Nhẫn Vô Danh chỉ có ở trong một loại tình huống mới phát sáng, đó chính là chạm vào thứ giống nó.
Cửu Thiên luôn không hiểu nhẫn Vô Danh, đá Vô Danh, những thứ này rốt cuộc là gì.
Ngay cả Lão Cửu kiến thức sâu rộng nhất cũng nói không rõ được. Nó thậm chí không biết bên trong ẩn chứa lực lượng như nào.
Cửu Thiên cũng thật sự phục Lão Cửu, cứ tới lúc mấu chốt thì không được.
Bình thường nói phét rất gì và này nọ, thật sự có câu hỏi muốn hỏi nó thì cái này không được, cái kia cũng không biết.
Nếu không phải nể tình Lão Cửu làm việc coi như dốc lòng dốc sức, Cửu Thiên thật sự sẽ khinh bỉ nó một phen.
Lại qua vài canh giờ, đám người Cửu Thiên cuối cùng cũng nhìn thấy thú hư không trong truyền thuyết.
U ám đen xì, gần như không hình thể, nhìn từ xa chính là những làn khói màu đen, nhìn trống giống như ma tu phóng ra ma khí.
Nếu không phải chúng thỉnh thoảng mở mắt, thật sự khó thể phân biệt được, những thứ này vậy mà là một loại thú hoang sống ở trong hư không.
Mắt thấy đám người Cửu Thiên cùng với đại quân thú hoang ào ào ập tới, những con thú hư không này theo bản năng chọn sợ hãi.
Như vậy xem ra chúng không phải là sinh vật hoàn toàn không có trí tuệ.
Chỉ có điều so với các thú hoang khác mà nói, chúng đối với thú hoang có thực lực mạnh mẽ, uy thế kinh người, không có cảm giác sợ hãi gì cả.
Chỉ ở một bên yên lặng nhìn, để mặc phi long, phượng hoàng không ngừng phát ra tiếng gầm cảnh cáo, chúng cũng không lùi quá xa.
Thỉnh thoảng có thể nhìn thấy những con thú hư không này từ từ bay lên, lộ ra cơ thể hình sâu hoặc hình cá của chúng.
Cửu Thiên không có tìm được Hư Thú loại có xúc tu.
Nói thật, sau khi thấy Hư Thú khổng lồ mà Phong Thiên nuôi.
Cửu Thiên thật sự cũng muốn kiếm một con chơi.
Nếu có thể nuôi lớn, uy lực đó thật không phải phét.
“Tất cả các cường giả, chú ý động thái của thú hư không mọi lúc. Cửu Thiên, cậu lùi về sau một chút, tuyệt đối đừng để những con thú hư không này kéo đi. Ở đây, cho dù là cường giả cực hạn cũng rất khó đối kháng với những con thú hư không này. Chúng ở quanh bờ bên hư không, chính là tồn tại bất tử”
Lê Hi tông chủ vẫn đang lớn tiếng nhắc nhở mọi người.
Lúc này, Đan Thánh quốc chủ luôn đang tu luyện cũng hơi mở mắt ra, cũng bắt đầu có cảnh giác.
Càng đi vào trong, thú hư không càng nhiều.
Thú hư không với thể hình cực lớn, mắt mang theo ánh sáng cũng bắt đầu xuất hiện.
Vô số cơ thể đen xì như sương mù, không ngừng đang tràn ra ngoài.
Chúng thậm chí còn bắt đầu công kích thử một số thú hoang tụt lại phía sau.
Một phiến sương mù màu đen chỉ cần quấn lấy thú hoang thì có thể khiến các thú hoang phát ra những tiếng kêu sửng sốt.
Các loại sức mạnh phun ra từ trong miệng, rơi vào trên người thú hư không, vậy mà không có tác dụng lớn. Nhưng vẫn ép những con thú hư không này quay về.
Tất cả mọi người ở trên lưng thú hoang của mình vây thành một vòng, không dễ gì thoát khỏi tay của ma tu, đi thẳng một mạch tới bờ bên hư không.
Nếu chết ở đây, vậy thì quá bất hạnh rồi.
Rất nhiều người chưa từng thấy thú hư không, nhìn những con thú hư không quỷ dị này, sắc mặt đều rất khó coi.
Trong đó những người của thôn Ma Nữ và người dẫn đi từ nước Phượng Vân sợ nhất. Bọn họ đều trốn ở đằng sau cường giả.
Con cháu của Ngự Thú trai lại bắt đầu dưới sự dẫn dắt của Lê Nhân Long, không ngừng quăng ra một ít bột lấp lánh ánh sáng.
Cửu Thiên nhìn một màn này, lên tiếng hỏi: “Đây là thứ gì?”
Lê tông chủ đáp: “Bột đạo châu, những con thú hư không này thích nhất là đạo chi lực của cường giả. Dựa vào những cái này, chúng ta chắc có thể thuận lợi vượt qua.
Cửu Thiên thầm líu lưỡi, thật là giàu có mà.
Đạo châu cũng có thể nghiền thành bột rồi vung, như này phải có nội tình cỡ nào chứ.
Lúc đầu Cửu Thiên ở nước Kình Thiên có được một viên đạo châu thì vui gần chết.
Nếu gương mặt đắc ý lúc đó của hắn để Lê tông chủ nhìn thấy, sợ rằng chắc chắn sẽ bị khinh thường.
Sau khi Lê Nhân Long rải bột đạo châu ra, những con thú hư không đó thật sự không vây xem đám người Cửu Thiên nữa, tất cả đều tranh cướp bột bay ở xung quanh.
Lê tông chủ thấy cảnh này, lúc này mới thở phào.
Ngự Thú trai bọn họ không phải chưa từng xuyên qua bờ bên hư không, chỉ là chưa từng dẫn theo nhiều người cùng đi như vậy.
Lúc bình thường, muốn qua bờ bên hư không, có lần nào không phải là cường giả lập nhóm, cẩn thận vượt qua. Gióng trống khua chiêng, tiến quân với trận thế ngập trời như này, trong lòng Lê tông chủ cũng lo.
Không phải là chuyện gì ông ta cũng có thể tính không sai sót, rất nhiều lúc vẫn phải xem vận may.
Hôm nay rõ ràng vận may của Lê tông chủ không tệ.
Những con thú hư không này không có ý tìm bọn họ gây rắc rối.
Có thể là bị trận thế của bọn họ chấn nhiếp, cũng có thể là do hôm nay những con thú hư không này không có dục vọng công kích gì cả.
Tóm lại, như vậy rất tốt.
Tốc độ của long quy dưới người vẫn đang tăng nhanh, mắt thấy sắp tới ánh sáng bảy màu đẳng trước.
Ánh sáng ở chiếc nhẫn trên tay Cửu Thiên cũng càng sáng, hắn muốn che cũng không che được.
Thu hồi ánh mắt từ trên người của thú hư không ở đằng sau, Cửu Thiên ngẩng đầu nhìn sang ánh sáng bảy màu.
Vào lúc này, đột nhiên Cửu Thiên bỗng phát hiện trong ánh sáng bảy màu trước mặt hình như bắt đầu có chữ hiện lên.
Những con chữ lập lòe ánh sáng dường như muốn nhảy ra từ trong ánh sáng bảy màu.
Cửu Thiên bị dọa giật mình, vội vàng kéo lấy Nam Cung Lệ ở bên cạnh: “Nam Cung huynh, anh nhìn thấy không. Bên trên bờ bên hư không có chữ!”
Nam Cung Lệ vội vàng trợn to mắt nhìn, vội vàng nói: “Ở đâu? Ở đâu? Đâu có chữ, sao tôi không nhìn thấy?”
Cửu Thiên chỉ vào ánh sáng bảy màu, nói: “Ở bên trên.
Con ngươi của Nam Cung Lê cũng sắp lòi cả ra, nói: “Không có. Cửu Thiên huynh, anh đang nói gì thế!”
Giọng điệu của Nam Cung Lệ không giống đang nói đùa, lẽ nào hắn ta thật sự không nhìn thấy sao?
Cửu Thiên nhìn chằm chằm những chữ này, chiếc nhẫn trên tay đã bắt đầu nóng rực.
“Sống là nhân kiệt, chết là quỷ hùng. Nếu trời đè ta, ta nhất định phá trời. Nếu đất vùi ta, ta nhất định phá đất. Ngẩng đầu nhìn bầu trời, ai dám cao cao tại thượng! Cúi người nhìn thiên hạ, thế gian trong lòng ta! Phong Vô Danh để lại!”
Cửu Thiên từ từ đọc hết những chữ này.
Sau đó, Cửu Thiên bèn cảm thấy chiếc nhẫn trên ngón tay hóa thành một dòng khí ấm, chảy vào trong cơ thể của hắn.
Cơ thể dường như vào lúc này, bắt đầu thiêu đốt.
Cảm giác này khiến Cửu Thiên vô cùng kinh ngạc, lại vô cùng mừng rỡ.
Bởi vì cảm giác này hắn thật sự quá quen thuộc.
Thay da đổi thịt!
Không sai, chỉ một cỗ lực lượng vô danh.
Cửu Thiên lần nữa bắt đầu thay da đổi thịt.
Khí tức trên người không khắc chế được mà bắt đầu khuếch tán ra.
Ở đằng sau, những con thú hư không vốn đang tranh đoạt bột đạo châu đó, bỗng đều quay đầu.
Ánh mắt nhìn chằm chằm Cửu Thiên!
Lê tông chủ cũng sững người, ông ta vẫn là lần đầu nhìn thấy thú hư không điên cuồng như vậy, chúng đã nhìn thấy cái gì?
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất