Thạch môn, ám đạo, ngọn nến leo lắt. 

Cửu Thiên đi theo Nam Cung Lệ tới bên ngoài hoàng cung, trong một cứ điểm của ma tu tới từ nơi khác. 

Thành trì có ma tu thì nhất định có cứ điểm như này, nó đối với ma tu mà nói, chính là nhà trọ, trạm dừng chân, cũng là nơi tụ tập của bọn họ. 

Đương nhiên, nơi này cũng chỉ có chấp sự cấp thấp nhất mới tới. 

Ma tu chỉ cần có chút thân phận đều sẽ có ơi ẩn thân tốt hơn. 

Đi vào trong cứ điểm, Cửu Thiên không nhìn thấy bất cứ ma tu nào. 

Điều này nói rõ trước khi tới, đã có người giúp hắn đuổi tất cả người không phận sự đi rồi. 

Một mạch xuôi theo thông đạo đi xuống lòng đất, ở trong một thạch thất rộng lớn. 

Cửu Thiên nhìn thấy một tên mập. Nhìn một cái thì Cửu Thiên nhận ra, đây không phải là tên mập lúc đầu họp ở dưới lòng đất ở Ngự lâm viên của hoàng thất đã giúp bọn họ một tay hay sao. Lớp lớp mỡ chồng lên nhau trên người hắn ta thật sự quá dễ nhận ra. 

Nam Cung Lệ đi lên giới thiệu: "Đường chủ, người này là phó đường chủ của phân đường 51, Bưu Hồng. Người lần trước đã ấn đầu hai chúng ta!” 

Cửu Thiên cười nói: “Tôi biết. Tôi nhận ra rồi. Bưu phó đường chủ, lâu rồi không gặp. 

Bưu mập xoa tay nói: “Dạ đường chủ, không cần đa lễ. Có thể làm việc cho Dạ đường chủ là vinh hạnh của tôi. Người mà ngài muốn, tôi đặc biệt phái thuộc hạ của phân đường 51 tới nước Võ Đỉnh đưa về rồi. Ngài xem đi, trấn thủ Cửu Thành, Cửu Minh. 

Bưu mập nói xong thì tránh người ra. 

Lúc này Cửu Thiên mới nhìn thấy, đằng sau Bưu mập có một chiếc giường đá, có một người nằm bên trên. 

Thì ra vừa rồi luôn là Bưu mập chắn tầm nhìn. 

“Cửu Minh!” 

Nhìn một cái thì Cửu Thiên đã nhận ra. 

Bóng dáng quen thuộc đó, không phải Cửu Minh thì là ai. 

Cơ thể gầy gò, hai mắt nhắm lại, toàn thân trên dưới lưu động khí đen. 

Cửu Thiên đi tới bên cạnh Cửu Minh, đưa tay kiểm tra Cửu Minh. 

Ngay lập tức, Cửu Thiên phát hiện Cửu Minh hoàn toàn không còn hơi thở. 

Bàn tay hơi run tẩy, Cửu Thiên nghiến răng nói: “Chuyện này là sao?” 

Nghe thấy giọng nói ẩn chứa sát khí của Cửu Thiên, Bưu mập vội xua tay nói: “Dạ đường chủ, chuyện này không phải tôi làm. Thuộc hạ của tôi nói, khi nhìn thấy anh ta thì anh 

ta đã như này rồi. Bọn họ chỉ là phong bế ma khí trong cơ thể của anh ta mà thôi, tránh để anh ta cử động linh tinh” 

Bàn tay của Cửu Thiên đặt ở vai của Cửu Minh, một cỗ canh khí trực tiếp xông vào trong cơ thể của Cửu Minh. 

Ngay lập tức, sắc mặt của Cửu Thiên trở nên cực kỳ khó coi. 

Máu không chảy, canh kình không thấy, thần hồn không hiện, thi khí toàn thân. 

Đây còn là người sao? 

Đây rõ ràng là một con rối. Con rối bị hủy diệt sinh cơ, cưỡng chế truyền ma khí và thi khí rồi cải tạo. 

Canh khí của Cửu Thiên lập tức phá tan phong ấn trong cơ thể của Cửu Minh. 

Ngay lập tức, Cửu Minh mở hai mắt ra, hai mắt lập tức biến thành màu đỏ rực. 

Hai tay túm cánh tay của Cửu Thiên, há miệng ra, dường như muốn cắn cánh tay của Cửu Thiên. 

Lực lượng rất lớn, gân cốt toàn thân giống như khối sắt huyền thạch cứng rắn. 

Ma khí nồng đậm khuếch tán, mang theo độc khí và thi khí. 

Nhìn thấy Cửu Minh bạo động, Bưu mập lập tức sửng sốt nói: “Dạ đường chủ, cẩn thận. 

Bưu mập nói xong còn chuẩn bị xông lên, nhưng bị Nam Cung Lệ lỗi lại. 

Nam Cung Lệ khẽ lắc đầu với Bưu mập, lúc này Bưu mập mới phản ứng lại. Người đứng ở trước mặt hắn ta là Dạ đường chủ trong lời đồn hiện nay, sao lại sợ một con rối cản 

con. 

Quả nhiên, nheo mắt nhìn lại thì thấy một tay Cửu Thiên ấn chặt con rối đó, căn bản nó không cử động được. Lúc này Bưu mập mới thở phào một hơi: “Dạ đường chủ, đây là con rối ma khí tiêu chuẩn, người luyện chế trước tiên tiêu diệt đan điền và thức hải của anh ta, sau đó dùng dao nhỏ cắt nhục thân, truyền ma khí vào. Rồi để vào trong đỉnh luyện hóa, bảy bảy bốn chín ngày, cho tới khi da thịt lành lại thì coi như luyện thành. Bình thường chủ yếu ăn xác thịt thối rữa, có thể tăng cường lực lượng của nó. Ma tu cấp thấp mang theo bên cạnh hộ thân, vẫn rất không tệ... 

“Im miệng!” 

Cửu Thiên quát một tiếng, Bưu mập giật mình lùi vội vài bước, suýt nữa ngồi phịch xuống đất. 

Sát khí ngút trời trực tiếp bao trùm cả thạch thất, Nam Cung Lê cũng cảm thấy một cỗ hàn khí lan ra toàn thân, cả người như rơi vào hầm băng. 

Hai người lập tức không dám nói gì nữa, ngậm chặt miệng lại. 

Cửu Thiên nghiến răng, nhìn gương mặt dữ tợn đó của Cửu Minh, không nói một lời. 

Trong đầu, Cửu Thiên nhớ lại cảnh tượng lúc đó Cửu Minh mắng hắn là phế vật. Nhớ tới hội đi săn ở Tây Sơn, Cửu Minh nhìn thấy hắn đánh bại Mục Kiếm Đình. Nhớ tới hình ảnh lúc trong học viện Võ Đạo, Cửu Minh nói ra năm chữ “lấy gia tộc làm trọng”. Nhớ tới lúc hắn rời khỏi châu Đông Hoa, Cửu Minh mỉm cười nói với hắn mình sắp kết hôn. 

Tất cả mọi chuyện đang tái hiện trong đầu Cửu Thiên, cuối cùng tất cả biến thành gương mặt dữ tợn của Cửu Minh trước mặt. 

Chết rồi! 

Cửu Minh thật sự chết hoàn toàn rồi. 

Thần hồn bị tiêu diệt, nhục thân hóa thành con rối. 

Loại tình huống này, cho dù có thủ đoạn nghịch thiên nữa cũng không cứu được. 

Cửu Thiên nghiến răng ken két, nói ra từng chữ: “Tĩnh Như!” 

Cửu Thiên xoay người đi ra phía ngoài. 

Bưu mập vội vàng đi lên khống chế con rối Cửu Minh, nhưng không dám nói thêm một câu. 

Nam Cung Lệ đi theo Cửu Thiên ra khỏi thạch thất. Mắt thấy bóng lưng đằng đằng sát khí của Cửu Thiên, Nam Cung Lệ đanh giọng nói: “Đường chủ, anh muốn đi làm gì?” 

Cửu Thiên lớn giọng nói: “Giết người!” 

Bóng người vụt một cái, Cửu Thiên đã rời khỏi cứ điểm này. 

Bay lên cao, Cửu Thiên trực tiếp hóa thành một đạo lưu quang bay đi xa. 

Nam Cung Lê đập mạnh vào đùi, thầm mắng: “Đáng chết.” 

Sau đó, Nam Cung Lệ lên xe ngựa, lớn giọng hét lên: “Mau quay về!” 

Trong phủ Đại hoàng tử, một đạo lưu quang từ trên trời giáng xuống, đáp thẳng vào trong phủ. 

Thị vệ ở xung quanh lập tức tràn qua, nhưng khi bọn họ nhìn thấy rõ là Cửu Thiên, vội vàng lùi về, cúi người nói: “Đường chủ!” 

Cửu Thiên không thèm nhìn bọn họ, bóng người vụt một cái, trực tiếp tới bên ngoài đại lao. 

Vụt người đi vào trong cửa, tất cả các thị vệ còn chưa kịp phản ứng, chỉ cảm thấy một cơn gió thổi qua, Cửu Thiên đã lao tới nơi trong cùng. 

Bóng người xuất hiện ở bên ngoài lồng sắt, Cửu Thiên lạnh lùng nhìn cảnh tượng trong lồng sắt. 

Lúc này ở bên trong là cảnh một đôi cẩu nam nữ đang quấn lấy nhau. 

Dĩ nhiên là Tĩnh Như và Lữ Duy. 

Ngay lập tức, Lữ Duy phát hiện Cửu Thiên đột nhiên xuất hiện. 

Sắc mặt lập tức thay đổi, bóng người hóa thành một làn khói, cung kính đứng ở một bên nói: “Đường chủ! Sao ngài... 

Hắn ta còn chưa nói hết lời, Cửu Thiên đã một tay bóp cổ của hắn ta. 

Bàn tay xuyên thủng trận pháp, xuyên qua lồng sắt, Cửu Thiên sát khí ngút trời. 

Lúc này, Lữ Duy mới cảm nhận được cái chết ập tới. 

Ngay lập tức, Lữ Duy hét to: “Đường chủ, tôi không có.” 

Lời đằng sau, hắn ta chưa nói ra, bởi vì cơ thể của hắn ta bỗng vặn thành một cục. 

Một phiến đạo vực vô hình ở dưới chân bỗng khuếch tán ra, biểu cảm trên mặt Lữ Duy lập tức trở nên vô cùng kinh sợ. 

Cơ thể co rút kịch liệt, tay Cửu Thiên bóp mạnh, 

Bup! 

Một khoảng huyết vụ bắn ra, trực tiếp bắn lên người Cửu Thiên.. 

Ngay sau đó, mỗi một giọt máu đều bắt đầu cháy. Toàn thân Cửu Thiên mang theo ngọn lửa, đi từng bước tới trước mặt Tĩnh Như. 

Toàn thân Tĩnh Như đều đàn run rẩy, nói: “Đường... đường chủ, tôi... 

Bup! 

Một tiếng nổ vang lên, Cửu Thiên không sử dụng bất cứ canh khí gì cả, chỉ đấm một đấm vào mặt của Tĩnh Như. 

Một quyền hạ xuống, cả địa lao nứt ra vô số đường vân. 

Nửa người của Tĩnh Như bị trực tiếp đánh lõm xuống. 

eyJpdiI6IjNGRzBST3JxMEpuVmZIY0VVS0FxU2c9PSIsInZhbHVlIjoiNXNNVERkMGY2QTFEWjhJS2p1NUx0MGsxa09XTHR0bjV2YXVpQ1QxUnNtUjNzenF4aXdUSm1YYng0dEpmclFXWExONTg1YjJBSitrSm1jOUl3cG1xeEluWHVWZ0U3TFRLTzVhZjRkTCthNnpKaWlOOXJRWmxmNFljTUhoeXdEUkpiZ1NRZGt5eHdlbWhTeU8rY0Z1Wkt4dGFheXYzT0ZuMktobVpjc3I0cE8rYXVxQUgxNUV5dUFMZ25pSCtFU2pZN01lYWROR2ZCazNpTW9NWE9Qc2U5Wkd1QnFcLzlJNWU3a2xLQkJOUFgwZjV6Nk4xT1NlR245SkozQ00rUldKQ0pVdzU5NkpyR2hWUlY5ZmYzUFR2UGVhbzRFUFF5cktrWFRjOUxoQUlGdTF5N1BaTWlvUHNWVW9teW9iQjBBMXpoRGZ5OTM5MERRQmFxMnFuMUVKNWhBREp3ZWtWdUxMZFwvanhtb0dqMWVqYlwvTWd6V1hkVXk4aWN4SkZISXlidWRMSnpKY1JydnhucityR21Yc1JwZ3BCeG80MmVCZTNUVWNya05JeXI1UlR4QUg2SUZ6OEdWdmtMQXB3NU9RT3BaS3FvTDR3SmZ3RHhBa1U1U3BBd1JOWFduM25OcHlud0NSNE05b1EwZ1lcL1RQcFdwVGNVSGN2cXV4MlBheUlIVmZxIiwibWFjIjoiODljMjc1MWQyOThkYTg2ZWZkZWNmNmZhODZlMGMyNDdkZWMyYjQwNTJiZDdhMzI4ZTU0NGFjMDJkOWU2ZDI4NSJ9
eyJpdiI6IlwvMTVwcVp6R1NBTmpvbG1Qb1R0dFdRPT0iLCJ2YWx1ZSI6IkNRVXRncU5GZDlWZU5tU1YyeHU5bDhJVGVaNmN5cHRmaXRlUXN2bkE2ZndwNE5sVm5pdmNyMk4yYWhjZ2t1YXMrNWlnWVNVTkZMb2VjNGdKUEo0WG5kRjBcLzVJb0NPUDJ5YWpveTRKK0x4R2NyXC92cm55TDZQZjNvRFNtR0o2K2lyTVh4MlR1V01PNUZlZWs0RmFPTEJ6dU9wZ0tHQmdWd2hhcGdBMjBJQWdrOFh4WlBlMGdSZXdOUU1OamdEZkVqbFl3enJETDF1OTA4eXpcL1BzbDlGR3l4T3pyUjdkWW13VEVMUWh3dDBMNDhuaHZ5WGdwUkFjY0xEWThHcXNVbzRJS2kwTkpKRis4ZzBmZDc4NFlTTndWaVJvN1dwTVlsdEs4dm9raXpLMjhDbzhrUDJrQWRZRmhXMVpFditaeGhPV2tJdHJ5TXczWk1PaXNMNEJ5djFmT1NUSlk1bjBPaG1kemgxRWtXa2tZaz0iLCJtYWMiOiJhODhlMThhOTlkZTMzZWQzZjE5ZjdlMTFmNWIzODEzNGNkZTc0NGM1MWZhMTA1Y2JiNmU0YmE5NGViNDQ2OTA0In0=

Cửu Thiên dứt lời thì lại tung một quyền.

Ads
';
Advertisement
x