Hai tên võ giả vững vàng nhảy xuống võ đài, Liễu Thúy Thúy giới thiệu tóm tắt ngắn gọn về những trận chiến thắng và tiền vốn của bọn họ.
Lâm Huyền phát hiện, tiền đặt cược của hai tên võ giả thẻ trắng này chỉ có hơn mười khối nguyên thạch trung phẩm, ít đến đáng thương.
“Được rồi các vị, giới thiệu dừng ở đây, các ngươi cảm thấy ai có khả năng thắng trong trận đấu ngày hôm nay thì có thể đặt cược tiền.”
Liễu Thúy Thúy nói đến điểm quan trọng nhất, lập tức có rất nhiều nhân viên của Tiêu Dao Lâu đi lên đài quan sát, thu lại nguyên thạch và ghi lại tiền đặt cược.
Lâm Huyền liếc mắt nhìn qua, ở trên đài quan sát có ít nhất hai ngàn người, nếu như ai cũng có thể thu được mười miếng thì cũng phải có đến hai chục ngàn miếng nguyên thạch trung phẩm.
Nhà cái sẽ thu một phần mười với tư cách là người tổ chức, tính ra là hai ngàn miếng.
Người thắng sẽ lấy đi một phần mười của nhà cái, chính là hai trăm miếng.
Lâm Huyền khó hiểu hỏi Mã Phong Dương đứng ở bên cạnh.
“Các trận đấu võ như vậy, võ giả thẻ trắng có thể lấy được bao nhiêu tiền từ Tiêu Dao Lâu, chẳng phải còn nhiều hơn so với sự gia tăng giá trị của võ giả hay sao?”
Mã Phong Dương mỉm cười giải thích.
“Làm sao lại có thể dễ dàng như vậy chứ.”
“Số tiền người thắng lấy được chỉ bằng một phần mười lợi nhuận của nhà cái, trừ đi tiền vốn lúc phân phát thẻ bài cho chúng ta và chi phí sửa chữa võ đài.”
“Sau một trận chiến đấu, người thắng chỉ có thể lấy được hơn mười miếng, hai mươi mấy miếng nguyên thạch trung phẩm, cũng không giống với việc gia tăng giá trị.”
“Có điều, đẳng cấp của các võ giả đấu võ càng cao thì càng có thể kiếm được nhiều tiền hơn.”
“Quan trọng nhất là số lượng tiền mà các khách đánh bạc đặt cược, nó sẽ tăng theo dựa theo đẳng cấp của võ giả.”
“Sau khi võ giả thẻ tím chiến thắng một trận đấu, đại khái có thể kiếm được năm mươi đến bảy mươi miếng nguyên thạch trung phẩm.”
“Còn chúng ta là võ giả thẻ cam, thắng một trận có thể được phân chia một trăm đến một trăm năm mươi nguyên thạch trung phẩm.”
Lâm Huyền đã hiểu ra, tiền lời một trăm năm mươi nguyên thạch trung phẩm còn hơn hắn chiến thắng một tên võ giả thẻ cam có tiền lời ít hơn.
Dù sao sau khi thắng lợi cũng có thể kiếm được một nửa số tiền vốn của đối phương.
Tiêu Dao Lâu đang cổ vũ đám võ giả khiêu chiến lẫn nhau.
Hai người ở phía dưới võ đài đã bắt đầu đánh nhau, hai người đều có tu vi Tụ Khí Cảnh tầng bốn, mặc dù cũng rất đặc sắc thế nhưng Lâm Huyền cũng không hề có một chút hứng thú nào cả.
Mã Phong Dương hào hứng, thẳng thắn trò chuyện phiếm với Lâm Huyền.
“Đối thủ của ngươi hôm nay là ai?”
“Lỗ Vũ.”
Nghe được tên củ Lỗ Vũ, Mã Phong Dương cũng không cảm thấy ngoài ý muốn.
“Cái tên yếu đuối đó, muốn tăng cấp bậc của mình mà cũng không dám khiêu chiến bất kỳ một người nào ở trong số võ giả thẻ cam chúng ta, sợ là thấy ngươi còn trẻ tuổi, lại là một người mới tới cho nên muốn bóp quả hồng mềm đó.”
Mã Phong Dương nói, cũng giống y hệt với lời của người gầy đã nhắc nhở Lâm Huyền ngày hôm qua.
Lâm Huyền nhếch miệng lên nở nụ cười.
“Hắn bóp nhầm một tảng đá rồi.”
Đối với sự tự tin của Lâm Huyền, Mã Phong Dương vô cùng thưởng thức.
“Ma nữ Liễu Thúy Thúy kia đã cho ngươi bao nhiêu tiền?”
Lâm Huyền lật thẻ bài ở trên hông của mình lên, lộ ra số tiền vốn của mình.
“Một nghìn?”
Mã Dương Phong lộ ra vẻ giật mình.
Lâm Huyền hỏi ngược lại.
“Lẽ nào giá trị của các ngươi không phải một nghìn?”
Lâm Huyền vốn tưởng rằng giá trị bắt đầu của tất cả các võ giả thẻ cam đều là một nghìn.
Mã Phong Dương cười khổ nói.
“Lúc ta mới tới, Liễu Thúy Thúy chỉ cho ta sáu trăm tiền vốn.”
“Ma nữ Liễu Thúy Thúy này nhìn người cực kỳ chuẩn, nếu như nàng đã cho ngươi một nghìn tiền vốn, chắc chắn đã thấy được sự đặc biệt của ngươi.”
Lâm Huyền nở nụ cười khổ, quả thật là chỗ đặc biệt. Khi Liễu Thúy Thúy đang thử thăm dò hắn, lại không thể thử được độ nông sâu của hắn, ngược lại bị hắn cướp đi một bộ phận nguyên khí, sử dụng Thần Đạo Công Pháp luyện hóa.
“Được rồi, trước khi Lỗ Vũ khiêu chiến ngươi cũng không nhìn thấy tiền vốn của ngươi sao?”
“Đã thấy.”
Hôm qua Lỗ Vũ đi đến trước mặt của Lâm Huyền để khiêu khích đã nắm thẻ bài ở trong tay, nhìn thấy cả hai mặt, tất nhiên cũng biết giá trị của Lâm Huyền.
Mã Phong Dương nhắc nhở.
“Hắn cũng không phải là một tên ngu ngốc, nhìn thấy giá trị của ngươi mà vẫn còn dám khiêu chiến ngươi, chắc chắn đã có chỗ dựa rồi.”
“Ngươi cần phải cẩn thận hắn còn ẩn giấu một con bài chưa lật.”
Lâm Huyền ừ một tiếng, hắn cũng không để ý chuyện Lỗ Vũ còn giấu con bài tẩy nào.
Ngược lại, hắn đến Tiêu Dao Lâu bởi vì muốn rèn luyện bản thân, Lỗ Vũ càng mạnh, hắn càng vui mừng.
Đối với Lâm Huyền, cuộc đấu võ ở trước mặt thực sự rất buồn chán.
Mặc kệ là võ giả thẻ trắng hay là võ giả thẻ tím, đều là tu vi Tụ Khí Cảnh, không thể khiến cho Lâm Huyền cảm thấy hứng thú được.
Rốt cuộc, trận đấu võ thứ tám đã kết thúc.
Liễu Thúy Thúy lại đi đến trên võ đài một lần nữa.
“Các vị, quan sát những trận đấu võ vừa rồi còn chưa đã nghiền đúng không? Nếu như chưa đã nghiền, không sao, chúng ta vẫn còn hai trận đấu võ nữa, đây chính là tiết mục chính của ngày hôm nay.”
m thanh cổ vũ vang vọng khắp Tiêu Dao Lâu, khán giả đã đoán được rằng sẽ xuất hiện võ giả thẻ cam.
“Trận đấu áp trục ngày hôm nay chính là trận đấu võ giả thẻ tím khiêu chiến võ giả thẻ cam.”
Giọng nói quyến rũ của Liễu Thúy Thúy đã hoàn toàn huy động được sự nhiệt tình của tất cả những người xem trên đài quan sát.
Tiếng hò hét cổ vũ vang lên từng đợt.
