Nhậm Phi Yến vừa nói vừa nháy mắt với Cửu Thiên, vô cùng xinh đẹp, nụ cười rạng rỡ khiến người khác giống như tắm trong gió xuân. 

Thành thật mà nói, Nhậm Phi Yến quả thật là một mỹ nữ. Nhưng Cửu Thiên đã gặp qua quá nhiều mỹ nữ, mỹ nữ thích hắn quá nhiều, vậy nên chả có gì hiếm lạ cả. 

Cửu Thiên thờ ơ nói: “Được. Đừng nói là một bữa, mười bữa cũng được. 

Nhậm Phi Yến cười nói: “Rất thẳng thắn, ghé tai đến đây, tôi nói cho anh biết nên phá hư không thể nào!” 

Cửu Thiên bất lực, chỉ có thể nghiêng đầu sang. Nhìn thấy hai người thân thiết với nhau, những đệ tử của Thần Hoàng nhất mạch ở bốn xung quanh liên tục thở dài. 

Haiz! Cửu Thiên sư huynh thật sự quá mạnh, ngay cả đại sư tỷ cũng muốn theo đuổi. Đúng là làm người khác ngưỡng mộ chết đi được. 

Haiz! Ánh mắt của đại tỷ cao quá, chỉ có người như Cửu Thiên sư huynh, tỷ ấy mới nhìn trúng. Chả trách lúc trước, sư tỷ không nhìn trúng bất kỳ người nào trong Thần Hoàng nhất mạch. 

Haiz! Nếu như hai người ở bên nhau, những người khác thật sự không còn một chút cơ hội nào. 

Trong đám đệ tử của Thần Hoàng nhất mạch, ai có thể so sánh với Cửu Thiên. 

Cho dù liên thủ lại với nhau, cũng bị Cửu Thiên tiêu diệt từng người một. 

Vì vậy, rất nhiều người, mặc dù tức giận nhưng cũng chỉ có thể chấp nhận. 

Không phải bọn họ yếu kém, thực sự đối thủ quá mạnh 

Hơi thở thơm như hoa lan, hương thơm trên cơ thể thấm vào lòng người. Nhậm Phi Yến nói nhỏ bên tai Cửu Thiên: “Muốn vượt qua cửa ải của nhị trưởng lão, huynh phải dốc toàn bộ sức lực!” 

Cửu Thiên há hốc miệng, kinh ngạc nhìn Nhậm Phi Yến. 

Đây cũng gọi là nhắc nhở sao? Đây là phương pháp vượt qua cửa ải trong truyền thuyết? 

Biểu cảm Cửu Thiên như đang nói cô đang trêu tôi à. Cái này không cần nói hắn cũng biết! 

Nhậm Phi Yến đắc ý, cười nói: “Tôi cứ nghĩ anh là một người thông minh tuyệt đỉnh, trí dũng song toàn. Không ngờ, lại bị một cô gái nhỏ như tôi lừa. Haha, mặc kệ anh, tôi đã nói với anh những gì mà tôi biết rồi. Anh nợ tôi mười bữa cơm, tôi nhớ rồi đó. Cửu Thiên sư huynh, cố lên!” 

Nhậm Phi Yến nói xong, bay đi, trước lúc rời đi, còn nháy mắt với Cửu Thiên. 

Cửu Thiên dở khóc dở cười, chẳng qua là muốn lừa hắn mấy bữa cơm! 

Nhưng nghĩ lại cũng đúng, ngay cả Cửu Thiên cũng biết cửa ải Đăng Thiên thứ tám này chắc chắn là một cửa ải vô cùng khó. Làm sao có cách phá giải riêng, còn để Nhậm Phi Yến biết được chứ. 

Chỉ cần suy nghĩ một chút là có thể biết được, Nhậm Phi Yến đang lừa hắn. 

Giọng nói của Cửu Long Huyền Cung Tháp trong người Cửu Thiên lại vang lên. 

“Chủ nhân vĩ đại, tôi nói rồi, người gặp phải mỹ nhân chắc chắn sẽ chịu thiệt. Chỉ cần người gặp phải mỹ nhân, phản ứng sẽ chậm hơn một chút, đây là lời nguyền gì đó sao?” 

Cửu Thiên bĩnh tĩnh trả lời: "Lão Cửu, ngậm miệng lại!” 

Núi Ngọc Tiêu, Núi Linh Tú quanh co khúc khuỷu. 

Mấy vị trưởng lão đã đáp xuống đỉnh núi. Lần này, bọn họ không dừng lại giữa bầu trời mà lựa chọn quan sát ở khoảng cách gần hơn. 

Dù sao đối với các vị trưởng lão hai cửa ải cuối cùng này cũng là cơ hội cuối cùng để bọn họ lấy lại thể diện. 

Cửu ải cuối cùng của Đăng Thiên Cửu Nạn do đại trưởng lão bố trí, không liên quan đến bọn họ. 

Bọn họ cũng không biết đại trưởng lão muốn làm gì, có phải tình nguyện để Cửu Thiên làm tông chủ hay không, không ai biết được, hoàn toàn phải xem tâm trạng của đại trưởng lão. Dù sao nếu như bọn họ muốn ngăn cản Cửu Thiên, đây chính là cơ hội cuối cùng. 

Mấy vĩ trưởng lão xếp thành một đường thẳng, ngoài tam trưởng lão đang hôn mê và cửu trưởng lão không rõ tung tích, những trưởng lão khác đều trừng mắt nhìn Cửu Thiên. 

Những đệ tử của Thần Hoàng nhất mạch đi theo cũng lần lượt đáp xuống. Lần này không có ai ngăn cản bọn họ, dường như cửa ải này bọn họ có thể xem ở khoảng cách gần. 

Cửu Thiên biến thành một tia sáng, đáp xuống trước mặt các vị trưởng lão, ngẩng đầu nhìn bốn xung quanh. 

Nơi này là một mảnh đất trống hiếm có trên núi Ngọc Tiêu. Liếc nhìn, có lẽ là một nơi luyện võ, bên cạnh là giá để binh khí, dưới chân còn có trận pháp, được làm bằng đá 

xanh. Một nơi không có gì đặc biệt. 

Cửu Thiên lại nhìn xung quanh một lần nữa, hỏi: “Cửu ải thứ tám ở đâu?” 

Nhị trưởng lão lớn tiếng nói: “Ở dưới chân cậu đó. 

Cửu Thiên nghe thấy vậy, lòng bàn chân đạp xuống đất hai cái, viên đá dưới chân nứt ra, trận pháp bị lung lay. Hắn còn chưa dùng lực gì, nếu thực sự dùng lực, sợ là sẽ làm lung lay cả ngọn núi này. 

Cửu Thiên cười nói: “Phải đi vào trong núi sao? Khoét một cái hang động, sau đó đi vào? Hay là có cửa? Các vị trưởng lão, đã đến cửa ải thứ tám rồi, còn dùng những thủ đoạn này, chả có gì thú vị. 

Nhị trưởng lão bước lên một bước, gật đầu nói: “Đúng vậy. Quả thật không có gì thú vị” 

Nói xong, nhị trưởng lão khế hất tay. Mặt đất ở dưới chân lập tức có sự thay đổi. 

Lúc này Cửu Thiên mới cảm nhận được, viên đá mà hắn vừa đạp vỡ, lúc này đột nhiên biến thành một luồng sức mạnh với hai màu đen trắng bay lên. thiên địa chi lực lùi lại, lực đạo lùi lại, tất cả chỉ còn lại hỗn độn chi khí. 

Trong nháy mắt, canh khí trong người Cửu Thiên bị ép quay trở lại đan điền, ngẩng đầu lên nhìn bầu trời, chỉ thấy màn ánh sáng bảo vệ nơi trú ẩn lại sáng lên. 

Cùng lúc đó, từng luồng hỗn độn chi khí thuần khiết, đột nhiên xuyên qua bức màn ánh sáng đi vào. 

Dương như màn ánh sáng kia có thêm một chỗ hổng, vừa đúng bằng kích thước cả nơi luyện võ này. Hai mắt Cửu Thiên sáng lên, nói: “Bức màn bảo vệ thật tuyệt vời. Còn có thể để hỗn độn chi khí đi vào. Cứ như vậy, đệ tử của Thần Hoàng nhất mạch có thể tu luyện hỗn độn chi khí. Tốt lắm, tốt lắm!” 

Nhị trưởng lão nói: “Cậu nói rất đúng. Tất cả nơi trú ẩn, chỉ có nơi này có thể dùng hỗn độn chi khí của cả nơi tập võ này. Hơn nữa còn là hỗn độn chi khí thuần khiết nhất. Cửu Thiên, cửa ải thứ tám rất đơn giản, chính ra ra khỏi đây. Không có trận pháp, không có ai ngăn cản cậu, chỉ cần cậu đi ra khỏi nơi tập võ này ở trước mặt mọi người, xem như cậu đã vượt qua cửa ải này. 

Cửu Thiên nghe thấy vậy, vẻ mặt trở nên u ám. 

Việc này nghe có vẻ đơn giản, nhưng thực tế lại vô cùng khó. Vì lúc này, Cửu Thiên cảm nhận được cơ thể mình không thể cử động. 

Hơn nữa, hỗn độn chi khí ở bốn xung quanh vẫn đang nhiều thêm. Trong sự hốt hoảng Cửu Thiên có thể nhìn thấy có vô số dã thú hỗn độn ở trạng thái khí đang bắt đầu ngưng tụ lại. 

Nhị trưởng lão nói tiếp: “Cửu Thiên, cậu đã vượt qua bảy cửa ải phía trước. Cho dù trong lịch sử của Cửu Tiêu môn cậu đã là một người thừa kế vị trí tông chủ rất xuất sắc. Nhưng, cậu đã lựa chọn Đăng Thiên Cửu Nạn, vậy đương nhiên phải vượt qua hết chín cửa ải. Cố gắng nhé!” 

Nói xong, bóng dáng mấy vị trưởng lão đã bị hỗn độn chi khí che lấp. 

Ít nhất, trong mắt Cửu Thiên, bóng dáng mấy vị trưởng lão đã hoàn toàn biến mất. 

Cửu Thiên đứng nguyên tại chỗ, nhưng lại cảm thấy mình giống như một người bình thường không biết bơi, rơi xuống hải dương mênh mông. 

Trong nháy mắt, Cửu Thiên cảm nhận được mình không thể nào hít thở được nữa. 

Hỗn độn chi khí quá đáng sợ, từng dợi đều mang theo một luồng sức mạnh vô cùng ngang tàng, bắt đầu chèn ép cơ thể Cửu Thiên. 

Nhị trưởng lão và những người khác đứng nguyên tại chỗ, trong tay đột nhiên có thêm một thứ gì đó. 

Tinh hạch màu trắng hoặc tinh thể màu đen. 

Những thứ này có được do bọn họ quanh năm chém giết trong hỗn độn. Có những thứ này, bọn họ có đứng trong hỗn độn chi khí, chỉ cần không cử động, sẽ không có vấn đề gì. Đồng thời, bọn họ cũng có thể nhìn rõ động tĩnh của Cửu Thiên. 

Tứ trưởng lão thở dài nói: “Nhị trưởng lão. Nhiều hỗn độn chi khí như thế này, còn rất tinh khiết, sức mạnh ngưng tụ được đã vượt qua Hỗn Nguyên trận rồi. Làm như vậy sẽ giết chết cậu ta đó. 

Nhị trưởng lão không trả lời, chỉ lặng lẽ quan sát. 

Cửa ải này của ông ta, cho dù là đại trưởng lão cũng chưa chắc có thể vượt qua được. 

Lấy ra là muốn làm khó Cửu Thiên. 

Các vị trưởng lão liên tục lắc đầu, hỗn độn chi khí vẫn đang mạnh lên, bây giờ đã vượt qua mức trời đất áp chế bình thường rồi. 

Cứ như vậy, cho dù là cường giả cực hạn cũng bị ép thành bột. 

Ngũ trưởng lão nói: “Nếu như cậu ta không cử động, thực ra vẫn có thể sống. Hỗn độn chi khí sẽ không chủ động tấn công” 

eyJpdiI6IlZHanU5XC9MbFRLZVBpeTF6ZUNLbDF3PT0iLCJ2YWx1ZSI6IjV5N0RoVEJ6OXN0aURUdEVzZEt3T1pHdHRWYVwvTStvVFNBMEF3QTloRjRIM25HNVhncTlJeTY0eWZmeTYxZ1JEM3NyaVRSU25uSEowTlFGZmtLalpCdmxab25HRFNVTzU0Nm5pSHd3NGZsc0xXXC9nUXBjVmNwelVMNGJCeTJwc0tTaXEzQ3RqQkVoS2hGTjZmSEY2K2pjTHUxRGZDTUY1SzJTSG9MM3hiRzVxTjR0dzhOak5RSllwa21cL2Q1TkJBeFIyXC9xOERhbG1LMTBxUWduZDQrRVBESWFjRnpwXC9kemFYM1wvaGhPUFdPWU1ISm9sajdFRlRWY0U4dmViQUp6bnBuelR1RnFWbFNIZHI4d1Q4aEdFWFFJSUo4MUxuTHYyRmoxZVBpQ2JNOUlkdys0SVJkMEFWNm1UMWh3NWtoXC9ZdCIsIm1hYyI6Ijc5Yzk4NmJkNjhhOGZlZmEyNzFhZjZkNGIzNDA0ZDFiY2EyZTgxYjA1YTAyNDIwNGQwNjFkMWYxNjlhYzNhYTMifQ==
eyJpdiI6IlRnWHpGREcwR1FCSEJoK0ZPSXpwcVE9PSIsInZhbHVlIjoiSWkxRmVIUDRjS05XdHhtQ3NUVWNYMDdxTWZmZ2NKZWlZVnZ1S21NbW15NUhlankwVDhHQVpCR1VsZzVvYmsxQzg4K0FjMm5XclFqblwvSTY2UGd6TTlRc2lScVI1bnpOUGtVMjN1eDFCTVU2MXdoOE5zTlEwVG85N1FCaDB2dkZVa1Q5YjZCXC92NndhQWU5XC8rRGtnRENhN2RaNmFnYTlpREEwMWgrQ2ZRNFBiS3l2V0RjclRjVGdzZmRXVW5yelpyZWdEWGF2YVMwd0tmZEhNNVkyTlwvVm1ackVwa0kwRGwwdXE1XC9KeHp5VFJ3PSIsIm1hYyI6IjA1YmQ1ZjlkNDM3ZDg5ODE5MjgzMTViMDY4NzMxNDVkMTgzN2E1ODFhOWZlMTVkOGMzNDI1ZmEzYTY5YjA1NWYifQ==

Chỉ có một bước, gió đã thổi điên cuồng.

Ads
';
Advertisement
x