CHƯƠNG 1594
Nhà cửa bị phá tan hoang, quần áo rách rưới trên người và đau đớn khắp toàn thân.
Cửu Thiên bỗng mỉm cười, nhẹ nhàng vỗ bụi trên người mình.
Lúc này, mấy bóng người từ từ đi tới, người cầm đầu dĩ nhiên là đại thiếu gia của Mục gia, Mục Kiếm Đình.
Mục Kiếm Đình mỉm cười nhìn Cửu Thiên, đánh giá hắn mấy lần, nói: “Tên ăn mày này, nhìn rất quen mắt!”
Cửu Thiên cười mà không nói, hai tay chắp sau lưng.
Mục Kiếm Đình đi tới trước mặt hắn, nói: “Cậu là dư nghiệt của Cửu gia ư? Mau quỳ xuống dập đầu năm cái trước rồi, tôi cho cậu sống thêm một ngày.
Cửu Thiên cười nói: “Không ngờ anh cũng đã chết rồi còn lắm lời như vậy!”
Lông mày Mục Kiếm Đình chợt nhíu lại, vung tay, mấy gia nô đi lên, tay cầm gậy gỗ trực tiếp đánh vào chân của Cửu Thiên.
Bup! Bup!
Âm thanh xương gãy vang lên, Cửu Thiên vẫn đứng thẳng.
Rắc một tiếng, cái gậy gỗ gãy thành mấy khúc.
Cửu Thiên cười nói: “Huyễn cảnh như này, đối với tôi mà nói, không có tác dụng gì cả.
Mục Kiếm Đình cười nói: “Huyễn cảnh ư? Cậu nằm mơ quá nhiều rồi. Hiện thực và ảo ảnh cũng không phân biệt rõ được? Đồ ăn mày, đừng ngủ nữa, quỳ xuống cho tôi”
Quát một tiếng, Mục Kiếm Đình lại đạp một cước vào bụng của Cửu Thiên.
Nhưng Cửu Thiên không nhúc nhích, Mục Kiếm Đình lại trực tiếp bay ra.
Mục Kiếm Đình nhếch nhác bò dậy, nói: “Chuyện này là sao?”
Lúc này Cửu Thiên nhấc tay lên, trong tay hắn đã có ánh sáng của canh khí.
“Hiện thực và ảo ảnh ư? Anh chính là ảo ảnh!”
Nói xong, bàn chân của Cửu Thiên giẫm mạnh một cái lên mặt đất. Đột nhiên thế giới sụp đổ, trời đất trao đảo.
Ánh sáng trên người phóng ra, Cửu Thiên trong huyễn cảnh Ma Vực đưa tay tóm mạnh ở trong không khí.
Một đạo huyễn ảnh bị hắn lôi ra!
Đó là một phiến khí lưu vô hình, tản ra ánh sáng.
Thần quang trong mắt Cửu Thiên lần nữa lóe sáng. Huyết sắc trên người cũng nhanh chóng khôi phục.
Tay nắm khí lưu, Cửu Thiên đanh giọng nói: “Mộng Yểm cỏn con cũng dám hống hách ở trước mặt ta!”
Mộng Yểm còn muốn biến hóa thân ảnh nhưng trong tay Cửu Thiên lập tức xuất hiện mấy chục đạo trận pháp, cả huyễn cảnh Ma Vực bỗng trở nên cuồn cuộn.
Đại trận phong ấn chặt nó.
Nhìn thấy cảnh này, trong nước Đan Thánh, vô số người sốc tại chỗ.
Cho dù Cửu Thiên đã khiến bọn họ kinh ngạc mấy lần, nhưng lần này bọn họ vẫn không nhịn được mà tim thắt lại theo. Mấy chục đạo trận pháp trong nháy mắt có thể phong ấn Mộng Yểm ư?
Cửu Thiên này còn là người không?
Gia chủ của năm đại gia tộc cũng nhìn tới ngây người. Chiêu này cho dù là bọn họ muốn làm cũng không dễ dàng.
Tứ trưởng lão của Thủy gia nói: “Tên nhóc này chắc chắn còn giấu pháp khí rất mạnh mẽ!”
Mấy vị trưởng lão cùng lúc nhìn sang Tam trưởng lão của Hỏa gia.
Tam trưởng lão nhăn mày nói: “Đừng nhìn tôi. Không phải Hỏa gia cho cậu ta, tên nhóc này, toàn thân trên dưới đều là bí mật!”
Trong huyễn cảnh Ma Vực, Mộng Yểm phát ra âm thanh sắc bén: “Không thể nào, trong lòng ngươi vậy mà không sợ hãi, căn bản không bị huyễn cảnh của ta mê hoặc. Trên trời này, không có loại người này!”
Cửu Thiên nhìn khí lưu trong tay, thản nhiên nói: “Đó là vì huyễn cảnh của ngươi quá tệ. Ta nói cho ngươi biết, ta cho dù bị đuổi khỏi gia tộc, cũng sẽ không từ bỏ sự theo đuổi của mình. Ngươi ngay từ đầu đã tìm sai nhược điểm của ta. Ngươi cho rằng cái ta sợ nhất là những hình ảnh này sao? Ta nói cho ngươi biết, những cái này chỉ khiến ta phẫn nộ, chứ không phải sợ hãi!”
Nói xong, trong tay Cửu Thiên bốc lên một ngọn lửa.
Trong Thánh Linh Thiên Khuyết, khóe mắt của ông lão mặc đồ đen giật giật một trận, bỗng mở miệng mắng: “Tên nhóc con đáng chết này, vậy mà diệt Mộng Yểm của mình!”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất