEwOWZkNCJ9

Bóng dáng của Cửu Thiên lần nữa đập vào mắt, mà ở trước mặt Cửu Thiên lại ngổn ngang người ngã đầy đất!

Ads
';
Advertisement
x