Tiếng hò hét ở trên đài quan sát lập tức im bặt.  

             Tất cả khán giả đều mở to hai mắt, không thể tin được nhìn lên trên lôi đài,  

             Có rất nhiều người ở đây đã từng xem mười sáu trận thắng liên tiếp của Lỗ Vũ, mỗi một trận chiến đấu, mặc dù đối thủ lợi hại như thế nào, có thể Lỗ Vũ rất khổ cực thế nhưng cuối cùng đều có thể dành được thắng lợi.  

             Nhưng mà… Biểu hiện của Lỗ Vũ ngày hôm nay có hơi kỳ lạ.  

             Lúc này hai tay của Lỗ Vũ đang nắm chặt lấy cổ áo của Lâm Huyền, cả cánh tay và cổ của hắn đều nổi đầy gân xanh, dường như muốn nhấc bổng Lâm Huyền lên, vật ngã ở trên mặt đất.  

             Thế nhưng khuôn mặt của Lỗ Vũ đã đỏ bừng, thậm chí trong hai con mắt còn có tơ máu tràn ra.  

             Không thể nghi ngờ, hắn đã dốc hết toàn bộ sức lực.  

             Thế nhưng hai chân của Lâm Huyền vẫn đứng vững vàng ở trên mặt đất, không nhúc nhích tí nào cả.  

             “Ngươi chỉ có một chút sức lực này hay sao?”  

             Đối với biểu hiện của Lỗ Vũ, Lâm Huyền vô cùng thất vọng.  

             Hắn cứ tưởng rằng khi Lỗ Vũ nhìn thấy thẻ bài và giá trị con người của hắn mà vẫn dám khiêu khích hắn như cũ thì bởi vì Lỗ Vũ thực sự có bản lĩnh.  

             Lâm Huyền luôn khao khát chiến đấu mà không hề để ý đến giá trị, chỉ muốn nghiền ép cuộc chiến.  

             “Ngươi thực sự khiến cho ta cảm thấy thất vọng.”  

             Lâm Huyền duỗi tay nắm lấy cổ tay của Lỗ Vũ, Lỗ Vũ muốn tránh thoát nhưng hắn lại phát hiện ra cánh tay của hắn đã không thể động đậy được nữa.  

             Rõ ràng Lâm Huyền cũng không dùng nhiều sức, thế nhưng hắn cũng không thể nào tránh thoát được.  

             Trong lòng của Lỗ Vũ sinh ra sự sợ hãi.  

             “Hắn là yêu thú hay sao? Tại sao lại có thể có lực lượng lớn được như vậy?”  

             Lâm Huyền bình tĩnh nhìn Lỗ Vũ.  

             “Ngươi muốn ném ta bay ra?”   

             Trong lòng Lỗ Vũ cảm thấy rét lạnh, ở sâu trong trái tim cảm thấy vô cùng sợ hãi.  

             Sau một khắc, hắn cảm giác được một lực lượng truyền vào bên trong cánh tay của hắn, cả người Lỗ Vũ bị nhấc bổng lên khỏi mặt đất.  

             Lâm Huyền ném Lỗ Vũ bay ra ngoài, vẫn không sử dụng nhiều sức mạnh như trước, thế nhưng Lỗ Vũ lại giống như một chùm sao băng bay thẳng ra đầu cuối cùng của võ đài.  

             “Ầm!”  

             Một tiếng vang thật lớn, vang vọng khắp Tiêu Dao Lâu.  

             Khán giả đang ngồi ở trên đài quan sát phía Đông đều cảm nhận được mặt đất ở phía dưới đang rung lên.  

             Bọn họ vội vàng thò đầu ra, muốn nhìn xem đang có chuyện gì xảy ra một chút.  

             Mọi người sợ hãi phát hiện, toàn bộ cơ thể của Lỗ Vũ đã đập vào bên trong tường của đài quan sát.  

             Bức tường gạch đá màu xanh bị đập thành một cái lỗ sâu, ghim cả người của Lỗ Vũ ở bên trong.  

             Nếu không phải Lỗ Vũ vừa mới đột phá cảnh giới Hóa Nguyên Cảnh, đúng lúc này sử dụng nguyên khí để bảo vệ xung quanh cơ thể, nếu không chỉ sợ lần này xương cốt cả người đã vỡ vụn rồi.  

             Liễu Thúy Thúy còn chưa kịp xuống võ đài đã trợn to mắt, đôi môi đỏ mọng mở ra, một lúc lâu cũng không thể khép lại được.  

             Lúc trước khi thử Lâm Huyền, nàng đã biết Lâm Huyền rất mạnh, cho nên mới có thể đưa thẻ bài màu cam cùng với một nghìn nguyên thạch trung phẩm làm tiền vốn cho Lâm Huyền.  

             Thế nhưng nàng cũng không thể tưởng tượng được Lâm Huyền sẽ mạnh mẽ đến mức độ như thế này.  

             Đều là Hóa Nguyên Cảnh tầng một, thế nhưng ở trước mặt của Lâm Huyền, Lỗ Vũ chỉ giống như một con chó bị đánh đau mà thôi.  

             Thậm chí, còn chẳng bằng con chó.  

             Lâm Huyền thở dài, hắn nghiêng đầu sang một chỗ khác nói với Liễu Thúy Thúy.  

             “Sắp xếp cho ta một đối thủ lợi hại hơn một chút, đừng có mất hết thể diện mà ném mấy tên rác rưởi này đến trước mặt của ta.”  

             Nói xong, Lâm Huyền xoay người chuẩn bị rời khỏi.  

             “Chờ một chút.”  

             Tuy nhiên người gọi Lâm Huyền lại không phải là Liễu Thúy Thúy, mà là một giọng nam.  

             Lâm Huyền nghiêng người, nhìn thấy Lỗ Vũ đã nhảy xuống từ bên trong vách tường của đài quan sát.  

             Khóe miệng của Lỗ Vũ có máu tươi tràn ra, trên mặt cũng lộ ra vẻ đau đớn, thế nhưng trong mắt của hắn cũng là một vẻ điên cuồng.  

             “Ta còn chưa thua đâu.”  

             Lỗ Vũ che ngực, đi thẳng một mạch về giữa võ đài.  

             Nhưng mà ở bên trên đài quan sát cũng không còn có tiếng hoan hô vang lên nữa, ở trong mắt của mọi người thì Lỗ Vũ cũng chẳng qua là đang cậy mạnh mà thôi.  

             Trận giao thủ lúc nãy đã hoàn toàn phô bày sự chênh lệch giữa Lỗ Vũ và Lâm Huyền rồi.  

             Trừ khi… Lỗ Vũ vẫn còn có con bài tẩy.  

             Lâm Huyền nhớ đến sự nhắc nhở của người gầy ngày hôm qua và Mã Phong Dương ngày hôm nay.  

             Lỗ Vũ vô cùng gấp gáp muốn thăng cấp đến võ giả thẻ cam, hắn dám khiêu chiến trận đấu này, chắc chắn đã có chuẩn bị trước.  

             Lâm Huyền xoay người lại, nhưng không hề ra tay.  

             Hắn rất muốn nhìn một chút, rốt cuộc Lỗ Vũ còn chuẩn bị con bài nào chưa lật cho hắn.  

             Rốt cuộc, Lỗ Vũ đi đến trước mặt của Lam Huyền.  

             Giọng nói của hắn tràn đầy sự tức giận, trầm thấp nói.  

             “Để được thăng cấp sau trận đấu võ này, ta đã chuẩn bị từ lâu, chắc chắn ta sẽ không thua.”  

             Vẻ mặt của Lâm Huyền cũng không hề thay đổi một chút nào.  

             “Nếu như thực lực của ngươi lợi hại được bằng một nửa mồm mép của ngươi, nói không chừng ngươi đã sớm trở thành võ giả thẻ cam.”  

             Lỗ Vũ nghiến răng nghiến lợi.  

             “Ta sẽ khiến cho ngươi không thể cười nổi.”  

             Dứt lời, Lỗ Vũ bắt đầu lấy ra một đồ vật ở bên trong nhẫn.  

             Đó là một cáà gậy, không biết được chế tạo từ những loại vật liệu nào.  

             Điểm thu hút sự chú ý của người khác chính là những hoa văn kỳ lạ ở bên trên cây gậy, hoặc là… Ký hiệu!  

             Lâm Huyền vốn là một Trận Pháp Sư, liếc mắt là có thể nhìn thấy rõ ký hiệu ở trên cây gậy trong tay của Lỗ Vũ có tác dụng gì.  

             “Kết hợp ký hiệu của trận sư và binh khí với nhau hay sao? Có chút ý tứ.”  

             Lâm Huyền khẳng định cái gậy ở trong tay của Lỗ Vũ chính là kết quả hợp tác giữa luyện khí sư và trận sư.  

             Trên mặt của Lỗ Vũ hiện ra một nụ cười tàn nhẫn.  

             Cây gậy này tên là Chấn Thiên Côn, chính là một binh khí địa cấp tầng năm, hắn phải sử dụng một số tiền rất lớn mới có thể mua được.  

             So sánh với các binh khí có cùng cấp bậc khác thì có vẻ yếu hơn rất nhiều, thế nhưng những ký hiệu được khắc ở trên thân côn lại có tác dụng tập kích bất ngờ khi người ta không đề phòng.  

             Hắn chắc chắn khẳng định rằng một tên võ giả cảnh giới Hóa Nguyên Cảnh tầng ba, chỉ cần không phòng bị từ trước thì có thể bị một côn đánh chết.  

             Trong lòng Lỗ Vũ cười đắc ý.  

             “Lâm Huyền, vì tiền đồ của lão tử, ngươi thành thật chịu chết cho lão tử.”  

             Lâm Huyền không lấy Chân Long Kiếm ra, hắn đã nhìn ra được âm mưu của Lỗ Vũ, trận đấu võ này cũng đã không còn bất cứ một chút hay ho nào cả.  

             Lỗ Vũ khởi động thân pháp, vọt đến trước mặt của Lâm Huyền.  

             “Truy xà côn.”  

             Lỗ Vũ phát huy vũ kỹ, nắm Chấn Thiên Côn ở trong tay, hắn đột nhiên biến thành một cái bóng ở trước mắt của Lâm Huyền, vô cùng linh hoạt, dường như cho dù Lâm Huyền có tránh né về phía nào đi chăng nữa thì Chấn Thiên Côn cũng đuổi theo được.  

             Dưới ánh mắt của tất cả mọi người, Lâm Huyền cũng không lấy binh khí của hắn ra, chỉ thấy Chấn Thiên Côn đã đập trúng vào đỉnh đầu của hắn.  

             Sau một khắc, một chùm tia sáng chói mắt xuất hiện ở bên trong Chấn Thiên Côn.  

             “Ầm.”  

             Một tiếng nổ đột nhiên phát ra từ bên trong chùm ánh sáng kia, ngay sau đó, một cơn gió lốc cuồng phong thổi về bốn phương tám hướng của võ đài.  

             Tất cả khán giả ở bên trên đài quan sát đều gần như bị cơn gió lốc thổi đến mức không mở nổi mắt.  

             Liễu Thúy Thúy lùi về phía sau hơn mười bước chân mới có thể ổn định được cơ thể, nàng híp mắt lại, trong lòng lạnh run.  

             Rõ ràng nàng đã nhìn thấy rõ ràng mọi chuyện vừa xảy ra ở trước mắt.  

             Đúng lúc Chấn Thiên Côn sắp chạm vào Lâm Huyền, ký hiệu ở bên trên thân côn đột nhiên phát ra một ánh sáng chói mắt.  

             Ngay sau đó, Chấn Thiên Côn phát nổ, phóng ra một luồng nguyên khí khổng lồ ra khắp võ đài.  

             Chấn Thiên Côn phát nổ tương đương với một kích toàn lực của võ giả cảnh giới Hóa Nguyên Cảnh tầng bốn, dưới tình huống không hề phòng bị chút nào thì cho dù là võ giả Hóa Nguyên Cảnh tầng ba cũng sẽ bị giết chết.  

             Bản thân Lỗ Vũ cũng bị nổ tung bắn ra bên ngoài, nặng nề ngã ở bên trên võ đài.  

             Trong nháy mắt khi Chấn Thiên Côn nổ tung, hắn đã nhanh chóng thi triển thân pháp vội vàng lùi về phía sau, mặc dù vậy, hắn vẫn bị cơn gió lốc cuồng phong đánh phải, đập vào ngực vô cùng khó chịu, yết hầu cũng cảm nhận được vị máu.  

eyJpdiI6ImFVSWJ0czV6SmlDVnlmT05FTWI4bmc9PSIsInZhbHVlIjoiUkVSeERYdHNXaXk1cmdwQ21tdlZ5N1FiQnJ5U3NDSk53SFpONWlJQnkyR2dCclRyUmZiNnlOUmVlTUYwYlR1Vk82NmUySktzRXBBWHpOS2xcLzF2Zk5HNTZLUDFOeDk1QXkyR3cwbElYM3IrSHF1TmptZkIyR3NlXC9BXC9TWjFQaUtIeUozaFF3VVVsTjB2YUtsNW9hVEFsbllCbDZ6b2hmQ1wvMkJiSUR0c3FDZ1JQdGNSNSs5WThvREMrUkY0MzZGXC9pdHJBXC9GT3diaW1qZEErT2tYcnY2YUtZVnEzazhLSnpSWE1DVGJHMlowZXJrKzBFU3EyVHNyRnNqcTZHbE5tdjZSeEJDZzFLOEFyUDMxekE5TVZzbzNYSndkeEJyRUloZ0FpMkdtNTFVakk9IiwibWFjIjoiNzkyN2MwOTA0ZDA3MGE5MWQ2YTU0MGVlMjQ2ZDA4NzJjYzA5YTlkNzlhMDNiNWU2OGRkYmEzNDY2YTY4M2Q5OCJ9
eyJpdiI6IlFBRmZuWXFQU3l5VU5pUkR3VEdPNXc9PSIsInZhbHVlIjoibnN2dlJYN0x2WDdxQ1UxeU9qbFo5WUZvcE8raExyOHFITVwvdnVYa3NFOXBGMXMwWWRRZnBBSVhUUXE5WGtHUXI1cnhJOXVBMFgyQ2NzRVwvcTJsdUlQQitzZFdqSXNUM3E1UWpUcXVkSk05NWpNWG5uUk9sUFdVczZmTEVmaHZzUTlOZCtSV1FyODM5TnAwMzZ4dXQxcjRJR1pBSnBxdkdWWVlhZXpUbzRFcnFPMUdYaTdhbUoxSW5FUGdnWDlONUhCTmE1Z1lEajlUclZDZEtyTGFzaGVyT29nRUtJZWY2QWpcL2pcLzN3WHRjS1cyaEVGaHZkNUhPejVBN0pYZkpkRzdrTnVhcW5TNmliSHJMUndaejBUaU9LQmsrM29mbk1ESEZHYjY2b2QwWTFLNGV1YkFTa1wva0JGYTFUMmFiRHpsdiIsIm1hYyI6ImE4MDAzZDg0M2YyY2I0MGM2MjMwNjgxMTY1NjE5Y2RjNmNkZGY3NDNmODk1NDUwYWI3YmE4ZmI4YWNmM2Y2MDYifQ==

             “Người chiến thắng trận đấu võ này chính là ta.”

Ads
';
Advertisement
x