“Một trong hai võ giả của trận đấu võ này chính là Lỗ Vũ mà mọi người đã quen thuộc.”
“Lỗ Vũ đã giành được thắng lợi trong mười sáu trận đấu, hơn nữa còn là thắng liên tiếp.”
“Hắn đã trải qua sự rèn luyện của võ đài, đột phá đến cảnh giới Hóa Nguyên Cảnh.”
“Hôm nay hắn muốn chứng minh bản thân có tư cách mang thẻ bài màu cam, trở thành võ giả địa cấp.”
Tiếng hoan hô vang dội, Lỗ Vũ ở bên trong lối ra cũng đang chìm đắm ở bên trong đó.
Dường như hắn đã tưởng tượng ra cảnh hắn dẫm nát Lâm Huyền ở dưới chân, nhận lấy những tràng hoan hô nồng nhiệt.
Giới thiệu xong Lỗ Vũ, Liễu Thúy Thúy bắt đầu giới thiệu Lâm Huyền.
“Lỗ Vũ muốn khiêu chiến võ giả thẻ cam, đó chính là người thanh niên vừa mới tiến vào Tiêu Dao Lâu lần đầu tiên.”
“Hắn chỉ khoảng mười sáu mười bày tuổi, thế nhưng lại có thể trực tiếp lấy được tấm thẻ bài màu cam và một nghìn nguyên thạch trung phẩm làm tiền vốn.”
“Hắn đến từ đế quốc Long Đằng, Lâm Huyền.”
m thanh ủng hộ lại vang lên một lần nữa, Lâm Huyền cũng hơi nhíu mày.
Hắn cũng không có nói cho người của Tiêu Dao Lâu rằng hắn đến từ đế quốc Long Đằng, điều này chứng tỏ, trong khoảng thời gian hắn đến đây thì Tiêu Dao Lâu đã điều tra toàn bộ ngọn nguồn lai lịch của hắn.
“Thật sự là năng lực tình báo lợi hại.”
Liễu Thúy Thúy hô to một tiếng.
“Mời hai võ giả của trận đấu ngày hôm nay lên võ đài.”
Lỗ Vũ không thể chờ đợi được nữa nhảy lên trên võ đài, vẻ mặt khiêu khích nhìn Lâm Huyền.
Khuôn mặt Lâm Huyền cũng khôi phục lại sự bình tĩnh, cũng thả người nhảy xuống võ đài.
“Được rồi các vị, đến giờ đặt cược cho người thắng cuộc rồi, các ngươi đặt cược vào Lỗ Vũ có thể thắng mười bảy trận liên tiếp, hay là võ giả thẻ cam trẻ tuổi Lâm Huyền?”
Lúc khán giả đang đặt cược tiền, Lỗ Vũ hùng hổ đi đến trước mặt Lâm Huyền.
“Tiểu tử, ngươi còn nhớ rõ ngày hôm qua ta đã nói cái gì không? Ta muốn đánh cho ngươi răng rơi đầy đất.”
“Ta nhớ được, có điều chỉ sợ rằng ta cũng phải nói những lời này cho ngươi.”
Liễu Thúy Thúy cũng nhìn thấy được không khí giương cung bạt kiếm giữa hai người.
Nàng híp mắt nhìn Lâm Huyền, thầm nghĩ ở trong lòng.
“Ở trên võ đài, ngươi sẽ không có khả năng tiếp tục giấu giếm được nữa, ngược lại ta rất muốn nhìn xem, rốt cuộc bản lĩnh của người nặng bao nhiêu cân.”
Sau khi khán giả đặt cược tiền xong, lúc này Liễu Thúy Thúy mới tuyên bố.
“Đấu võ bắt đầu.”
Lỗ Vũ không hề khách khí ra tay trước, hắn một phát bắt được cổ áo của Lâm Huyền.
Lỗ Vũ muốn ném Lâm Huyền qua vai ngã xuống đất, thế nhưng… Sắc mặt hắn ta nghẹn đến đỏ bừng, cả cơ thể của Lâm Huyền vẫn không hề tổn hại một chút nào cả.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất