Phó Quân Hạo hôn rất sâu rất mãnh liệt, Du Giai Ý bị anh ấy hôn trên xe hơn nữa tiếng không dụng đậy rồi, chỉ có thể bị động tiếp nhận nụ hôn mãnh liệt của anh.
Hôn được một hồi hầu như cũng không thể giảm được nổi thèm khát của anh, Phó Quân Hạo dứt khoát nhấc Du Giai Ý lên, trường qua ghế lái người anh tiếp tục hôn. Độ nóng trong xe dần tăng lên, Du Giai Ý nhìn thấy hành động tùy ý gấp gáp ngay lúc muốn cởi đồ, cố tức giận trợn mắt nhìn anh hỏi :" Anh đang làm gì thế ? Bây giờ đang trên xe mà !"
Du Giai Ý nói rồi lấy tay vén áo che lại vai đã lộ ra kia.
Ánh mắt của Phó Quân Hạo đen ám xuống nhìn nàng, mặt dày vô sỉ nói :" Trong hợp đồng không có quy đinh địa điểm làm"
Nếu như không phải cô bảo dừng thì anh cũng định làm trong xe rồi.
Du Giai Ý mặt đỏ lên, vừa giận vừa xấu hổ.
Phó Quân Hạo không thẻm để ý đến sự phản kháng của cô, tiếp tục ôm lấy eo của cô áp sát vào lồng ngực của anh tiếp tục hôn.
Ngay lúc Du Giai Ý không biết làm thế nào để ngăn cản những hành động rạo rực này của anh, thì bỗng dưng bụng dưới của cô đột nhiên có một xíu đau, ngay sau đó cô lúng túng ngại ngùng mà đẩy Phó Quân Hạo.
Phó Quân Hạo quyến luyến không muốn buông môi cô ra, áp sát vào tai của cô hơi thở không ổn định nỉ non hỏi:" Sao thế ?"
Phó Quân Hạo sau khi rời buổi tiệc thì liền muốn làm chuyện này với cô rồi, hơn nữa một giây anh cũng không muốn ngừng lại.
Du Giai Ý ngại ngùng nói :"Em đến tháng rồi ..."
Biểu cảm của Phó Quân Hạo cứng đơ lại, sau đó ôm eo cô nghiến răng nói :" Du Giai Ý, vì để trốn tránh anh, đến cả chiêu này em cũng nghĩ ra luôn?"
Phó Quân Hạo chỉ cho rằng cô ấy vì muốn trốn tránh việc đó mà tìm lý do, nếu không làm sao mà lại trùng hợp đến thế, tối qua hại người họ cũng đã làm rồi, hôm nay cô ấy sao lại đến tháng?
"Là thật đó" Du Giai Ý lại nhấn mạnh lần nữa, "Anh buông em ra nhanh đi, em phải đi xử lý "
Phó Quân Hạo thấy dáng vẻ ấy của cô hoàn toàn không giống với đang nói dối, cả người đều không ổn.
Sắc mặt của anh liền tối sầm xuống giống như than, ngọn lựa rạo rực trong người vừa được nhóm lên lúc nãy lại không có chỗ để phát tiết, cả người như có thể bùng nổ bất
cứ lúc nào.
Cái cảm giác này thật đau khổ, sau khi li hôn một năm thì anh vẫn luôn không có làm qua chuyện đó, thật không dễ dàng tối hôm qua anh mới làm chuyện đó, nghĩ rằng tối nay mình củng có thể tiết tục làm chuyện đó thả ga hết sức mình, nhưng kết quả thì ...
"Anh sớm muộn gì cũng sẽ chết trong tay em thôi !" anh nhìn Du Giai Ý hận nghiến răng nói, sau đó liền bất đắc dĩ mà buông tha cho cô.
Du Giai Ý cũng không còn thèm để ý đến anh ấy nữa, liền vội vàng xuống xe chạy vào nhà.
Phó Quân Hạo liền đuổi theo cô lên phòng, ngay lúc bước vào phòng tắm của cô ấy để tắm, ngẫng đầu lên anh liền thấy cô ấy để một chiếc túi bên cạnh chiếc tủ.
Anh nhìn một lượt tên của của các loại thuốc, chỉ nghĩ rằng có lẽ cô ấy có thể không được khỏe nên mới đi mua thuốc đó, nhưng sau đó anh mở túi ra để xem kỹ hơn thuốc trong đó, trong phút chố anh rơi vào trầm mặc.
Trong đấy thế mà lại có thuốc tránh thai, đương nhiên vẫn còn có mấy hộp bao cao su.
Tuy rằng anh biết cô không thể nào muốn sinh con trong lúc bây giờ, nhưng nhìn thấy cô ấy có ý định uống thuốc tránh thai, tim của anh bất chợt không thể không chế được cảm thấy đau, giống như là có người cầm dao mà đâm thật mạnh vào tim anh hết nhát này đến nhát khác.
Du Giai Ý đã xử lý xong cơ thể rất nhanh, thay bộ đồ mới xuống lầu thì nhìn thấy Phó Quân Hạo đang đứng trước cửa của chiếc tủ, nhìn chằm chằm vào thuốc tránh thai và bao cao su mà cô mua.
Du Giai Ý vậy mà lại không cảm thấy gì, bình tĩnh mà bước qua nói :" Em vốn dĩ lo lắng rằng tối hôm hôm qua chúng ta không có biện pháp tránh thai, bây giờ thì em cũng đã có tháng rồi. nhất định là không sao."
Du Giai Ý nói rồi liền lấy thuốc định cất vào hộp thuốc, lại bị Phó Quân Hạo giữ chạt lại cánh tay.
"Sao thế ?"Du Giai Ý không hiểu quay đầu hỏi, nhìn vào ánh mắt đỏ ngầu của Phó Quân Hạo.
Cô không kiềm được ngẫn ra, anh không phải là nhìn thấy cô mua thuốc tránh thai mà có phản ứng lớn như thế chứ ?
Nhưng cô cũng đã sớm nói với anh rồi sao, nhất định là không sinh con ...
"Du Giai Ý, anh rất xin lỗi em " Phó Quân Hạo đau khổ trầm giọng nói, sau đó liền ôm cô thật chặt vào lòng.
"Xin lỗi, xin lỗi, lúc đầu anh không nên đối xử lạnh lùng với em, bây giờ anh lại rất đau khổ và nói hối hận" Phó Quân Hạo nói một câu rồi lại tiếp tục một câu, chỉ hận là không thể moi tim của mình ra cho cô xem, để cho cô xem anh rốt cuộc là hội hận nhu thế nào, chỉ mong rằng cô có thể sớm ngày tha thứ cho anh.
Du Giai Ý sau khi nghe xong những lời nói hối hận của anh xong liền bình tĩnh nói :"Phó Quân Hạo thật ra thì anh không có gì sai cả."
Yêu một người thì không có sai, không yêu thì cũng không sai.
Phó Quân Hạo ra sức nói :"Anh sai rồi ! Anh chính là sai rồi !"
"Anh sai ở chỗ không nên thỏa hiệp sau khi cưới em rồi lại lạnh nhạt với em, anh sai ở chỗ vì tính tình kỷ lạ của anh mà bỏ lỡ em.
Sau khi nói xong những lời này Phó Quân Hạo liền bỏ Du Giai Ý ra, ánh mắt đen chắm chú nhìn cô hỏi :" Em vẫn luôn không chấp nhận anh, lẽ nào là vẫn còn trách anh phải không? Thậm chí là đang hận anh phải không "
Du Giai Ý phủ nhận lời nói của anh :" Em không hề trách anh, em củng không có lại lần nữa chấp nhận anh, là vì trong lòng em bây giờ đã chín chắn hơn nhiều rồi, cũng hiểu chuyện hơn, cũng không dễ dàng để yêu "
"Em cảm thấy đời người có rất nhiều thứ còn quan trọng hơn là tình yêu mà có thể làm, ví dụ như là sự nghiệp, kinh doanh, tinh thân đã mất"
Phó Quân Hạo nghe xong liền hiểu, cô ấy nói hay như thế nhưng thật ra đó đều không phải là thứ mà anh quan tâm.
Cô ấy nói gì mà suy nghĩ chín chắn, còn không phải là vì bị anh làm tổn thương ...
Du Giai Ý nhường một bước để có thể kéo gần lại khỏng cách với anh, sau khi cô nhìn thấy giờ trên đồng hồ liền muốn đuổi khách :"Đã không còn sớm rồi, anh cũng về đi." Phó Quân Hạo chưa nghĩ liền nói :"Anh không về."
"Điều thức nhất trong hợp đồng " Du Giai Ý liền bê điều khoản trong hợp đồng ra để ràng buộc anh, khiến cho anh không thể ở lại đây, Phó Quân Hạo lại đột nhiên cuối đầu hôn lên môi cô, dùng cách này để chặn lại tất cả những lời lúc nãy.
Sau khi anh buông mỗi cô ra Du Giai Ý liền lấy tay chùi môi, chê bai anh nói :" Nếu như anh cứ như thế không phối hợp với em như thế, chúng ta không cần nhất thiết tiếp tục mối uan hệ này nữa rồi."
Du Giai Ý nói xong những câu này liền quay người lên lầu nghỉ ngơi, không thèm để ý đến anh.
Phó Quân Hạo tất nhiên là không rời đi, mà nhìn bóng lưng của cô lên lầu và nói :" Hôm nay em cho phép cô gái không được đàng hoàng tiếp cận anh, anh rất đau lòng" Khóe môi của Du Giai Ý cong lên, hóa ra anh là bắt đầu tính sổ với cô.
Ngoài ra sao anh ấy lại nói nữ diễn viên đó là loại người không đàng hoàng? Chẳng qua là cổ áo có hơi lệch xuống dưới một tí thôi sao ?
Du Giai Ý trối bỏ trách nhiệm cho mình :" Cô ấy muốn đổi chỗ với em, em cũng không còn cách nào từ chối.
Phó Quân Hạo hừ lạnh một tiếng:" Tai sao em không có cách từ chối, nói em không muốn đổi, với vị thế của cô ta cũng không làm gì được em"
Cô sợ rằng trong lúc cô gọi video call với Diệp Văn Phó Quân Hạo sẽ bày trò gì đó, thế nên cô quyết định sau khi vào phòng ngủ ngay lập tức khóa cửa, nhốt Phó Quân Hạo ở ngoài phòng, Phó Quân Hạo sắp buồn bực chết mất.
Truy cập tên miền tamlinh247.org nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất