CHƯƠNG 1800
Nam Cung Lệ và Cửu Thiên quay đầu nhìn, bỗng có một cô gái đi thẳng vào, sau lưng dẫn theo một đám người hầu của phủ Đại hoàng tử, nhưng không có một ai dám cản cô
ta.
Cô gái không thèm liếc nhìn Nam Cung Lệ, trực tiếp đanh giọng nói: “Dạ Ảnh của phân đường 33 đang ở đâu?”
Cửu Thiên hơi sững người, không hiểu là chuyện gì.
Nhìn cô gái có vẻ ngoài bình thường trước mắt, hắn vẫn đứng dậy nói: “Có chuyện gì?”
Cô gái bình tĩnh nói: “Đi theo tôi, có người tìm anh”
Nam Cung Lệ nói: “Cô là ai, tại sao phải đi theo cô?”
Cô gái nói: “Anh thật lắm mồm, đi mau đi”
Nam Cung Lệ lập tức nổi giận, sắc mặt tối sầm.
Cửu Thiên cản Nam Cung Lệ lại, đánh giá kỹ cô gái mấy lần, cười nói: “Được, tôi đi theo cô”
Nam Cung Lệ kéo vạt áo của Cửu Thiên, nói: “Anh Cửu Thiên? Anh thật sự muốn đi à?”
Nhìn sự lo lắng trên mặt Nam Cung Lệ, Cửu Thiên nói: “Yên tâm đi. Tôi sẽ không sao đâu”
Đi xuống xe ngựa, Cửu Thiên nói với cô gái: “Đi trước dẫn đường”
Cô gái căn bản lười nhìn Cửu Thiên thêm lần nào, xoay người đi. Bóng dáng không ngừng vụt hiện, còn càng lúc càng nhanh.
Cũng may tu vi của Cửu Thiên cao siêu, lúc này mới không bị cô ta bỏ lại.
Bóng dáng của Cửu Thiên cũng lập lòe theo, luôn duy trì khoảng cách khoảng ba bước với cô gái.
Xuyên qua bức tường trong cung, đi qua đình viện, nửa canh giờ sau.
Cửu Thiên được dẫn tới một nơi hắn không biết.
Nơi này hình như là một sân luyện võ của hoàng gia, sân cực lớn, tất cả đều được xây dựng bằng đá huyền vũ. Nhìn tới điểm cuối còn có giá binh khí cực lớn.
Giữa sân có một căn phòng nhỏ.
Thật sự rất nhỏ, nhìn trông sêm sêm với kiến trúc của nước Võ Đỉnh.
Từ sau khi Cửu Thiên tới nước Kình Thiên, vẫn là lần đầu nhìn thấy “kiến trúc” bình thường như này.
Khẽ cười một tiếng, Cửu Thiên đi theo cô gái tới kiến trúc đó.
Sau mấy lần vụt hiện, hai người đã tới trước mặt căn kiến trúc đó.
Cô gái dừng bước ở trước cửa, nói: “Đi vào đi.”
Cửu Thiên liếc nhìn. Cửa phòng mở to, bên trong tối thui, nhìn kiểu gì cũng không giống có chuyện tốt.
Cô gái nói: “Ngây ra đó làm gì? Giống như kẻ ngốc, kêu anh đi vào không nghe thấy à?”
Cửu Thiên nhíu mày nói: “Bên trong là cái gì? Tôi hình như không có đắc tội với cô nhỉ?”
Cô gái nói: “Sao anh biết anh chưa đắc tội với tôi? Nói nhảm cái gì, mau đi vào”
Cửu Thiên hoàn toàn không hiểu chuyện gì xảy ra, cho dù là ma tu, hình như cũng không thể tự dưng nổi giận chứ.
Cửu Thiên vẫn cất bước đi vào.
Vừa đi vào bên trong, cái đập vào mắt đầu tiên chính là một tế đàn khổng lồ!
Ở giữa có hàng trăm ma tu đứng đó, tất cả mọi người đều đang nhìn mê mang.
Mà ở đằng sau bọn họ cũng có một cánh cửa đen xì.
Rõ ràng bọn họ giống với Cửu Thiên, cũng bị người ta gọi tới đây. Cụ thể tới làm gì, chắc bọn họ cũng không biết.
Trung tâm của tế đàn có dựng một bức tượng rùa đá.
Đầu như rồng, đuôi như báo, vuốt như hổ, trên lưng còn cắm một thanh trường kiếm màu đen.
Cửu Thiên không hiểu đây là chuyện gì. Vào lúc này, ở xung quanh đỉnh đầu của bọn họ bỗng xuất hiện mười bức màn ánh sáng.
Ma khí ngưng tụ, bóng người từ trong bức màn ánh sáng xuất hiện, từng người nối nhau, mười ma tu hình thù khác nhau đã xuất hiện với vẻ mặt nghiêm nghị.
Bọn họ vừa xuất hiện, ngay lập tức các ma tu ở trong tế đàn vội vàng cúi người.
“Tham kiến các vị trưởng lão!”
Cửu Thiên cũng từ trong đó nhìn thấy bóng dáng của Tố Thu trưởng lão.
Không cần nghi ngờ gì nữa, hắn tới đây, chắc là ý của Tố Thu trưởng lão.
Nhưng điều Cửu Thiên không hiểu là đây là cái gì?
Bỗng nhiên, trong bức màn ánh sáng, giọng nói của mười vị trưởng lão cùng lúc vang lên, đồng thanh nói: “Các con sâu, lấy ra lực lượng của các người, hiến tế máu của các người, đi tranh đoạt ma kiếm mạnh mẽ đó. Đó là hy vọng sống sót duy nhất của các người, người thất bại sẽ trở thành thức ăn của hư thú”
Vừa dứt lời, Cửu Thiên bèn nhìn thấy tảng đá dưới chân bỗng trở nên trong suốt, một con quái vật bóng đen vô cùng to lớn đâm một cái rầm vào mặt đất trong suốt, ngay lập tức khiến không ít các ma tu sững sờ, liên tục lùi lại!
Mặt đất dưới chân xuất hiện vết nứt, bây giờ mặt đất này dưới sự công kích của quái vật sẽ không chống đỡ được bao lâu.
Mười bức màn ánh sáng lập tức biến mất, sau cánh cửa đen xì ở sau lưng cũng bỗng nhiên không còn bóng dáng.
Tất cả các ma tu ở đây đều sững sờ nhìn cảnh này, sau đó, ánh mắt của tất cả mọi người nhìn về phía ma kiếm ở chính giữa tế đàn!
Mắt của Cửu Thiên cũng nheo lại.
Lúc này, ở một bên khác.
Trong một khoảng đen xì, mười bóng dáng ngạo nghễ đứng đó, tất cả mỉm cười nhìn cảnh tượng dưới chân.
Một ông lão râu quai nón cười nói: “Như này mới thú vị. Các trưởng lão, các vị nói xem có thể sống sót mấy người?”
Một người nửa mặt ở bên cạnh nói: “Chắc không một ai sống sót.
Các trưởng lão khác cũng cười theo, dường như cũng đồng ý với cách nói của người nửa mặt.
Chỉ có Tố Thu trưởng lão thản nhiên nói: “Có một tên nhóc sẽ không chết.”
Các trưởng lão khác lập tức nhìn sang Tố Thu trưởng lão, ông lão râu quai nón nói: “Xem ra Tố Thu trưởng lão rất có lòng tin với người được chọn lần này của mình.
Ánh mắt của bà ta dừng trên người Cửu Thiên, môi mấp máy nói: “Đệ tử của Ngô Tân, để tôi xem thử, thực lực của cậu rốt cuộc như nào”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất