CHƯƠNG 1785
“Đạo châu? Một trong sáu đạo châu hỗn độn ư?”
Cửu Thiên thất thanh thốt lên, cả người đều đang run rẩy vì kích động.
Nam Cung Lệ lắc đầu nói: "Không, không phải là hỗn độn lục đạo châu. Nó là vật trong truyền thuyết, tôi không có. Đây chỉ là một viên đạo châu mà thôi.
Cửu Thiên lập tức bình tĩnh lại, thất vọng nhìn viên ngọc trong tay nói: “Vậy cái này có tác dụng gì?”
Nam Cung Lệ nói: “Bên trong là tất cả tham ngộ cả đời của một cường giả cực hạn. Sau khi anh ăn nó, có thể mượn lực lượng của đạo bên trong áp chế thi khí trong cơ thể, thậm chí ép nó ra ngoài. Mang theo bên người cũng có thể phòng tránh thi khí khuếch tan một cách có hiệu quả”
Cửu Thiên nghe thấy bốn chữ cường giả cực hạn, mí mắt bèn giật giật.
Hắn không ngờ thứ này quý giá như vậy.
Nam Cung Lệ lại đang lục tìm trong những bức tượng của mình.
Sau đó, hắn ta tìm được một cái lọ nhỏ.
Thân bình trong suốt, bên trong là nước trong.
Nam Cung Lệ cầm cái lọ quay trở lại, nói: “Nước ngưng hồn, chính là nó. Có cái này, cộng thêm quả chi đạo thì tôi có thể khôi phục nguyên trạng!”
Cửu Thiên nói: “Vậy thì mau làm thôi. Anh cần bao lâu?”
Nam Cung Lệ nói: “Mười ngày là được. Vốn để lại những cái này là tôi chuẩn bị cho mình ngưng thân ngoài thân. Bây giờ xem ra, chỉ có thể khôi phục cơ thể của mình trước. Cửu Thiên khẽ gật đầu, nói: “Vậy được, tôi ở bên ngoài đợi anh.
Cửu Thiên nói xong thì đi về phía ngoài.
Nam Cung Lệ nhìn bóng lưng của Cửu Thiên, bỗng hô lên: “Anh Cửu Thiên. Anh vẫn là ăn đạo châu trước đi”
Cửu Thiên cười nói: “Anh thật sự không cần sao?
Nam Cung Lệ nói: “Cho anh rồi, chính là của anh. Trừ phi anh Cửu Thiên không tin tôi!”
Cửu Thiên nhìn vào mắt của Nam Cung Lệ. Sau đó, hắn khẽ cười một tiếng, nuốt viên ngọc xuống.
“Mau khôi phục, còn có chuyện quan trọng đợi chúng ta đi làm!”
Cửu Thiên cất bước đi ra khỏi phủ đệ hư không.
Nam Cung Lệ nhìn bóng lưng của Cửu Thiên, khẽ mỉm cười, sau đó đổ nước trong lọ ra.
Dòng nước không có rơi xuống đất, ngược lại ngưng tụ thành cụm trên không.
Chùm nước cực lớn phải có phương viên mười mấy trượng, Nam Cung Lệ cởi quần áo, từ từ bước vào trong dòng nước.
Ra khỏi phủ đệ hư không, Cửu Thiên bỗng cảm thấy chân loạng choạng một trận.
Trời đất trao đảo, sắc mặt lúc đỏ lúc trắng, hô hấp cũng bắt đầu có hơi nóng.
“Lực lượng mạnh quá!”
Khoảnh khắc nuốt xuống đạo châu, Cửu Thiên bèn cảm nhận được một cỗ lực lượng mạnh mẽ bắt đầu khuếch tán ở trong cơ thể của mình.
Lực lượng này dường như không có thực thể, chỉ có hình ảnh vô tận vụt hiện trong đầu của Cửu Thiên.
“Cái gì là tôn, tay nắm âm dương là tôn, chấp chưởng càn khốn là tôn. Người âm dương, đạo hắc bạch. Người càn khốn, đạo ngũ hành. Tiểu đạo hợp đại đạo để nhập tồn. Đại đạo thông thiên đạo để phong thánh
Trong đầu Cửu Thiên, những lời như này đang không ngừng xuất hiện.
Dường như có một ông lão đang thuật lại mọi thứ mà ông ta tham ngộ được.
Cửu Thiên dùng một chút tỉnh tảo sót lại phản ứng lại. Đây là cơ hội ngộ đạo rất tốt.
Ngay lập tức, Cửu Thiên ngồi dưới đất, bắt đầu trải nghiệm mọi thứ xuất hiện trong đầu hắn.
Nam Cung Lê cũng không nói rõ với Cửu Thiên, đạo châu này rốt cuộc là gì.
Nói là tham ngộ cả đời của cường giả cực hạn thật ra chỉ nói đúng một nửa.
Đạo châu là một phần truyền thừa khi cường giả cực hạn ở ranh giới sinh tử đã để lại.
Người mới nhập đạo, ở ranh giới sinh tử, để lại phủ đệ, để lại lực lượng là để truyền thừa.
Ví dụ như Cuồng Kiếm võ tôn...
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất