“Trên Bắc dưới Nam, trái Tây phải Đông, cứ đi thẳng chắc chắn không sai!” 

Miệng Tả Tử Sâm lẩm bẩm. 

Ở đằng sau, Phong Tuấn Kiệt thấp thoáng nghe thấy tiếng của hắn ta, nghẹo đầu hỏi: “Anh Tả, anh đang nói gì thế?” 

Tả Tử Sâm vội vàng nói: “Tôi đang đọc hướng” 

Phong Tuấn Kiệt cười ha ha, xoay đầu khẽ gật đầu với Đông mập ở đằng sau. 

Ý này là không sai, người này rất đáng tin. 

Đông mập cũng cười tươi rói, nghĩ mà xem, người ta đọc thuộc cả hướng rồi, như này còn có thể đi sai được ư? 

Hai người đi theo Tả Tử Sâm về phía trước, dần dần cách xa hướng của mọi người đằng sau. 

Đi thẳng một đường, Phong Tuấn Kiệt vừa đi vừa hỏi: “Quê của anh Tả nằm ở chỗ nào của Đông Giới? Ta chưa từng nghe nói nước Tu La. Tả Tử Sâm lắc đầu nói: “Không phải là ở Đông Giới, ở Tây Lĩnh 

Phong Tuấn Kiệt sững người, quay đầu trợn mắt với Đông mập. 

Đông mập ngẩng đầu nhìn trời, hoàn toàn coi như không nhìn thấy ánh mắt của Phong Tuấn Kiệt. 

Ba người đi sâu vào trong rừng, mà cách ba người không xa, những khác người đã đi lên con đường rộng lớn. 

Nước Kình Thiên đặc biệt mở quan đạo, nối thẳng tới thành trì. 

Ở một bên khác, Cửu Thiên cuối cùng cũng nhìn thấy một trấn nhỏ đằng xa. 

Bay tròn mười ngày, ngay cả một bóng người cũng không thấy. Cửu Thiên suýt nữa lôi Cửu Long Huyền Cung Tháp ra đánh một trận. 

Đưa ra cái chủ ý cứt chó gì không, trong núi này ngay cả bóng ma cũng không có. 

Nghĩ cũng đúng, nơi mà ma tu tìm để ngưng luyện ma trì, sao có thể có người ngoài lại gần. 

Đương nhiên là nơi hẻo lánh hoang vu, chó mèo cũng không thấy con nào. Như vậy mới có thể bảo đảm an toàn. 

Ngồi trên lưng của Tiểu Hắc, Cửu Thiên nhìn xa hết tầm mắt thấy trấn nhỏ có bóng người đi lại, trong lòng rất kích động. 

Rất tốt, không phải là một trấn nhỏ bỏ hoang. 

Dưới người, Tiểu Hắc cũng phấn khích gầm mấy tiếng. 

Hai cái sừng rồng cũng mang theo ánh sáng màu xám. 

Khoảng thời gian này, tu luyện cùng với Cửu Thiên, thực lực của Tiểu Hắc cũng coi như tăng nhanh chóng. 

Bây giờ Cửu Thiên cũng không chắc Tiểu Hắc rốt cuộc có thực lực như nào. 

Chỉ biết long uy của nó hiện nay cường thịnh, một ngụm hắc viêm đó còn có uy lực của dương viêm. 

Điều khoa trương hơn là vảy rồng, thân rồng của Tiểu Hắc hiện nay thật sự rất cứng. 

Đứng ở bên trên, Cửu Thiên có thể cảm nhận lực lượng đáng sợ ẩn chứa trong vảy rồng, giống như một ngọn núi lửa, bất cứ lúc nào cũng có thể phun ra ngọn lửa kinh thiên động địa. 

Có điều cơ thể của nó không có thay đổi bao nhiêu. Hoặc nói, Tiểu Hắc cũng chưa hoàn toàn thể hiện lực lượng hiện nay của nó. 

Theo như cách nói của Cửu Long Huyền Cung Tháp, Tiểu Hắc cũng đã hấp thụ lực lượng trong ma trì. 

Nhưng nó khác với Cửu Thiên là nó hấp thụ không bao nhiêu thì đã nó. Lực lượng trong ma trì thật ra nếu dùng vào thú hoang, sẽ có hiệu quả hơn con người. 

Nói tới đây, Cửu Thiên như có suy tư mà hỏi Cửu Long Huyền Cung Tháp một câu. 

“Lão Cửu, vậy ngươi thì sao. Ngươi đã hấp thụ bao nhiêu? 

Cửu Long Huyền Cung Tháp khẽ cười nói: “Chủ nhân vĩ đại. Ta chỉ hấp thụ một chút xíu thôi, chỉ một chút xỉu thôi. 

Cửu Thiên sẽ không tin lời nói dối của Cửu Long Huyền Cung Tháp, đanh giọng nói: “Nói rõ một chút, một chút xíu là bao nhiêu. Ta hỏi như này đi, bây giờ ngươi đã khôi phục mấy phần thực lực?” 

Cửu Long Huyền Cung Tháp nhỏ giọng nói: “Bảy mươi phần trăm rồi!” 

Thần sắc của Cửu Thiên bỗng rung lên, nói: “Như này gọi là một chút xíu à? Ngươi còn nói một chút xíu với ta? Một chút xíu khiến ngươi khôi phục được bảy mươi phần trăm? Đáng chết, ta tóm lại đã biết tại sao ta không thể đột phá tới Tôn Cảnh rồi. Là vì ngươi ở bên cạnh ta cướp lực lượng đúng không?” 

Cửu Long Huyền Cung Tháp khẽ nói: “Chủ nhân vĩ đại. Ta không dám nữa, sau này không có sự cho phép của người, ta sẽ không hấp thụ một chút lực lượng nào nữa, ta tuyệt đối không dám ngăn cản bước chân của chủ nhân, chỉ là... dù sao người cũng không muốn dùng lực lượng trong ma trì đột phá tới Tôn Cảnh không phải sao?” 

Cửu Thiên chuyển sang cười nói: “Coi như ngươi thông minh, nói đùa với ngươi thôi. Nếu ngươi đã khôi phục bảy mươi phần trăm thực lực, vậy bây giờ ngươi có năng lực gì mới?” 

Cửu Long Huyền Cung Tháp đáp: “Chủ nhân vĩ đại. Không có năng lực gì mới, tất cả đều là năng lực ban đầu của ta thôi. Chẳng qua bây giờ từ từ khôi phục lại thôi. Cửu Thiên nói: “Đối với ta là mới. Mau nói đi, ta ít nhất phải biết đại khái” 

Cửu Long Huyền Cung Tháp trầm ngâm một lúc, sau đó bắt đầu nói ra Cửu Thiên biết chuyện bây giờ mình có thể làm được. 

Cửu Thiên yên lặng lắng nghe, sau đó Cửu Thiên kinh ngạc nói: “Đây đều là những cái ngươi có thể làm được ư?” 

Cửu Long Huyền Cung Tháp nói: “Ừm. Chủ nhân vĩ đại. Nếu có thể tiếp tục khôi phục nữa, ta sẽ thể hiện lực lượng mạnh hơn cho người thấy. Chỉ có điều, tiếp tục khôi phục nữa thì không chỉ là vấn đề lực lượng. Ta có ít vết thương, cần cách đặc biệt luyện hóa lại. Nhưng ta tin, Chủ nhân vĩ đại ngày mà người nhập thánh chính là lúc ta khôi phục hoàn toàn.” 

Cửu Thiên khẽ cười nói: “Nhập thánh à, ta cũng muốn. Từ từ đợi đi 

Vừa nói chuyện, Tiểu Hắc đã đưa Cửu Thiên tới bên ngoài trấn nhỏ. 

Từ xa, không ít đại hán của nước Kình Thiên đều nhìn thấy rồng đen bay tới. 

“Lại có một du khách của nước khác tới!” 

“Có thể cưỡi rồng, nhìn trông khá giàu. 

Dần dần, Tiểu Hắc đáp xuống ở bên ngoài trấn nhỏ, sau đó cơ thể thu nhỏ lại, nhảy lên vai của Cửu Thiên. 

Cửu Thiên nheo mắt nhìn vào trong trấn nhỏ, lúc này mới phát hiện trong trấn nhỏ lúc này đã không chỉ có dân cư của nước Kình Thiên. 

Còn có rất nhiều người tới từ nơi khác như hắn. 

Hình dáng khác nhau, có nam có nữ, có cao có thấp. Một đám người đi dạo trong trấn nhỏ. 

Trên căn nhà cực to, lúc này đã treo các loại biển hiệu. 

“Chào mừng du khách tứ giới đã tới, quán giảm giá hai mươi phần trăm” 

“Đồ ăn vặt nổi tiếng của nước Kình Thiên, chắc chắn chính tông, có thể ăn thử, không ngon không lấy tiền” 

“Rượu hoa quả của thú kình thiên trăm năm, ngọt như tình đầu, nồng hơn chia tay” 

Cửu Thiên mỉm cười nhìn cảnh này, cười nói: “Xem ra núi Tứ Giới thật sự đã mở rồi. Người của các nước khác cũng tới rồi.” 

Tiểu Hắc há miệng, không ngừng bắt đầu lôi tóc của Cửu Thiên. 

Cửu Thiên vỗ đầu của nó, nói: “Biết rồi, biết rồi. Bây giờ chúng ta đi ăn cơm, đồ quỷ tham ăn, ngửi được mùi thơm thì không kìm được. 

Cửu Thiên nói xong thì đi vào trong trấn nhỏ, nhìn trên phố người qua người lại, thật là mở rộng tầm mắt. 

Không lâu sau, Cửu Thiên đi vào một quán rượu mệnh danh chính tông. 

Tùy tiện tìm một chỗ ngồi xuống. Ông chủ của quán này rất biết làm ăn, vậy mà còn làm rất nhiều bàn nhỏ. Vừa hay để những người không cao to như bọn họ sử dụng. 

Nhìn ra được, buôn bán không tệ. Có điều sau khi Cửu Thiên gọi một vò rượu thì khẽ cười thành tiếng. 

Thật là biết chặt chém người nơi khác, một vò rượu cao bằng nửa người này, vậy mà đòi giá giống như một vò rượu khổng lồ lúc đầu. 

Cửu Thiên gõ vào bàn, nói với chưởng quầy: “Vò rượu này không đúng, đổi vò bình thường. 

Chưởng quầy sững người, sau đó thì cười tươi nói: “Thì ra ngài là người bản địa, được, bây giờ đưa rượu lên cho ngài, chỉ là... 

Cửu Thiên cười nói: “Yên tâm, tôi sẽ không nói linh tinh 

Chưởng quầy lập tức đưa lên cho Cửu Thiên loại vò rượu to mà hắn từng thấy lúc đầu, Tiểu Hắc trực tiếp chui vào. 

Đang uống vui vẻ thì bỗng đằng sau vang lên một giọng nói. 

“Quán này không tệ, chọn quán này đi.” 

eyJpdiI6Im9BNGZ5WFwvdE5NZW96dlNaMG1jb0xBPT0iLCJ2YWx1ZSI6IkFSak1WUEQxdjFycXlmOVNjNW83QzVYRXNpU3M2bmVuQlZ3REU3MlRoWjJWdDlTaTJWZm9MaWF3cGxYaGtOZERxQktwYnh4eXQwc1Q2RndMS2toeVZDV3ZyN2hnalJYdVFkaElzK1dHanF1d3Azc1RKWWJDR1UxT1Z5anNvVUYwMlhkYUUrNzRDNFgyR3F4eVpvXC9VWThZaGVXQURCXC9odUkxZEd4STIraEFieGJsNmVJdmlsaHNjRjljdW82UVFCdUJnSWE1VnBoXC92Zm5iN2tmRmtXaDZQNlptaG41eFVRRzBDemFFVHVpMEUxa1NMNVErUEh4YkdiU0xDbzBkVFwvIiwibWFjIjoiNzU5MWMxYTY3ZDY0MDQxY2M2NTcxNzUxNjMyMmU3NjM1NDFlZTMwNzNlOTgwZjUzMGMyMWUyNmFlNmM0ZjI5NCJ9
eyJpdiI6IktCU3VHMEdWQ29uVVdqT3d5R1NZNEE9PSIsInZhbHVlIjoiK0ZNUm9kRVNJMGhKcThCUXZjdlZhbVFKSlcyNm1ZWlZaUlVKU2FBQ0dmU0RMbDR3cEUwT2pyTFhEUHJKYUNyXC82VnBvcWdGQTBpSGxcL1N0aWxJS1dqNVQyNXVzbEtDeVNqUHc1TVZnSGhpUGFVZUREM3BrNmhhTkhKV1dYTVlKYU5nRFE5R2hWeldiZTdPYzlVTlJ4NndYdk9UVU1Sb0RcL3J1Z1F4ZjhiRGdcL3JoNm9PazJ6bHJwQkE5V1JHU2RRUWhkeXhwS2pBMmlmTm14bW91XC9iK2lFdmdRTVVsMzFLcXhtd1VmSlZ5UytFPSIsIm1hYyI6IjM4OGE3YThjNjYyOThiOGFjMWRlNmVjOGI0NGM2OTM3YWM4NjIzZmZhZDY2MDg4MWJhNTM2OGEwMzM5YjkwNzIifQ==

Cửu Thiên sửng sốt gọi: “Huyễn Tầm!”

Ads
';
Advertisement
x