Đường Hiểu Đồng nghe mà hoàn toàn đơ ra, thì ra người bắt cô ta, vậy mà là người nội bộ trong Liên minh Nam Quốc. 

Hơn nữa những người này còn là người trong ma tu! 

Cũng tức là tất cả chuyện này đều là một âm mưu. 

Cô ta nhớ lại hình ảnh Thanh Vân quốc chủ bình tĩnh nhường xe ngựa cho cô ta, lúc đó cô ta còn cười nhạo Thanh Vân quốc chủ, lại chưa từng nghĩ, Thanh Vân quốc chủ thật ra đang ở một bên cười mỉa nhìn cô ta. 

Đối phương cố ý để cô ta vào trong hoàng cung, cũng chỉ có như vậy dễ khống chế cô ta. 

Mục đích của những người này rất rõ ràng, là muốn khơi dậy chiến tranh giữa Liên minh Nam Quốc và Bát Phương Tiền Trang, nước Hoàn Vũ. 

Bọn họ chỉ cần đánh nhau, ma tu sẽ có có hội. 

Mà tất cả chuyện này đều sẽ bắt đầu từ việc Đường Hiểu Đồng cô ta bị bắt. 

Cả người Đường Hiểu Đồng bắt đầu run rẩy, cô ta thật sự hối hận rồi. 

Hối hận chạy ra khỏi nhà, hối hận đi tới nước Trạch này, hối hận bản thân tại sao không có não một chút. 

Có điều bây giờ hình như cũng không muộn, cô ta trong lúc vô tình nghe được đối thoại của những người này. Biết bọn họ muốn làm gì, vậy cô ta vẫn còn cơ hội xoay chuyển tình thế. 

Đường Hiểu Đồng xoay người rời đi, nhưng khoảnh khắc cô ta rời đi, động tĩnh hình như hơi lớn. 

Mấy vị quốc chủ đang nói chuyện ở bên trong cùng lúc xoay đầu, nhìn về phía Đường Hiểu Đồng. 

"Ai?" 

Đường Hiểu Đồng căn bản không dám quay đầu, lập tức xoay người chạy. 

Mấy vị quốc chủ rảo bước đi ra, thấy bóng lưng rời đi của Đường Hiểu Đồng. 

Thanh Vân quốc chủ nói: “Phiền phức rồi, người này hình như là Đường Hiểu Đồng!” 

Ở bên cạnh, quốc chủ của nước Vân nói: “Sao trùng hợp thế. Để con nhỏ đó nghe trộm được. Đã nói từ trước đừng bàn chuyện ở nơi như này. Còn cả những tên mặc đồ đen không chịu đổi quần áo này, tạm thời cũng đừng qua lại với bọn họ. Rất dễ lộ thân phận của chúng ta!” 

Thanh Vân quốc chủ cười lạnh, nói: “Bây giờ nói có tác dụng gì. Nghe thấy thì nghe thấy thôi. Thông báo thuộc hạ, tới cổng thành chặn người, có thể bắt thì bắt. Không bắt được thì gây ra một số vụ án lớn kinh hãi thế tục trong thành, sau đó đổ hết tội lên trên Đường Hiểu Đồng! Sau đó lập tức truyền tin Đường Hiểu Đồng bị giết chết cho Bát Phương Tiền Trang. Tôi không tin, Bát Phương Tiền Thánh sẽ ngồi yên được!” 

Mấy vị quốc chủ mỉm cười gật đầu, kế này không tệ. 

Quốc chủ của Vân quốc có hơi lo lắng, nói: “Chỉ sợ Đường Hiểu Đồng đó không chạy, mà đi tố với người khác thì phải làm sao?” 

Thanh Vân quốc chủ nói: “Để cô ta nói. Thân phận như chúng ta, còn sợ cô ta tố sao?” 

Nghe vậy, mấy vị quốc chủ đều cười thành tiếng. 

“Phải làm sao đây, phải làm sao đây!” 

Đường Hiểu Đồng lao nhanh đi, trong lòng đã rối một cục, hoàn toàn không có chủ ý gì. 

Đừng thấy bình ngày cô ta rất lợi hại, một khi tới thời khắc mấu chốt nào đó, cô ta hoàn toàn hoảng hồn. Con cháu của thế gia tiêu chuẩn, hoàn toàn chưa từng trải qua chuyện lớn như này. 

“Chạy trốn ư?” 

Ý nghĩ đầu tiên hiện lên trong đầu Đường Hiểu Đồng là cái này. 

Hình như lúc này cũng chỉ có có chạy mới có thể giải vấn đề đề. Nhưng đối phương nhiều người như vậy, cô ta chạy đi đâu được. 

Đường Hiểu Đồng theo bản năng lục tìm trong tay áo của mình. Cô ta nhớ khi ra ngoài, có mang theo tín vật của gia tộc. Chỉ cần lấy tín vật ra, tất cả đệ tử của Bát Phương Tiền Trang ở gần đây đều sẽ nghe theo điều động của cô ta. 

Nhưng lục tìm một lúc, Đường Hiểu Đồng cũng không tìm được. Lúc này cô ta mới nhớ ra, hình như khi ra ngoài cô quên cầm! 

“Đồ ngốc! Đồ ngốc! Đồ ngốc!” 

Đường Hiểu Đồng bắt đầu gõ đầu của mình. 

Thật là đã nghèo còn gặp cái eo, thời khắc mấu chốt, đồ không ở bên người. 

Bỗng nhiên Đường Hiểu Đồng dừng bước, khoan đã, tại sao cô ta phải chạy? 

Mấy vị quốc chủ đó rõ ràng cũng muốn hại Liên minh Nam Quốc. Cô ta chỉ cần nói cho người của Liên minh Nam Quốc, bọn họ chẳng phải khó thoát cái chết hay sao? 

Cô ta nói không chừng còn có thể làm dịu một chút quan hệ giữa gia tộc và Liên minh Nam Quốc! 

Đường Hiểu Đồng đột nhiên cảm thấy mình khôn ra rồi, cô ta càng nghĩ càng cảm thấy mình chính xác. 

Vậy thì tìm ai đây? 

Con mắt của Đường Hiểu Đồng khẽ đảo, lập tức nghĩ tới minh chủ của Liên minh Nam Quốc, chỉ khi gặp được minh chủ mới là an toàn nhất. 

Tuy thực lực của Chân Thánh không bằng ông tổ của cô ta – Bát Phương Tiền Thánh, nhưng đối phó những kẻ tôm tép này cũng chắc chắn không thành vấn đề. 

Không do dự nữa, Đường Hiểu Đồng bỗng bắt đầu hét lớn. 

“Ra đây, tất cả ra đây. Tôi muốn gặp minh chủ, tôi muốn gặp minh chủ. 

Đường Hiểu Đồng giống như kẻ tâm thần, lớn tiếng kêu gào. Cô ta biết rõ mình càng khoa trương như vậy thì càng an toàn. 

Dưới ánh nhìn của mọi người, mấy quốc chủ bị ma tu khống chế kia chắc chắn sẽ không ra tay với cô ta. 

Mà sau khi cô ta hét to một hồi, xung quanh thật sự bắt đầu có người chạy tới. 

Khóe miệng Đường Hiểu Đồng nở nụ cười, lần này cô ta muốn xem là ai có thể chỉnh chết ai! 

Cùng lúc đó, bên ngoài cậu ta, ở cổng thành của thành Đại Hoang, một người đàn ông vẻ ngoài tuấn tú, nụ cười tà dị đi vào. 

Tay phải phe phẩy chiếc quạt, tay trái cầm hai viên ngọc, người đàn ông cười híp mắt đi trên phố. 

Mắt hơi nheo lại, tất cả các cô gái bị hắn ta nhìn thì đều thất thần. 

Trên chiếc quạt, thấp thoảng có vụ khí lưu chuyển, chiếc quạt của hắn ta không thể nhìn nhiều, có khả năng vỡ tim tại chỗ mất chết. 

Nếu Cửu Thiên ở đây, nhìn thấy người đàn ông này, nhất định nhận ra hắn ta là ai. 

Tính ra thì hắn ta và Cửu Thiên cũng có duyên gặp vài lần. 

Tuy dung mạo của người này so với trước kia có hơi thay đổi, nhưng khí tức lại không thay đổi quá lớn. 

Tà khí phóng ra, ma khí nội liễm. Hắn chính là Quỷ Yểm ma vương – một trong ba đại ma vương của Đạo Tâm Ma Tông. 

Đương nhiên, từ sau khi Long Đồ ma vương chết, ba đại ma vương trở thành hai đại ma vương. 

Quỷ Yểm ma vương lập đại công ở nước Kình Thiên được Phong Thiên thưởng cho quay về đại bản doanh để ngâm đại ma trì, ngưng Hình Thiên Ma Thân. 

Chỉ đợi tông chủ Phong Thiên bế quan xong, và triệt để khống chế Thiên Ma Thân thì hắn ta được quay về nhận thưởng. 

Hiện nay ở trong Đạo Tâm Ma Tông, Quỷ Yểm ma vương cũng có thể nói là dưới một người trên vạn người. 

Có điều Quỷ Yểm ma vương không hài lòng với điều đó, hắn ta muốn lập thêm công, tranh thủ để tông chủ ban thưởng cho hắn ta Ma Thân Vạn Cổ. 

Công lao này buộc phải lớn, việc quậy phá cỏn con, Quỷ Yểm ma vương lười để ý. 

Theo hắn ta thấy, muốn lập loại công lao này, chỉ cũng có mấy cái phù hợp yêu cầu của hắn ta. 

Thứ nhất, đánh hạ Tây Lĩnh. Độ khó này quá lớn, Quỷ Yểm ma vương không định đi làm. Vẫn là nhường cho kẻ cuồng chiến, Ám Nguyên thánh nữ đi. 

Thứ hai, bắt Cửu Thiên. Đây là chuyện tông chủ đích thân yêu cầu, ai có thể bắt được Cửu Thiên, coi như đại công. Ma Thân Vạn Cổ gì đó chẳng qua chỉ cần một câu nói. 

Thứ ba, làm tan rã Nam Vực. Chuyện này nhìn trông khó hơn hai chuyện trước rất nhiều. Nhưng Quỷ Yểm ma vương lại phát hiện, chuyện này không phải chuyện không làm được. 

Hắn ta chọn cái thứ ba, hơn nữa đã bắt đầu đi làm, sắp có tác dụng. Nhưng cho dù như vậy, Quỷ Yểm ma vương cũng không đích thân tới. 

eyJpdiI6InViSkRCSFVwRk9OTUlEZ3JReGpMYVE9PSIsInZhbHVlIjoiYVVrUEZQeWtDbWJFdW9oTVpYQVJvTlZwMzNwYWpJOEhyVlIwTmk2OGJ4b2tGc09XMU9RNzgwdnRic1wvQmZrcXNQS2pBT3F6aENnZVRqcXJxdVFVMWdaZUVWMVMwT0k2d2M3T3JlYnBkM1lSWGYzTkZZdUkrcTFsZDF0elVNXC9rVXhjMlZwekM3SStqRGdoREtPZTI2QUJDZm0zenRaNlRlOTBRSWNYd3FrR3ZkRGxBWW11M2o1WnVZaUNcL2lHeHN2XC9QTDRyUGFpZ2k1SEZheDBMdjdEOUE9PSIsIm1hYyI6ImY5Yzk0YjUzZDJkODkzZTIwZDU0ZjNmNGY4NDJlNWRjODc4ODQ5OWY3YzM4Y2E5MjlmNDM4NzE4NzAwZjI5MjQifQ==
eyJpdiI6ImNuT1RkNmNYNk5GNTMwbjJMcFRmOEE9PSIsInZhbHVlIjoiWWE3ZWwxZ3BOazByVTljSnk5aVFwSEk2U25HZmZHc2V6b2JsYlhzdTBDMmVaT3pyZ3M5QzBieDVObWxtY3lpb0hWWFwvRXM3SVQzRzdnK2Q5alBoQXE2UFNLdVwvNnRSb2hyaGdxVmJZOEsyTnZBVDNBNUlLblNZM0Qyd2tcL0FZNHZOZ2c5bGhFWHFzNFZkdUlYQmpJTjdZcGQxZVFTSXhSXC9QZUZ0RUtyUzVaVVUxcnZhZktXQ2FEWWRIUHNYM2N5a3U5dHdrb0xibllzYVVtYnBUdmhaQVlNRUVtSk9HVUEzTHFubFJ0Y2ZQWkhQN0ZRdUlzdGxDQWZqM1JsRzM2UFJHUnhRU3k3SVN4aklReWM5OHNNNWx3PT0iLCJtYWMiOiI0ZDVkZjk4ZmNhZTZhMGExYmU0MGZiMWMxMmU0MTc0NGZhZTVlNDk1NTBhZTM0OGQ2ZWZjMjFlMzhhODk1NjYwIn0=

Quay đầu nhìn xung quanh, Quỷ Yểm ma vương cười nói: “Thành trì đẹp biết bao, đáng tiếc, không lâu nữa sẽ trở thành thành chết!”

Ads
';
Advertisement
x