CHƯƠNG 1420 

Đá vụn bay ngập trời, cây khổng lồ phát ra âm thanh trầm thấp. 

Hai người thánh nữ hoảng hốt tránh ra, nhưng phát hiện cột ánh sáng đằng sau bám riết, khuếch đại với tốc độ kinh người. 

“Thiên Đạo Thiên Phạt!” 

Ông lão sửng sốt hét lên, thủ đoạn cỡ này thật sự quá kỳ diệu. 

Cho dù là cường giả Võ Tôn của nước Bắc Thần bọn họ cũng không có mấy người có thể làm được, cái đó cần hiểu sâu sắc về thiên địa chi đạo. “Tiểu thư, đi mau. Tôi cản ông ta. 

Ông lão vụt người lên, vỗ một chưởng vào người của thánh nữ. 

Chưởng mang theo nhu lực, thánh nữ bay lên cao. 

Bóng dáng của ông lão lập tức bị cột ánh sáng bao trùm ở trong, thánh nữ tức tới run người, nhưng vẫn xoay người lao về phía Cửu Thiên. 

Cho dù là ở trong chiến đấu kịch liệt như vậy, thánh nữ vẫn chú ý tới động tĩnh bên phía Cửu Thiên. 

Kiếm Vạn Tải Băng Thần trong tay chém điên cuồng, nơi đi qua, băng tinh chói mắt. 

Rõ ràng chỉ cách ngàn trượng, nhưng thánh nữ cảm giác tiến một bước cũng rất khó khăn. 

Đằng Giáp Vệ của nước Linh cũng thế, đội thành vệ cũng vậy. Tuy tu vi không cao, nhưng hơn ở chỗ đông người, trước đổ sau lên, không sợ chết. Giống như thiêu thân lao vào lửa, giết về phía thánh nữ. 

Nhìn từ xa chính là một điểm ánh sáng xanh đối chọi mây đen ngập trời. 

Cửu Thiên trong lúc tăng tốc chạy trốn cũng nhìn thấy một màn này. Ngay lập tức, Cửu Thiên lớn giọng hét: “Tiểu Hắc, đi đón thánh nữ, mau!” 

Tiếng gầm của Tiểu Hắc không ngừng, há miệng phun ra ngọn lửa hư không. 

Không gian nứt vỡ vô số, ngọn lửa mang theo gió lốc, cuốn đi mọi thứ xung quanh. 

Một con đường lớn bị Tiểu Hắc phun ra. Vỗ cánh bay cao, Tiểu Hắc cũng dùng hết sức, tuy nó ra sức thật ra thật sự không dùng quá nhiều lực. 

“Thánh nữ!” 

Cửu Thiên quát một tiếng, kiếm quang xuất ra, thiên địa không còn. 

Xung Thiên Sát Kiếm! 

Chín chữ sát khổng lồ trực tiếp giết về phía vòng bao vây bên cạnh thánh nữ. 

Thánh nữ nhân cơ hội này, giơ cao Kiếm Vạn Tải Băng Thần trong tay. 

Phượng Minh Cửu Thiên, Băng Loan Giáng Thế! 

Bóng dáng phượng băng ngưng tụ ở đằng sau, ngửa lên trời hét dài. 

Băng sương tuôn ra, đông cứng vạn vật. Băng loan điều bay lên cao, nổ ầm trên đỉnh đầu thánh nữ. 

Một phiến lực lượng đáng sợ quét ra, ánh sáng màu xanh lam lập tức che đậy ánh sáng của mặt trời, tất cả mọi người đều cảm nhận được một cỗ hàn phong xâm nhập xương tủy, cho dù cách xa nữa cũng có thể cảm nhận được sự lạnh lẽo ập tới. 

Tất cả võ giả đuổi giết của nước Linh đều dừng lại. 

Sự yên tĩnh một cách khó tin, vào lúc này đột nhiên xuất hiện. 

Sau đó, đợi khi ánh sáng xanh lam thu liễm. 

Tất cả mọi người lập tức phát hiện, bóng dáng của thánh nữ, đám người Cửu Thiên đã biến mất. 

Bọn họ giống như ma quỷ, biến mất ở giữa trời đất. 

Thánh Thụ Vương không dễ dàng bay lên lần nữa nhìn thấy một màn này, cả gương mặt bắt đầu vặn vẹo. 

“Đuổi theo, đuổi theo hết cho tôi, phong tỏa thành Thiên Không. Một con chim, một giọt nước cũng không được ra khỏi thành. Tìm bọn họ về cho tôi!” 

Thánh Thụ Vương hét xé giọng. 

Tất cả Đẳng Giáp Vệ, đội thành vệ lớn giọng đáp ứng, sau đó bay tản ra xa. 

Lúc này Tùng Văn cũng đáp xuống. ánh sáng thu lại, bóng người vốn bị cột ánh sáng bao trùm cũng biến mất. 

Lông mày nhíu chặt, cành cây trong tay điểm nhẹ, vô số khí lưu màu xanh ở bốn phương tám hướng ngưng tụ lại. 

Biểu cảm trên mặt Tùng Văn càng lúc càng nghiêm trọng, ông ta đột nhiên phát hiện mình không thể tóm được khí tức của đối phương. 

“Biến mất rồi sao?” 

Tùng Văn vẫn là lần đầu tiên gặp phải tình huống như này. 

eyJpdiI6IndPSnNQcmZSY0RzcjBxZkRXcmFJRGc9PSIsInZhbHVlIjoicW5pdUxsOFhSK2F4ZUJLTDl3TVRjRlwvZlQrODVKVFk2NlBSQ1FvUDA3TkMxQ0NsWVR5NGEzZlZiSWNVZW14U1lGR0l2RzBSSldhR0ZqWlBSMTVPbHdxNGgzZlVCWGd6azF2V2JXRTY3aTE3ejE2bUFDS1pEaFZ5Z0Z0Y0IxVEJhaEUzSjl5d05jY0R4NmlIMURzYlJpcU1MNlZ5aEF2cGZXMWVRY2RTTlZDVFZLbVZ3cXFoK1VYV0lFMlBpc3J5Y3dabnpMQld1dnd2VVVMRjA3bElxaUVsTWVCRStHRms3bU1MY1ZSaFgwNG1cL2dJTnBUSDBnUEdLejRZNVRSVjFFYTJFWmg5UjB4OFVrQ2ZQblRtVDRFYTV1N3lqang3N2dZSzFJODR6RE1DM3crMG5XOTRoK25YRTlzQmNWbkxpMiIsIm1hYyI6IjBiYmRhOWYzYzA3ODc3YjE5MTdmMGY3ZTQxMmM3MzM0M2M0MTZhZjMxYWYyODgxZDk2MzI1YTk5N2FlYmQzYTkifQ==
eyJpdiI6IlM0WVJnSnlOQ21qQTdsa3gzbForbGc9PSIsInZhbHVlIjoiTG1xK0M3aDQ1UStEVmlMNHhabm53cU5GdUdzQzJhN0kwQmxHQmFKMitNZXFsUnRMdTVXSG56a1JJSFRMemMxajlFcmtMdUlyUjBDc0pjWldXVlRKRU5TSU8yV01VU3N2QTR6SURkeHk4UTFmMis1QmlKMjlCU1BCOHJQdFdQN0EiLCJtYWMiOiJlZmY0Nzc5YTg4ODViMTRmMzNkYWNjZjAxZmUxNTk2ZTFmMmNjZDcyOTZmMzU1MjE4OGUzNTE4ODlkYjBkMjRkIn0=

Tùng Văn khẽ thở dài một tiếng.

Ads
';
Advertisement
x