Bờ bên kia của hư không, điểm cuối của tứ giới. 

Ánh sáng bảy màu giống như ngàn vạn cầu vồng tập trung với nhau, từ từ lưu động. 

Nó cao không biết bao nhiêu, dường như vô biên vô tận. 

Nó dày cũng không biết bao nhiêu, chỉ biết xuyên qua bờ bên kia chính là một thế giới khác. 

Nó vô cùng thần kỳ, không ai biết nó xuất hiện từ khi nào, lại thuộc về nơi nào, giống như thần tích! 

Lực lượng bên trong nó cũng không biết là gì. Có người nói là đạo chi lực, cũng có người nói nơi tập trung thiên địa chi lực, còn có người nói bên trong là lực lượng bản nguyên nhất thiên địa. Chỉ cần ngộ được một chút thì một bước đạt tới cực hạn. 

Cho tới bây giờ, tranh luận như này cũng chưa từng dừng lại. 

Ít nhất tới nay, bên trong rốt cuộc là lực lượng gì, không ai nói chính xác được. 

Cao thủ có lợi hại hơn nữa, cũng không dám nán lại quá lâu ở trong bờ bên kia của hư không. Chỉ có thể tìm khe nứt của bờ bên hư không mà xuyên qua. 

Rất nhiều cường giả cũng từng xuyên qua bờ bên kia của hư không. Nhưng bọn họ cũng không biết trong bờ bên kia của hư không rốt cuộc xảy ra cái gì, sau đó thì tới một chỗ khác của tứ giới. 

Ví dụ như đám người Cửu Thiên, bây giờ xuyên qua vùng ánh sáng bảy màu này thì có thể từ Bắc Cương tới Đông Giới. 

Mà nếu từ Đông Giới quay lại Bắc Cương thì không thể xuyên qua bờ bên kia của hư không này. Bởi vì sau khi bạn tới Đông Giới, xoay đầu nhìn, ánh sáng bảy màu này sớm đã mất tăm. 

Thứ thần kỳ như vậy, chỉ nghe trong truyền thuyết, rất thú vị. 

Hôm nay may mắn thấy được, cả người Cửu Thiên cũng trở nên phấn khích. 

“Tất cả mọi người, chuẩn bị nghênh chiến. Người mạnh bảo vệ người yếu. thú hoang ở đằng sau lập tức lên trên chuẩn bị đánh trận đầu!” 

Giọng nói của Lê Hi tông chủ bỗng vang lên ở đằng sau. 

Cửu Thiên quay đầu nhìn, nhíu mày hỏi: “Nghênh chiến ư? Lê tông chủ, nghênh chiến gì?” 

Lê tông chủ còn chưa trả lời, Nam Cung Lệ bèn lên tiếng giải thích cho Cửu Thiên: “Cửu Thiên huynh. Phàm là tới bờ bên kia của hư không, bình thường đều sẽ gặp một số thú hư không khá đặc biệt. Những con thú hư không này đều do thiên địa chi lực sinh ra, có yếu có mạnh. Tương đối khó đối phó, vậy nên phải chuẩn bị từ sớm. Đúng rồi, Hư Thú chính là một loại của thú hư không 

Cửu Thiên đã hiểu, ồ một tiếng. 

Hắn nhớ tới con sâu lớn vào lần đầu tiên khi rời khỏi châu Đông Hoa, ở trong dòng chảy hư không của nước Võ Đỉnh. 

Không ngờ, tới bờ bên kia của hư không, vậy mà cũng có những thứ này. 

Cửu Thiên còn thật sự tưởng rằng hư không là một vùng yên tĩnh. 

Tay nắm chặt trọng kiếm Vô Phong. Ở bên cạnh, Nam Cung Lê cũng lấy ra gương Hạo Khí Trừ Ma. 

Gương Hạo Khí Trừ Ma của lúc này nhìn trông giống như lần trước, cũng có cái khác. 

Ánh sáng, hoa văn bên trên và lực lượng tỏa ra của cả chiếc gương, đều có chút thay đổi. 

Cửu Thiên nghi hoặc nhìn Nam Cung Lệ nói: “Sao thế? Sao tôi cảm thấy gương Hạo Khí Trừ Ma có hơi yếu đi. Là do lần trước sử dụng quá mức hay sao?” 

Nam Cung Lệ nghe thấy câu hỏi của Cửu Thiên, ngại ngùng ho khan hai tiếng: “ờm. Cửu Thiên huynh, tôi quên nói với anh, gương Hạo Khí Trừ Ma này sau khi trải qua trận 

chiến lần trước thì hoàn toàn nhận tôi là chủ rồi. Lực lượng hiện nay của nó đều bắt nguồn từ tôi. Tôi mạnh cỡ nào thì nó mạnh cỡ đó. Vậy nên chiếc gương này nhìn trông, ừm, có hơi yếu đi." 

Cửu Thiên há miệng, nói: “Không phải chứ, vậy cũng tức là không dùng được giống lần trước rồi sao?" 

Nam Cung Lệ gật đầu nói: “Thật ra vốn dùng như vậy là không được. Chỉ có điều Lê tông chủ dùng một viên tinh thạch Đào Ngột trân quý cưỡng chế nâng cấp chiếc gương này mà thôi. Vậy nên mới có thể mượn lực lượng của thú hoang khác, đạt tới công hiệu một phát diệt quốc. Nhưng sau lần đó, tinh thạch Đào Ngột bị hủy hoàn toàn, không có loại tinh thạch có thể thông thiên địa, tụ vạn lực đó thì gương Hạo Khí Trừ Ma cũng chỉ là một thần khí khá có hiệu quả khí đối phó ma tu thôi. Có điều may mà nó nhận tôi là chủ, nếu sau này thực lực của tôi mạnh lên, nói không chừng còn có thể ôn dưỡng ra khí linh, sau đó từ từ gia tăng, nói không chừng có thể đạt tới hiệu quả của lần trước. 

Cửu Thiên cười khổ liên tục, nói: “Một đại sát khí đang yên đang lành lại thành đồ xài một lần. Nam Cung huynh, anh có thể nắm chắc thời gian gia tăng thực lực. Uy lực của gương Hạo Khí Trừ Ma này, sau khi tôi thấy thì khen không dứt mồm. Nếu sau này thật sự không có cách phát huy được uy lực của chiếc gương này, tôi sẽ đau lòng. Trên trán Nam Cung Lệ đã bắt đầu xuất hiện mồ hôi lấm tấm, miễn cưỡng cười nói: “Cửu Thiên huynh, anh nói như vậy, áp lực của tôi rất lớn. 

Cửu Thiên nói: “Yên tâm, tôi sẽ khiến áp lực biến thành động lực cho anh. Đừng quên, tôi còn là một luyện khí sĩ, cho tôi chút thời gian, tôi sẽ khiến anh mau chóng gia tăng thực lực, chỉ cần anh có thể kiên trì được!” 

Khóe miệng nở nụ cười tà mị, trong lòng Cửu Thiên đã dấy lên một vài ý nghĩ thú vị. 

Bây giờ hắn đã triệt để nắm được càn khôn kình, mặc kệ nói như nào, hiện nay hắn cũng là một võ giả thật sự. 

Sự gia tăng thực lực mang tới cho Cửu Thiên không chỉ là sự gia tăng về sức chiến đấu. Một số đan phương bây giờ hắn có thể nắm được cũng nhiều hơn. 

Trong Khí Tàng Quyển, có ghi chép mấy loại đan dược rất thú vị. 

Tìm thời gian, hắn sẽ luyện chế toàn bộ những đan dược này xem thử. 

Đan dược bên trong tùy ý lấy ra, có thể đều là cấp bậc thần đan. 

Cửu Thiên của lúc đầu, dược liệu trong tay không đủ, muốn luyện chế những đan dược này nhưng không có khả năng gì. 

Nhưng bây giờ hắn dường như còn có quan hệ không tệ với Đan Thánh quốc chủ. 

Nếu Đan Thánh quốc chủ chịu mở miệng giúp đỡ, với lượng tích trữ dược liệu của nước Đan Thánh thì hình như chuyện luyện chế đan dược này, không phải không có khả năng. 

Nghĩ như vậy, Cửu Thiên bèn xoay đầu liếc nhìn về phía Đan Thánh quốc chủ. 

Lúc này Đan Thánh quốc chủ ngồi dưới đất nhắm hai mắt, hoàn toàn không ngó ngàng chuyện xung quanh. 

Cửu Thiên biết ông ta đang làm gì, lần trước hắn đồng ý với Đan Thánh quốc chủ một phần công pháp khí – võ song tu, hắn đã làm theo lời hứa. 

Đan Thánh quốc chủ chắc chắn đang thử nghiệm tính khả năng trong phương pháp của Cửu Thiên. 

Chỉ là Cửu Thiên không cảm thấy ông ta sẽ thành công. Bởi vì thứ mấu chốt nhất, Cửu Thiên không nói cho Đan Thánh quốc chủ. 

Đó chính là Vô Cực Luyện Thần mà hắn bắt đầu tu luyện từ sớm. 

Đây là công pháp độc quyền của Ngô Tân sư phụ, không có cái này, mọi thứ sẽ khó càng thêm khó. 

Thu hồi ánh mắt, Cửu Thiên tiếp tục nhìn về phía bờ bên hư không. 

Tốc độ của các thú hoang rất nhanh, không ngừng lại gần bờ bên hư không. 

Càng tới gần, đám người Cửu Thiên càng có thể nhìn thấy sự tráng lệ và hùng vĩ của bờ bên hư không. 

Ánh sáng bảy màu đó thật sự như mộng cảnh. 

Cửu Thiên thậm chí thấp thoáng có loại cảm giác, có thể từ bên trong nhìn thấy cuộc đời của mình. Loại cảm giác kỳ quái này khiến lông tơ toàn thân Cửu Thiên đều dựng đứng, da gà da vịt đều nổi lên. 

eyJpdiI6IkVzZlRjdUpBNXpoQjZcLzFGNHh0dzZ3PT0iLCJ2YWx1ZSI6ImlaZStielNsOUlrT1VZYzVmMkZXZHJremwrZmZ3eUdaT1NVSHU5c1RreTh5bVljYW5OSWtlWE02VktUTGkrXC9ld0lhcWxmZUVsMXdDdnN6OTBZcFJWQ2tFRWtuZnhhRHoxN3hlQThGUThNeitrVWUwZ0VOZHpKaTIxRlRMejRyQTE0bXhmXC9wbitKTUhMVmkyYllmeVFOcmlZN1FvVGcxVktzOGNOUUErTHduU29zQVROQTByR0x2M0RxSFwvZm1TNWFZQkRwTVBsYjBDV1BiR1VFWEZrdU5ZY2c5U3hmb3NDNjFLQ0ZYdXBNbFlZUUtcL3dLdHBuRXREXC9ZZWVldG5tVGVwWEpsTUtGb0Y4eDZtWWVRTWs4Tm5KXC94ZTNJUGgzcVhGN3hCRWhwUkZRPSIsIm1hYyI6IjE2MDY4ODg5YzEwYzY3MGVjOTljMmJjYWMwY2FiMjVlMmY3ODVlZGU2NWNjYTZlODhjMmQ1NzQ5MjU4YjVmN2QifQ==
eyJpdiI6ImM2eFFJaFlTUVpIemZEaGcxOU9NY0E9PSIsInZhbHVlIjoiWjJKckZcL00xU2lhZ3dwOUw1a2dYdCtZUkxaYzJ3NFVJcHRSZGg2TkdQbHI4anRGNmlOakFtWEJ3dTE5SVhqXC95aytQVkt6OXk3ZytGUldSS01CMFI5M0R0MjlsWDdmTDJWMExYMkVubUc2K1pzZkExekVsVlRLNUNWaFB5cW5XdFYxVndhWkFLeDJaUlFRXC9qWm5wajFOUUdGdHRNbkNEeW9CVXhOaFJ0K3hVWTJlTGVOaXMxRGdtR0RKcmtkdjZoYzlZZ3JtcEtHa1gxUUpWd0l0cWdcLzdQNk5kTThIXC9hUWlxYWVSZXJRTVlvPSIsIm1hYyI6IjEzYTZlYWJjMzlkMDhhZWNlMTU3MzcyYjM1NTM0NTVlYWUxYWM5ZDIwYjk0ZTczNjMxY2FlNTIwMDMzNGU5YmYifQ==

Tay Cửu Thiên sờ chiếc nhẫn, trong lòng dấy lên nghi hoặc vô tận.

Ads
';
Advertisement
x