Dòng chảy hư không cuồn cuộn không ngừng, thiên địa chi lực vẫn nồng đậm.
Khóe miệng Cửu Thiên nhếch lên nở nụ cười, tuy những năm nay ở bên ngoài, hắn đã thấy quen cảnh tượng lớn nhưng dòng chảy hư không ở trong mắt hắn vẫn độc nhất vô nhị. Tới nay Cửu Thiên vẫn nhớ sự kinh ngạc và phấn khích khi lần đầu tiên hắn nhìn thấy dòng chảy hư không.
“Trở về rồi”
Cửu Thiên khẽ lên tiếng.
Sau đó, thân hóa lưu quang, lao về phía dòng chảy hư không.
Đám người Huyễn Tầm vội vàng ngồi vào lại xe ngựa, đuổi theo bước chân của Cửu Thiên.
Bọn họ không có tu vi mạnh như Cửu Thiên, có thể dựa vào nhục thân đi xuyên ở trong hư không.
Không lâu sau, Cửu Thiên đã đáp ở bên trên dòng chảy hư không.
Bàn chân giẫm vững vàng ở trong dòng chảy hư không, Cửu Thiên có thể cảm nhận được thiên địa chi lực cuồn cuộn trào dâng ở dưới chân hắn.
Trước kia, hắn còn cần dựa vào xe ngựa không gian mới có thể đi xuyên trong dòng chảy hư không.
Nhớ lại năm đó, bàn chân của hắn chạm vào dòng chảy hư không này thì có nguy cơ sinh mệnh.
Mà bây giờ, Cửu Thiên có thể cảm nhận rõ, thiên địa chi lực dưới chân đều đang tỏ ý thần phục hắn.
Đừng nói tổn thương hắn, Cửu Thiên thậm chí có thể cảm nhận được một ý nghĩ của mình có thể đanh tan hơn nửa dòng chảy hư không ở nơi này.
Tiểu Hắc nằm bò trên vai Cửu Thiên, nhe miệng cười.
Sự mạnh mẽ của Cửu Thiên chính là sự mạnh mẽ của nó. Thân là một linh thú, có thể đi theo chủ nhân mạnh như này, thật sự là chuyện vô cùng may mắn,
Ở đằng sau, đám người Hàn Liên sư huynh đánh xe ngựa cũng đi tới trên dòng chảy hư không.
Hàn Liên sư huynh hét to: “Cửu Thiên sư đệ, chúng ta về đô thành trước đi. Sau đó dùng Di Thiên Trận, giúp đệ về châu Đông Hoa. Như vậy khá nhanh!”
Cửu Thiên khẽ gật đầu, sau đó bóng dáng bất động, dòng chảy hư không dưới chân bỗng mang Cửu Thiên lao về phía trước.
Tốc độ cực nhanh, khiến đám người Hàn Liên sư huynh đều sững sờ.
Sau đó, tất cả mọi người mỉm cười đi theo.
Trong dòng chảy hư không, mọi thứ như cũ.
Chú Thương dạo này rất buồn bực, là người lái thuyền nổi tiếng nhất trong nước Võ Đỉnh, rất ít chuyện có thể khiến ông ta bực bội. Nhưng dạo này, tình hình quả thật có hơi phiền phức. Một con mẫu trùng mang theo vô số kén trùng chặn ở con đường dòng chảy hư không dẫn tới đô thành.
Loại chuyện này, chú Thương vốn cũng từng gặp một lần.
Tới tận bây giờ, chuyện xảy ra năm đó vẫn là vốn liếng để chú Thương nói phét ở hiện nay.
Năm đó, một tên nhóc tên Cửu Thiên ngồi thuyền của ông ta, cùng với ông ta phá mẫu trùng, giết rất đã. Về sau người tên Cửu Thiên đó trở thành cường giả nổi tiếng nhất nước Võ Đỉnh.
Một thanh trọng kiếm chiến thiên hạ, không ai không biết Cửu tước gia.
Cũng từ đó về sau, danh vọng của chú Thương bắt đầu tăng mạnh. Người cùng chiến đấu với Cửu tước gia, ai không muốn làm quen. Việc làm ăn của đội thuyền cũng gần như vắt ngang dòng chảy hư không của cả nước Võ Đỉnh, chứ không phải chỉ có mấy điểm bổ sung nữa.
Đội thuyền của chú Thương trong mấy năm đã tăng gấp mười lần.
Đáng tiếc, thành viên của đội thuyền tăng nhanh hơn nữa, vẫn không có nhanh bằng tốc độ trùng đẻ trong dòng chảy hư không.
Chú Thương rất nghi ngờ mẫu trùng chiếm đường ở trong dòng chảy hư không lần này, chính là con năm đó.
Cũng là về sau ông ta mới biết, mẫu trùng cũng biết chút thủ đoạn dịch chuyển không gian, đâu có dễ giết như vậy. Năm đó sau khi nó kim thiền thoát xác chạy đi, lại sinh một lô trùng tử càng thêm lợi hại, sau đó chặn đường ăn thịt người.
Chú Thương có lòng muốn giết chết nó một lần, nhưng thực lực trong tay vẫn không đủ, phái người đi mấy lần, đã chết mấy lần.
Lần này, chú Thương quyết định không lãng phí thời gian. Dứt khoát tự mình dẫn người đi tới.
Danh hiệu Quang Quỷ của ông ta cũng không phải là hư danh.
“Chú Thương, chú chắc chắn nắm chắc chứ? Bây giờ chúng ta đi, sẽ không làm mồi cho trùng tử chứ?!”
Trong đội thuyền, một người đàn ông mặt có sẹo nói.
Chú Thương lạnh nhạt liếc nhìn hắn ta: “Nếu bị trùng tử ăn, tôi cũng là mồi trong đó! Tất cả mọi người, toàn lực tiến vào, chúng ta sắp tới chỗ trong cùng của ổ trùng tử, cẩn thận những kén trùng này, chúng có khả năng sẽ nổ”
Chú Thương vừa dứt lời, bỗng nhiên bốn phương tám hướng xuất hiện 7-8 động đen cực lớn, sau đó từ trong thò ra 7-8 trùng khổng lồ có xúc tu ở đỉnh đầu.
Chú Thương nhìn thấy cảnh này, đầu tiên là sững người, sau đó điên cuồng gầm lên.
“Lùi lại! Tất cả mọi người lùi lại! Tình báo có sai sót, trong này vậy mà có tám con mẫu trùng!”
Tám con trùng tử khổng lồ đã bao vây triệt để đám người chú Thương.
Rất rõ ràng, đây là cái bẫy cực lớn do trùng tử thiết kế.
Chú Thương cho rằng người mình dẫn tới đủ để tiêu diệt mẫu trùng, nhưng không ngờ số lượng mẫu trùng nhiều như vậy.
Đây là cả nhà tới ăn cơm rồi!
Gur!
Tất cả mẫu trùng phát ra tiếng rít rít giống dạng chấn động tinh thần.
Trên đội thuyền, gần một nửa số người trực tiếp ôm đầu phát ra tiếng kêu thảm thiết.
Sắc mặt của chú Thương lập tức trắng bệch, siết chặt đao trong tay, trong lòng thì tràn ngập thê lương.
“Đồ Tang, cậu dẫn những người khác đi mau! Tôi đoạn hậu, các người nhất định phải truyền tin ra ngoài!”
Chú Thương nói xong thì chuẩn bị từ đầu thuyền nhảy ra, quyết một trận tử chiến với các trùng tử.
Nhưng ngay sau đó, Đồ Tang bay lên, ôm lấy chú Thương.
“Muốn đi thì cùng đi!”
Chú Thương liều chết hất Đồ Tang ra, lớn giọng nói: “Đồ ngốc. Cậu không nhìn ra à? Bây giờ không ai có thể cứu chúng ta, cho dù Cửu tước gia tới cũng không được! Có thể đi được ai thì được người đó, mau...
Lời của chú Thương còn chưa nói xong, đột nhiên ở đằng sau đội thuyền của bọn họ bỗng vang lên tiếng nổ.
Chú Thương lập tức nghe ra, đây là âm thanh nổ ngàn vạn kén trúng. Lẽ nào thật sự có đội thuyền khác tới cứu bọn họ sao? Nhưng trong dòng chảy hư không, còn có đội thuyền nào có bản lĩnh như này?
Đang suy nghĩ, Chú Thương bèn nhìn thấy trong dòng chảy hư không ở bên dưới có một bóng người bay nhanh qua.
Người này quần áo bay bay, hai tay chắp sau lưng, nơi đi qua, tất cả trùng tử đều nổ hết.
“Lại là trùng tử chặn đường! Lần trước còn chưa giết hết các ngươi à?"
Giọng nói trầm ổn có lực, chú Thương trợn to hai mắt nhìn người này, khi gương mặt quen thuộc đó đập vào mắt, chú Thương thật sự cảm thấy trái tim của mình sắp nhảy ra ngoài.
“Cửu Thiên!”
Ánh sáng trong mắt lóe lên, Cửu Thiên chỉ liếc nhìn tám con mẫu trùng.
Lập tức, tất cả trùng tử đều bị thiêu đốt.
Một ý nghĩ tạo lửa, lập tức thiêu rụi.
Đám trùng tử ngay cả tiếng kêu thảm thiết cũng không phát ra được, trong nháy mắt chết sạch sẽ.
Làm hết tất cả chuyện này, Cửu Thiên quay đầu liếc nhìn Chú Thương, hắn vừa rồi nghe thấy chú Thương gọi tên của hắn ta.
“Chú Thương, lâu rồi không gặp”
Cửu Thiên khẽ mỉm cười, chú Thương hoàn toàn ngây ra tại chỗ.
“Tôi còn có việc, lần sau nói chuyện
Cửu Thiên dứt lời, tiếp tục lượt qua, sau đó một chiếc xe ngựa bám theo sau.
Đám người chú Thương, Đồ Tang đều ngây ngốc.
Một lúc sau, Đồ Tang nói: “Thật sự là Cửu tước gia, ngài ấy trở về rồi. Chú Thương, chú vừa rồi nói cái gì?”
Chú Thương vỗ một cái vào đầu, nói: “Tôi vừa rồi không nói gì cả.
Cúi thấp đầu liếc nhìn, trong đội thuyền mà chú Thương chỉ dẫn, tất cả mọi người đều vô cùng sùng bái, ánh mắt vô dùng ngưỡng mộ nhìn hắn ta.
Không biết người nào nhỏ giọng bàn luận: “Trời ạ, thật sự là Cửu tước gia, ngài ấy cũng gọi lão đại một tiếng chú Thương” “Lão đại quá siêu lợi, Cửu tước gia quá mạnh.
“Tôi chỉ biết đi theo lão đại có tiền đồi!”
Chú Thương nhìn về hướng Cửu Thiên rời đi, khẽ mỉm cười.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất