“Không ngờ người giết tôi là Phù tộc, người cứu tôi vẫn là Phù tộc!” 

Chân Thánh thở dài một tiếng, giống như đang cảm khái cuộc đời vô thường, 

Cửu Thiên lại vội vàng nhìn A Vân và Nha Đầu, xác định hai người thật sự không sao, lúc này mới thở phào. 

Đi sang một bên, Cửu Thiên cầm con dao lên. 

Cửu Long Huyền Cung Tháp ở trong cơ thể lại đang phát điên. 

“Vật của thần linh ở trong tay, chủ nhân vĩ đại, sau này bất luận đối phó ai, chỉ cần lấy con dao này ra, đối phương ít nhất sẽ yếu đi ba phần. 

Cửu Thiên lười nói chuyện với Cửu Long Huyền Cung Tháp, trực tiếp để lại con dao lên tay A Vân. 

Sau đó đỡ A Vân và Nha Đầu để sang một bên, dựa vào trúc, lúc này mới quay đầu lại. 

Chân Thánh mỉm cười nhìn Cửu Thiên, nói: “Chàng trai trẻ. Cậu rất mạnh, để tôi đoán, cậu là ai được không?” 

Cửu Thiên vẫn ngồi ở trước mặt Chân Thánh, nói: “Chân Thánh muốn đoán thì cứ việc đoán. Chỉ có điều nói có đúng hay không, tôi sẽ không nói. 

Chân Thánh nói: “Không sao. Tu vi của cậu bất phàm, tâm tính càng đỉnh. Thấy thần binh không tham, có người đẹp bên cạnh không loạn. Chắc là xuất thân từ hào môn đại tộc. Tôi lại nhìn quần áo, tướng mạo của cậu, không giống người trong Nam Vực chúng tôi, một thân tu vi công pháp, tôi cũng chưa từng thấy. Cậu giống như tới từ giới khác, thiết nghĩ chắc là Đông Giới nhỉ?!” 

Chân Thánh khựng lại một chút, ông ta lại nhìn vào mắt của Cửu Thiên, nói: “Người giống như cậu, làm việc đều sẽ có mục đích. Từ Đông Giới xa xôi ngàn vạn dặm tới đây, còn đặc biệt chọn ngày Liên minh Nam Quốc chúng tôi tụ hội, chắc chắn là có chuyện tìm Liên minh Nam Quốc. Người có thể đại diện cho một phương thế lực của Đông Giới, lại trẻ như này, tôi thật sự không nghĩ ra ai khác ngoài Cực Hạn Võ Tôn, Cửu Thiên công tử” 

Cửu Thiên mỉm cười gật đầu nói: “Chân Thánh tiền bối đoán không hoàn toàn đúng, nhưng vẫn đúng thân phận của tôi. Thật khiến tôi bội phục!” 

Chân Thánh nói: “Chuyến này Cửu công tử tới tìm tôi là vì chuyện kết minh sao?” 

Cửu Thiên suy nghĩ rồi khẽ gật đầu. 

Hắn còn chưa lên tiếng, Chân Thánh bèn cười nói: “Được, vậy tôi thay mặt Liên minh Nam Quốc kết minh với Đông Giới của cậu. Chúng ta giúp đỡ lẫn nhau, đại cục lấy quyết định của Đông Giới làm trọng, chúng tôi có thể phái một số cao thủ tới Đông Giới, Đông Giới các người cũng có thể phái một số cao thủ tới đây” 

Cửu Thiên sững người, hắn còn đang muốn thuyết phục. 

Không ngờ Chân Thánh vậy mà trực tiếp quyết định. 

Điều này rất vượt dự liệu của hắn, sự thuận lợi này có hơi khiến Cửu Thiên cảm thấy có chút giả. 

Chân Thánh nhìn thấy biểu cảm của Cửu Thiên, dường như biết hắn đang nghĩ gì. 

Ông ta cười nói: “Cửu Thiên công tử, không cần lo lắng. Chúng tôi không có âm mưu gì cả. Có điều, nếu Cửu Thiên công tử đã tới Liên minh Nam Quốc vì chuyện hai bên kết minh, cậu cũng nên làm chút chuyện gì chứ nhỉ?” 

Cửu Thiên khẽ nói: “Chuyện gì?” 

Chân Thánh xòe hai tay ra, nói: "Còn chuyện gì nữa. Chuyện của ma tu thôi. Tôi không tin Phù tộc lại vô duyên vô cớ muốn giết tôi, nhất định là ma tu gây rối từ bên trong” 

Cửu Thiên nói: “Chân Thánh muốn kêu tôi giúp loại bỏ ma tu ở Nam Vực ư?” 

Chân Thánh lắc đầu nói: “Không phải ở Nam Vực, chính là ma tu ở nước Trạch hiện nay. Tôi nghĩ, nếu bọn họ đã dám làm như vậy, nhất định sẽ ra tay với Liên minh Nam Quốc. Ma tu dùng độc kế, thiết nghĩ Cửu công tử cũng biết. Chỉ cần Cửu công tử loại bỏ những ma tu đáng hận này. Chuyện Liên minh Nam Quốc và Đông Giới kết minh sẽ không có trở ngại nào. 

Cửu Thiên cười nói: "Tôi còn tưởng Chân Thánh thật sự giống như trong lời đồn, không thích tranh đấu. 

Chân Thánh nói: “Tôi quả thật không thích tranh đấu. Vậy nên tôi nhờ Cửu công tử tranh đấu giúp tôi” 

Nói xong, Cửu Thiên và Chân Thánh nhìn nhau cười thành tiếng. 

Quả nhiên, người có thể sống từ đại chiến trừ ma tới bây giờ, không ai không phải là lão hồ ly. 

Cửu Thiên vừa cười vừa gật đầu, nói: “Thành giao, Chân Thánh tiền bối. Vết thương của ngài, tôi cũng có thể chữa trị giúp ngài!” 

Chân Thánh gật đầu nói: “Vậy thì làm phiền Cửu công tử, sớm đã nghe nói Cực Hạn Võ Tôn Cửu Thiên, khí – võ song tu, thiên hạ vô song. Hôm nay tôi muốn diện kiến một phen!" 

Giờ phút này, ở một chỗ khác. 

Trong hoàng cung nước Trạch, Đường Hiểu Đồng rất không vui. 

Không phải nói quốc chủ của nước Trạch đối xử với cô ta không tốt, cố ý gây khó dễ. Vừa hay ngược lại, quốc chủ của nước Trạch đối xử rất tốt với Đường Hiểu Đồng, còn đặc biệt chừa cung điện tốt trong hoàng cung cho cô ta. Có thể nói đãi ngộ không kém các quốc chủ khác. 

Sự tức giận của Đường Hiểu Đồng là vì cô ta xem ngọc mà các quốc chủ khác đưa cho cô ta. Bên trong quay lại chi tiết chuyện mà Bát Phương Tiền Thánh va Hoàn Vũ Thiên Thánh đã làm ở Bắc Cương. 

Giết hại quốc chủ không nghe chỉ huy, cưỡng ép cao thủ của Bắc Cương gia nhập Bát Phương Tiền Trang hoặc nước Hoàn Vũ. Người vô dụng còn lại thì bỏ mặc hết. 

Biểu hiện ở bên ngoài của Bát Phương Tiền Thánh hoàn toàn khác với những gì Đường Hiểu Đồng nghĩ. 

Ở trong ấn tượng của cô ta, ông tổ hiền từ đó sao ra bên ngoài lại biến thành kẻ giết chọc, bao nhiêu người căm ghét. 

Đường Hiểu Đồng không muốn tin những điều này nhưng cô ta lại không phản bác được tính chân thật của hình ảnh này. 

Đường Hiểu Đồng vô cùng buồn bực không ở nổi trong phòng nữa, cô ta muốn ra ngoài đi lại. 

Suy nghĩ một chút, cô ta định đi tìm Cửu Thiên nói chuyện. Bởi vì ở đây cũng chỉ có đám Cửu Thiên và cô ta là khá quen thuộc. 

Nhưng tìm tới tìm lui, cô ta cũng không nhìn thấy bóng dáng của Cửu Thiên. 

“Đồ quỷ lười này lại chạy đi đâu tiêu dao rồi? Đã nói làm thị vệ cho mình mà?” 

Đường Hiểu Đồng rất không vui, vậy mà không tìm được ai để nói chuyện. Lần này cô ta lén chạy tới Liên minh Nam Quốc, thật sự là thất bại. 

Đang muốn quay về nghỉ ngơi, bỗng nhiên Đường Hiểu Đồng nhìn thấy mấy bóng đen xì, đi ra từ trong vườn hoa vắng vẻ. 

Bóng dáng này Đường Hiểu Đồng thấy quen mắt, đây không phải quần áo mà người mấy ngày trước muốn giết cô ta đã mặc hay sao? 

Ban ngày ban mặt, mặc đồ đen như này lượn lờ trong hoàng cung, cũng không ai quản, thật là gặp ma mà. 

Đường Hiểu Đồng mang theo nghi ngờ, lặng lẽ đi theo. 

Tu vi của cô ta tạm được, nín khí, bò lên tường. 

Một ánh mắt, Đường Hiểu Đồng nhìn thấy mấy vị quốc chủ đang thương lượng chuyện gì đó với người mặc đồ đen. 

Mấy vị quốc chủ này, Đường Hiểu Đồng về cơ bản đều không biết, nhưng có người, cô ta thấy quen mắt. 

Đó không phải là Thanh Vân quốc chủ bị cô ta cướp xe ngựa hay sao? 

Lúc này, mấy vị quốc chủ vây lại với nhau, khẽ nói: “Lần này, buộc phải khiến Liên minh Nam Quốc đánh đám Bát Phương Tiền Thánh. Bên phía Phù tộc đã làm rất tốt, Chân Thánh hình như đã thoi thóp rồi. Cộng thêm cái bẫy mà bọn họ thiết lập, Chân Thánh cho dù không chết cũng không ra ngoài được. Chuyện còn lại thì xem chúng ta rồi” “Ừ, các vị định ra tay từ đâu?” 

“Tôi thấy, vẫn là ra tay từ Đường Hiểu Đồng thì khá ổn. Trước tiên bắt cô ta lại, sau đó dùng danh nghĩa của Liên minh Nam Quốc uy hiếp đám người Bát Phương Tiền Thánh, không lo chuyện này không thành!” 

“Kế này được, nhưng lần trước để Đường Hiểu Đồng đó chạy mất. Bên cạnh cô ta có một cường giả trẻ rất lợi hại!” 

eyJpdiI6IktxajJNSDdBMTRSNXhaRjdiZVVZekE9PSIsInZhbHVlIjoiUk4zeG9oVGFRMmVkU1dqQ2x4aTBcL0Q0dEhtY2hmc05pdE40NVE2cVdVU2xHWUp6bzRzb3FycGxuM2lzT2x6WTYzcTltT2dSVHBTWTFHY25KZUl0cHlNSDk0U1ptYm01SStTQ3lGeVoxT3F0RjNQbmFyVkYycUFIaTdtdWlLTHcwU3RGc1g4V1I3WDhjZ3NNcWx1TXRDN3JlUWVnbVFnbkFyOGhheFdzUzNzQnI3WWY3OTZ3T2JJK29IUlNiVEc3Q3NxZ1M4NHhiOXlzV1hRYXJkbE8zSDZPaVIxOGRyS1JiTEhUWEk0ZlZseUtRWlliMmxnOFFWeGhhTVhkRUo2MFAzRkNtZHNNZ0xsWlpCVisxU0xFMUpcL3lSQThGWlNIdkRLbmdJMjQ4NmR4N0hQZm9JMjZvSHNTK296d2s4Y2t5SDZrT1Fucm5jUnlFOGFiYm5iVG5NcGoyUDlubGNYbmJcLzBBMGFubXNUWHdaWkc2Q1prd050UEhoVmtWMERGY3kwOHBCZWpJaFZBMFVEdmo2OEFlZ2I5VVIrejMzZmRxdUhaYkFlcHF3czBLdEZlNmY2bitHdEU3dDZLS1hZazZiNmVKaDZJVEZpdUEremVVMHFFMWptZExQNzZtTmR3cVVGR0kyN2s2V3VPTXc9IiwibWFjIjoiOWJjODM2M2RhMWU3NzZjYWI0NDJhZjkwMjU0NjIxNjc4OWMxZDRiZWNkM2VhNmVhNjQwZmE4MmNkOGJhYWFlOSJ9
eyJpdiI6IkdVajZndXhBN085dndTXC9lK3h0M1wvQT09IiwidmFsdWUiOiJRYWdjclhFMGxyYkZGZ2ZFckY0RENPUzZ2VklzWkxGRmx1SHpVbHlDQXd1TUk0NEhqSmZsUEl2MmFCV0RjSSs5aHAzSzhsOWtydkh4NUdvbXNNbzY3VEdPb0lLY2NsYjAzdWY0enNmd1FWcFdHeGRMYUhQSThoQ2tjbTNZZmFcL3RaT2kwYVpQUTk2aDNIeUVPTUlGK0x5Z1U0NSs3dDd6b2k0QkZ2ZUpWQWlLS2NFMUU4SXhmMnk1ckxBZWZpQkt6UUVXUTQ5bXhUYVJObUtQUzJOd01mRnNKWjBjWVZua0k4RGcrdjdPTXNKMWFBWFJtYzZSXC9vUkp2OHNGWmwxR1RyNGYrM2ljSm9tYXBjeVpUdXhcLzhjZ1p1QmdGRDdHOXpDUjB5SWpsV2I0cWlSbzFiNnI1dXI1R1o0bUxNUytRaHRuXC9tc09oWFZFVzBcL1RJRUxLdFhCODBtcFhIK2pCTnZrVm1WXC93Q2s0UE1Fd3JRMFl0SVg3OXdLTUJUcXNod1ZuMENwaWtXd1wvKzNTWXFhWUZnNTluYmtcL0Y1c001R3NLZU5kWHRTS2RsYmZaenVMMzRPM2lqc3lxWlVlU2lkb283WHBsZ3ZSTm9TUEFmV3lqcDFwdCtsS09BR0p6ZFlYRHF2T2t0b2Z2RnNWT2J0UVA2a1dNZ1VFSUlwNnpGNXpSbm0zYnNWZkVvaWk2NmE4T1kzRFppZ1ZOQ0lyRWNNdzdDbFloSUxIYkg4amlWdktsZkF1UTZsVkEzb1RqK29nYzVPSTZuQVMxOWhHdTc0UEswcFwvbGU3SE9LUms2Y0VJbHZENDRMYVE3VGcxZDdrTmozeWo1bXZObTBuMTlvczlxNmRicnZQNGZYUm1hOTlrbjBucVl6dz09IiwibWFjIjoiYzBhMTY2ZDU5MzJlYWFhNTk4YzAxYWZkNDkxYWEyNDRkMzY1OGIwZWU4MzgxZjIxNmI0NmQ5MTZiODcwOWM2ZCJ9

“Tất cả đều nằm trong tầm mắt của Ma Thần!”

Ads
';
Advertisement
x