CHƯƠNG 1441
Dưới hồ nước xanh, kim quang trên người Linh Bối từ từ thu liễm.
Trên người sôi sục lực lượng cuồn cuộn, Linh Bối lẩm bẩm: “Sư phụ, người nói đúng rồi. Tuy con luyện võ kỹ tịnh tâm nhưng trái tim của con thật sự không tịnh được, con suy cho cùng vẫn ăn viên đá này!”
Xòe tay, một phiến kim quang ngưng tụ trong tay Linh Bối, lực lượng đáng sợ khiến không gian xung quanh sụp đổ, một phiến kim quang đó giống như muốn diệt thế, khiến người khác chỉ nhìn một cái thì không rét tự run.
“Các người ở yên ở đây. Tôi phải đi ra giúp Cửu Thiên! Thập Tam, trông kỹ cô ta!”
Linh Bối quay đầu liếc nhìn Thập Tam và bệ hạ thiếu nữ Lâm Vĩnh Sương, trực tiếp vung tay ấn lực lượng màu vàng ra sau.
Ngay sau đó, ánh sáng trận pháp sáng lên, cả thông đạo bắt đầu lắc lư kịch liệt.
Lâm Vĩnh Sương sửng sốt nói: “Không được, cô không hủy được trận pháp đâu.
Linh Bối không để ý tiếng kêu của Lâm Vĩnh Sương.
“Hây!”
Linh Bối dùng sức ấn về phía trước, lúc đó tất cả các chướng ngại ở đằng trước đều vỡ vụn.
Một xoáy nước lại xuất hiện, vẻ mặt Linh Bối kích động, nhảy vọt ra.
Lâm Vĩnh Sương sững sờ nhìn một màn này, lẩm bẩm nói: “Phá được rồi? Thật sự phá ra rồi. Bọn họ rốt cuộc là ai? Quang Nguyên thánh nữ, tại sao lại lăn lộn chung với võ giả của nước Võ Đỉnh?”
Rõ ràng mọi thứ cô ta nhìn thấy ngày hôm nay đã hoàn toàn đảo lộn thế giới quan của cô ta.
Thập Tam không trả lời cô ta, cũng không biết nên trả lời cô ta như nào. Hắn ta đứng ở bên cạnh Lâm Vĩnh Sương, yên lặng nhìn cô ta.
Nhiệm vụ Cửu Thiên giao cho hắn ta là trông kỹ bệ hạ thiếu nữ và Linh Bối.
Nhưng bây giờ, Linh Bối đột nhiên trở nên mạnh mẽ, hắn ta căn bản không trông được, vậy thì hắn ta chỉ có thể giảm yêu cầu trông Lâm Vĩnh Sương. Nhiệm vụ này, bây giờ hình như cũng không phải chuyện khó khăn gì.
Lâm Vĩnh Sương quay đầu nhìn sang Thập Tam nói: “Anh không phải cũng có bí mật gì chứ? Nói cho tôi đi.”
Thập Tam cuối cùng nhả ra hai chữ: “Yên lặng.
Khóe miệng của Lâm Vĩnh Sương nhếch lên nụ cười, nói: “Mấy người người nào người nấy đều siêu như vậy. Tôi vốn cho rằng các người có thể trở thành một phần trợ lực của tôi thôi, Thật không ngờ, thực lực của các người vượt tưởng tượng của tôi. Cửu Thiên đó, thậm chí còn nói năng ngông cuồng, muốn giết chết Thánh Thụ Vương”
Thập Tam thản nhiên nhìn cô ta, lại lấy ra một miếng bánh thịt nhét vào trong miệng của Lâm Vĩnh Sương. Đây là đồ ăn hắn ta mang từ nước Võ Đỉnh ra ngoài.
Lúc này lấy ra cho Lâm Vĩnh Sương, rõ ràng là nói, tôi mời cô ăn đồ ăn, cô đừng nói nhảm nữa.
Lâm Vĩnh Sương thông minh ngậm miệng lại, nhưng nụ cười trên mặt không giảm.
Bỗng nhiên, một tia sáng bay từ trong thông đạo tới, đáp thẳng ở trước mặt Lâm Vĩnh Sương.
Lâm Vĩnh Sương nhìn thấy tia ánh sáng này, nụ cười trên mặt càng rạng rỡ hơn.
Lông mày Thập Tam nhíu chặt, hình như cảm thấy có chút không đúng.
Hắn ta ôm lấy Lâm Vĩnh Sương, lùi về sau.
Nhưng còn chưa đi được mấy bước, trong thông đạo bỗng vang lên âm thanh.
“Để bệ hạ xuống!”
Mắt Thập Tam lập tức hóa thành màu đỏ máu, cơ thể phình lên, khí tức tăng điên cuồng.
Trong thông đạo, hai bóng người từ từ xuất hiện.
Một người trong đó, Thập Tam ngược lại từng thấy, hóa ra là Lâm Thủ Phủ mấy ngày không gặp.
Tư Mã tiên sinh nở nụ cười, phất tay nói với Thập Tam: “Cậu thanh niên này, đừng kích động. Chúng ta là cùng một nhóm, cậu vẫn là để bệ hạ xuống trước đi”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất