Hỗn độn chi khí bắt nguồn từ thời hồng hoang, khi trời đất chưa chia tách. 

Trên thế giới có một sợi căn nguyên trước, gọi là nhất nguyên, đời sau nói xằng nói xiên gọi là nhất “nguyên”. 

Sau đó, nhất nguyên biến thành lưỡng nghi, là âm dương. 

Âm dương thành một thể, không phân tách, chính là hỗn độn. 

Có thể nói, từ một góc độ nào đó, hỗn độn chi khí là sức mạnh gần với căn nguyên trời đất nhất. 

Người ta nói vạn đạo đều bắt đầu từ hỗn độn, nhất khí chia thành trời đất. 

Sức mạnh này, biến hóa không ngừng, dường như không thể chống lại được. 

Cho dù ngươi có là cường giả cực hạn nắm trong tay đại đạo, lúc đối diện với hỗn độn chi khí, cũng phải sợ hãi. 

Đây cũng là lý do tại sao cho đến tận bây giờ, bên trong hỗn độn vẫn mêng mông, hoang vu, không thấy con người sinh sống. 

Tu hành ở trong hỗn độn rất tốt. Nhưng nguy hiểm gặp phải cũng nhiều gấp hàng trăm lần bên ngoài. 

Mà bây giờ, thứ Cửu Thiên đang phải đối mặt chính là tình cảnh đáng sợ nhất trong hỗn độn. 

Bị hỗn độn chi khí vô cùng thuần khiết bao vây. 

Bước một bước, hỗn độn chi khí sẽ biến thành cuồng phong bắt đầu cuốn lấy hắn. 

“Phù!” 

Cửu Thiên đột nhiên cảm nhận được cơ thể mình bị cơn gió mạnh mẽ xuyên qua. 

Thần hồn của hắn trong nháy mắt đã bắt đầu chiến đầu kịch liệt. 

Sự tổn hại mà hỗn độn chi khí này gây ra với cơ thể không bằng sự tổn hại nó gây ra cho thần hồn. 

Đối với con người mà nói, đầu tiên sẽ bị hỗn độn chi khí thổi bay thần hồn, sau đó cơ thể mới bị hỗn độn chi khí nuốt chửng. 

Lúc này, khuôn mặt Cửu Thiên trắng bệch. 

Những đệ tử Thần Hoàng nhất mạch đang đứng ở bên ngoài quan sát, không thể nhìn rõ khuôn mặt của Cửu Thiên qua hỗn độn chi khí dày đặc. 

Nhưng các vị trưởng lão trong hỗn độn chi khí lại có thể nhìn thấy rất rõ. 

“Một lần” 

Nhị trưởng lão bình tĩnh nói. 

Các vị trưởng lão khác đột nhiên hiểu ý của nhị trưởng lão. 

Hỗn độn chi khí này không phải hôm nay mới vì Cửu Thiên mà mở ra. 

Bình thường, mỗi lần trong Thần Hoàng nhất mạch xuất hiện đệ tử vô cùng ưu tú, hoặc vị trưởng lão nào đó cần phải lĩnh hội phá đạo đều sẽ phóng ra một phần hỗn độn chi 

khí. 

Đương nhiên, hỗn độn chi khí mà bọn họ phóng ra chắc chắn không nhiều bằng hôm nay, lan ra khắp cả nơi tập võ. 

Có lẽ chỉ bằng một phần mười hôm nay. 

Mỗi lần sau khi bọn họ đi vào, hoặc là yên tĩnh ngồi lĩnh hội mười ngày, không được động đậy. Mười ngày sau nhất định phải thu lại hỗn độn chi khí, nếu không người ở bên trong sẽ gặp nguy hiểm. Hoặc là sau khi đi vào, từ từ dẫn dụ hỗn độn chi khí, để nó xuyên qua mình, bình thường, nếu lấy cơ thể để nhận hỗn độn chi khí như thế này, ba lần là đủ. Bọn họ nhớ rõ cho dù là nhị trưởng lão đích thân đi vào, nhiều nhất cũng chỉ kiên trì được bảy lần để hỗn độn chi khí xuyên qua ngực, sau đó không thể kiên trì nữa. 

Bây giờ, đến lượt Cửu Thiên trải nghiệm cảm giác hỗn độn chi khí xâm nhập vào cơ thể. 

Đó mới là đau đến tận xương tủy, tính mạng bị đe dọa. Sợ là lần này, tất cả Sinh Linh Đại Đạo mà Cửu Thiên tu luyện đều bị tiêu tán không ít. 

Máu chảy cuồn cuộn, Cửu Thiên cố gắng ổn định lại thần hồn của mình. 

May mà thần hồn của hắn đã hoàn toàn ngưng tụ từ lâu, hơn nữa còn ở trong đan điền. Cửu Long Huyền Cung Tháp có thể hỗ trợ trấn thủ. 

Nếu không, lúc nãy thần hồn của hắn đã bị trọng thương rồi. 

Sau khi trải quan sự tấn công đáng sợ của hỗn độn chi khí, Cửu Thiên đột nhiên không dám bước bước thứ hai nữa. 

Hắn muốn chậm lại, nhưng hỗn độn chi khí lại không có ý định dừng lại. 

Không cho Cửu Thiên cơ hội để hít thở, đợt tấn công thứ hai của hỗn độn chi khí đã đến. 

Lần này, không chỉ là khí lưu xuyên qua ngực đơn giản như trước, mà giống như hàng nghìn hàng vạn kiếm phong hỗn độn đang chém lên người Cửu Thiên. 

Sau đó nó tràn vào trong cơ thể Cửu Thiên, xuyên qua người Cửu Thiên từng chút từng chút một với tốc độ vô cùng chậm. 

Cảnh tượng này khiến người nhìn cảm thấy không rét mà run. 

Tất cả hỗn độn chi khí ở xung quanh đều đang lưu chuyển, đệ tử của Thần Hoàng nhất mạch ở bên ngoài, chỉ có thể láng máng nhìn thấy hàng nghìn hàng vạn thanh kiếm dài đang xuyên qua người Cửu Thiên. 

Đột nhiên, rất nhiều người kinh hãi hét lên. 

Trọng kiếm Vô Phong của Cửu Thiên chống trên mặt đất, gân xanh trên trán giật giật. Cơn đau này đúng là chưa từng có. 

Trước đây, Cửu Thiên cứ nghĩ cơ thể biến thành bột mịn đã là sự đau đớn tột cùng rồi. Nhưng không ngờ, sự đau đớn mà hỗn độn chi khí mang lại càng đáng sợ hơn. 

Có thể vì luồng sức mạnh này tấn công trực tiếp vào thần hồn, khiến cơ quan cảm giác của của Cửu Thiên trở nên vô cùng mẫn cảm. Sự đau đớn khi bị xuyên qua kia lập tức tăng lên hàng trăm lần. 

Cửu Thiên nghiến răng đến mức phát ra tiếng, cố gắng chống đỡ. 

Bởi vì, nếu như hắn không chống đỡ được, thần hồn sẽ lập tức bị phá hủy, sức mạnh của hắn sẽ cắn trả, hỗn độn chi khí vô cùng tận này có thể nhấn chìm hẳn. Chỉ cần trong vài tích tắc hắn sẽ biến thành bụi. 

Trọng kiếm Vô Phong xuất hiện ở cổ tay Cửu Thiên, cắm vào đất, chống đỡ cơ thể của Cửu Thiên. 

Bên trong cơ thể, Cửu Long Huyền Cung Tháp nói: “Chủ nhân vĩ đại, nếu cứ như thế này người sẽ chết đó. Mau rời khỏi đám hỗn độn chi khí này đi!” 

Cửu Thiên thật sự thật sự muốn mắng chửi, nếu như hắn có thể rời khỏi đám hỗn độn chi khí này, hắn đã rời khỏi từ lâu rồi. Bây giờ hắn không thể cử động được. 

“Hai lần!” 

Ánh mắt nhị trưởng lão hơi thay đổi, ông ta không thể ngờ được, trong tình huống này mà Cửu Thiên còn có thể chống đỡ được một đợt tấn công. 

Phải biết là, lượng hỗn độn chi khí lần này nhiều hơn gấp mười lần so với bình thường bọn họ dùng để luyện tập. Cửu Thiên có thể chống đỡ được hai lần, chí ít cũng khá được, nếu là hỗn độn chi khí như thường ngày, ít nhất có thể chỗng đỡ được bảy tám lần tấn công. Sự nghị lực, sự mạnh mẽ này, ông ta không thể so được. 

“Nghị lực này đáng kinh ngạc quá! Vậy mà vẫn chống đỡ được!” 

Tứ trưởng lão tán thưởng. Nhìn thấy tất cả những đòn tấn công mà Cửu Thiên phải chịu, mấy vị trưởng lão đều cảm thấy buốt răng, lạnh bụng. 

Nếu bọn họ là người chịu những đòn tấn công này, sợ là bây giờ bọn họ đã sụp đổ rồi. 

Lục trưởng lão thở dài nói: “Đáng tiếc, bây giờ sức lực của cậu ta đã suy yếu rồi. Chưa nói đến chuyện đi ra khỏi nơi tập võ này, chỉ đến đợt tấn công thứ ba thôi, cậu ta chắc chắn sẽ chết. Nhị trưởng lão, tôi thấy có thể thu tay rồi. Lát nữa, một khi sức mạnh của cậu ta bộc phát, thật sự dẫn tới thiên địa áp chế, sẽ không tốt” 

Nhị trưởng lão hiểu ý, gật đầu, khẽ nhấc tay lên. 

Ông ta đã chuẩn bị sẵn sàng đóng lỗ hổng màn ánh sáng lại bất cứ lúc nào, đã khởi động trận pháp trong núi, hút hết đám hỗn độn chi khí kia vào trong núi. 

Cả người Cửu Thiên ướt đẫm mồ hôi. Cắn chặt răng, đột nhiên Cửu Thiên nghe thấy trong cơ thể mình truyền đến một tiếng gào thét, là chấp niệm Võ Hoàng vẫn luôn trốn trong cơ thể hắn phát ra, lúc này đã đến bờ vực tiêu tán, hỗn độn chi khí kia dường như đã hoàn toàn tiêu diệt ông ta. 

eyJpdiI6IlpzTmpzSCtCOFlmZFJYVEYzSVMwQ2c9PSIsInZhbHVlIjoiOFZGeHRcLytvVUY4WDcxTE14cFBEdG5Zc3hocEFqNFNNY1dzTXJQdGJkQk9MdUFIWVBpODA3T0hqOWdoZkZNSVNVYk9kN2k5Wnk2UGZvSmZBTmRYaVZUUysraGxZcVFSVERFZUVMNnI3Y2JheGFSeHZmTW1GOTdxbU1wdHRhU3kxSjVRZGtjYzVoMWxlQzV3azV1R0tXK3VyS05vVWpkQzlFYys3cURYZlwvSmo0MGhwUUVNYm1DQXIyNXYwNndhRFVzcUpxUkp1Zk9VXC9VM2tyTXJBRFE2VnFIU2Rybjgzb1k1RitxZlBSUnI5ST0iLCJtYWMiOiJmNDI2ZTE3NTA1M2UyY2MxMGI2ZmVlY2I3ZDA2MWY2YjUzYWZhZTA1OWUxMzNkNDNjOGU1Mjk2YmI5NGRlZjlhIn0=
eyJpdiI6ImJDNjNNTzhYa0hEMnJDU2dCUkk3M0E9PSIsInZhbHVlIjoidHRZQmJzYjNKUDFvQ0ExS3NqQms2REFFZVRNMlNlRmtvR1pkdGlWcEFQXC9Fc0E5VEx0ZXZKNEU4dWhmVGh1RVF5aHlkOER6ZW5uM2N4NGg0OHRsV2g5VENuWEU5bHZCdEdUak9iYXk3MG0waU5OaXAyTzBmQTdlSFgySWVpdnRqVk9tdWdieUpvdk9LSjFZVEY2dHh3ajRkRjRcL1NcL0FQMlwvbXQ1a0p4Y2JPRklhdDRTWjZRbkxiVVNNY1RFekI1dVlQV1RuMEhoZXZBV3RcL3h0aEJoNGx4YmRpMmprTlFMUHY2empnQUwxQWsraDVFWWMwWFVBUnBMSEtvdmlyS2xNcFR1ZzVJZzFuZFdqVUFGTUZjVEV6akhKOGdrSDdDcG83U1plYXdZN1Y3dmx2Q21qcGkrN3pWUEY1Ulp0MFRzVHFWYnVFR29mM1Y5WXB6am50TEJBQ0IyTEhIM1wvZGtKdHRPVHdzOU82bEc1ZXIyR1IrKzBUYzQ3eFdGR1BiS2lxSStXUVpZOGs3UDR4cG5RamVOeVlRZlhZM0Y3WTUrRXI5M0pYSGVoQ2xiU1NCeTlLNkhNU01UcERMOG9meTVIMkRtY3Z2TUV0Q3JqVjFEdEJrQmJkWDMzeEZWRkxiU1doczhyQkxLT0RzblIzamJCeFBiV3dYdG5xR292SHVJQmZFZEdYT21ZbFQxZ3JqUGNCcThhR0NXRnJhZXpkbGtMOExiWEFGenhcL1pXWER1aldFdW5MQmU1SGJSS1wvYVBRd0dqamlsV3FlYStcL2V1TldCa3Q4ZHk2QnVjUmxIN0lkUzFBTXozODdyeUwwb1F1OTl1SW5sWHFJcEtIZHk1ZXA3ayIsIm1hYyI6IjhlZjU4MjU5MDhiZDRiOTQwODIyY2JjZmFlOTMyNzBiYmNkNmY4ZmU1YzU3Y2JlN2JiMmE0NmYxMDg4ZWEwOGIifQ==

Cửu Thiên trong lòng thờ ơ nói: “Xin lỗi, ông nên chết từ lâu rồi!”

Ads
';
Advertisement
x