CHƯƠNG 1421
Hoàng hôn buông xuống, mặt trời dần dần biến mất trong biển mây ở chân trời.
Dưới chân núi Thần sơn, một khoảng hỗn lộn.
Bóng người phân tán.
Mấy canh giờ trước, đám đông bu lại, lúc này đã hoàn toàn biến mất, để lại chân núi trong tình trạng đá vụn rải rác, máu tươi lênh láng.
Sau đó, mấy bóng người đột nhiên xuất hiện trên không.
Hắc long dưới chân bịt miệng, đám người Cửu Thiên ở trên lưng nhìn xung quanh.
“Đi hết rồi sao?”
“Ừ, chắc đi hết rồi.
“Chúng ta an toàn rồi nhỉ?”
Cửu Thiên khẽ lắc đầu. An toàn ư? An toàn cái rắm, an toàn tới mức bị võ giả của cả nước Linh truy sát!
Có điều lời này Cửu Thiên cũng chỉ có thể nói trong lòng, không nói ra.
Nhìn dáng vẻ như gặp phải kẻ địch mạnh của Linh Bối và Thập Tam, Cửu Thiên khẽ nói: “Bệ hạ của nước Linh sao rồi?”
Nói xong, mấy người đều nhìn đằng sau.
Bóng dáng của bệ hạ thiếu nữ xuất hiện ở trong tầm mắt của mọi người.
Trong mắt phủ sương, vẻ mặt đau thương, co ở một bên kinh sợ nhìn đám người Cửu Thiên.
“Bệ hạ!”
Cửu Thiên khẽ nói, đi lên, chìa cánh tay về phía cô ta.
Ngay sau đó, bệ hạ thiếu nữ oa một tiếng thì khóc.
“Người xấu!!! Các người đều là người xấu! Cứu mạng!”
Tiếng khóc động trời vang lên, Thập Tam nhanh tay nhanh mắt, chặt một cái vào gáy của bệ hạ thiếu nữ.
Bệ hạ thiếu nữ lập tức trợn ngược mắt, sau đó ngất xỉu.
Cửu Thiên há miệng, nhìn Thập Tam nói: “Anh làm gì thế?”
Thập Tam từ từ nói: “ồn!”
Linh Bối rảo bước đi tới, đỡ bệ hạ thiếu nữ. Ngón tay thăm dò mũi, thở phào một hơi.
“Còn sống”
Cửu Thiên cũng không biết nên nói gì, Thập Tam không có làm sai. Hắn khẽ thở dài, nói: “Được rồi, thấy cô ta kêu lớn tiếng như vậy, chắc là không có lo ngại tới tính mạng”
Cửu Thiên quay đầu nhìn sang thánh nữ hỏi: “Bước tiếp theo, đi đâu? Thánh nữ điện hạ, hay là chúng ta trực tiếp rời đi đi? Lúc này đi, chắc không ai có thể cản được chúng
ta."
Thánh nữ cắn môi, giống như đang do dự.
Đằng sau cô ta, một ông lão cả người đầy máu bỗng xuất hiện.
Mang theo tiếng thở dốc nặng nề, ông lão lớn giọng nói: “Không đi được rồi! Cả thành Thiên Không đã phong tỏa!”
Dường như đang chứng thực cách nói của ông lão, lúc này trên trời, một đạo lưu tinh xẹt qua.
Lưu tinh phóng tới vị trí giữa trời thì bỗng nhiên nổ thành vô số ánh sáng. Giống như mạng nhện khuếch tán, bao trùm cả bầu trời.
Không cần nghi ngờ, đây chính là biểu hiện phong tỏa của nước Linh.
Thánh nữ nghiến răng nhìn một màn này, nói: “Xem ra không chỉ nơi này, thiết nghĩ các nơi khác cũng như vậy. Chúng ta bị nhốt ở nước Linh rồi.
Lông mày của Cửu Thiên nhíu chặt, rất chặt, chặt tới mức có thể kẹp chết con ruồi không cẩn thận bay qua.
Trong đầu nhanh chóng suy nghĩ mọi thứ, một lát sau, Cửu Thiên nói: “Xem ra hy vọng của chúng ta đều ở trên người của bệ hạ thiếu nữ này rồi. Thánh nữ điện hạ, đầu tiên tôi muốn cô nói cho tôi biết, có phải cô thật sự ra tay với cô ta không?”
Thánh nữ lạnh lùng nói: “Nếu là tôi ra tay thì cô ta đã chết từ lâu rồi.”
Cửu Thiên khẽ gật đầu.
“Cô nói rất có lý”
Linh Bối kéo góc áo của Cửu Thiên nói: “Cửu Thiên, vậy bây giờ chúng ta phải làm sao? Nếu anh đã biết ẩn thân, dứt khoát đem bọn em ẩn thân lén rời khỏi thành Thiên Không thì sao?”
Cửu Thiên nói: “Đây không phải ẩn thân. Chỉ là một loại thủ đoạn đứng tại chỗ khiến người khác không thể dò xét thôi. Nếu em nghĩ anh có thể vừa di chuyển vừa khiến người khác không thể dò xét, vậy em nghĩ nhiều rồi.
Cửu Thiên nắm tay của Từ lão, truyền canh khí vào, lập tức cảm nhận được lực lượng rất hỗn loạn trong cơ thể của Từ lão.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất