CHƯƠNG 1593
Cả phiến thiên địa dao động, nguyên khí trên người Cửu Thiên bỗng thu lại, huyết sắc toàn thân cũng nhanh chóng rút đi.
Trong nước Đan Thánh, 99% các luyện khí sĩ đều không hiểu Cửu Thiên đang làm cái gì.
Tại sao lại phóng thích nguyên khí của mình ra, tại sao lại dụ Mộng Yểm đó nhập thể?
Bọn họ mang theo khó hiểu, tiếp tục quan sát, lúc này còn lại đúng hai canh giờ trong thời gian ba canh giờ.
Trong Thánh Linh Thiên Khuyết, lông mày của ông lão mặc đồ đen nhướn lên, nhìn một đạo đại trận ở trước mặt.
Trận pháp vô cùng đen kịt, chỉ có mắt trận và mép thấp thoáng có chút ánh sáng yếu.
Đại trận bao trùm cả đại điện của Thánh Linh Thiên Khuyết. Trong trận, tất cả mọi người đều sững sờ đứng ở đó, bao gồm mấy luyện khí sĩ đã bị Mộng Yểm “giết”.
Không sai, đám người Cửu Thiên thật ra là đang ở trong huyễn cảnh do ông ta tạo ra.
Nói chính xác hơn là đang ở trong đạo vực của ông ta.
Ông lão mặc đồ đen có thể nắm chính xác sự thay đổi trong từng phân, từng tấc trong đạo vực.
Khóe miệng nở nụ cười, ông lão mặc đồ đen cười nói: “Giỏi lắm nhóc, có gan dạ. Tự dẫn Mộng Yểm nhập thể, xem cậu có thể chống đỡ bao lâu!”
Trong huyễn cảnh Ma Vực.
Gần như tất cả mọi người đều tái mặt nằm ở dưới đất.
Chỉ có Cửu Thiên, Thủy Văn Triệu, Thủy Gia Hành vẫn đứng ở đó.
Chỉ là Cửu Thiên nhắm chặt hai mắt, cơ thể lạnh như băng. Mà Thủy Văn Triệu và Thủy Gia Hành lại không chịu bất cứ công kích nào.
Hai người liếc nhìn nhau, đi về phía Cửu Thiên. Thủy Văn Triệu một tay cầm pháp khí, một tay đưa về phía Cửu Thiên nói: “Cửu Thiên, anh rốt cuộc sao rồi?”
Vào lúc này, Cửu Thiên bỗng mở hai mắt ra.
Ngay sau đó, hai người Thủy Văn Triệu và Thủy Gia Hành cảm nhận được một cỗ lực lượng đáng sợ lao tới, hai người lập tức ngã ra đất, vô số hình ảnh đáng sợ lao vào trong đầu của bọn họ.
Trong cơ thể của Cửu Thiên, lúc này cũng đang trải qua sự thay đổi nghiêng trời lệch đất.
Cửu Thiên bỗng nhìn thấy mình của mấy năm trước, nhìn thấy bóng dáng ngã trong nền tuyết đó.
Chỉ là hắn ở trước mặt sau khi ngã xuống lại không lột xác, cũng không xảy ra kỳ tích gì cả.
Hắn phải đất cát trên người, sau đó lại đi về gia tộc.
Chế giễu, xem thường, khinh bỉ. Những hình ảnh quen thuộc này lại lần nữa quay lại.
Cửu Thiên phát hiện mình có thể ở một bên yên lặng nhìn, không thể làm bất cứ chuyện gì. Giống như đang nhìn một người khác giống mình trải qua một cuộc đời khác.
Hắn thấy mình vào trong một lần lễ tết bị đuổi khỏi gia tộc, hắn mất hồn mất vía đi tới một trấn thủ vắng vẻ căn bản không biết.
Ở đó, hắn trở thành một chưởng quầy của tiệm dược liệu, mỗi ngày bận rộn chuyện dược liệu, cũng không có thời gian tu luyện.
Sau đó, hắn quen một cô gái rất giống Linh Bối, hai người yêu nhau, dự định kết hôn.
Nhưng vào ngày thành hôn, một đám võ giả của bang phái nhỏ xông vào, ở trước mặt hắn cưỡng hiếp vợ chưa cưới của hắn, thuận tiện đốt tiệm dược liệu của hắn.
Trong đám cháy, hắn may mắn sống sót, nhưng không ai nhận ra hắn nữa. Hoặc nói, căn bản không ai muốn biết hắn nữa.
Hắn từ đó mưu sinh bằng việc xin ăn, tốn mười năm lại quay lại thành phố Long Cửu, nhìn thấy Trương Tĩnh trở thành trấn thủ của thành phố Long Cửu. Mà Cửu gia bọn họ đã hoàn toàn bị Mục gia đánh sập, phân tán khắp nơi. Hắn về sau nghe ngóng được đám võ giả đốt tiệm của hắn, giết vợ chưa cưới của hắn cũng là do Mục gia phái tới.
Vào lúc này, bỗng nhiên trời đất thay đổi, khi Cửu Thiên mở mắt lại lần nữa, bỗng phát hiện mình thật sự nằm ở trước cửa nhà cũ của Cửu gia.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất