Trong con hẻm nhỏ, một căn nhà cũ âm u ẩm ướt. 

Đám áo đen vừa chạy trốn quẹo vào góc đường, nhanh chóng cắt đuôi quân thành vệ, sau đó đi vào căn nhà cũ kỹ duy nhất trong một con hẻm nhỏ. 

Vừa bước vào gió lạnh đã đập vào mặt. 

Nhóm người vừa lắc người chui vào trong phòng, đã trực tiếp quỳ một gối xuống. 

Ở trước mặt bọn họ có một pho tượng. 

Pho tượng được đúc bằng đá huyền thiết đen, tay cầm quạt xếp, dáng vẻ nhẹ nhàng phong độ. 

Bên trong đôi mắt của pho tượng, chợt có ánh sáng đỏ lóe lên. 

Rồi sau đó, pho tượng thế mà lại mở miệng nói chuyện. 

"Chuyện của các ngươi thế nào rồi lũ người hầu? Đã châm ngòi được hỗn loạn ở Nam Vực chưa?" 

Tên áo đen dẫn đầu trả lời: "Bẩm Ma vương, mọi chuyện đang được tiến hành. Nhưng hôm nay chúng ta có hơi thất thủ." 

Pho tượng cười nói: "Thất thủ? Tất cả các ngươi đều là tinh anh của phân đường 47, sao lại thất thủ vì việc nhỏ nhặt này? Là cách làm của các ngươi có vấn đề sao? Hay là gặp phải lực cản quá mạnh?" 

Tên áo đen nói: "Đúng vậy, Ma vương đại nhân. Hôm nay chúng ta gặp phải một người không nên gặp." 

"Ai?" 

Pho tượng cất cao âm điệu, có vẻ có hứng thú. 

Áo đen nói: "Cửu Thiên, Cực Hạn Võ Tôn, Cửu Thiên!" 

Hai tròng mắt của pho tượng tức khắc trợn trừng. Giọng nói mang theo ý cười: "Không, chuyện này không thể nào. Sao Cửu Thiên lại tới Nam Vực, rõ ràng hắn phải ở Đông Giới mới đúng. Ngươi chắc chắn là ngươi không nhìn nhầm chứ?" 

Tên áo đen nói: "Chắc chắn sẽ không. Chúng ta có thể nhận sai ai, nhưng tuyệt đối sẽ không nhận sai Cửu Thiên. Hắn còn sử dụng phương pháp Nhất Niệm Thành Hỏa với chúng ta. Đây là một trong những công pháp của hắn. Hơn nữa, có vẻ hắn vừa liếc mắt đã nhận ra thân phận của ta rồi. Nếu không phải cực kỳ quen thuộc với ma tu, thì cho dù hẳn là võ tôn, cũng không thể nào nhận ra được. Người này không thể nghi ngờ chính là Cửu Thiên, từng là đường chủ phân đường 15, bây giờ là Cực Hạn Võ Tôn!" 

Pho tượng cười ha ha lên nói: "Thật sự là Cửu Thiên sao? Vậy thì thú vị. Rất tốt, các ngươi tiếp tục hoàn thành những nhiệm vụ khác, chuyện của Cửu Thiên, các ngươi trước tiên không cần phải xen vào" 

Áo đen nói: "Ma vương đại nhân mong ngài mau phái cao thủ tới. Tu vi của Cửu Thiên quá mạnh, cũng rất quen thuộc với chúng ta, có hắn ở đây, ta sợ mọi việc sẽ hỏng mất" Pho tượng nói: "Không sai. Đối phó với Cửu Thiên, tuyệt đối không được sơ suất. Các ngươi chờ thêm mấy ngày, đến lúc đó ta sẽ đích thân đến!" 

Cả đám áo đen tức khắc kinh ngạc ngẩng đầu. 

Ma vương đại nhân thế mà muốn đích thân đến sao? 

Pho tượng phát ra tiếng cười to điên cuồng, sau đó từng sợi khói đen bốc lên khỏi pho tượng, lượn lờ bay thẳng lên cao. 

Sáng sớm hôm sau, mặt trời rực rỡ chiếu rọi, trời cao như đổ lửa. 

Thời tiết nóng nực như vậy, nước Trạch vẫn nhộn nhịp rộn ràng như vậy, khắp phố lớn ngõ nhỏ, dòng người tấp nập. 

Cửu Thiên cũng Lương Long, dẫn theo Nha Đầu và A Vân đi dạo trên đường phố. 

Đường Hiểu Đồng tiểu thư tự đắc vênh váo dẫn đường ở phía trước. Thỉnh thoảng quay đầu nói lớn với Cửu Thiên: "Các ngươi mau lên đi, chậm thêm chút nữa là không đến kịp đại hội liên minh các quốc gia Nam Quốc đâu!" 

Cửu Thiên nhàn nhạt trả lời: "Đường đại tiểu thư, nhanh nói đi, có phải không tìm được thú cưỡi không hay là xe ngựa đắt quá?" 

Đường Hiểu Đồng nói: "Xe ngựa ở đây xấu quá, ta không thích chút nào. Muốn ngồi thì cũng phải là ngồi trên một cỗ xe ngựa xa hoa. Tìm không thấy thì không ngồi nữa! Đúng rồi, anh còn chưa nói cho tôi biết anh tên gì" 

"Tôi họ Cửu, cô gọi tôi là Cửu công tử là được!" 

Cửu Thiên trợn trắng mắt, đối với tính tình đại tiểu thư này của Đường Hiểu Đồng, hắn không có cách nào cả. 

Loại chuyện cãi nhau với phụ nữ này, Cửu Thiên vẫn không thể nào làm được. 

Hắn cho rằng, đó là chuyện lãng phí thời gian nhất trên đời. Thắng thua đều không được, đánh xong còn phải xin lỗi, rất phiền phức. 

Một đường đi về phía trước, chợt hai bên đường phố có rất nhiều binh lính lao đến. 

Ngay sau đó, một chiếc xe ngựa chậm rãi từ phía sau chạy tới, đồng thời đám lính hô to: "Quốc chủ nước Thanh Vân đến! Người không liên quan mau lui ra!" 

Bá tánh bốn phía chạy đến tụ tập hai bên đường, A Vân và Nha Đầu cũng chen sang bên cạnh. 

Nhưng Cửu Thiên lại phát hiện Đường Hiểu Đồng cũng không hề có ý tránh đi. 

Cửu Thiên khẽ lắc đầu, hắn đã biết Đường Hiểu Đồng muốn làm hò. nhưng hắn lại không có cách nào ngăn cản. 

Đường Hiểu Đồng quay đầu nhìn về phía sau, chiếc xe ngựa rất lớn thuộc về quốc chủ nước Thanh Vân chậm rãi đi tới. 

Đường Hiểu Đồng gật đầu nói: "Chiếc xe ngựa này không tệ. Cửu công tử, hay là chúng ta dùng chiếc xe này đi" 

Đường Hiểu Đồng còn chưa nói xong, binh lính bốn phía đã bao vây cô ta và Cửu Thiên lại. 

Cửu Thiên nói: "Tùy tiện đi Đường tiểu thư, cô đừng làm xằng bậy là được" 

"To gan, thế mà dám cướp xe ngựa cả quốc chủ nước Thanh Vân, các người không muốn sống nữa sao!" 

Đám lính lập tức muốn kéo Cửu Thiên và Đường Hiểu Đồng ra sau. 

Nhưng Đường Hiểu Đồng lại chợt hô ầm lên: "Tôi là Đường Hiểu Đồng, ai dám đụng vào tôi!" 

Một tiếng hô này, khiến cho xe ngựa rất lớn cũng phải dừng lại ngay lập tức. 

Một con phi mã phải to bằng cả một căn phòng, phát ra tiếng hí dài, lập tức dừng lại. 

"Đường Hiểu Đồng? Chính là tam tiểu thư của Đường gia sao?" 

Lập tức bên trong xe ngựa có một người đầu đội mũ đi ra. 

Nhìn thấy trang phục của ông ta, nếu không đoán sai, không thể nghi ngờ ông ta chính là quốc chủ nước Thanh Vân. 

Đường Hiểu Đồng thật ra không hề khách khí, tay chống nạnh, ưỡn bộ ngực không được đẫy đà của mình lên nói: "Không sai, đúng là bổn tiểu thư tôi. Bổn tiểu thư được mời đến tham gia đại hội liên minh các quốc gia Nam Quốc, quốc chủ Thanh Vân, ông có mang theo xe ngựa không, cho tôi mượn dùng một chút nhé?" 

Sắc mặt quốc chủ nước Thanh Vân phức tạp, nhìn Đường Hiểu Đồng, nói: "Đường tiểu thư. Ngài là được mời đến sao? Cái này không thể nào!" 

Đường Hiểu Đồng đột nhiên cảm thấy kinh hoảng, nói: "Tôi nói được mời thì là được mời, ông quản được sao? Lão gia hỏa, mau xuống đi, để tôi đi lên. Nếu không ông và quốc gia của ông cẩn thận một chút!" 

Cửu Thiên nghi ngờ nhìn Đường Hiểu Đồng, nghe thấy tình hình có vẻ không được ổn lắm. 

Cửu Thiên lên tiếng hỏi: "Đường tiểu thư, thật sự là được mời sao?" 

Đường Hiểu Đồng túm lấy cánh tay Cửu Thiên đi về phía trước: "Anh quan tâm nhiều việc như vậy làm gì, tôi giúp anh nhìn thấy mấy người minh chủ không phải là xong rồi sao?" 

Nói rồi Đường Hiểu Đồng cũng mặc kệ quốc chủ nước Thanh Vân người ta có đồng ý hay không, trực tiếp cùng Cửu Thiên bay lên xe ngựa. 

Đồng thời, Đường Hiểu Đồng cũng nói với A Vân và Nha Đầu: "Các người cũng mau lên đây đi!" 

Nha Đầu và A Vân đều nhìn về phía Cửu Thiên. 

Mà Cửu Thiên nghĩ nghĩ, vẫn khẽ gật đầu, ý bảo Nha Đầu và A Vân cũng lên xe. 

Quốc chủ nước Thanh Vân cùng một đám cao thủ của nước Thanh Vân đều ngơ ngác nhìn đám người Đường Hiểu Đồng và Cửu Thiên. Còn có một vài cao thủ của nước Thanh Vân mặt đã tràn đầy tức giận, ánh mắt sắc bén. 

Quốc chủ nước Thanh Vân bất đắc dĩ lắc đầu nói: "Cũng được, nếu Đường tiểu thư đã được mời đến. Vậy thì theo tôi vào hoàng cung nước Trạch đi. Tiếp tục đi thôi. Các ngươi đi báo với minh chủ bọn họ một tiếng, tiểu thư Đường Hiểu Đồng của Bát Phương Tiền Trang đến rồi. Bảo bọn họ cùng nhau chào đón!" 

Nha Đầu phía sau nghe thấy mấy chữ Bát Phương Tiền Trang, cảm thán kinh ngạc, túm lấy quần áo Đường Hiểu Đồng nói: "Chị, thì ra chị là tam tiểu thư của Bát Phương Tiền Trang. Thật là lợi hại!" 

Đường Hiểu Đồng đắc ý cười nói: "Tất nhiên, thân phận này của tôi đi đến đâu, đều có thể hô mưa gọi gió. Cửu công tử, anh có bị dọa hay không chứ!" 

Đường Hiểu Đồng quay đầu lại nhìn về phía Cửu Thiên. Lại thấy Cửu Thiên đã ngồi ở kia nhắm mắt nghỉ ngơi, không biết có ngủ hay không. 

eyJpdiI6InpnSFJCUVFKeVNDNzdhaUVKdzVNc3c9PSIsInZhbHVlIjoiam1SVWZzVldMOXJONWNwV2VmUVp3XC9ScGtwRFF3K0NTcjkxbXhMb2NJNXZMc0w5VlBHQXNOd2hSaFFuaG5MOThZXC91dFBGcnpuQTFsNDJTRlJlT3F5b0d3enpseXRtR2l4Z2tSbGlYR3hHOUhIaDZiR25GVUNLZFNQZDNUQ1JkZ2RDXC9Ha0tNUnM2eHBcL04yU3ZGN3liT2ZJZEFNZDd5eUwyTEpPRDhkWmFiTW0yTkJvaDV0dWw3c1hiMGpcL3NiWUUiLCJtYWMiOiI2YzFmZWM3NmE1ODhhNDU4MjZhOGQ4OGFkNmZmYWZlYmYxMjcyMzZkMWQyYzgzMTdhNDQ2MjBhNDEwNDg1MWY1In0=
eyJpdiI6IjJjS1kxcXorK1wvWFFiK0ExTzNcL3hPdz09IiwidmFsdWUiOiJHQ3k2OGlFaVBpS2s4NGxsTngybE5tR2NSa3dLZURaWVhnbWMwZGs5OVZoRDgwMURhbTlEc2V5bmw3R0JpMDA1UWFaMFVmTXFoTVAyTHR4REtjTE5NRUtSQ2ZGRE5JQkpVZ1VUY0x4eTZzeDJSclVEK1hxXC9abFR5OGdvdk9lVnNQQ2dyRWYxSlJoUmdwMEdIaGE0WmZnPT0iLCJtYWMiOiI3ZGJkYjljNzA1YmI5OGIwMjBmYzI5OTEzY2ZhYzYwOGExMDNiYTRiOGM0ZDkzMDY3ZTIzZTllNmI0YzAxYmE5In0=

Tiểu Hắc trên vai Cửu Thiên cũng ngáp một cái, cũng nhắm hai mắt lại.

Ads
';
Advertisement
x