Cái ngồi này chính là tông chủ đăng vị, lịch sử của Cửu Tiêu môn bắt đầu lật một chương mới. 

Cái ngồi này là được vạn người quỳ lạy, Cửu Thiên từ giờ trở thành một đời tông chủ truyền kỳ. 

Nhìn mọi người, trái tim của Cửu Thiên sôi sục, Cửu Tiêu Huyền Thiên Y trên người, không gió tự lay động, đằng sau như có nhật nguyệt lưu chuyển, thần long xoay quanh. “Cửu tông chủ! Cửu tông chủ!” 

Đám đông phát ra tiếng hét ngút trời. 

Đám người đại trưởng lão đều mỉm cười gật đầu với Cửu Thiên. 

Cửu Thiên ngồi trên ghế, từ từ giơ chiếc nhẫn Cửu Tiêu của mình lên. 

Ánh sáng trên ghế lập lòe, ngay cả nhẫn Cửu Tiêu cũng sáng lên ánh sáng chói mắt. 

“Trời đất vẫn thế, Cửu Tiêu vĩnh hằng!” 

Cửu Thiên lớn giọng hét lên tám chữ này! 

Tám chữ này, không có bất kỳ ai nói trước với hắn. Chỉ là trong lòng hắn nghĩ sao nói thế! 

Nghe thấy tám chữ này, tất cả đệ tử của Thần Hoàng nhất mạch đều phấn khích. 

Tám chữ này thật sự giống như một mũi tên sắc bén, đâm xuyên tim của bọn họ. 

Bọn họ mặt mày đỏ bừng hét lên. Mấy vị trưởng lão nghe vậy, biểu cảm trên mặt cũng trở nên trịnh trọng. 

Thu lại nụ cười, nhị trưởng lão lên tiếng: “Không sai, Cửu Tiêu vĩnh hằng!” 

Đột nhiên, nhẫn Cửu Tiêu trong tay Cửu Thiên dường như nhận được chỉ dẫn gì đó. 

Một luồng ánh sáng lóe sáng trên chiếc nhẫn. 

Sau đó, bầu trời sáng lên tinh quang cửu cung, hóa thành chín luồng ánh sáng rơi vào chiếc nhẫn. 

Âm thanh ting ting vang lên, mọi người ở đây, gần như không ai biết xảy ra chuyện gì. 

Chỉ có duy nhất đại trưởng lão biết, ông ta nhìn thấy cảnh này, ánh mắt nhìn Cửu Thiên càng thêm ôn hòa. 

Đây chính là nhẫn Cửu Tiêu nhận chủ. Bắt đầu từ lúc này, nhẫn Cửu Tiêu mới coi như thể hiện toàn bộ lực lượng của mình với Cửu Thiên. 

Đột nhiên, Cửu Thiên bèn cảm thấy một cỗ lực lượng cuồn cuộn cực kỳ tinh khiết phóng ra từ trong nhẫn Cửu Tiêu, rót hết vào trong cơ thể của hắn. 

Lực lượng này không chỉ là đạo chi lực và thiên địa chi lực. 

Còn là các loại cảm ngộ rất ảo diệu. 

Vào khoảnh khắc này, Cửu Thiên bỗng hiểu những thứ này là gì rồi. Những thứ này dĩ nhiên đều là những cảm ngộ của các đời tông chủ của Cửu Tiêu môn. 

Nhẫn Cửu Tiêu là nhẫn tông chủ. Đương nhiên là mỗi đời tông chủ đều từng đeo. 

Nhưng phàm là thứ có chút linh tính, được nhiều cao thủ đeo cả đời, ít nhiều cũng sẽ nhiễm lực lượng. 

Truyền thừa hết đời này tới đời khác, cảm ngộ tích lũy bên trong chỉ có thể dùng từ đáng sợ để hình dung. 

Đây mới là bảo vật trân quý nhất của Cửu Tiêu môn. Cảm ngộ của nhiều cao thủ như này, chỉ phút chốc khiến Cửu Thiên cảm giác bình cảnh của mình lại nới lỏng. 

Dường như lại có cảm ngộ gì đó, hoàn toàn thay đổi tu vi cảnh giới. 

Đối với cao thủ thật sự mà nói, càng về sau, truyền thừa của thiên địa chi lực và đạo chi lực về cơ bản không có tác dụng gì. Ngược lại những cảm ngộ như này lại càng thêm trân quý. 

Ví dụ Cửu Thiên muốn tu luyện Sinh Linh Đại Đạo, ngay lập tức hắn có thể ở trong chiếc nhẫn lĩnh hội cảm ngộ của vị tông chủ nào đó ở năm đó đối với Sinh Linh Đại Đạo hoặc đối với đạo chi lực sâm sâm như Sinh Linh Đại Đạo xem có kiến giải như nào. 

Những thứ này vốn chỉ có thể hiểu nhưng không thể mô tả được. Nhưng thông qua một chiếc nhẫn bé tí này, lại khiến tu vi của Cửu Thiên tăng nhanh gấp mấy lần. 

Chẳng trách bất luận nói như nào Thần Hoàng nhất mạch cũng muốn giữ lại chiếc nhẫn. Quả nhiên, chiếc nhẫn này không tầm thường. 

Chiếc nhẫn Cửu Tiêu hoàn toàn nhận chủ, cuối cùng cũng lộ ra dáng vẻ thật. 

Chiếc nhẫn Cửu Tiêu vô cùng cổ xưa đó, lúc này nhìn trông lóe sáng và bá khí. 

Cửu long bàn châu văn, thiên địa chân phù ấn, 

Nếu những đệ tử của Thần Hoàng nhất mạch có tu vi không nhỏ, chỉ liếc nhìn chiếc nhẫn này thì sẽ cảm thấy mắt mình cũng bị đốt cháy. 

Cửu Thiên lại dùng tay vuốt ve chiếc nhẫn, lập tức, ánh sáng trên chiếc nhẫn mới theo tâm ý của hắn, từ từ thu liễm. 

Vì vậy, không ai cả gan dám nghi ngờ Cửu Thiên làm tông chủ có bất cứ vấn đề gì nữa. 

Ngay cả nhẫn Cửu Tiêu cũng hoàn toàn nhận chủ, những người khác cho dù muốn lấy nhẫn ra cũng không thể. Chiếc nhẫn này trừ khi Cửu Thiên tự tặng cho người khác, nếu không chính là vật thuộc riêng Cửu Thiên. Chỉ sau khi Cửu Thiên chết mới có thể để người khác lấy đi. 

Cửu Thiên cười tươi, đang chuẩn bị lên tiếng lần nữa. 

Nhưng vào lúc này, một giọng nói vang lên trong đám đông. 

“Bát Phương Tiền Trang tới chúc mừng Cửu Thiên tông chủ đăng vị, đặc biệt chuẩn bị một phần quà mọn!” 

Nói trong thì trên không đáp xuống mấy người. 

Tay cầm hộp gấm, rảo bước đi về phía Cửu Thiên. 

Mấy vị trưởng lão khế phất tay, lập tức đệ tử của Thần Hoàng nhất mạch đi tới cản người lại. 

Cửu Thiên khẽ nói: “Để bọn họ qua đây!” 

Ngay lập tức, mấy cao thủ của Bát Phương Tiền Trang đi tới trước mặt Cửu Thiên, giao hộp gấm cho đại trưởng lão, sau đó nói với Cửu Thiên: “Cửu tông chủ hồng phúc tề thiên. Gia chủ nhà tôi nghe nói Cửu tông chủ đăng vị, kêu tôi đặc biệt tới chúc mừng!” 

Cửu Thiên gật đầu nói: “Bát Phương Tiền Thánh có lòng rồi. Ông ta chắc có thư đưa tôi nhỉ?” 

Ông lão cầm đầu cười nói: “Cửu tông chủ quả nhiên là người thông minh. Đúng thế, gia chủ nhà tôi có thư giao cho Cửu tông chủ!” 

Ông lão nói xong thì lấy ra một bức thư đưa cho Cửu Thiên. 

Cửu Thiên khế phất tay, thư rơi vào trong tay. 

Còn chưa kịp mở ra, lại có một âm thanh nữa vang lên. 

“Ngự Thú trai tới chúc mừng Cửu Thiên tông chủ đăng vị, cũng chuẩn bị một phần quà mọn!” 

Cửu Thiên hơi kinh ngạc, Ngự Thú trai vậy mà cũng có thể lực ở trong nơi tránh nạn. Hắn không biết điều này! 

Quả nhiên trên thế gian chỉ cần là nói có người thì nhất định có Bát Phương Tiền Trang và Ngự Thú trai. 

Người tới là một người phụ nữ lớn tuổi, Cửu Thiên căn bản không quen. 

Ngược lại thì tam trưởng lão lại nhíu mày: “Mai muội, bà vậy mà là người của Ngự Thú trai!” 

Mai phu nhân cười nói: “Xin lỗi tam trưởng lão, thì ra tôi chưa từng tiết lộ thân phận. Cửu Thiên tông chủ, Lê tông chủ cũng có một bức thư, kêu tôi giao cho cậu. 

Mai phu nhân nói xong thì cũng lấy ra một bức thư, đưa vào tay Cửu Thiên. 

Hai bức thư trong tay, Cửu Thiên bỗng cảm giác dường như có chút không đúng lắm. 

Nhưng điều này vẫn chưa hết, sau đó lại có một tràng cười điên cuồng vang lên. 

Sau đó, một chùm khí đen xuất hiện ở trong đám người. 

Một đệ tử của Thần Hoàng nhất mạch cười to đi ra. 

Hai người bên cạnh không kéo nổi hắn ta! 

Người đàn ông này đanh giọng nói với Cửu Thiên, nói: “Cửu Thiên, chúc mừng cậu chấn chỉnh sơn hà, lần nữa có được sự ủng hộ của thế lực cũ như Cửu Tiêu môn. Không ngờ tên nhóc cậu vậy mà cũng trở thành tông chủ, thú vị, thú vị” 

eyJpdiI6IkhwbWJxZVwvYUtnbFNEMmJ6WlIwbnpRPT0iLCJ2YWx1ZSI6ImRWck5YN3FxY3U1aW45bTM1S0JLWU4yYmN2aENRdjViaDFoVEw1a3gwS1kyZE5meGFpZEhjY3RYSFRUbkFVb29MRzBESHNkTklhRm1QaTkzNExJOXdzUXZVWWc3ZkIySCtzK2YyWStOeGJIazdZc3VjMTlWbnUwVEJvMk12ajhmREJRdVpmWVBYSEJPK3J5aXd6R282NFFLbUtxckkrdVhZZ0F5WmFNd2tHZz0iLCJtYWMiOiJmMWUxOGU2MzdlZjAyOGYwYjA4OWZiMDc5YjRiMDA2YjQ2N2RkNTI0ZjdkZjRjOTA3MmU1MmNiOGM1MmEyMzg2In0=
eyJpdiI6IkUwSGJzeENyS3FkcE00bTdKTjBsanc9PSIsInZhbHVlIjoiRUVRSTBoNzFuUkdFcXU5Y1JPUlRTZzJwUFwvdGtOQWpnbHF5b1JWNURhaHo5Umlsam9LRExZTkp2bEpVWE9ma2NURkdrUVViK0hNZTg2YmNRUVU3MlIwQWpnTkY5UUhjMGZldmppQmorSkZOQVVCNlZxaFN2c3U2ZzFcLzZxZTJoZ0JSSWtBMFdQK0k0cUNCVmVaczRcL29UQUc2S2o5Z3dodGlYbVY1ZlM5VjZvMjJhbUVLQTAxUVE1Y01HbENyYnFmNWtBbnN0YTA5Mlk4XC9FUVEyZlFCWnBFMWJOb3NFOXh4WjI1WjRIalZtanRUVmNJUjNDQ1JLUm5YbjZcL2NJcjI0UDNuUTYybHhIWVBRSGFhR0FLbVFSK0t4WlNWMEFBXC9DcDMwSWcwK005M3hSVmQzYm4zUVM1TTBUakoyUUNwd3YiLCJtYWMiOiJhOWVlNWJhYTc1MWUzNzM1OTU4MDk1YjRmYzk3OWQyOTcxMGE0NTU4ODdiZmY2MDgwOWQyYjUxOGU3MzAwNzk1In0=

Người đàn ông giơ ngón tay vào Cửu Thiên, nói: “Không tệ, không tệ. Cậu vậy mà nhận ra được tôi. Cửu Thiên, cố gắng chấn chỉnh lực lượng tàn dư của Cửu Tiêu môn đi. Chuyện chưa kết thúc giữa tôi và Thần Tiêu Võ Thánh năm đó, hãy để chúng ta tiếp tục. Cậu thay thế sư phụ của cậu làm tông chủ lại mặc kệ sống chết của sư phụ cậu. Ha ha, Cửu Thiên cậu vẫn chưa biết nhỉ? Sư phụ của cậu đã chết rồi. Cậu cũng sắp rồi. Tới đi, để chúng ta tất tay đánh một trận, tôi đợi cậu!”

Ads
';
Advertisement
x