Lâm Huyền tin bản thân mình tuyệt đối sẽ không nhìn lầm! 

             Đã làm người hai kiếp, chuyện mà hắn từng gặp trên người nhiều hơn so với nhiều người khác. 

             Khí chất trên người đám thổ phỉ này, Lâm Huyền có thể cảm nhận thấy một cách rất rõ ràng. 

             Không chỉ như thế, đến cả những con chiến mã mà bọn họ đang cưỡi, cũng chẳng phải là những con ngựa bình thường. 

             Tất cả những con này đều là yêu thứ cả! 

             Nếu thú cưỡi của bọn họ có nhiều loại, cho dù có cả yêu thú thuộc Quy Nhất cảnh, Lâm Huyền cũng sẽ không lấy làm lạ gì. 

             Nhưng mà nhiều con chiến mã cùng loại như thế, đây không phải là chuyện mà các tên thổ phỉ bình thường có thể làm ra được. 

             Khóe môi của Lâm Huyền khẽ cong lên tạo thành hình vòng cung kỳ quặc. 

             Chuyện này ngày càng trở nên thú vị rồi đó. 

             Một đám kỵ binh giả làm thổ phỉ để đến cướp thất tiểu thư của Kiều gia, đây đúng là chuyện khó tìm thấy mà. 

             Chính vào lúc Lâm Huyền đang suy nghĩ thì đám thổ phỉ đó đã xông đến rất gần rồi. 

             Trong mắt Lâm Huyền khẽ lóe lên một tia sáng sắc lạnh, nếu như bọn họ đã giả làm thổ phỉ, vậy thì cứ giết họ như giết thổ phỉ là xong! 

             Thanh Chân Long Kiếm trong tay Lâm Huyền đảo qua đảo lại, hắn cũng nhanh chóng xông lên. 

             Thần đạo kiếm pháp! 

             Quy tắc phá vỡ trời đất lại cộng thêm Chân Long Kiếm, Lâm Huyền dùng một kiếm để chém qua hết đám chiến mã kia. 

             Bắn người thì phải bắn ngựa trước. 

             Nếu như không giải quyết hết đám chiến mã của bọn họ, vậy thì đám kỵ binh này sẽ càng năng động hơn. 

             Bọn họ mà tấn công thêm mấy lần, nói không chừng sẽ làm hại đến người trong thương đội mất. 

             “Phụt!” 

             Chỉ bằng một kiếm, đã có thể chém đứt đầu con chiến mã kia. 

             Thứ bay ra cùng với cái đầu ngựa đó còn có nửa thân người của tên thổ phỉ, thủ đoạn của Lâm Huyền khiến tất cả mọi người đều phải thấy sợ hãi. 

             Lúc này, người trong thương đội đều vô cùng sững sờ. 

             Tuy rằng bọn họ đã từng được chứng kiến thủ đoạn của Lâm Huyền, nhưng chỉ là thủ đoạn khi hắn giết chết một bầy sói mà thôi. 

             Giết chết một bầy sói và giết chết một đám thổ phỉ không phải là chuyện giống nhau. 

             Tên yếu ớt nhất trong đám thổ phỉ này cũng phải là Hóa Nguyên tầng năm, người bọ Lâm Huyền chém bay kia lại có sức mạnh của Quy Nhất cảnh giới. 

             Mà cho dù có như thế cũng không thể chống đỡ nổi một chiêu của Lâm Huyền! 

             Lâm Huyền xông vào đám người đó, mỗi lần hắn ra tay, đều sẽ tước đi mất một sinh mạng vốn đang sống sờ sờ. 

             Hắn dùng những hành động thực tế của mình để giải thích cho câu nói “Sói đội lốt cừu.” 

             Cho dù chỉ là một võ giả ngồi trên lưng ngựa, thì cũng được xem như là người mạnh ở một phương. 

             Vậy mà Lâm Huyền, chém ngang bọn họ cứ như thể đang cắt dưa cắt lúa vậy. 

             Sau một hồi đánh nhau, đã có hơn một nửa số người trong đám thổ phỉ đông đúc kia bị giết và bị thương. 

             Xung quanh Lâm Huyền bây giờ toàn là thi thể, đến cả không khí cũng nồng nặc mùi máu tươi. 

             “Giết!” 

             Tên thổ phỉ dẫn đầu lại tức giận hét lớn một tiếng nữa. 

             Lâm Huyền bật cười lạnh lùng, hắn đã phát hiện ra được vấn đề rồi. 

             Những tên thổ phỉ bình thường, một khi có hơn một phần ba quân số bị tổn hại thì sẽ nhận thua. 

             Dù có là quân đội, khi hơn một phần hai quân số bị thương thì lòng quân bất ổn rồi. 

             Đám người trước mắt mà là thổ phỉ cái gì cơ chứ, đây rõ ràng là một đám kỵ binh được huấn luyện kĩ lưỡng đó. 

             Cuộc tàn sát đã nổ ra rồi, bất luận là Lâm Huyền hay là đám thổ phỉ kia, đều đã giết người đến đỏ cả mắt rồi. 

             Lần thứ hai xông lên, đám thổ phỉ kia giờ chỉ còn sót lại chừng một phần năm quân số. 

             Nhiều người bị thương đến đáng sợ như thế, tên cầm đầu kia cũng không thể ngồi im được nữa. 

             Hắn lập tức hạ lệnh, dẫn đám người còn sống sót còn lại rời đi. 

             Lâm Huyền cũng không có đuổi theo, chỉ đưa mắt bọn họ đi về phía xa. 

             Mãi cho đến lúc này, đám người trong thương đội mới la hò vui sướng. 

             Mọi người vây lấy Lâm Huyền, gương mặt bọn họ vô cùng vui vẻ, hình tượng của Lâm Huyền trong lòng bọn họ càng trở nên hùng vĩ hơn nữa. 

             Mãi một lúc sau, đám người đó mới tản ra, nhanh chóng tiến về Thiên Tuyết Quốc ở phía trước. 

             “Lâm huynh, đám thổ phỉ đó có chút không đúng lắm nhỉ.” 

             Kiều Vũ mở miệng nói. 

             “Theo như ta thấy, bọn họ không giống như những tên thổ phỉ bình thường.” 

             Lâm Huyền ngẩng đầu đợi nghe hắn nói tiếp. 

             Kiều Vũ ho nhẹ mấy tiếng rồi mở miệng nói. 

             “Tuy rằng Kiều gia bọn ta không được xem như là danh gia vọng tộc gì, nhưng cũng không đến mức khiến đám thổ phỉ đó không xem bọn ta ra gì.” 

             “Đây là chuyện thứ nhất.” 

             “Nhìn đội hình lúc bọn họ xông lên, rõ ràng bọn họ đã từng được huấn luyện rồi.” 

             “Đây là chuyện thứ hai” 

             “Bọn họ đã mất đi gần bốn phần năm quân số, vậy mà bọn họ cũng chỉ có thể nghe theo lời chỉ huy thôi, chứ không được chạy trốn lung tung.” 

             “Đây chính là chuyện thứ ba.” 

             Lâm Huyền gật gật đầu, hắn có cùng suy nghĩ với Kiều Vũ 

             Ba điều mà Kiều Vũ kể ra, lại trùng khớp với những gì mà Lâm Huyền nhìn thấy. 

             Một đội quân kỵ binh như thế, sao lại là thổ phỉ được chứ? 

             “Vậy thì ngươi cho rằng…” 

             Lâm Huyền mở miệng hỏi. 

             Sắc mặt của Kiều Vũ trở nên nghiêm trọng, hắn trầm ngâm một khoảng thời gian dài rồi mới mở miệng nói. 

             “Đây cực kì có khả năng là một đám quân kỵ binh!” 

             “Hành động lần này của bọn chúng rõ ràng là có ý chống đối hai huynh muội chúng ta.” 

             nghe hắn nói thế, sắc mặc của Kiều Tử đứng cạnh bên cũng thay đổi. 

             “Sao lại có thể như thế được, sao bọn họ lại phải làm như thế?” 

             Kiều Vũ nhìn sang người muội muội đang đứng bên cạnh rồi thở dài một hơi. 

             “Muốn phái một đám kỵ binh ra, ngoài lợi ích ra thì ta chẳng gnhix được chuyện gì khác rồi.” 

             Lợi ích? 

             Lâm Huyền ấp ủ ý nghĩ này rồi nhìn sang hai huynh muội bọn họ, xem ra Kiều gia này thật sự không đơn giản như những gì bản thân hắn nghĩ. 

             “Chúng ta chết rồi người khác sẽ được hưởng lợi gì chứ?” 

             Kiều Tử vẫn không chịu tin vào sự thật. 

             “Không lẽ là người của gia tộc khác muốn dùng cách tiểu nhân với mục đích kết liễu thế hệ trẻ của Kiều gia hay sao?” 

             Lâm Huyền tự lắc đầu trong âm thầm. 

             Cái tính ngang ngược này của Kiều Tử mà lại không có chút tâm kế nào. 

             Chuyện này rõ ràng không phải do thế lực bên ngoài làm ra. 

             Sinh mệnh của võ giả rất dài, cho dù có giết sạch thế hệ trẻ của Kiều gia rồi, thì cũng không thể đánh sập Kiều gia được. 

             Càng huống hồ gì, người ngoài làm sao biết được hành tung của hai người bọn họ được chứ? 

             Chuyện này chỉ có thể là người của Kiều gia tự mình làm ra mà thôi. 

             Kiều Vũ cũng khẽ lắc đầu. 

             “Ta nghĩ không phải do người ngoài làm” 

             “Tiểu muội như ngươi không thường hỏi chuyện trong gia tộc, đối với việc này có lẽ ngươi không hiểu rõ.” 

             “Chuyện này có lẽ có liên quan đến việc gia tộc muốn gọi chúng ta về gấp.” 

             “Mấy năm nay gia gia luôn vì Thiên Tuyết Quốc mà hao tâm tổn sức, nhận lấy được sự khen thưởng của quân chủ.” 

             “Nghe nói phần thưởng đó chính là một viên đan dược cấp sáu!” 

             Đan dược cấp sáu! 

             Lúc này Lâm Huyền lại không kiềm được mà hít một hơi thật sâu. 

             Liên minh trăm nước coi đan dược cấp năm là của lạ là bởi vì trong khắp liên minh trăm nước không hề có sự tồn tại của luyện đan sư cấp năm. 

             Cho fud có là trong phù minh chủ, cũng không có bao nhiêu viên đan dược cấp năm. 

             Về đan dược cấp sáu, nó đối với người luyện võ mà nói thì có tác dụng rất lớn. 

             Lâm Huyền hiểu rõ chuyện này, hắn đại khái cũng đã đoán được nguyên nhân và hậu quả của chuyện này rồi. 

             “Nghe nói đan dược cấp sáu có công dụng nâng cao thiên phú.” 

             “Nhưng nếu như muốn phục dùng đan dược cấp sáu, thì phải có tuổi thọ giới hạn, sau khi qua tuổi mười tám thì không thể nào phát huy dược lực nữa rồi.” 

             “Những người khác tuổi tác không phù hợp, ta lại trời sinh không thể nào tu luyện được.” 

             “Như vậy thì xem ra ngươi có thể sử dụng loại đan dược này chỉ có ngươi và Kiều Quế rồi.” 

             Kiều Vũ nói nhiều như thế, nhưng không hề nói rõ ràng. 

             Nhưng mà ý đại khái đã quá rõ ràng rồi. 

             Vẻ mặt của Kiều Tử vô cùng hoảng loạn, chuyện này khiến này có chút không biết làm thế nào để chấp nhận. 

             “Sao ả đó lại phải làm như thế?” 

             Kiều Vũ thở dài một hơi. 

             Hắn vốn trời sinh trầm tính, không hề tham gia vào các cuộc tranh giành trong gia tộc. 

             Nhưng mà chuyện này không cần suy nghĩ cũng có thể hiểu ra, tất cả đều là làm vì lợi ích. 

             “Lâm huynh, ta có chuyện này muốn nhờ đến ngươi.” 

eyJpdiI6InJqRSs5NHFWWmxEcVBvS1dNM1JcL3lBPT0iLCJ2YWx1ZSI6InRTbzE0Z1pXdTlGSERMYWszN3BkOVdWV01SV2h4SmwyZHRPYzV0MWhNdmNCSGJFWTJETEFWSUZ2TWp3cXJ0N0c2c0JUWElzRFFyRDdrTnA4dFwvN3lMbmtmT0FlTkVuQ3lpc2d6QlRTYUVvR1NsR0k2SzFPXC9qVWNcL2x2M2NKWXcrdkU4QnpGUit3dTZvcGxjdnFNUTQ5TkhmNlBjK0JEUWJ6XC8yXC9lcVRTbjM4K3JZdGYzbEsyNjZ1UDZucHBRTmZwIiwibWFjIjoiMDNhNjllNmE3YWIzYWIxMDk1YTBjNTg5MTVkODdkYmJmM2ZjODY5MTRjZmRmNWRhMDI1MTFmNDM0YTI0MWM3MiJ9
eyJpdiI6IkJNSW1aaDFObWVCVWJtU2J1djJqb2c9PSIsInZhbHVlIjoiRjhjRUh6UWdpSm5cL3Y4QkxaVHhlMDZHcll5eCtsTWJ4WXkwdDJuVzNROG9nTG45SVNxWElRTHFcL0N4Y1dxMVM2OWFMVUhabWEwVXY2TndwS0txclwvcmVGRkp2bk1SUWRvV1IrdUFhTE5yT1BkUWlJQnlcL1FENXY2K3h0UVU5emNBYis0N245MWprMlRrWWE3MUJtWHhSMzh4UDZnbFdNcXdsSnk0U0RhZmIxWG9pVEhXMlJ0SjlQQ0k0SHQyM21zbXpOdUloajFRRVVzbGphSlhpMHk5UUYxYUNVbDJKWGpRaHhKQ0Z3czJyWUFIMXFyRjcyYSt0cVBCeVRBdWp1eElXMHQrZ0F0QVJmNmdVT3JcL2FsVlh4UzZJY0owK3FsUkkybU1MWEdwbkU4TlZaMnJVRzc1ZjZxK1ZuUUppTE9ScU5uN0c3alIxdWVkTEl0R2tGWVhmYVwvUUloK1hXN29USmpDNjBWZUh3d1J4d0tET2RDRThVckpmQ2tKVHFwd2RYZXBLYXU2cW5OMkRiN0d0Z24zM1dCODgrOE52TFgzTURtYzgzbDdlNDFhZz0iLCJtYWMiOiJlZGUyNDEwYmQ5M2E3OGM1NTRhYzY3M2VmMjViZGIyY2UxMmNkM2QwZjZkYjI2NTljNWZjMmNjMWJhNmRmMjU0In0=

             
 

Ads
';
Advertisement
x