CHƯƠNG 1442
Thập Tam lạnh lùng nhìn ông ta, lại ôm Lâm Vĩnh Sương lùi lại mấy bước.
Lâm Thủ Phủ hừ lạnh một tiếng, nói: “Vị Thập Tam công tử này, đừng có rượu mời không uống muốn uống rượu phạt. Mau bỏ bệ hạ xuống, hôm nay chúng tôi không phải tới tìm các người gây rắc rối. Vừa hay ngược lại, chúng tôi tới giúp đỡ các người. Thánh Thụ Vương dồn các người vào chỗ chết nhưng chúng tôi lại không có ý này.
Lâm Vĩnh Sương cũng lớn giọng nói với Thập Tam: “Thập Tam, ông ấy là viện binh tôi mời tới, tiên khí sư Tư Mã tiên sinh. Anh còn không thả tôi xuống, giải trừ phong ấn. Tôi sẵn tiện dẫn Tư Mã tiên sinh cùng đi giúp chủ nhân Cửu Thiên của anh!”
Thập Tam nghi ngờ để Lâm Vĩnh Sương xuống, nhưng lại không giải trừ phong ấn cho Lâm Vĩnh Sương.
Tư Mã tiên sinh cười nói: “Không sai. Hôm nay lão phu vì chuyện này mà tới. Lâm Thủ Phủ đã nói rõ tình hình với tôi. Hôm nay coi như giúp bệ hạ giải quyết mối họa tâm phúc.
Lâm Vĩnh Sương khẽ cười nói: “Cảm ơn Tư Mã tiên sinh. Hôm nay có Tư Mã tiên sinh tương trợ, nhất định có thể lấy đầu của Thánh Thụ Vương.
Lâm Thủ Phủ cười to nói: “Bệ hạ, mọi chuyện đều nằm trong dự liệu của người. Lần này Thánh Thụ Vương và thánh nữ tranh đấu, nhất định là xuất tinh nhuệ bên cạnh. Tùng Văn dưới trướng ông ta cũng bị đám người thánh nữ và Cửu Thiên cầm chân, như vậy, Tư Mã tiên sinh nhất định có thể thành công trong một lần.
Tư Mã tiên sinh lắc đầu nói: “Thánh Thụ Vương luôn cẩn trọng, bên cạnh luôn có cao thủ bảo vệ. Lão phu mấy lần ám sát cũng không thể thành công. Nhưng hôm nay cơ hội tốt không thể bỏ lỡ, lão phu nguyện ý dốc sức thử.
Lâm Vĩnh Sương kích động nói: “Vậy thì nhờ Tư Mã tiên sinh rồi.
Lâm Thủ Phủ cũng ngân ngấn nước mắt nói: “Tư Mã tiên sinh, tương lai của nước Linh nằm trong tay ông.
Tư Mã tiên sinh bước lên một bước, giống như muốn nắm tay của Lâm Vĩnh Sương.
Thập Tam lôi Lâm Vĩnh Sương ra đằng sau, lạnh mặt nói với Tư Mã tiên sinh: “Lừa đảo!”
Tư Mã tiên sinh thay đổi thần sắc, lớn giọng nói: “Cái thằng nhóc này, cậu nói gì đấy?”
Thập Tam bỗng chém ra một kiếm, kiếm pháp như điện, vậy mà một kiếm đâm về phía tay phải của Tư Mã tiên sinh.
Khoảng cách gần như vậy, Tư Mã tiên sinh nhất thời không tránh được, vậy mà bị một kiếm của Thập Tam đâm trúng.
Trong tình huống không kịp đề phòng, mấy chiếc ngân châm giấu trong tay Tư Mã tiên sinh trực tiếp bắn vào bức tường.
Thấy một màn này, Lâm Vĩnh Sương bệ hạ, Lâm Linh Lân thủ phủ lập tức thay đổi sắc mặt, sững sờ nhìn Tư Mã tiên sinh.
Sắc mặt lúc đỏ lúc trắng, Tư Mã tiên sinh cười lạnh nói: “Xem ra không giả bộ được nữa rồi. Được lắm nhóc, cậu giỏi. Nhưng hôm nay các người vẫn khó thoát cái chết.” Lâm Thủ Phủ đanh giọng nói: “Lão tặc Tư Mã Phong, ông vậy mà đối xử với tôi như vậy”
Tư Mã Phong cười to ba tiếng, nói: “Đối xử với ông? Lẽ nào ông không biết, tôi trước giờ đều là người của vương gia sao?”
Nói xong, Tư Mã Phong từ trong ngực lấy ra một tấm lệnh bài bằng gỗ, hiển nhiên là Thánh Thụ Vương lệnh.
Vẻ mặt Lâm Vĩnh Sương sốc nặng, giống như suýt nữa trực tiếp hôn mê.
Lâm Thủ Phủ quát to một tiếng: “Tôi liều với ông!”
Tư Mã Phong không nhúc nhích, ánh sáng ngũ hành đột nhiên xuất hiện, Lâm Thủ Phủ lập tức bị dây leo đột nhiên chui ra quấn chặt.
Tư Mã Phong cười tà ác nhìn Lâm Vĩnh Sương nói: “Bệ hạ tốt của tôi. Chút tính toán đó của người, còn muốn đấu với vương gia, nói thật chuyện này tôi chưa nói với vương
gia. Chỉ đợi lập được công đầu cái thế như này cho vương gia đó! Nói đi, bệ hạ, hôm nay người muốn chết như nào?”
Nói xong, một tia ánh sáng xuất hiện ở đằng sau Lâm Vĩnh Sương.
Lúc này, Thập Tam bỗng một kiếm chém tan ánh sáng, quát to một tiếng.
Thân pháp như gió, trực tiếp lao vào trong xoáy nước bị Linh Bối chém ra vừa rồi.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất