CHƯƠNG 1443
Thần sơn, ở sườn núi.
Khói màu tím vẫn thế, võ giả nước Linh nhiều như mây đã bao vây chặt nơi này. Trong làn khói, nhìn thấy rõ bóng dáng của thánh nữ và Từ lão.
Võ giả kết thành đoàn phóng thích lực lượng của mình, đang không ngừng xua tan khói màu tím.
Trong bầu trời, Tùng Văn và Thánh Thụ Vương đều đã tới.
Trên mặt nở nụ cười rạng rỡ, Thánh Thụ Vương cười lớn nói: “Thật sự là có được không tốn chút công sức. Bọn họ vậy mà tự lộ ra. Tùng Văn, hôm nay nếu ông còn để hai người này chạy nữa thì không cần gặp tôi nữa.
Tùng Văn gật đầu cười nói: “Vương gia. Tôi nhìn dáng vẻ của bọn họ, đoán chắc không cần tôi ra tay. Những thành vệ binh này cũng có thể giải quyết hai người bọn họ!”
Đang nói, tất cả các võ giả ở xung quanh đều quát một tiếng.
Canh kình của tất cả mọi người trong nháy mắt hóa thành cuồng phong, ngay lập tức khói màu tím trực tiếp bị thổi tan.
Khói tím theo gió bay ra xa, thánh nữ và Từ lão trong khói tím cũng thở phào một hơi.
Trán của hai người đổ đầy mồ hôi, rõ ràng chướng khí độc này đã hành hạ bọn họ không nhẹ.
Quay đầu nhìn vô số võ giả của nước Linh ở xung quanh, thánh nữ nghiến răng nói: “Cửu Thiên, Cửu Thiên đáng chết. Nhất định là anh ta cố ý để lại chiêu này!”
Từ lão cũng có vẻ mặt phẫn nộ, ném Thập Phương Đỉnh trong tay xuống đất.
Lấy binh khí ra, ánh mắt của Từ lão nhìn sang Tùng Văn trong bầu trời, lạnh lùng nói: “Hôm nay, e là không tốt rồi. Tiểu thư, lát nữa người trực tiếp rời đi, không cần quản tôi”
Thánh nữ nghiến răng không nói.
Trên trời, Thánh Thụ Vương dẫn các võ giả cánh bạc từ từ bay tới.
Từ xa nhìn thánh nữ, Thánh Thụ Vương lớn giọng nói: “Thánh nữ của nước Bắc Thần. Cô bắt cóc bệ hạ của nước Linh tôi, tội không thể tha. Tôi khuyên cô bây giờ lập tức đầu hàng. Nếu không, đợi đao binh va chạm, cô sẽ chết không toàn thây”
Thánh nữ cười lạnh nói: “Muốn đánh thì đánh, cần gì nhiều lời. Ông thật sự nghĩ tôi sợ võ giả nước Linh cỏn con của ông chắc!”
Giọng nói lạnh lùng của thánh nữ khiến cho tất cả võ giả của nước Linh mang vẻ mặt phẫn nộ.
Thánh Thụ Vương hừ lạnh một tiếng, nói: “Võ giả của nước Linh cỏn con? Khẩu khí thật lớn. Lên, lên hết cho tôi!”
Khế phất tay, tất cả các võ giả triển khai công kích về phía thánh nữ và Từ lão.
Tiếng giết động trời, thánh nữ và Từ lão dựa lưng vào nhau, bắt đầu điên cuồng công kích.
Ngay lập tức, băng sương bắn tung tóe, canh kình ngập trời.
Thánh Thụ Vương quay đầu nói với Tùng Văn: “Đi đi. Nhớ lấy, ông lão có thể giết. Thánh nữ giữ lại cho tôi!”
Tùng Văn khẽ thở dài một tiếng, nói: “Vương gia. Cô gái này là thánh nữ của nước Bắc Thần, ngài làm như vậy, không tốt lắm đâu!”
Thánh Thụ Vương đanh giọng nói: “Ta làm thế nào còn cần ông dạy à? Ông đi làm là được. chuyện này làm được, về sau ông chính là thân vương!”
Nghe thấy hai chữ thân vương, trên gương mặt già của Tùng Văn từ từ hiện lên vài phần kích động.
“Vâng, vương gia. Tôi nhất định bắt lấy cô gái này”
Tùng Văn vụt người bay về phía thánh nữ, khí thế toàn thân tăng vọt, phất tay một cái, trên trời, một cái cây khổng lồ bỗng bay tới.
“Là ông ta! Tiểu thư, mau tránh ra!”
Từ lão lớn thành tiếng, phi thân nghênh đón Tùng Văn.
Bóng dáng của hai người dĩ nhiên va chạm ở trên không, băng sương đối kháng cây khổng lồ, ánh sáng hình thành sóng xung kích khuếch tán ra.
Bụi đất bay lên, cây liên tục rút lên, võ giả nước Linh ở xung quanh quá nửa bị khí lưu trực tiếp đánh bay.
Bên dưới, thánh nữ cũng đè thấp người, nhân cơ hội này, chém liên tiếp mấy võ giả của nước Linh.
Lúc này, cô ta đang mang thương thế mà tác chiến!
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất