CHƯƠNG 1596
Cũng khó trách sao nước Đan Thánh luôn yên tĩnh hòa bình, trước nay cách xa ma tu lại lần nữa nhìn thấy Mộng Yểm. Thì ra đó là đồ cất giữ của cường giả cực hạn.
Nhưng dù là tổ hợp huyễn cảnh và Mộng Yểm mạnh mẽ như vậy, cũng bị Cửu Thiên dùng thủ đoạn kỳ lạ phá được.
Gần như không ai nhìn hiểu, Cửu Thiên làm sao bắt được Mộng Yểm.
Nhưng điều này khiến người của cả nước Đan Thánh lại thêm một phần hiểu biết về Cửu Thiên.
Tên nhóc thần kỳ này, không chỉ vô cùng mạnh ở trong phương diện đan pháp, ở phương diện tu vi công pháp cũng không yếu.
Trong tình huống con cháu của năm đại gia tộc liên hợp lại cũng không đối phó được một con Mộng Yểm, Cửu Thiên vậy mà có thể diệt nó. Dựa vào điểm này, tất cả mọi người đều đánh giá cao Cửu Thiên.
Lúc này, đã bắt đầu có không ít người cho rằng, tỉ thí của năm đại gia tộc lần này sẽ kết thúc bởi chiến thắng của Cửu Thiên.
Trong Thánh Linh Thiên Khuyết, trưởng lão của năm đại gia tộc nhìn thấy tỉ thí kết thúc thì lập tức xông vào.
Con cháu của năm đại gia tộc tới bây giờ cũng chưa tỉnh lại, mấy vị trưởng lão đi lên, lập tức đút đan dược cho bọn họ.
Những người này đều là tương lai của gia tộc, điều đầu tiên phải làm là bảo vệ tính mạng của bọn họ.
Ông lão mặc đồ đen chỉ vào những người này, nói: “Bọn họ đều đang trải qua tâm ma của bọn họ, trong ba ngày, các người tốt nhất đừng giúp đỡ bọn họ”
Năm vị trưởng lão gật đầu hiểu ý, bọn họ cũng đều là người từng trải qua tâm ma, đương nhiên biết nên làm như nào.
Trong những người tham gia tỉ thí của năm đại gia tộc, chỉ có một mình Cửu Thiên duy trì tỉnh táo.
Hắn mỉm cười nhìn tất cả mọi người, bỗng có chút may mắn vì sự bất hạnh lúc nhỏ của mình.
Có lẽ là vì sự bất hạnh của lúc đó mới tạo nên tâm tính cứng như đá của hắn hiện nay. Khiến Mộng Yểm không tìm được điểm yếu trong tâm linh của hắn.
Các trưởng lão lũ lượt mang con cháu của gia tộc mình rời đi, Tam trưởng lão và Hỏa Đan Thư cũng lần lượt đỡ Hỏa Chí Long và Hỏa Chí Thiên, sau đó nói với Cửu Thiên: “Đi thôi.
Cửu Thiên cất bước chuẩn bị theo bọn họ rời đi, nhưng vào lúc này, ông lão mặc đồ đen đanh giọng nói: “Tên nhóc đó ở lại!”
Ông lão mặc đồ đen nhấc tay, chỉ thẳng vào Cửu Thiên.
Cửu Thiên lập tức dừng bước, nghi hoặc nhìn ông lão mặc đồ đen, những người khác cũng không dám nói gì nhiều, lũ lượt rảo bước rời đi.
Rất nhanh, trong cả Thánh Linh Thiên Khuyết chỉ còn lại Cửu Thiên và ông lão mặc đồ đen.
Cửu Thiên nhìn ông lão mặc đồ đen mặt mày không thân thiện, khẽ hỏi: “Tiền bối, ngài kêu tôi ở lại làm gì?”
Ông lão mặc đồ đen đanh giọng nói: “Biết rõ còn cố hỏi. Giao Mộng Yểm của ta cho ta!”
Cửu Thiên nhướn mày, nói: “Tiền bối, rất xin lỗi, Mộng Yểm đó đã bị tôi đốt rồi. Tôi không biết đó là đồ của ngài. Lúc đó tôi chỉ muốn giữ mạng của mình mà thôi!”
Ông lão mặc đồ đen bỗng bật cười, nói: “Nhóc con chết tiệt, cậu lừa được người khác nhưng không lừa được ta. Cậu tưởng cậu ấy ra một đống lửa thì có thể che tầm nhìn của ta ư? Nói thật với cậu, huyễn cảnh cậu vào vừa rồi, thật ra là đạo vực của ta! Tất cả mọi thứ cậu làm trong đạo vực của ta, ta đều có thể cảm nhận rõ ràng, ta thậm chí có thể nói ra khi cậu vừa rồi vì để phong ấn tiểu Mộng Yểm đáng thương đó đã dùng bao nhiêu đạo trận pháp phong ấn nó vào trong cơ thể của cậu.
Sắc mặt của Cửu Thiên tối đi, trong lòng dao động một trận.
Đáng chết, hắn không ngờ huyễn cảnh đó vậy mà là đạo vực. Trên trời này vậy mà có người có thể hóa đạo vực thành huyễn cảnh, chẳng trách huyễn cảnh đó lại chân thực, không một kẽ hở như vậy. Sợ rằng thật sự đã sắp thành một phương thế giới mới rồi.
Khựng lại một chút, Cửu Thiên vẫn cắn răng nói: “Rất xin lỗi. Tiền bối, tôi không biết ngài đang nói gì”
Cửu Thiên sẽ không thừa nhận mình cướp mất Mộng Yểm. Đồ đã tới tay, hắn không có thói quen nhả ra.
Hơn nữa, nếu Mộng Yểm đó nhập thể đã dính lực lượng thế giới trong cơ thể của hắn, còn chưa bị Lão Cửu luyện hóa triệt để. Nếu lúc này lấy ra để ông lão mặc đồ đen nhìn thấy, chắc chắn sẽ gây ra rắc rối lớn.
Vì thế, Cửu Thiên tuyệt đối sẽ không thừa nhận Mộng Yểm ở trong cơ thể của hắn.
Trong mắt của ông lão mặc đồ đen đã dấy lên vài phần lạnh lẽo, nói: “Nhóc con, cậu có biết, cướp đoạt đồ của một vị cường giả là cần trả cái giá rất lớn. Ta cho cậu thêm một cơ hội nữa.
Lúc này trong tay Cửu Thiên xuất hiện pháp châu Hư Vô và long châu. Hắn đã chuẩn bị sẵn tâm lý chạy trốn.
Cửu Thiên cắn răng nói: “Không có. Tiền bối, ngài không phải là muốn giết tôi ở đây chứ. Ngài phải nghĩ xem, tôi là đại diện cho Hỏa gia.
Cửu Thiên không có phóng ra lực lượng của mình, hắn đang cược ông lão mặc đồ đen sẽ không thật sự ra tay với hắn.
Hai người nhìn nhau, Cửu Thiên không hề sợ.
Một lúc sau, ông lão mặc đồ đen bỗng cười.
“Được lắm nhóc, có gan đấy. Quả nhiên là truyền nhân của Cửu Tiêu Môn ta!”
Cửu Thiên sững người, hoàn toàn sốc.
Ông lão mặc đồ đen mỉm cười nhìn sắc mặt của Cửu Thiên, bỗng đưa ra tay trái của mình.
Một tia ánh sáng xuất hiện, ở ngón trỏ tay trái của ông lão mặc đồ đen cũng xuất hiện một chiếc nhẫn.
Ông lão mặc đồ đen cười nói: “Tử Tiêu trưởng lão, Thượng Tâm, tham kiến tông chủ!”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất