Rừng u tối, bóng cây um tùm. 

Gió nhẹ thổi qua, trời xanh mây trắng. 

Bóng cây xum xuê điểm chút ánh nắng, chim sải cánh bay lượn trên bầu trời. 

Cửu Thiên và Huyễn Tầm sánh vai nhau bước đi, đi về chỗ sâu trong rừng. 

Cửu Thiên vừa đi vừa nói chuyện: “Nhìn không ra, cô vậy mà là người của Ngự Thú Trai. Đường đường là đại tiểu thư của Ngự Thú Trai, sao lại chạy tới Đông Giới? Du ngoạn thiên hạ à?" 

Huyễn Tầm nghiêng đầu nói: “Tôi không phải đại tiểu thư gì cả. Chỉ là một con cháu bình thường trong tông thôi. Loại người không được bồi dưỡng trọng điểm giống như tôi cũng cần bị đặt ở các nơi trong tứ giới để tu hành. Cho tới khi gia tộc gọi về, hoặc là sau khi nhập đạo mới có thể quay về tông” 

Cửu Thiên đánh giá Huyễn Tầm trên dưới mấy lần, nói: “Cô cũng bước vào Thiên Canh rồi?” 

Huyễn Tầm chống hông nói: “Sao hả, không được à. Chỉ cho phép mấy năm nay thực lực của cậu tăng vọt, không cho phép tôi cũng có chút tiền bộ à?” 

Huyễn Tầm vừa nói vừa đưa tay ra, nhéo cánh tay của Cửu Thiên. 

Đột nhiên, cơ bắp của Cửu Thiên tự bắn ngược. Cánh tay của Huyễn Tầm lập tức bị bắn ra, ánh mắt lập lòe nhìn Cửu Thiên nói: "Thực lực của cậu thật sự tiến bộ rất lớn. Nhục thân mạnh tới mức độ này rồi.” 

Cửu Thiên nói: “Hết cách, nếu thực lực không tiến bộ nhanh thì tôi không biết đã chết bao nhiêu lần rồi, đây đều là bị ép. 

Huyễn Tầm cười hi hi nói: “Vậy bây giờ cậu ở cảnh giới gì? Thiên Canh cấp 5, cấp 6 hay là cấp 7?” 

Cửu Thiên cười nói: “Cô đoán. 

Huyễn Tầm xòe ra năm ngón tay, nói: “Cấp 5. Cậu chắc chắn ít nhất là nhất đạo đại thành rồi. Nếu không vệ binh mà Nam Cung Sử dẫn tới vừa nãy, cậu không thể giải quyết dễ dàng như vậy. 

Cửu Thiên cười nói: “Cô đoán tiếp” 

Huyễn Tầm che miệng nói: “Lẽ nào thật sự là cấp 7? Trời ạ, cậu rốt cuộc tu luyện kiểu gì thế? Tôi mới vừa bước vào Thiên Canh không bao lâu thì cậu đã sắp ngưng tụ Bất Diệt Thể rồi. Có thiên lý không thế?” 

Cửu Thiên chỉ cười chứ không nói, nếu lúc này hắn nói với Huyễn Tầm, hắn là nửa bước Tôn Cảnh, đoán chắc sẽ dọa chết cô ta. 

Cửu Thiên không muốn tiếp tục chủ đề này nữa, đưa tay chỉ về đằng trước, nói: “Cô chắc chắn hướng này là tới cửa tứ giới chứ?” 

Huyễn Tầm nói: “Phải. Tôi mang theo bản đồ đó, sẽ không sai đâu. Con đường này là đường nhỏ, có thể dùng tốc độ nhanh nhất đi tới cửa tứ giới. 

Cửu Thiên thấy Huyễn Tầm lấy ra viên ngọc, khẽ gật đầu. Không đi lung tung là được! 

Hai người vừa nói chuyện vừa đi về phía trước. 

Tiểu Hắc trên vai Cửu Thiên ngược lại không ngừng làm mặt quỷ với Tiểu Vân ở đằng sau. 

Tiểu Vân bị chọc cười khanh khách, sau đó từ trong tay áo lấy ra một miếng đồ ăn hình chữ nhật. 

Ngửi mùi, mắt của Tiểu Hắc lập tức sáng lên, sau đó trực tiếp từ trên vai Cửu Thiên nhảy ra, một miếng cướp lấy đồ ăn. 

Huyễn Tầm liếc nhìn động tác của Tiểu Hắc, cười nói: “Xem ra nó phát hiện phương thực của Ngự Thú Trai chúng tôi rồi. Cửu Thiên nhướn mày hỏi: “Phương thực? Đó là cái gì?” 

Huyễn Tầm nói: “Đồ ăn chuyên cho thú hoang ăn. Rất ngon, cậu có muốn thử không?” 

Trên mặt Huyễn Tầm nở nụ cười giảo hoạt. 

Cửu Thiên cười nói: “Cái này thì không cần. Tôi thấy Tiểu Hắc ăn rất vui vẻ” 

Tiểu Hắc lại nhảy lại về vai của Cửu Thiên, giống như hiến bảo vật đưa phương thực mình chưa ăn hết cho Cửu Thiên. 

Cửu Thiên ngửi một chút, phương thực này vậy mà làm từ dược liệu. 

Với trình độ luyện đan hiện nay của hắn, vậy mà chỉ có thể ngửi được đại khái mấy loại dược liệu chính. Hình như đều là vật đại bổ! 

Cửu Thiên trả lại phương thực cho Tiểu Hắc, mỉm cười lắc đầu. 

Huyễn Tầm cũng lấy ra mấy miếng phương thực đưa cho Tiểu Hắc, ngay lập tức mắt của Tiểu Hắc híp thành một đường. 

Tiếp tục đi về phía trước, xuyên qua rừng rậm, leo lên núi cao, nhảy qua vách đá. 

Cửu Thiên và Huyễn Tầm đi tròn hai ba ngày, cuối cùng từ đằng xa nhìn thấy cửa tứ giới. 

Cửa lớn đó được xây dựng ở giữa hai ngọn núi, thật sự rất hút mắt, chấn nhiếp tâm phách. 

Phù văn trên cửa lớn, cho dù cách xa như vậy, vẫn có thể nhìn thấy rõ. Hơn nữa, Cửu Thiên chỉ cần nhìn qua thì có thể cảm nhận được đại đạo thiên địa nhanh chóng ngưng tụ, mang theo lực lượng khiến người khác nghẹt thở. 

Cửa lớn có tạo hóa thiên địa như này, Cửu Thiên lần đầu tiên thấy, không khỏi thầm cảm thán. 

Cất bước đi về phía cửa tứ giới, vào lúc này, Cửu Thiên bỗng nghe thấy tiếng đánh nhau trong rừng. 

Cửu Thiên hơi nhíu mày, nói: “Hình như ở đâu có đang chiến đấu!” 

Huyễn Tầm cũng quay đầu nhìn xung quanh, nói: “Nơi này đâu phải là quan đạo, ai lại chạy tới đây đánh nhau chứ?” 

Đang nói, bỗng ở một rừng cây cao lớn phát ra tiếng nổ ầm ầm, lực lượng mạnh mẽ quét ra xung quanh, chim chóc muông thú ở xung quanh lập tức bị hất vay lên. 

Cửu Thiên phản ứng nhanh chóng, kéo Huyễn Tầm và Tiểu Vân bay lùi lại. 

Lực lượng hình tròn khuếch tán ra đó đã san bằng mọi thứ ở xung quanh. 

Ngay lập tức, Cửu Thiên cảm nhận được một cỗ canh kình mạnh mẽ lao thẳng tới mặt của hắn. 

Ngay lập tức, Lân Long Giáp trên người Cửu Thiên mở ra. Áo giáp thuận tiện bao trùm cả Huyễn Tầm và Tiểu Vân. 

Ầm! Ầm! Ầm! 

Liên tiếp truyền ra ba âm thanh cực lớn. 

Vô số khói bụi tỏa ra. Đồng thời, ba người Cửu Thiên đều nghe thấy một tiếng hét rõ ràng: “Tôi đã nói đây không phải lỗi của tôi, anh còn ồn ào, muốn chết đúng không?” 

Giọng nói hùng hồn có lực, mang theo canh kình cùng khuếch tán. 

Sau đó, một giọng nói khác vang lên. 

“Anh dám động thủ à? Tôi chẳng qua chỉ nói anh hai câu, anh vậy mà động thủ, được! Động thủ đúng không, tôi tiếp!” 

Ngay lập tức, một cỗ cuồng phong quét ra xung quanh, trực tiếp thổi tan khói bụi. 

Cửu Thiên nheo mắt nhìn về đằng trước, lập tức nhìn thấy hai chùm ánh sáng đang đánh nhau. 

Lại một tiếng nổ cực lớn truyền tới. 

Rõ ràng thực lực của hai người này đều rất cao, ít nhất là cấp độ trên Thiên Canh Cảnh. 

Sóng văn lực lượng khuếch tán, cả không gian cũng nổ một khoảng, lộ ra hư không đen xì. 

Mặt đất dưới chân cũng bị lực lượng trực tiếp cắt đi một tầng. 

Cửu Thiên đưa tay ra, phất nhẹ một cái. 

Ngay lập tức lực lượng khuếch tán tới trước mặt hắn trực tiếp bị một tay của hắn chặn lại. 

Nhưng hoa cỏ cây cối bên cạnh bọn họ thì bị ảnh hưởng, lập tức hóa thành bột. 

Sau đó, một chùm ánh sáng ở đằng xa bỗng nhiên biến mất. 

Giọng nói hùng hồn đó lại vang lên. 

“Anh Phong, đừng ép tôi giết anh. Anh không phải đối thủ của tôi!” 

Vừa dứt lời, người đàn ông được gọi là anh Phong lại lớn tiếng đáp: “Giết tôi ư? Tới đi, Phong Tuấn Kiệt tôi còn chưa từng sợ ai!” 

Ngay lập tức, một hư ảnh khổng lồ lao thẳng lên trời. 

Ba đầu sáu tay, mặt xanh có răng nanh, ánh sáng ngũ hành ngưng tụ. 

“Thần Giáng, Phương Tấc Tại Thiên!” 

Kiếm chiêu xuất kích, mặt đất bắt đầu run rẩy kịch liệt. 

Lực lượng bốc lên, trời đất dường như chỉ còn lại một hư ảnh chạm trời này. 

Cửu Thiên nghe thấy tên của Phong Tuấn Kiệt, đầu tiên là sững người. 

Sau đó, lực lượng xung kích vào người của hắn, Huyễn Tầm và Tiểu Vân cũng rất thông minh vào trốn ở đằng sau hắn. 

Cửu Thiên bất động, nheo mắt nhìn về đằng trước. 

Ánh sáng trên Lân Long Giáp lưu chuyển, chặn toàn bộ lực lượng xung kích tới. 

“Các cô đứng đó đừng cử động!” 

Cửu Thiên trầm giọng nói. 

Sau đó, bóng người như mũi tên rời cung, lao về phía trước. 

Huyễn Tầm và Tiểu Vân nhìn nhau, hai người vội vàng lùi ra xa hơn. 

Bọn họ không có thực lực mạnh mẽ như Cửu Thiên, có thể bỏ qua lực lượng tàn dư mạnh mẽ này. 

“Anh Phong, chiêu này của anh quat thật không tệ. Nhưng vẫn kém một chút. Thần Vực Đao, chém!” 

Ngay lập tức, một hư ảnh trường đạo cao hơn núi xuất hiện. 

Đao giáng xuống, mặt đất nứt ra. 

Hư ảnh mà Phong Tuấn Kiệt ngưng tụ ra, trực tiếp bị một đao đánh tan. 

Người bỗng bay lên, máu toàn thân Phong Tuấn Kiệt phun ra, ngã ra đất. 

Sau đó, Tả Tử Sâm cầm đao gãy đi tới trước mặt Phong Tuấn Kiệt nói: “Tôi thật sự không muốn giết anh. Bây giờ, xin lỗi tôi” 

Phong Tuấn Kiệt phun ra đất một ngụm máu, nói: “Đồ mù đường, còn muốn tôi xin lỗi anh, không có cửa đâu!” 

Trong mắt Tả Tử Sâm lập tức có tia lạnh, nói: “Tôi không cho phép anh nói tôi là đồ mù đường!” 

Nói xong, Tả Tử Sâm lại giơ trường đao lên, sau đó giáng xuống. 

Vào lúc này, một bóng đen đột nhiên lao tới. 

Tả Tử Sâm còn chưa kịp phản ứng, bóng đen đã đánh trúng chuẩn xác vào đạo gãy của hắn ta. 

eyJpdiI6Ikx2TkdZV1c3WjJwMndQempEa0Y0akE9PSIsInZhbHVlIjoiNVJScldZXC85bEtuc0lRWnBVSXdxR3pqSEN2QmVtdmVOSEs2THd6cG9JVzQ2d3NcL2tWVUlYYnlXSUxDYnhHN0ZaWEwyOVQ0bE1nUlF3VHdqNVlhcFM0WHpJV1hUajhlUGloRTVMNVpYRGVBaDlrZUM0ckdiVzR4UldhWEhLTHRyV0JFaFliZ2huQzZiSWZRQ0U2dUtmNjBjckQyTHoxNGJHamVpUkNydmJWSkE9IiwibWFjIjoiMDAwYjFhOTQwN2JkNjA4MzgzMzQwZTRkOGUyM2NmMDRiODAzMTg0ZDI4YmE1N2UwYTRjMWQzMjMwMTlhNjRlYSJ9
eyJpdiI6IkM5a2RrYnhuS3dQZ0RSOUlrK1NvVVE9PSIsInZhbHVlIjoiMFZ4XC9vQWcwZnhOSGVPc0lvbG5HckdRUmpBNDFnRkVJcDNPQ3lwdTJ4aFwvK0JwUFJmWkxQaXVmUHFBU210K2hnVCt6MFVpV25IYit3aXpIQU9FeEFoQnRXYkV3dkVCT2ViQ1RjRjBoVDJSTEEwR05YeVVsSHZUaXhSdUwyV1JaS0lNUnFkWG5ndXd2clwvNEJSY2RWd1wvUWp4KzRoTUZjY09rSW5pYUdRNHJxM0VZeFZrdHdFU2tHRWU0TVQrMzJtRkJ6dXZzcksweVVkaUdUV0ZUeXh1UmE3cnhwOVFjV2xRQk4rS2U2MHU2VE1ON0o3XC8yYytncnBuK2xjWmMwS21YIiwibWFjIjoiNmUxYTUwMmM2NGIzNWI5ODQyOTJkYjI0MmM1MTIzZDE3ZTc2MThmYTdlZDBjY2U3YmFhMWQ0ZjlkZTM1NmUxZSJ9

“Có gì từ từ nói, đừng giết người. Anh Phong, anh hình như rất nhếch nhác.”

Ads
';
Advertisement
x